Chương 371: Hoàng Đạo Vô Cực
Hạ Nhật Dịch Lãnh
10/03/2015
Nhớ tới đối thoại Quỷ ông, Quỷ bà ở trong ngục giam tại phủ Thành phủ Bắc Đấu Thành, nghĩ đến giọng nói ôn nhu của nàng, Vu Nhai cảm giác mình thật sự đã chìm sâu vào trong tình cảm này. Đột nhiên, trong đầu hắn lại xuất hiện gương mặt của Độc Cô Vận Nhi...
- Đồ cặn bã, nhìn một chút đi. Khả năng nhìn người của ngươi thế nào, khả năng nhìn người của ta thế nào. Ngươi tốt nhất vẫn là nhanh chóng tan đi thôi.
Nếu như Đồ cặn bã Vu Nhai còn có thể nói chuyện, nhất định sẽ nói, thời điểm ban đầu tiểu tử ngươi không phải cũng vô cùng tự ti sao? Còn không phải là do người ta chủ động sao?
Đương nhiên, hiện tại Đồ cặn bã Vu Nhai đã tan ra gần hết, không có khả năng phản bác.
Sau khi xử lý vết thương trên người xong, Vu Nhai cười khổ nhìn mình có chút giống như xác ướp...
Xem ra muốn đi ra ngoài tiếp tục xông qua ải cũng không biết phải đợi tới khi nào. Cũng không biết xông qua liền bốn cửa ải như vậy có thể vẫn quá yếu hay không. Nhưng không cần vội. A, đúng vậy, không phải còn có hai sợi rễ hắc ám sao? Không biết có thể dùng nó để chữa thương hay không...
- Ừ, trước hết phải xem qua công pháp Hoàng Binh Sư của Thần Huyền Khí Điển một chút rồi nói sau!
Vu Nhai không kích động. Tình cảnh lúc ở Thiên Kiếm Hùng Quan đột phá thiếu chút nữa bị nổ vì quá no vẫn còn sờ sờ ở trước mắt. Tuy rằng hắn đã đạt tới Hoàng Binh Sư cũng không dám làm loạn. Rất hiển nhiên, nửa đoạn rễ này không phải là vật tầm thường. Xem ra lần sau nhất định phải cảm ơn Tiểu Hắc!
Lấy Thần Huyền Khí Điển ra, Vu Nhai lật tới trang Hoàng Binh Sư. Trong nháy mắt, mấy đạo huyễn ảnh liền hiện ra trước mắt Vu Nhai.
Thứ đầu tiên lọt vào mắt hắn là một vương miện sáng ngời, sau đó là mấy đạo ảo ảnh vây quanh vương miện biến hóa khôn lường.
Vu Nhai không biết đây là ý gì. Dường như những huyễn ảnh đang quỳ lạy xung quanh vương miện vậy. Đột nhiên, huyễn ảnh vương miện tiêu tan, lại biến thành huyễn ảnh hình một người. Huyễn ảnh này mang theo khí tức của vương miện. Sau đó, từng huyễn ảnh xung quanh đột nhiên dung nhập vào trong đó, vô cùng vô tận...
Đúng vậy, sau khi từng huyễn ảnh dung nhập vào, sẽ sinh ra huyễn ảnh mới. Động tác giống nhau. Từng huyễn ảnh dung nhập vào trong hình người do vương miện hóa thành, lộ vẻ cực kỳ quỷ dị. Vu Nhai nhìn thấy có chút không hiểu.
Hắn đóng Thần Huyền Khí Điển lại, sau đó lại mở ra. Lúc này cảnh tượng vừa rồi lại lặp lại.
Vu Nhai cũng không đi lật xem chữ trên công pháp Hoàng Binh Sư trước, mà chậm rãi thể ngộ huyễn ảnh. Dần dần, hắn cũng cảm nhận được vài điều.
Thần Huyền Khí Điển dường như đang nói với hắn, khi Linh Binh Sư đột phá đạt được Hoàng Binh Sư, cái vương miện ngưng kết đi ra kia cũng không phải để trang trí, là có tác dụng thực sự, giống như vương miện này hóa thành huyễn ảnh hình người vậy.
