Chương 370: Mang đến cuồng phong
Hạ Nhật Dịch Lãnh
10/03/2015
Cứng rắn xông qua, hơn nữa còn phá ba cửa ải. Là bằng hữu duy nhất của Vu Nhai ở trong Độc Cô Kiếm Thành, lại không thể vì hắn trợ uy sao được?
- Ách, ta thử một chút xem sao!
Hai người lại thừa dịp hùng quan kiếm hoàn thứ năm hỗn loạn, sau đó lấy được một con ma thú bay nhị giai. Bọn họ lại bay miệt mài. Cuối cùng, từ phía xa bọn họ đã có thể thấy kiếm quang trùng kích, kiếm khí ngang dọc. Hùng quan chấn động. Sau đó lại không có gì nữa cả.
Bởi vì ma thú bay quá nhiều, trực tiếp chắn chiến trường phía trước. Được rồi, cho dù không có những ma thú bay này, muốn xem được cuộc chiến đấu phía bên trong hùng quan, thật sự cũng không thể.
- Trời ạ. Chen cái gì mà chen. Hai kẻ áo đỏ nho nhỏ như các người ngồi trên một con ma thú bay tệ hại, ở chỗ này làm cái gì?
Độc Cô Chư vốn có ý định chen qua, kết quả ma thú bay quá nhiều, hai người bọn họ lại kém như vậy, bị xa lánh cũng là bình thường. Không có cách nào, hai người chỉ có thể hạ xuống đất, sau đó lẩn vào bên trong.
Bên trong có rất nhiều người, cũng có rất nhiều cường giả. Thậm chí ngay cả đệ tử ngân bào cũng chú ý. Chỉ có điều những người này đều không có liên quan gì tới Độc Cô Chư. Hắn đã lẻn vào cách hùng quan không xa. Từ chỗ hạ xuống đất đến khi lẩn vào tới đây đã tốn hơn nửa canh giờ, nhưng trận chiến đấu bên trong còn chưa kết thúc.
- Sẽ thắng sao? Vu Nhai sẽ thắng sao?
Oong...
- Đây là cái gì vậy? Lực lượng thật là đáng sợ. Ngay cả không khí cũng đang vặn vẹo!
Có người chợt kêu lên.
Trong giây lát, hùng quan chấn động. Một khí tức khiến người ta khiếp sợ đột nhiên từ trong cửa hùng quan vặn vẹo vọt ra. Những người có thực lực cường hãn thậm chí có thể thấy không gian vặn vẹo.
Nếu như Độc Cô Cửu Tà ở chỗ này nhất định sẽ biết, đây là một kiếm khủng bố nhất của Vu Nhai. Vu Nhai đã đạt tới Hoàng Binh Sư, một kiếm này hiển nhiên càng khủng bố hơn so với trước...
- Ta có thể qua không?
hùng quan kiếm thứ tư hoàn bên trong, không biết từ lúc nào toàn thân Vu Nhai đã nhuốm máu. Bộ trang bị của Lý Thân Phách được cải tạo lại, mặc trên người hắn đã sớm biến thành rách nát. Tóc tai hắn rối bời. Kiếm huyền tinh biển sâu trong tay lại bị hủy, biến thành một thanh kiếm gãy. Chỉ có điều trong hùng quan, ngoại trừ có vài nhân vật lớn vô cùng cường đại đứng trong góc tối nào đó ra, lúc này chỉ có một mình hắn vẫn đứng thẳng.
Ánh trăng hình như cũng khiếp sợ trước kiếm ý của Vu Nhai, lén lút trốn dưới ánh mặt trời. Ánh nắng buổi sáng sớm đang chiếu xuống mặt đất của Độc Cô Thần Thành. Dưới hùng quan kiếm hoàn thứ tư, Vu Nhai đón ánh sáng mặt trời chiếu xuống, người mặc áo giáp đầy máu, đi từng bước một về phía trước.
Trải qua một buổi tối gây náo động, chuyện dần dần được truyền ra. Chí ít từ kiếm hoàn thứ tư đến kiếm hoàn thứ chín, gần như đều nghe nói về tin tức có người cứng rắn xông qua. Những người tới xem càng lúc càng nhiều. Các loại ma thú bay đông không kể xiết, gà bay chó sủa. Những nhân vật lớn kia cũng bắt đầu quan tâm.
Bởi vậy, lúc hắn khiêu chiến ở hùng quan kiếm hoàn thứ tư, có một vài cường giả siêu cấp của Độc Cô gia đã ở phía trên đài quan sát. Chỉ có điều bọn họ cũng không xuất hiện và đến gần Vu Nhai. Đặc biệt là sau khi nghe được bối cảnh của Vu Nhai, bọn họ cũng không nhịn được nhíu mày.
