Chương 958: Long Thực Thú.
Hạ Nhật Dịch Lãnh
25/03/2015
- Đương nhiên nếu muốn hành động, cho chúng nó làm vật hy sinh mấy ngày cũng được. Ma thú này rất lạ, khi chúng nó trông thấy chủng tộc khác sẽ điên cuồng công kích.
- Tại sao chúng nó ở đây? Có tác dụng gì? Chắc không phải nuôi chơi, nhìn chúng nó cách mấy ngày là một vòng luân hồi sinh tử?
Nam nhân bí ẩn sảng khoái trả lời câu hỏi:
- Đương nhiên sẽ không rảnh vậy. Tác dụng duy nhất của ma thú này là làm thực vật, thức ăn cho cự long. Mỗi cự long cần lượng ăn lớn đáng sợ, chỗ chúng ta nhỏ hơn Thần Huyền đại lục rất nhiều, không nuôi nổi nhiều thực vật. Chúng ta càng không thể tùy tiện xuất hiện trên Thần Huyền đại lục để mua sắm, vậy đành tìm chốn không người tự mình nuôi.
Nam nhân bí ẩn trả lời Vu Nhai rất rõ ràng.
Lời của nam nhân bí ẩn làm Vu Nhai giật mình suýt nhảy cẫng lên. Cự long, trong truyền thuyết cự long đã tuyệt chủng hoặc ở trên hòn đảo không biết tên sâu trong Thần Huyền Hải. Tóm lại dù cự long còn tồn tại thì cũng là động vật quý hiếm, thế nhưng nam nhân bí ẩn không hề kiêng dè nói ra. Nghe lời nam nhân bí ẩn nói thì bọn họ không chỉ nuôi vài con rồng.
Vu Nhai cũng nghe hiểu từ lúc rất sớm Cổ Duệ chi dân đã có thể quay về Huyền Binh đế quốc chẳng qua bọn họ không cố ý xuất hiện trước mặt mọi người, ít nhất không biết bọn họ nuôi bao nhiêu loại thật vật dành cho rồng trong di tích ma pháp viễn cổ.
- Chỗ này vốn là đất long tộc thời đại viễn cổ, cộng với chúng ta cố ý hấp thu long địa chi khí. Hưm, nó là đại trận chúng ta tạo ra từ thời đại viễn cổ, tuy bây giờ đã tàn phá nhưng sửa sơ lại vẫn dùng được. Tóm lại nuôi loại ma thú tên Long Thực Thú sẽ có hơi thở rồng, các cự long rất thích thực vật như vậy.
Nam nhân bí ẩn không quan tâm Vu Nhai giật mình, lạnh nhạt kể như thể chuyện không liên quan đến gã. Như Vu Nhai là khách, nam nhân bí ẩn là chủ nhân, gã đang giới thiệu phong thổ nhân tình vùng đất của mình.
- Thì ra là vậy, lúc trước các ngươi chọn xây dựng cung điện tại đây là đã băn khoăn suy xét kỹ?
- Đúng vậy! Xây dựng cung điện là một cho các cự long một chỗ trú, một biệt viện. Đây cũng là chỗ nghỉ phép tốt cho chúng ta, gần phía tây Thần Huyền Hải, phong cảnh đẹp không sao tả xiết, hơn nữa cự long bảo vệ sẽ cực kỳ an toàn.
- Từ rất lâu về trước, trước thời đại viễn cổ các ngươi nói từng là chỗ dừng chân của các cự long, thật là sự kết hợp hoàn mỹ. Đây là món hòa chúng ta tặng cho cự long rải rác khắp nơi trên Thần Huyền đại lục.
Nam nhân bí ẩn nói đến thời đại viễn cổ, kế hoạch lúc Cổ Duệ chi dân sắp thống nhất Thần Huyền đại lục.
Quả nhiên chỉ là biệt viện, Cổ Duệ chi dân quá xa xỉ. Vu Nhai đã biết chỗ này rộng cỡ nào, cung điện khổng lồ thế mà chỉ là biệt viện ngắm phong cảnh phía tây Thần Huyền Hải.
Đương nhiên khi Vu Nhai nghĩ đến Thánh thụ Tinh Linh nữ thần khổng lồ thì được an ủi hơn.
Vu Nhai nheo mắt nói:
- Sợ là không chỉ có thế, bây giờ sau mấy ngàn năm các ngươi có thể tới đi tự nhiên?
Vu Nhai trải qua nhiều chuyện, da mặt dày như tường thành, khó thấy sắc mặt của hắn thế nào. Vu Nhai nói với nam nhân bí ẩn vui vẻ như bằng hữu cũ.