- Lấy thân là hoàng, lấy Huyền Binh là các thần, lấy huyền khí là các dân, sáng lập thịnh thế!
Khi cảm ngộ đến lúc này, Vu Nhai cảm giác trong cơ thể dường như có thứ gì đó nổ tung, huyền khí bắt đầu náo động.
Đồng thời, Huyền Binh Điển không ngờ huyễn hóa ra cục gạch cực lớn, xoay chuyển ở trong đan điền. Cùng lúc đó, các Huyền Binh liền dưới sự xoay chuyển của cục gạch cực lớn này, hình thành một tổ hợp kỳ quái, giống như các thần và quân vương chân chính.
- Không đúng, không phải lấy thân làm hoàng, mà là lấy Huyền Binh Điển làm hoàng sao? Còn nữa, huyễn ảnh vô cùng vô tận này là sao?
Vu Nhai khẽ nhíu mày, chợt cười lạnh. Huyền Binh Điển tính lừa gạt mình sao?
Hừ lạnh một tiếng, lúc này Vu Nhai cũng thể hiện ra ngạo khí của hắn, nhưng không hoàn toàn dựa vào Huyền Binh Điển mà đột nhiên ngưng kết ý thức. Ý thức trực tiếp hạ xuống trên cục gạch cực lớn này.
Ầm...
Một tiếng nổ vang phát ra. Vu Nhai chỉ cảm thấy thân thể trong nháy mắt trở nên linh động. Một cổ khí phách từ trong bạo phát ra ngoài. Như hắn đã đoán trước, cũng không phát sinh chuyện Huyền Binh Điển phản kháng. Trong nháy mắt khi ý thức của Vu Nhai thâm nhập, nó liền nhường lại. Không, cũng không phải nhường lại, mà trực tiếp tiếp nhận ý thức của Vu Nhai, sau đó khai thông tất cả Huyền Binh và huyền khí toàn thân. Trong thoáng chốc, Vu Nhai hình như nhìn thấy, mỗi giọt huyền khí đều là một huyễn ảnh. Mỗi giọt đều muốn dung nhập vào trong đó. Dường như hắn chính là huyễn ảnh hình người được vương miện hóa thành...
Cho đến lúc này, Vu Nhai mới đưa mắt nhìn tới văn tự công pháp Hoàng Binh Sư trên Thần Huyền Khí Điển!
- Hoàng Đạo Vô Cực!
Đập vào mắt hắn chính là bốn chữ lớn, đại biểu cho tên của Thần Huyền Khí Điển tầng thứ năm. Đồng thời, trên đó bắt đầu giảng thuật về phương pháp tu luyện tầng thứ năm. Vu Nhai cẩn thận đọc, nghiên cứu, cẩn thận lĩnh hội, bản thân cẩn thận cảm ngộ, dung hợp cùng huyễn ảnh...
Chỉ có điều, trong lúc nhất thời Vu Nhai vẫn không hiểu rõ được ý tứ của Hoàng Đạo Vô Cực. Chẳng lẽ có ý là huyễn ảnh vô cùng vô tận sao? Vô cùng vô tận như vậy thì phải đột phá như thế nào?
Hắn lắc đầu. Mỗi lần Thần Huyền Khí Điển đều muốn tu luyện đến mức đỉnh phong của đẳng cấp đó mới có thể biết được sự thật. Vu Nhai không để ý tới nữa, trực tiếp theo công pháp tu luyện.
Ầm ầm ầm...
Thân thể hắn bắt đầu thoát thai hoán cốt. Cho đến lúc này, hắn mới thật sự xem như là Hoàng Binh Sư.
Chỉ có điều Vu Nhai không biết, bởi vì tu luyện Thần Huyền Khí Điển, bởi vì Hoàng Đạo Vô Cực, giai đoạn Hoàng Binh Sư của hắn đối với người khác mà nói, càng thuần túy, càng bá đạo hơn.
