Chương 957: Vết cào, nam nhân bí ẩn.
Hạ Nhật Dịch Lãnh
25/03/2015
Có tranh vẽ Cổ Duệ chi dân đàn áp nhân loại bình thường, trước đó có nhiều người trông thấy nên không lạ gì. Trừ những người trung tâm cao tầng ra không ai biết đó là Cổ Duệ chi dân, bọn họ ngắm nghía như một tác phẩm nghệ thuật.
Cũng có một số võ kỹ khắc trên vách tường, Vu Nhai sẽ xem kỹ, cho các binh linh. Hữu dụng thì hấp thu, vô dụng thì bỏ qua. Cộng với huyễn ảnh thuộc về Xích Thố mà Vu Nhai liên tục tu luyện, trừ huyền khí vẫn chậm như rùa ra những mặt khác hắn tiến bộ siêu nhanh, mỗi ngày sức chiến đấu lại tăng lên.
Quên nói phù văn, càng vào sâu trong di tích ma pháp viễn cổ tuy không nhiều phù văn trận nhưng khó khăn lớn hơn.
Vu Nhai không ngừng nghiên cứu. Lần trước đã nói Huyền Binh Điển lộ ra một góc phù văn hoàn chỉnh, Vu Nhai bắt đầu học tập và khắc. Đúng là bác đại tinh thâm, chỉ một góc đã hơn nhiều thứ.
Vu Nhai cảm giác nếu hắn học được một góc này có lẽ sẽ có thể lần đầu tiên thật sự nhìn vào trung tâm Huyền Binh Điển.
Thời gian trôi qua trong khi Vu Nhai tu luyện, nghiên cứu, thăm dò, đào tìm kho báu. Vì di tích ma pháp viễn cổ quá tối nên Vu Nhai không biết thời gian, không rõ đã đi bao xa. Vu Nhai biết di tích ma pháp viễn cổ chia thành ba tầng, hắn đã đến tầng thứ ba dướ lòng đất.
- Thật tình, đã đến tầng ba sao thứ bên trong không chút thay đổi? Không có bảo vật gì coi cho được.
Khóe môi Vu Nhai co giật, hắn định đào hết báu vật không cho Huyền Binh đế quốc, Ma Pháp đế quốc chiếm được. Kết quả đi lâu như vậy nhưng không có thứ gì coi cho được. Thôn Thiên kiếm linh không phản ứng gì, Vu Nhai đã đi một chuyến uổng công.
Đang lúc mắt Vu Nhai trợn trắng thì Phong Doanh bỗng chỉ đằng trước, kêu lên:
- Chủ nhân mau nhìn đằng trước!
Vu Nhai phản xạ nhìn qua, con ngươi co rút:
- Vết cào, chẳng lẽ là vết cào Nguyệt Lâm Sa đã nói?
Vu Nhai vào tầng thứ ba đã hai ngày, phong cảnh không khác gì bên trên nên hắn mới hùng hổ, rất muốn rời khỏi di tích ma pháp viễn cổ. Bây giờ Vu Nhai trông thấy vết cào công chúa Nguyệt Lâm Sa đã nói.
Trước đó trừ điều công chúa Nguyệt Lâm Sa đã nói, trong ngàn thiên tài không ai phát hiện vết cào mới, càng không gặp ma thú mà lúc trước Ma Pháp đế quốc đã cảnh cáo. Nhiều người đều cảm giác vết cào Nguyệt Lâm Sa nhìn thấy không phải mới mẻ chẳng qua vì lý do gì đó mà trông nó mới.
Tuy bây giờ Vu Nhai chưa hiểu tại sao vết cào bỗng xuất hiện gần lối vào di tích ma pháp viễn cổ nhưng hắn biết công chúa Nguyệt Lâm Sa không nói dối, nó thật sự tồn tại. E rằng dưới lòng đất không chỉ có một con ma thú.
Khắc Liệt Luân Tư có kinh nghiêm phong phú nói:
- Bên trong có rất nhiều dấu vết mới mẻ, là gần dây tạo ra.
Ực ực.
Con đường trước mặt Vu Nhai toàn là vết cào, hỗn độn như có con mèo cào lung tung trên một tờ giấy, vậy là không chỉ có một con ma thú. Nhưng kỳ lạ là tại sao bắt đầu từ đường hầm trước mắt mới có Vết cào?
Vu Nhai nhỏ giọng nói:
- Đây là sinh mệnh trí tuệ khống chế?
Nếu không bị khống chế thì ma thú dưới lòng đất đã có đầy di tích ma pháp viễn cổ, sao có thể hoạt động trong phạm vi nhất định? Nếu không phải chủng tộc có trí tuệ như nhân loại khống chế thì chỉ còn lại thủ lĩnh ma thú thông minh không thua gì nhân loại. Nhưng dù là thủ lĩnh có trí tuệ thì tại sao nó kiềm chế thuộc hạ của mình?