- Đúng vậy! Năm xưa cũng có ý định liên thông chỗ này tới chỗ chúng ta. Chúng ta không chỉ lập một trận pháp tại đây, trừ đại trận tụ tập khí cho Long Thực Thú còn chuẩn bị tạo truyền tống trận to lớn có thể tùy thời tùy chỗ đến Thần Huyền đại lục, muốn về thì về. Tiếc rằng tuy đã xây xong biệt viện nhưng chỉ tụ tập được chút long khí, truyền tống trận khổng lồ dùng long khí làm động lực vận chuyển không được tạo ra.
Nam nhân bí ẩn tiếp tục kể chuyện, nhưng không nhắc đến sự thật Cổ Duệ chi dân đánh thua. Đoạn lịch sử đó là sỉ nhục với nam nhân bí ẩn.
- Nhưng chúng ta thay đổi một chút truyền tống trận ở góc khuất, khiến nó mỗi ngày hấp thu một chút long khí lại không bị nhân loại bình thường thời đại viễn cổ phát hiện. Mãi đến ba ngàn năm phong kín biệt viện, dựa vào chút long khí sinh thành một truyền tống trận có thể đưa một người ra vào, cho cự long ăn nó.
Vu Nhai tổng hợp lời nam nhân bí ẩn nói, không ngừng sửa sang lại. Tức là sau khi Cổ Duệ chi dân đánh thua thì bị nhân loại bình thường phong kín trong mảnh đất bí ẩn, mọi thứ trong di tích ma pháp viễn cổ tức là biệt viện được xây cũng phế bỏ, bao gồm các loại trận pháp trong đó. Mãi khi ba ngàn năm sau cuối cùng liên kết truyền tống trận bày ra và Thần Huyền đại lục.
Nhưng truyền tống trận chỉ chứa một người ra vào, sau khi đi ra bọn họ lập tức sửa một đại trận khác, nuôi dưỡng Long Thực Thú, khiến Long Thực Thú chứa long khí. Tức là chỗ này là khu vực nuôi đồ ăn cho các cự long ở mảnh đất bí ẩn.
Ba ngàn năm sau chiến tranh đến bây giờ đã là hai ngàn năm trăm năm Huyền Ma lịch, đã là chuyện cũ ngàn năm trước. Tuy Huyền Ma lịch chỉ có hai ngàn năm nhưng đó không phải lịch pháp sau khi đánh bại Cổ Duệ chi dân, có mấy lần thay đổi lịch pháp. Hết cách, thở ấy Thần Huyền đại lục rối loạn, Huyền Binh đế quốc, Ma Pháp đế quốc thì không ai phục ai, tự tạo lịch pháp lung tung. Mãi khi hai đế quốc hoàn toàn củng cố, các vương quốc nhỏ nghe lệnh mới quyết định ra Huyền ma lịch.
Tính ra thì từ lúc đánh bại Cổ Duệ chi dân đến bây giờ đã qua bốn ngàn năm, tức là viễn cổ. Nam nhân bí ẩn nói sau ba ngàn năm là một ngàn năm trước. Một ngàn năm rất dài, đủ cho nhiều Cổ Duệ chi dân ra vào Thần Huyền đại lục, Vu Nhai không tin bọn họ chỉ đến di tích ma pháp viễn cổ chứ không ra ngoài.
Nếu Cổ Duệ chi dân có thể ra vào, tu sửa được đại trận nuôi Long Thực Thú thì chắc chắn có thể tạo ra truyền tống trận càng lớn hơn.
Tuy lúc trước đã có điều suy đáng nhưng khi nghĩ tới vẫn làm Vu Nhai thấy lạnh cả người. Hiện nay trên Thần Huyền đại lục rốt cuộc ẩn giấu bao nhiêu Cổ Duệ chi dân? Bọn họ sắp hành động rồi sao?
nếu Vu Nhai đoán đúng thì sau khi nhân loại bình thường đánh bại Cổ Duệ chi dân, Cổ Duệ chi dân sợ nhân loại thông qua truyền tống trận vào mảnh đất bí ẩn nên hủy diệt toàn bộ truyền tống trận, phong kín ba ngàn năm. Trong di tích ma pháp viễn cổ, tức là biệt viện cự long mở một truyền tống trận tàn khuyết, sau ba ngàn năm mới tập kết long khí trở thành truyền tống trận hoàn chỉnh.
Chỉ cần một người ra được là có thể dựng lại truyền tống trận càng lớn.
Nam nhân bí ẩn cười khổ nói:
- Cự long đáng thương ba ngàn năm qua không ăn no, thật tình . . .
Vẻ mặt nam nhân bí ẩn vẫn thản nhiên không chút cười khổ, gã vẫn mỉm cười như vạn năm không thay đổi:
- Dù có những đồ ăn này thì các cự long vẫn khó yên ổn sinh sản, chỗ chúng ta rất nhỏ.
