Chương 1890: Mau chóng giải quyết bọn họ
Hạ Nhật Dịch Lãnh
15/05/2015
- Đương nhiên, nếu như chúng ta không nhanh chóng giải quyết hắn, sợ rằng Huyết Binh tổ vương sẽ thật sự ra tay. Đến lúc đó sợ rằng ngài còn phải nhường đường. Ngài cũng biết phong cách hành sự của lão nhân gia ta.
Thần Vương kia tiếp tục nói. Chính bởi vì đưa Huyết Binh tổ vương ra, hắn mới không sợ Hoa Nộ Hải.
Đúng vậy. Mặc dù là Thiên Bằng Hoàng, đối với Huyết Binh tổ vương vẫn rất kiêng kỵ.
- Đáng chết. Ta sẽ mau chóng giải quyết bọn họ.
Hoa Nộ Hải mắng một tiếng, sau đó ánh mắt lập tức chuyển về phía Vu Nhai.
Tim Vu Nhai đập mạnh. Hắn cảm giác được lần này Huyền Binh Đại Đế thật sự phát điên. Xung quanh có mấy Thần Vương chuẩn bị liên thủ bao vây tấn công mình đã khiến hắn cảm thấy rất tuyệt vọng. Bây giờ nghe nói, còn có một Thần Hoàng sắp ra tay. Hơn nữa nghe ý của bọn họ, vị Thần Hoàng này còn là tồn tại nghịch thiên khủng khiếp. Huyền Binh Đại Đế thật sự quá coi trọng mình!
- Trốn. Nhất định phải chạy trốn...
Được rồi, Vu Nhai hoàn toàn không có ý định chiến đấu nữa. Chiến đấu cái rắm. Hai Thần Hoàng thêm mấy Thần Vương liên thủ, mặc dù bỏ rơi các Thần Tướng đó, bản thân mình đạt được cấp Thần Hoàng sợ rằng cũng phải chết. Chỉ có điều người bình thường sẽ tuyệt vọng chết tâm, nhưng Vu Nhai lại chưa từng nghĩ tới chuyện phải chết. Hắn lại suy nghĩ nên trốn ra ngoài thế nào. Nhất định phải có biện pháp...
- Tiểu tử, thật sự đáng tiếc không có cách nào tiếp tục chơi với ngươi nữa. Đi tìm chết đi.
Hoa Nộ Hải nghe thấy Huyết Binh tổ vương có khả năng sẽ đến, hắn hoàn toàn không có hứng thú chơi đùa nữa. Hắn cũng cần có mặt mũi. Nếu như đợi tới lúc Huyết Binh tổ vương xuất hiện, đến lúc đó bị người ta giành giết chết Vu Nhai, mặt mũi của hắn biết để ở đâu?
Quyền kình mang theo mười phần lực lượng Thần Hoàng đánh về phía Binh Điển Thần Trận. Tiếng kim loại va chạm vang lên không ngừng. Trong nháy mắt, toàn bộ Huyền Điển Thần Trận phân tán, hỗn loạn, trực tiếp bắn về phía bốn phương tám hướng, giống như con nhím có thể bắn ra lông nhọn trên toàn thân.
Đây là cuộc chiến đấu phía trên không trung. Cảnh tượng dân chúng phía dưới có thể nhìn thấy chính là một đám mây binh khí cực lớn đột nhiên nổ tung, bắn ra bốn phía, phát ra âm thanh chói tai.
Không ít Huyền Binh đập xuống mặt đất, giống như một trận mưa xối xả tạo ra từng hố lớn.
Cùng lúc đó, đám cao thủ đế quốc Huyền Binh lại thầm cười khổ.
Nhiều Huyền Binh nổ mạnh bắn ra như vậy, bọn họ muốn tới gần Vu Nhai cũng không có cách nào. Quả thực giống như bị công kích. Bọn họ chỉ có thể điên cuồng chống đỡ với những Huyền Binh. Bọn họ cũng biết chắc là Hoa Nộ Hải không muốn để cho bọn họ trợ giúp, mới nhân cơ hội ngăn cản bọn họ.
Bất kể thế nào, lần này Hoa Nộ Hải chắc hẳn có thể đắc thủ. Vu Nhai chỉ có thể chết mà thôi.
Trước đó không nói tới cao thủ đế quốc Huyền Binh. Bởi vì Huyền Điển Thần Trận nổ mạnh, thân thể Vu Nhai và đám người Thủy Tinh liền trực tiếp lộ ra ở trước mặt Hoa Nộ Hải. Hoa Nộ Hải thoáng cười lạnh. Nắm đấm hóa trảo. Cực trảo khủng bố trực tiếp chụp về phía ba người Vu Nhai. Lần này khí thế Thần Hoàng, tốc độ ra trảo như vậy, lấy thực lực của đám người Vu Nhai gần như không có cách nào tránh được...
- Phá...
Chỉ là gần như không có cách nào tránh được. Nhưng lực lượng không gian khủng khiếp của Tiểu Hắc vẫn đã chuyển bọn họ đi một đoạn, tránh được một trảo trí mạng này. Nhưng bọn họ ngăn cản được trảo thứ nhất, còn có thể ngăn cản được trảo thứ hai sao?