Khả năng lớn nhất là vẫn còn chủng tộc có trí tuệ như nhân loại khống chế. Cổ Duệ chi dân, trong đầu Vu Nhai lại hiện lên giả thuyết này.
Không nói nhiều, không sợ hãi, Vu Nhai hết sức cẩn thận vòng qua đường này, nghiên cứu mấy con đường xung quanh. Cuối cùng Vu Nhai xác định bắt đầu từ hướng này tất cả đường hầm đều có Vết cào.
Vu Nhai bình tĩnh nói:
- Đi, ta muốn xem bên trong ẩn giấu bí mật gì.
Vu Nhai che giấu hơi thở, hắn như hồn ma tiến lên. Khiến Vu Nhai ngạc nhiên là từ khi có Vết cào thì không còn cơ quan, báu vật gì, không có phù văn, ma pháp trận gì đó. Tranh vẽ trên tường bị cào không nhìn rõ đường nét. Vu Nhai tăng tốc nhanh hơn nhiều, hắn chỉ mất nửa ngày bắt đầu cảm giác có hít thở.
Gần, càng gần . . .
Tim Vu Nhai đập nhanh nhưng hắn hết sức kiềm chế đến mức hầu như không nghe thấy. Tiếng hít thở trước mặt càng lúc càng nặng, Vết cào xung quanh càng rối loạn. Vu Nhai vượt qua một cánh cửa sau đó ngây người.
Trước mắt tỏa ánh sáng xanh biếc phủ ín đại điện. Không, không thể nói là đại điện, nên bảo là hố to mới đúng. Trông như hang đá vôi to lớn, bên trong là đá, vách tường sụp đổ. Động đá vôi là thiên nhiên tạo ra, còn hòn đá, vách tường là sau này xây dựng, chỉ có thể gọi nó là hang đá. Bên dưới hang đá dâng trào ánh sáng xanh, dưới ánh sáng xanh là rậm rạp sinh vạt có vảy giống rồng nưhng hình thể không to, cỡ con trâu bình thường.
Chúng nó có vuốt nhọn khớp với Vết cào bên ngoài.
Chúng nó đang ngủ. Khiến Vu Nhai sửng sốt là trong chúng nó có con đang mang thai, một lần mấy chục con. Khủng bố là sau khi sinh xong chúng nó hấp thu mẫu thân của mình rồi tiếp tục lớn lên.
Đúng vậy, mẫu thân của chúng lập tức biến thành xương khô. Hang động trở nên vô cùng khủng bố.
Mọi chuyện diễn ra trong khi chúng nó ngủ say.
Vu Nhai nhỏ giọng nói:
- Không lẽ đây là hành động của thú tộc tà ác?
Không trách Vu Nhai suy nghĩ như vậy. Kiếp trước Vu Nhai xem tiểu thuyết, truyện tranh hay có thứ tương tự. Càng làm Vu Nhai khó hiểu là bọn chúng sinh tồn dưới lòng đất, không có lương thực cung ứng thì làm sao sống?
Trong khi Vu Nhai tràn đầy thắc mắc thì cạnh đột nhiên vang lên thanh âm.
- Rất đơn giản, chúng nó tàn sát lẫn nhau là có thực vật.
Toàn thân Vu Nhai dựng đứng lông tơ, tuy hắn không che giấu gì nhưng người có thể lặng lẽ đến gần hắn rất ít ỏi.
Vu Nhai nhanh chóng kéo giãn khoảng cách, nhìn chằm chằm nam nhân xinh đẹp yêu dị trước mắt. Nam nhân có mái tóc xanh sậm, tóc chải ngược ra sau lộ cái trán không quá rọng, giữa trán có viên hồng ngọc giọt nước, trông như đính vào. Mặt nam nhân nhọn, hơi giống mặt trái xoan của nữ nhưng mặt mũi nhìn sao cũng là nam.
Nam nhân mặc áo khoác xanh sậm có hoa văn cổ tương xứng với mái tóc, góc áo dài dến gót chân. Trong áo khoác là nội giáp dán sát người đan xen màu lam và bạc. Nam nhân cho người cảm giác vừa yêu dị vừa cường đại.
Dường như nam nhân biết thắc mắc trong lòng Vu Nhai, trả lời ngay:
- Hành động của thú tộc tà ác? Ngươi yên tâm, đây là chuyện không thể. Chúng nó sống rất ngắn ngủi, dù có đầy đủ thực lực thì sẽ rất nhanh chết đi.
Nam nhân bí ẩn mỉm cười nói:
- Hơn nữa chúng nó phải sinh con đẻ cái đúng giờ rồi ngủ say, trong thời gian này sẽ bị người đập vụn. Giống như ngươi bây giờ, chỉ cần nửa canh giờ là có thể giết sạch chúng không chừa một con.