Mục đích của Vu Nhai, bọn họ nhìn liền hiểu rõ. Bên trong Độc Cô gia không ít những tranh đấu. Bây giờ không phải là thời điểm để bọn họ xuất hiện. Lại nói, biểu hiện của Vu Nhai bây giờ cũng chỉ là xuất chúng mà thôi. Không ít những đệ tử có chút cường đại cũng có thể làm được.
Về phần kim bào, chỉ cần không phải tuổi tác quá nhỏ, thực lực không triển khai, so với hắn sẽ dễ dàng hơn nhiều, căn bản không cần khiến toàn thân nhuốm máu như vậy.
Vu Nhai hiện tại cũng đã 21 tuổi. 21 tuổi với thực lực này ở Độc Cô gia cũng không phải là hiếm thấy. Cũng như Độc Cô Cửu Tà đã nói trước đây, nắm giữ huyết mạch của Độc Cô gia, hơn nữa rất có thể là huyết mạch trung tâm, không đạt được thực lực như vậy mới gọi là kỳ quái.
Điều duy nhất khiến cho những nhân vật lớn kia chú ý là kiếm kỹ của Vu Nhai. Tất cả đều không phải là kiếm kỹ của Độc Cô gia, nhưng lại vô cùng cường đại. Đặc biệt một kiếm cuối cùng, thật sự có chút phong thái thần kiếm kỹ. A, còn có một điều tương đối đáng chú ý, chính là Huyền Binh bản mệnh nhập thể của Vu Nhai cũng không phải là kiếm, lại nắm giữ kiếm kỹ như vậy, thiên phú dùng kiếm như vậy, để cho bọn họ có chút cảm thán. Người hãm hại hắn thật quá lãng phí.
Đúng vậy, giống như Độc Cô Chiến U, thiên phú dùng kiếm như vậy, trước đây không thể dung nhập Kiếm Huyền Binh, quả thực đáng chê cười.
Không hơn, các nhân vật lớn này cũng chỉ tới xem náo nhiệt. A, có lẽ có thể còn cảm thán một chút:
- Khoảng thời gian tới sẽ có không ít người cứng rắn xông qua, sẽ có không ít người trong chớp mắt sẽ bắt đầu bạo phát. Tiểu tử này đã mang tới một trận cuồng phong cho Độc Cô gia.
Đương nhiên, đây là chuyện tốt!
- Tiểu Thúy, tìm một nơi không có ai, dưỡng thương một chút trước đã!
Vu Nhai không để ý tới nhân vật lớn cùng nhân vật nhỏ gì đó của Độc Cô gia. Hiện tại, trên người hắn đều là vết thương. Nếu muốn lại tiếp tục xông qua cửa ải tiếp theo gần như là không có khả năng. Tốt nhất tìm một chỗ dưỡng thương cho tốt trước rồi nói sau. Hơn nữa, hắn cũng muốn tránh đám người vây xem kia.
Cũng không có quy định nào buộc hắn phải liên tục xông qua!
Sau khi bước vào kiếm hoàn thứ tư, Vu Nhai muốn đi tới đã không thể thuận lợi như vậy nữa. Thực lực của đám người nơi này càng lúc càng cao. Hơn nữa những người nghe được tin tức càng lúc càng nhiều. Mỗi người đều muốn trực tiếp tới xem thử bộ dạng người cứng rắn xông qua thế nào. Thậm chí có những người trực tiếp tiến hành khiêu chiến đối với hắn. Thừa dịp người cứng rắn xông qua này đang lúc uy danh hiển hách để khiêu chiến, không phải sẽ khiến cho hào quang của mình thêm sáng sao?
Người vô sỉ ở Độc Cô gia cũng không phải là số ít. May mà hắn triệu hoán được Tiểu Thúy tới, trực tiếp chở hắn bay đi. Tiểu Thúy một đường từ Bắc Đấu tới đây. Có Tiểu Thúy ở đây, hắn muốn chạy trốn mới có bảo đảm. Hiện tại Vu Nhai cũng không muốn đuổi nó đi.
Ngao một tiếng, Tiểu Thúy trực tiếp hạ xuống bên trong một vùng núi không người tại khu quạt kiếm nào đó trong kiếm hoàn thứ tư. Sau đó tìm kiếm một hồi lâu, cuối cùng tìm được một sơn động bí ẩn, mới dừng lại, đi vào bên trong.
Tiến vào trong, Vu Nhai không nói hai lời liền bắt đầu chữa thương. Khi hắn tháo trang bị trên người xuống, lúc này mới phát hiện, toàn thân không có mấy chỗ không bị thương. Quả thực chính là vô cùng thê thảm. May là trước đây, khi còn ở tiểu thành Thanh Man, hắn đã lấy không ít thuốc trị thương.