Vu Nhai thầm nghĩ:
- Đến rồi.
- Tại sao chúng nó ở đây? Có tác dụng gì? Chắc không phải nuôi chơi, nhìn chúng nó cách mấy ngày là một vòng luân hồi sinh tử?
Nam nhân bí ẩn sảng khoái trả lời câu hỏi:
- Đương nhiên sẽ không rảnh vậy. Tác dụng duy nhất của ma thú này là làm thực vật, thức ăn cho cự long. Mỗi cự long cần lượng ăn lớn đáng sợ, chỗ chúng ta nhỏ hơn Thần Huyền đại lục rất nhiều, không nuôi nổi nhiều thực vật. Chúng ta càng không thể tùy tiện xuất hiện trên Thần Huyền đại lục để mua sắm, vậy đành tìm chốn không người tự mình nuôi.
Nam nhân bí ẩn trả lời Vu Nhai rất rõ ràng.
Lời của nam nhân bí ẩn làm Vu Nhai giật mình suýt nhảy cẫng lên. Cự long, trong truyền thuyết cự long đã tuyệt chủng hoặc ở trên hòn đảo không biết tên sâu trong Thần Huyền Hải. Tóm lại dù cự long còn tồn tại thì cũng là động vật quý hiếm, thế nhưng nam nhân bí ẩn không hề kiêng dè nói ra. Nghe lời nam nhân bí ẩn nói thì bọn họ không chỉ nuôi vài con rồng.
Vu Nhai cũng nghe hiểu từ lúc rất sớm Cổ Duệ chi dân đã có thể quay về Huyền Binh đế quốc chẳng qua bọn họ không cố ý xuất hiện trước mặt mọi người, ít nhất không biết bọn họ nuôi bao nhiêu loại thật vật dành cho rồng trong di tích ma pháp viễn cổ.
- Chỗ này vốn là đất long tộc thời đại viễn cổ, cộng với chúng ta cố ý hấp thu long địa chi khí. Hưm, nó là đại trận chúng ta tạo ra từ thời đại viễn cổ, tuy bây giờ đã tàn phá nhưng sửa sơ lại vẫn dùng được. Tóm lại nuôi loại ma thú tên Long Thực Thú sẽ có hơi thở rồng, các cự long rất thích thực vật như vậy.
Nam nhân bí ẩn không quan tâm Vu Nhai giật mình, lạnh nhạt kể như thể chuyện không liên quan đến gã. Như Vu Nhai là khách, nam nhân bí ẩn là chủ nhân, gã đang giới thiệu phong thổ nhân tình vùng đất của mình.
- Thì ra là vậy, lúc trước các ngươi chọn xây dựng cung điện tại đây là đã băn khoăn suy xét kỹ?
- Đúng vậy! Xây dựng cung điện là một cho các cự long một chỗ trú, một biệt viện. Đây cũng là chỗ nghỉ phép tốt cho chúng ta, gần phía tây Thần Huyền Hải, phong cảnh đẹp không sao tả xiết, hơn nữa cự long bảo vệ sẽ cực kỳ an toàn.
- Từ rất lâu về trước, trước thời đại viễn cổ các ngươi nói từng là chỗ dừng chân của các cự long, thật là sự kết hợp hoàn mỹ. Đây là món hòa chúng ta tặng cho cự long rải rác khắp nơi trên Thần Huyền đại lục.
Nam nhân bí ẩn nói đến thời đại viễn cổ, kế hoạch lúc Cổ Duệ chi dân sắp thống nhất Thần Huyền đại lục.
Quả nhiên chỉ là biệt viện, Cổ Duệ chi dân quá xa xỉ. Vu Nhai đã biết chỗ này rộng cỡ nào, cung điện khổng lồ thế mà chỉ là biệt viện ngắm phong cảnh phía tây Thần Huyền Hải.
Đương nhiên khi Vu Nhai nghĩ đến Thánh thụ Tinh Linh nữ thần khổng lồ thì được an ủi hơn.
Vu Nhai nheo mắt nói:
- Sợ là không chỉ có thế, bây giờ sau mấy ngàn năm các ngươi có thể tới đi tự nhiên?
Vu Nhai trải qua nhiều chuyện, da mặt dày như tường thành, khó thấy sắc mặt của hắn thế nào. Vu Nhai nói với nam nhân bí ẩn vui vẻ như bằng hữu cũ.