Hiển nhiên nam nhân bí ẩn đã nghe được lời Vu Nhai lầu bầu.
Cũng có một số võ kỹ khắc trên vách tường, Vu Nhai sẽ xem kỹ, cho các binh linh. Hữu dụng thì hấp thu, vô dụng thì bỏ qua. Cộng với huyễn ảnh thuộc về Xích Thố mà Vu Nhai liên tục tu luyện, trừ huyền khí vẫn chậm như rùa ra những mặt khác hắn tiến bộ siêu nhanh, mỗi ngày sức chiến đấu lại tăng lên.
Quên nói phù văn, càng vào sâu trong di tích ma pháp viễn cổ tuy không nhiều phù văn trận nhưng khó khăn lớn hơn.
Vu Nhai không ngừng nghiên cứu. Lần trước đã nói Huyền Binh Điển lộ ra một góc phù văn hoàn chỉnh, Vu Nhai bắt đầu học tập và khắc. Đúng là bác đại tinh thâm, chỉ một góc đã hơn nhiều thứ.
Vu Nhai cảm giác nếu hắn học được một góc này có lẽ sẽ có thể lần đầu tiên thật sự nhìn vào trung tâm Huyền Binh Điển.
Thời gian trôi qua trong khi Vu Nhai tu luyện, nghiên cứu, thăm dò, đào tìm kho báu. Vì di tích ma pháp viễn cổ quá tối nên Vu Nhai không biết thời gian, không rõ đã đi bao xa. Vu Nhai biết di tích ma pháp viễn cổ chia thành ba tầng, hắn đã đến tầng thứ ba dướ lòng đất.
- Thật tình, đã đến tầng ba sao thứ bên trong không chút thay đổi? Không có bảo vật gì coi cho được.
Khóe môi Vu Nhai co giật, hắn định đào hết báu vật không cho Huyền Binh đế quốc, Ma Pháp đế quốc chiếm được. Kết quả đi lâu như vậy nhưng không có thứ gì coi cho được. Thôn Thiên kiếm linh không phản ứng gì, Vu Nhai đã đi một chuyến uổng công.
Đang lúc mắt Vu Nhai trợn trắng thì Phong Doanh bỗng chỉ đằng trước, kêu lên:
- Chủ nhân mau nhìn đằng trước!
Vu Nhai phản xạ nhìn qua, con ngươi co rút:
- Vết cào, chẳng lẽ là vết cào Nguyệt Lâm Sa đã nói?
Vu Nhai vào tầng thứ ba đã hai ngày, phong cảnh không khác gì bên trên nên hắn mới hùng hổ, rất muốn rời khỏi di tích ma pháp viễn cổ. Bây giờ Vu Nhai trông thấy vết cào công chúa Nguyệt Lâm Sa đã nói.
Trước đó trừ điều công chúa Nguyệt Lâm Sa đã nói, trong ngàn thiên tài không ai phát hiện vết cào mới, càng không gặp ma thú mà lúc trước Ma Pháp đế quốc đã cảnh cáo. Nhiều người đều cảm giác vết cào Nguyệt Lâm Sa nhìn thấy không phải mới mẻ chẳng qua vì lý do gì đó mà trông nó mới.
Tuy bây giờ Vu Nhai chưa hiểu tại sao vết cào bỗng xuất hiện gần lối vào di tích ma pháp viễn cổ nhưng hắn biết công chúa Nguyệt Lâm Sa không nói dối, nó thật sự tồn tại. E rằng dưới lòng đất không chỉ có một con ma thú.
Khắc Liệt Luân Tư có kinh nghiêm phong phú nói:
- Bên trong có rất nhiều dấu vết mới mẻ, là gần dây tạo ra.
Ực ực.
Con đường trước mặt Vu Nhai toàn là vết cào, hỗn độn như có con mèo cào lung tung trên một tờ giấy, vậy là không chỉ có một con ma thú. Nhưng kỳ lạ là tại sao bắt đầu từ đường hầm trước mắt mới có Vết cào?
Vu Nhai nhỏ giọng nói:
- Đây là sinh mệnh trí tuệ khống chế?
Nếu không bị khống chế thì ma thú dưới lòng đất đã có đầy di tích ma pháp viễn cổ, sao có thể hoạt động trong phạm vi nhất định? Nếu không phải chủng tộc có trí tuệ như nhân loại khống chế thì chỉ còn lại thủ lĩnh ma thú thông minh không thua gì nhân loại. Nhưng dù là thủ lĩnh có trí tuệ thì tại sao nó kiềm chế thuộc hạ của mình?
Khả năng lớn nhất là vẫn còn chủng tộc có trí tuệ như nhân loại khống chế. Cổ Duệ chi dân, trong đầu Vu Nhai lại hiện lên giả thuyết này.