Vu Nhai toét miệng băng bó vết thương cho mình. Hắn không nhịn được lại nhớ tới Thủy Tinh. Nàng tu luyện Quang Ma Kinh, sợ rằng năng lực chữa thương hẳn đã mạnh hơn.
- Ách, ta thử một chút xem sao!
Hai người lại thừa dịp hùng quan kiếm hoàn thứ năm hỗn loạn, sau đó lấy được một con ma thú bay nhị giai. Bọn họ lại bay miệt mài. Cuối cùng, từ phía xa bọn họ đã có thể thấy kiếm quang trùng kích, kiếm khí ngang dọc. Hùng quan chấn động. Sau đó lại không có gì nữa cả.
Bởi vì ma thú bay quá nhiều, trực tiếp chắn chiến trường phía trước. Được rồi, cho dù không có những ma thú bay này, muốn xem được cuộc chiến đấu phía bên trong hùng quan, thật sự cũng không thể.
- Trời ạ. Chen cái gì mà chen. Hai kẻ áo đỏ nho nhỏ như các người ngồi trên một con ma thú bay tệ hại, ở chỗ này làm cái gì?
Độc Cô Chư vốn có ý định chen qua, kết quả ma thú bay quá nhiều, hai người bọn họ lại kém như vậy, bị xa lánh cũng là bình thường. Không có cách nào, hai người chỉ có thể hạ xuống đất, sau đó lẩn vào bên trong.
Bên trong có rất nhiều người, cũng có rất nhiều cường giả. Thậm chí ngay cả đệ tử ngân bào cũng chú ý. Chỉ có điều những người này đều không có liên quan gì tới Độc Cô Chư. Hắn đã lẻn vào cách hùng quan không xa. Từ chỗ hạ xuống đất đến khi lẩn vào tới đây đã tốn hơn nửa canh giờ, nhưng trận chiến đấu bên trong còn chưa kết thúc.
- Sẽ thắng sao? Vu Nhai sẽ thắng sao?
Oong...
- Đây là cái gì vậy? Lực lượng thật là đáng sợ. Ngay cả không khí cũng đang vặn vẹo!
Có người chợt kêu lên.
Trong giây lát, hùng quan chấn động. Một khí tức khiến người ta khiếp sợ đột nhiên từ trong cửa hùng quan vặn vẹo vọt ra. Những người có thực lực cường hãn thậm chí có thể thấy không gian vặn vẹo.
Nếu như Độc Cô Cửu Tà ở chỗ này nhất định sẽ biết, đây là một kiếm khủng bố nhất của Vu Nhai. Vu Nhai đã đạt tới Hoàng Binh Sư, một kiếm này hiển nhiên càng khủng bố hơn so với trước...
- Ta có thể qua không?
hùng quan kiếm thứ tư hoàn bên trong, không biết từ lúc nào toàn thân Vu Nhai đã nhuốm máu. Bộ trang bị của Lý Thân Phách được cải tạo lại, mặc trên người hắn đã sớm biến thành rách nát. Tóc tai hắn rối bời. Kiếm huyền tinh biển sâu trong tay lại bị hủy, biến thành một thanh kiếm gãy. Chỉ có điều trong hùng quan, ngoại trừ có vài nhân vật lớn vô cùng cường đại đứng trong góc tối nào đó ra, lúc này chỉ có một mình hắn vẫn đứng thẳng.
Ánh trăng hình như cũng khiếp sợ trước kiếm ý của Vu Nhai, lén lút trốn dưới ánh mặt trời. Ánh nắng buổi sáng sớm đang chiếu xuống mặt đất của Độc Cô Thần Thành. Dưới hùng quan kiếm hoàn thứ tư, Vu Nhai đón ánh sáng mặt trời chiếu xuống, người mặc áo giáp đầy máu, đi từng bước một về phía trước.
Trải qua một buổi tối gây náo động, chuyện dần dần được truyền ra. Chí ít từ kiếm hoàn thứ tư đến kiếm hoàn thứ chín, gần như đều nghe nói về tin tức có người cứng rắn xông qua. Những người tới xem càng lúc càng nhiều. Các loại ma thú bay đông không kể xiết, gà bay chó sủa. Những nhân vật lớn kia cũng bắt đầu quan tâm.
Bởi vậy, lúc hắn khiêu chiến ở hùng quan kiếm hoàn thứ tư, có một vài cường giả siêu cấp của Độc Cô gia đã ở phía trên đài quan sát. Chỉ có điều bọn họ cũng không xuất hiện và đến gần Vu Nhai. Đặc biệt là sau khi nghe được bối cảnh của Vu Nhai, bọn họ cũng không nhịn được nhíu mày.
Mục đích của Vu Nhai, bọn họ nhìn liền hiểu rõ. Bên trong Độc Cô gia không ít những tranh đấu. Bây giờ không phải là thời điểm để bọn họ xuất hiện. Lại nói, biểu hiện của Vu Nhai bây giờ cũng chỉ là xuất chúng mà thôi. Không ít những đệ tử có chút cường đại cũng có thể làm được.