Bởi vì ở giai đoạn Linh Binh Sư, Vu Nhai vượt qua cực hạn rất nhiều, ở Hoàng Binh Sư sơ đoạn cũng có vẻ thông thuận vô cùng.
Cuối cùng, Vu Nhai mới ý thức được, trước đó hắn đã hiểu lầm về Huyền Binh Điển. Huyền Binh bản mạng cùng bản thân vốn chính là một thể, không phân chia đây đó. Ý tứ thật sự của Hoàng chinh là: Vu Nhai cùng Huyền Binh bản mạng là một bản. Lúc này hắn cũng hiểu được tỉnh cảnh đột phá lúc trước.
Đầu tiên là tất cả Huyền Binh xuất hiện vương miện. Sau đó cũng không lộ ra Binh Linh, sau đó mới là Huyền Binh Điển xuất hiện.
Chỉ có điều Huyền Binh Điển cũng không xuất hiện dưới hình dạng vương miện, mà là dưới hình dạng một cục gạch. Điều này cũng có ý nghĩa là Hoàng không nhất định phải là vương miện, cũng có thể là cái khác. Chỉ cần hắn có khí tức hoàng giả là được.
Lại một lần nữa chứng minh, Huyền Binh Điển mới là Huyền Binh bản mạng của Vu Nhai. Những cái khác đều chỉ là vật phẩm phụ thuộc mà thôi. Không quan tâm là Thôn Thiên Kiếm hay Thí Thần Ma Nhận mạnh tới mức nào, tất cả đều chỉ là vật phẩm phụ thuộc mà thôi. Đương nhiên, đổi thành người khác chỉ sợ cũng không có hoàng cùng thần, chỉ có hoàng cùng dân. Dù sao không phải ai cũng biến thái giống như Vu Nhai, có nhiều Huyền Binh như vậy.
- Khoan đã, lại sai rồi. Hẳn không phải là hoàng cùng thần, mà tất cả đều là hoàng. Chỉ có điều Huyền Binh Điển là thái thượng hoàng mà thôi!
Trong đầu Vu Nhai đột nhiên giống như có tia chớp lóe lên. Sau đó hắn liền khống chế được ý thức của mình thâm nhập vào trong tất cả Huyền Binh.
- Đồ cặn bã, nhìn một chút đi. Khả năng nhìn người của ngươi thế nào, khả năng nhìn người của ta thế nào. Ngươi tốt nhất vẫn là nhanh chóng tan đi thôi.
Nếu như Đồ cặn bã Vu Nhai còn có thể nói chuyện, nhất định sẽ nói, thời điểm ban đầu tiểu tử ngươi không phải cũng vô cùng tự ti sao? Còn không phải là do người ta chủ động sao?
Đương nhiên, hiện tại Đồ cặn bã Vu Nhai đã tan ra gần hết, không có khả năng phản bác.
Sau khi xử lý vết thương trên người xong, Vu Nhai cười khổ nhìn mình có chút giống như xác ướp...
Xem ra muốn đi ra ngoài tiếp tục xông qua ải cũng không biết phải đợi tới khi nào. Cũng không biết xông qua liền bốn cửa ải như vậy có thể vẫn quá yếu hay không. Nhưng không cần vội. A, đúng vậy, không phải còn có hai sợi rễ hắc ám sao? Không biết có thể dùng nó để chữa thương hay không...
- Ừ, trước hết phải xem qua công pháp Hoàng Binh Sư của Thần Huyền Khí Điển một chút rồi nói sau!
Vu Nhai không kích động. Tình cảnh lúc ở Thiên Kiếm Hùng Quan đột phá thiếu chút nữa bị nổ vì quá no vẫn còn sờ sờ ở trước mắt. Tuy rằng hắn đã đạt tới Hoàng Binh Sư cũng không dám làm loạn. Rất hiển nhiên, nửa đoạn rễ này không phải là vật tầm thường. Xem ra lần sau nhất định phải cảm ơn Tiểu Hắc!