Không nói nhiều, không sợ hãi, Vu Nhai hết sức cẩn thận vòng qua đường này, nghiên cứu mấy con đường xung quanh. Cuối cùng Vu Nhai xác định bắt đầu từ hướng này tất cả đường hầm đều có Vết cào.
Vu Nhai bình tĩnh nói:
- Đi, ta muốn xem bên trong ẩn giấu bí mật gì.
Vu Nhai che giấu hơi thở, hắn như hồn ma tiến lên. Khiến Vu Nhai ngạc nhiên là từ khi có Vết cào thì không còn cơ quan, báu vật gì, không có phù văn, ma pháp trận gì đó. Tranh vẽ trên tường bị cào không nhìn rõ đường nét. Vu Nhai tăng tốc nhanh hơn nhiều, hắn chỉ mất nửa ngày bắt đầu cảm giác có hít thở.
Gần, càng gần . . .
Tim Vu Nhai đập nhanh nhưng hắn hết sức kiềm chế đến mức hầu như không nghe thấy. Tiếng hít thở trước mặt càng lúc càng nặng, Vết cào xung quanh càng rối loạn. Vu Nhai vượt qua một cánh cửa sau đó ngây người.
Trước mắt tỏa ánh sáng xanh biếc phủ ín đại điện. Không, không thể nói là đại điện, nên bảo là hố to mới đúng. Trông như hang đá vôi to lớn, bên trong là đá, vách tường sụp đổ. Động đá vôi là thiên nhiên tạo ra, còn hòn đá, vách tường là sau này xây dựng, chỉ có thể gọi nó là hang đá. Bên dưới hang đá dâng trào ánh sáng xanh, dưới ánh sáng xanh là rậm rạp sinh vạt có vảy giống rồng nưhng hình thể không to, cỡ con trâu bình thường.
Chúng nó có vuốt nhọn khớp với Vết cào bên ngoài.
Chúng nó đang ngủ. Khiến Vu Nhai sửng sốt là trong chúng nó có con đang mang thai, một lần mấy chục con. Khủng bố là sau khi sinh xong chúng nó hấp thu mẫu thân của mình rồi tiếp tục lớn lên.
Đúng vậy, mẫu thân của chúng lập tức biến thành xương khô. Hang động trở nên vô cùng khủng bố.
Mọi chuyện diễn ra trong khi chúng nó ngủ say.
Vu Nhai nhỏ giọng nói:
- Không lẽ đây là hành động của thú tộc tà ác?
Không trách Vu Nhai suy nghĩ như vậy. Kiếp trước Vu Nhai xem tiểu thuyết, truyện tranh hay có thứ tương tự. Càng làm Vu Nhai khó hiểu là bọn chúng sinh tồn dưới lòng đất, không có lương thực cung ứng thì làm sao sống?
Trong khi Vu Nhai tràn đầy thắc mắc thì cạnh đột nhiên vang lên thanh âm.
- Rất đơn giản, chúng nó tàn sát lẫn nhau là có thực vật.
Toàn thân Vu Nhai dựng đứng lông tơ, tuy hắn không che giấu gì nhưng người có thể lặng lẽ đến gần hắn rất ít ỏi.
Vu Nhai nhanh chóng kéo giãn khoảng cách, nhìn chằm chằm nam nhân xinh đẹp yêu dị trước mắt. Nam nhân có mái tóc xanh sậm, tóc chải ngược ra sau lộ cái trán không quá rọng, giữa trán có viên hồng ngọc giọt nước, trông như đính vào. Mặt nam nhân nhọn, hơi giống mặt trái xoan của nữ nhưng mặt mũi nhìn sao cũng là nam.
Nam nhân mặc áo khoác xanh sậm có hoa văn cổ tương xứng với mái tóc, góc áo dài dến gót chân. Trong áo khoác là nội giáp dán sát người đan xen màu lam và bạc. Nam nhân cho người cảm giác vừa yêu dị vừa cường đại.
Dường như nam nhân biết thắc mắc trong lòng Vu Nhai, trả lời ngay:
- Hành động của thú tộc tà ác? Ngươi yên tâm, đây là chuyện không thể. Chúng nó sống rất ngắn ngủi, dù có đầy đủ thực lực thì sẽ rất nhanh chết đi.
Nam nhân bí ẩn mỉm cười nói:
- Hơn nữa chúng nó phải sinh con đẻ cái đúng giờ rồi ngủ say, trong thời gian này sẽ bị người đập vụn. Giống như ngươi bây giờ, chỉ cần nửa canh giờ là có thể giết sạch chúng không chừa một con.
Hiển nhiên nam nhân bí ẩn đã nghe được lời Vu Nhai lầu bầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.