Về phần kim bào, chỉ cần không phải tuổi tác quá nhỏ, thực lực không triển khai, so với hắn sẽ dễ dàng hơn nhiều, căn bản không cần khiến toàn thân nhuốm máu như vậy.
Vu Nhai hiện tại cũng đã 21 tuổi. 21 tuổi với thực lực này ở Độc Cô gia cũng không phải là hiếm thấy. Cũng như Độc Cô Cửu Tà đã nói trước đây, nắm giữ huyết mạch của Độc Cô gia, hơn nữa rất có thể là huyết mạch trung tâm, không đạt được thực lực như vậy mới gọi là kỳ quái.
Điều duy nhất khiến cho những nhân vật lớn kia chú ý là kiếm kỹ của Vu Nhai. Tất cả đều không phải là kiếm kỹ của Độc Cô gia, nhưng lại vô cùng cường đại. Đặc biệt một kiếm cuối cùng, thật sự có chút phong thái thần kiếm kỹ. A, còn có một điều tương đối đáng chú ý, chính là Huyền Binh bản mệnh nhập thể của Vu Nhai cũng không phải là kiếm, lại nắm giữ kiếm kỹ như vậy, thiên phú dùng kiếm như vậy, để cho bọn họ có chút cảm thán. Người hãm hại hắn thật quá lãng phí.
Đúng vậy, giống như Độc Cô Chiến U, thiên phú dùng kiếm như vậy, trước đây không thể dung nhập Kiếm Huyền Binh, quả thực đáng chê cười.
Không hơn, các nhân vật lớn này cũng chỉ tới xem náo nhiệt. A, có lẽ có thể còn cảm thán một chút:
- Khoảng thời gian tới sẽ có không ít người cứng rắn xông qua, sẽ có không ít người trong chớp mắt sẽ bắt đầu bạo phát. Tiểu tử này đã mang tới một trận cuồng phong cho Độc Cô gia.
Đương nhiên, đây là chuyện tốt!
- Tiểu Thúy, tìm một nơi không có ai, dưỡng thương một chút trước đã!
Vu Nhai không để ý tới nhân vật lớn cùng nhân vật nhỏ gì đó của Độc Cô gia. Hiện tại, trên người hắn đều là vết thương. Nếu muốn lại tiếp tục xông qua cửa ải tiếp theo gần như là không có khả năng. Tốt nhất tìm một chỗ dưỡng thương cho tốt trước rồi nói sau. Hơn nữa, hắn cũng muốn tránh đám người vây xem kia.
Cũng không có quy định nào buộc hắn phải liên tục xông qua!
Sau khi bước vào kiếm hoàn thứ tư, Vu Nhai muốn đi tới đã không thể thuận lợi như vậy nữa. Thực lực của đám người nơi này càng lúc càng cao. Hơn nữa những người nghe được tin tức càng lúc càng nhiều. Mỗi người đều muốn trực tiếp tới xem thử bộ dạng người cứng rắn xông qua thế nào. Thậm chí có những người trực tiếp tiến hành khiêu chiến đối với hắn. Thừa dịp người cứng rắn xông qua này đang lúc uy danh hiển hách để khiêu chiến, không phải sẽ khiến cho hào quang của mình thêm sáng sao?
Người vô sỉ ở Độc Cô gia cũng không phải là số ít. May mà hắn triệu hoán được Tiểu Thúy tới, trực tiếp chở hắn bay đi. Tiểu Thúy một đường từ Bắc Đấu tới đây. Có Tiểu Thúy ở đây, hắn muốn chạy trốn mới có bảo đảm. Hiện tại Vu Nhai cũng không muốn đuổi nó đi.
Ngao một tiếng, Tiểu Thúy trực tiếp hạ xuống bên trong một vùng núi không người tại khu quạt kiếm nào đó trong kiếm hoàn thứ tư. Sau đó tìm kiếm một hồi lâu, cuối cùng tìm được một sơn động bí ẩn, mới dừng lại, đi vào bên trong.
Tiến vào trong, Vu Nhai không nói hai lời liền bắt đầu chữa thương. Khi hắn tháo trang bị trên người xuống, lúc này mới phát hiện, toàn thân không có mấy chỗ không bị thương. Quả thực chính là vô cùng thê thảm. May là trước đây, khi còn ở tiểu thành Thanh Man, hắn đã lấy không ít thuốc trị thương.
Vu Nhai toét miệng băng bó vết thương cho mình. Hắn không nhịn được lại nhớ tới Thủy Tinh. Nàng tu luyện Quang Ma Kinh, sợ rằng năng lực chữa thương hẳn đã mạnh hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.