- Đúng vậy! Năm xưa cũng có ý định liên thông chỗ này tới chỗ chúng ta. Chúng ta không chỉ lập một trận pháp tại đây, trừ đại trận tụ tập khí cho Long Thực Thú còn chuẩn bị tạo truyền tống trận to lớn có thể tùy thời tùy chỗ đến Thần Huyền đại lục, muốn về thì về. Tiếc rằng tuy đã xây xong biệt viện nhưng chỉ tụ tập được chút long khí, truyền tống trận khổng lồ dùng long khí làm động lực vận chuyển không được tạo ra.
Nam nhân bí ẩn tiếp tục kể chuyện, nhưng không nhắc đến sự thật Cổ Duệ chi dân đánh thua. Đoạn lịch sử đó là sỉ nhục với nam nhân bí ẩn.
- Nhưng chúng ta thay đổi một chút truyền tống trận ở góc khuất, khiến nó mỗi ngày hấp thu một chút long khí lại không bị nhân loại bình thường thời đại viễn cổ phát hiện. Mãi đến ba ngàn năm phong kín biệt viện, dựa vào chút long khí sinh thành một truyền tống trận có thể đưa một người ra vào, cho cự long ăn nó.
Vu Nhai tổng hợp lời nam nhân bí ẩn nói, không ngừng sửa sang lại. Tức là sau khi Cổ Duệ chi dân đánh thua thì bị nhân loại bình thường phong kín trong mảnh đất bí ẩn, mọi thứ trong di tích ma pháp viễn cổ tức là biệt viện được xây cũng phế bỏ, bao gồm các loại trận pháp trong đó. Mãi khi ba ngàn năm sau cuối cùng liên kết truyền tống trận bày ra và Thần Huyền đại lục.
Nhưng truyền tống trận chỉ chứa một người ra vào, sau khi đi ra bọn họ lập tức sửa một đại trận khác, nuôi dưỡng Long Thực Thú, khiến Long Thực Thú chứa long khí. Tức là chỗ này là khu vực nuôi đồ ăn cho các cự long ở mảnh đất bí ẩn.
Ba ngàn năm sau chiến tranh đến bây giờ đã là hai ngàn năm trăm năm Huyền Ma lịch, đã là chuyện cũ ngàn năm trước. Tuy Huyền Ma lịch chỉ có hai ngàn năm nhưng đó không phải lịch pháp sau khi đánh bại Cổ Duệ chi dân, có mấy lần thay đổi lịch pháp. Hết cách, thở ấy Thần Huyền đại lục rối loạn, Huyền Binh đế quốc, Ma Pháp đế quốc thì không ai phục ai, tự tạo lịch pháp lung tung. Mãi khi hai đế quốc hoàn toàn củng cố, các vương quốc nhỏ nghe lệnh mới quyết định ra Huyền ma lịch.
Tính ra thì từ lúc đánh bại Cổ Duệ chi dân đến bây giờ đã qua bốn ngàn năm, tức là viễn cổ. Nam nhân bí ẩn nói sau ba ngàn năm là một ngàn năm trước. Một ngàn năm rất dài, đủ cho nhiều Cổ Duệ chi dân ra vào Thần Huyền đại lục, Vu Nhai không tin bọn họ chỉ đến di tích ma pháp viễn cổ chứ không ra ngoài.
Nếu Cổ Duệ chi dân có thể ra vào, tu sửa được đại trận nuôi Long Thực Thú thì chắc chắn có thể tạo ra truyền tống trận càng lớn hơn.
Tuy lúc trước đã có điều suy đáng nhưng khi nghĩ tới vẫn làm Vu Nhai thấy lạnh cả người. Hiện nay trên Thần Huyền đại lục rốt cuộc ẩn giấu bao nhiêu Cổ Duệ chi dân? Bọn họ sắp hành động rồi sao?
nếu Vu Nhai đoán đúng thì sau khi nhân loại bình thường đánh bại Cổ Duệ chi dân, Cổ Duệ chi dân sợ nhân loại thông qua truyền tống trận vào mảnh đất bí ẩn nên hủy diệt toàn bộ truyền tống trận, phong kín ba ngàn năm. Trong di tích ma pháp viễn cổ, tức là biệt viện cự long mở một truyền tống trận tàn khuyết, sau ba ngàn năm mới tập kết long khí trở thành truyền tống trận hoàn chỉnh.
Chỉ cần một người ra được là có thể dựng lại truyền tống trận càng lớn.
Nam nhân bí ẩn cười khổ nói:
- Cự long đáng thương ba ngàn năm qua không ăn no, thật tình . . .
Vẻ mặt nam nhân bí ẩn vẫn thản nhiên không chút cười khổ, gã vẫn mỉm cười như vạn năm không thay đổi:
- Dù có những đồ ăn này thì các cự long vẫn khó yên ổn sinh sản, chỗ chúng ta rất nhỏ.
Vu Nhai thầm nghĩ:
- Đến rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.