Lấy Thần Huyền Khí Điển ra, Vu Nhai lật tới trang Hoàng Binh Sư. Trong nháy mắt, mấy đạo huyễn ảnh liền hiện ra trước mắt Vu Nhai.
Thứ đầu tiên lọt vào mắt hắn là một vương miện sáng ngời, sau đó là mấy đạo ảo ảnh vây quanh vương miện biến hóa khôn lường.
Vu Nhai không biết đây là ý gì. Dường như những huyễn ảnh đang quỳ lạy xung quanh vương miện vậy. Đột nhiên, huyễn ảnh vương miện tiêu tan, lại biến thành huyễn ảnh hình một người. Huyễn ảnh này mang theo khí tức của vương miện. Sau đó, từng huyễn ảnh xung quanh đột nhiên dung nhập vào trong đó, vô cùng vô tận...
Đúng vậy, sau khi từng huyễn ảnh dung nhập vào, sẽ sinh ra huyễn ảnh mới. Động tác giống nhau. Từng huyễn ảnh dung nhập vào trong hình người do vương miện hóa thành, lộ vẻ cực kỳ quỷ dị. Vu Nhai nhìn thấy có chút không hiểu.
Hắn đóng Thần Huyền Khí Điển lại, sau đó lại mở ra. Lúc này cảnh tượng vừa rồi lại lặp lại.
Vu Nhai cũng không đi lật xem chữ trên công pháp Hoàng Binh Sư trước, mà chậm rãi thể ngộ huyễn ảnh. Dần dần, hắn cũng cảm nhận được vài điều.
Thần Huyền Khí Điển dường như đang nói với hắn, khi Linh Binh Sư đột phá đạt được Hoàng Binh Sư, cái vương miện ngưng kết đi ra kia cũng không phải để trang trí, là có tác dụng thực sự, giống như vương miện này hóa thành huyễn ảnh hình người vậy.
- Lấy thân là hoàng, lấy Huyền Binh là các thần, lấy huyền khí là các dân, sáng lập thịnh thế!
Khi cảm ngộ đến lúc này, Vu Nhai cảm giác trong cơ thể dường như có thứ gì đó nổ tung, huyền khí bắt đầu náo động.
Đồng thời, Huyền Binh Điển không ngờ huyễn hóa ra cục gạch cực lớn, xoay chuyển ở trong đan điền. Cùng lúc đó, các Huyền Binh liền dưới sự xoay chuyển của cục gạch cực lớn này, hình thành một tổ hợp kỳ quái, giống như các thần và quân vương chân chính.
- Không đúng, không phải lấy thân làm hoàng, mà là lấy Huyền Binh Điển làm hoàng sao? Còn nữa, huyễn ảnh vô cùng vô tận này là sao?
Vu Nhai khẽ nhíu mày, chợt cười lạnh. Huyền Binh Điển tính lừa gạt mình sao?
Hừ lạnh một tiếng, lúc này Vu Nhai cũng thể hiện ra ngạo khí của hắn, nhưng không hoàn toàn dựa vào Huyền Binh Điển mà đột nhiên ngưng kết ý thức. Ý thức trực tiếp hạ xuống trên cục gạch cực lớn này.
Ầm...
Một tiếng nổ vang phát ra. Vu Nhai chỉ cảm thấy thân thể trong nháy mắt trở nên linh động. Một cổ khí phách từ trong bạo phát ra ngoài. Như hắn đã đoán trước, cũng không phát sinh chuyện Huyền Binh Điển phản kháng. Trong nháy mắt khi ý thức của Vu Nhai thâm nhập, nó liền nhường lại. Không, cũng không phải nhường lại, mà trực tiếp tiếp nhận ý thức của Vu Nhai, sau đó khai thông tất cả Huyền Binh và huyền khí toàn thân. Trong thoáng chốc, Vu Nhai hình như nhìn thấy, mỗi giọt huyền khí đều là một huyễn ảnh. Mỗi giọt đều muốn dung nhập vào trong đó. Dường như hắn chính là huyễn ảnh hình người được vương miện hóa thành...
Cho đến lúc này, Vu Nhai mới đưa mắt nhìn tới văn tự công pháp Hoàng Binh Sư trên Thần Huyền Khí Điển!
- Hoàng Đạo Vô Cực!
Đập vào mắt hắn chính là bốn chữ lớn, đại biểu cho tên của Thần Huyền Khí Điển tầng thứ năm. Đồng thời, trên đó bắt đầu giảng thuật về phương pháp tu luyện tầng thứ năm. Vu Nhai cẩn thận đọc, nghiên cứu, cẩn thận lĩnh hội, bản thân cẩn thận cảm ngộ, dung hợp cùng huyễn ảnh...
Chỉ có điều, trong lúc nhất thời Vu Nhai vẫn không hiểu rõ được ý tứ của Hoàng Đạo Vô Cực. Chẳng lẽ có ý là huyễn ảnh vô cùng vô tận sao? Vô cùng vô tận như vậy thì phải đột phá như thế nào?
Hắn lắc đầu. Mỗi lần Thần Huyền Khí Điển đều muốn tu luyện đến mức đỉnh phong của đẳng cấp đó mới có thể biết được sự thật. Vu Nhai không để ý tới nữa, trực tiếp theo công pháp tu luyện.
Ầm ầm ầm...
Thân thể hắn bắt đầu thoát thai hoán cốt. Cho đến lúc này, hắn mới thật sự xem như là Hoàng Binh Sư.
Chỉ có điều Vu Nhai không biết, bởi vì tu luyện Thần Huyền Khí Điển, bởi vì Hoàng Đạo Vô Cực, giai đoạn Hoàng Binh Sư của hắn đối với người khác mà nói, càng thuần túy, càng bá đạo hơn.
Bởi vì ở giai đoạn Linh Binh Sư, Vu Nhai vượt qua cực hạn rất nhiều, ở Hoàng Binh Sư sơ đoạn cũng có vẻ thông thuận vô cùng.
Cuối cùng, Vu Nhai mới ý thức được, trước đó hắn đã hiểu lầm về Huyền Binh Điển. Huyền Binh bản mạng cùng bản thân vốn chính là một thể, không phân chia đây đó. Ý tứ thật sự của Hoàng chinh là: Vu Nhai cùng Huyền Binh bản mạng là một bản. Lúc này hắn cũng hiểu được tỉnh cảnh đột phá lúc trước.
Đầu tiên là tất cả Huyền Binh xuất hiện vương miện. Sau đó cũng không lộ ra Binh Linh, sau đó mới là Huyền Binh Điển xuất hiện.
Chỉ có điều Huyền Binh Điển cũng không xuất hiện dưới hình dạng vương miện, mà là dưới hình dạng một cục gạch. Điều này cũng có ý nghĩa là Hoàng không nhất định phải là vương miện, cũng có thể là cái khác. Chỉ cần hắn có khí tức hoàng giả là được.
Lại một lần nữa chứng minh, Huyền Binh Điển mới là Huyền Binh bản mạng của Vu Nhai. Những cái khác đều chỉ là vật phẩm phụ thuộc mà thôi. Không quan tâm là Thôn Thiên Kiếm hay Thí Thần Ma Nhận mạnh tới mức nào, tất cả đều chỉ là vật phẩm phụ thuộc mà thôi. Đương nhiên, đổi thành người khác chỉ sợ cũng không có hoàng cùng thần, chỉ có hoàng cùng dân. Dù sao không phải ai cũng biến thái giống như Vu Nhai, có nhiều Huyền Binh như vậy.
- Khoan đã, lại sai rồi. Hẳn không phải là hoàng cùng thần, mà tất cả đều là hoàng. Chỉ có điều Huyền Binh Điển là thái thượng hoàng mà thôi!
Trong đầu Vu Nhai đột nhiên giống như có tia chớp lóe lên. Sau đó hắn liền khống chế được ý thức của mình thâm nhập vào trong tất cả Huyền Binh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.