Hoa Nộ Hải đối với lực lượng không gian của Tiểu Hắc cũng không cảm thấy quá bất ngờ. Qua trận chiến đấu vừa rồi, hắn gần như đã hiểu rõ phương thức chiến đấu và lực lượng của ba người. Hắn trở tay lại đánh ra một trảo.
- Két két két...
Chỉ là một trảo này lại phát ra âm thanh khiến người ta cảm thấy ghê rợn. Chỉ thấy một ấn thể cực lớn chợt xuất hiện, đã bị Hoa Nộ Hải vừa vặn chụp trúng, lại ngăn chặn được đòn trí mạng thứ hai của hứn, khiến hắn hơi có chút ngây người.
- Thần Nỏ Tinh Linh, nổ mạnh...
Nếu Vu Nhai có thể triệu hồi ra Lục Thiên Thần Ấn, dĩ nhiên đã có sự chuẩn bị. Thần Nỏ Tinh Linh nhanh chóng nâng lên. Một mũi tên với ánh sáng màu xanh lục bắn thẳng đến, chuẩn xác bắn trúng mục tiêu. Cho dù lấy thân thể Thần Hoàng, Hoa Nộ Hải cũng bị đẩy lui lại mấy thước. Hắn cũng thu trảo lại một chút. Nhưng chỉ như vậy mà thôi.
Vu Nhai không dám chậm trễ, lập tức thu cả Lục Thiên Thần Ấn và Thần Nỏ Tinh Linh về. Sau đó hắn Khống tự quyết đánh ra. Một số Huyền Binh gần như vỡ nát cũng được thu hồi lại, tập hợp thành Huyền Điển Thần Trận, lại bao vây xung quanh Hoa Nộ Hải.
A, theo cảm giác của những người đang vây xem chính là đám mây lớn Huyền Binh mây lại ngưng kết.
- Thực sự... sao?
Hoa Nộ Hải cuối cùng đã có phản ứng. Trong lòng hắn thầm mắng:
- Thần Binh của tiểu tử này thật đúng là nhiều như cá ở dưới biển Thần Huyền. Hết cái này tới cái khác. Hơn nữa cái sau còn nghịch thiên hơn cái trước. Đại ấn này bị hắn bóp chặt, không ngờ lại không có vấn đề gì. A, hắn bây giờ còn chưa kịp nhận ra đại ấn này chính là Lục Thiên Thần Ấn...
Lúc đầu hắn không thế nào hiểu rõ con bài chưa lật của Vu Nhai. Hiện tại hắn đã hiểu, một lần nữa khẳng định giết chết Vu Nhai. Nhưng đúng lúc hắn lại muốn xuất thủ, đột nhiên không nhịn được nhìn lên trời.
Bầu trời dường như thoáng cái đã trở nên đầy áp lực. Đó là một loại áp lực mà ngay cả Hoa Nộ Hải cũng cảm thấy khó thở. Nguyên tố thiên địa xung quanh trở nên sống động gấp trăm lần. Cảm giác giống như như tìm được người thân nào đó.
- Ma Thiên Chân Thần, nàng cuối cùng cũng đã tới.
Giọng nói Vu Nhai trở nên khàn khan. Hoa Nộ Hải toàn lực đánh ra một quyền hai trảo khiến hắn thiếu chút nữa thì suy sụp. Trên người lại nhuộm thêm một tầng máu. Huyền Binh bản mạng có thể vì hắn chiến đấu, nhưng Huyền Binh bản mạng truyền về chấn động cũng có thể khiến thương thế hắn càng thêm nặng.
- Ta chỉ có thể đâm một kiếm. Giết chết hắn sao?
Giọng nói Ma Thiên Chân Thần đầy lạnh lùng.
Nói thật ra, đối với Vu Nhai, Ma Thiên Chân Thần đến nay vẫn canh cánh trong lòng. Nhưng nàng lại có biện pháp nào. Nàng cùng Vu Nhai đã có khế ước Nguyên Giới tồn tại. Lại nói, nếu như Vu Nhai chết, như vậy lãnh đại Bách tộc cũng không cách nào cung cấp Huyền Nguyên Chi Lực cho nàng hấp thu. Bởi vậy, thời điểm Vu Nhai đưa ra yêu cầu nhờ nàng trợ giúp, mặc dù trong lòng nàng cảm thấy không mấy thoải mái, nhưng nàng vẫn phải chạy tới trợ giúp Vu Nhai.
- Giết...
Vu Nhai khẽ nói.
- Ha ha, Ma Thiên, đã lâu không gặp. Ngươi có thể đâm ra một kiếm, lẽ nào ta lại không thể sao?
Đúng lúc Ma Thiên Nguyên Giới chuẩn bị lên tiếng trả lời, một tiếng cười điên cuồng đột nhiên từ trên bầu trời đế quốc Huyền Binh truyền tới. Trong chớp mắt, tất cả binh khí ở đây đều thoáng run rẩy. Ngoại trừ Huyền Binh của Vu Nhai ra...
Tâm tình Vu Nhai vốn có chút thả lỏng. Nhưng hiện tại hắn lại hít một hơi lạnh.
Huyền Thiên Chân Thần đã trở lại Huyền Thiên Nguyên Giới rồi sao?
Thần Vương kia tiếp tục nói. Chính bởi vì đưa Huyết Binh tổ vương ra, hắn mới không sợ Hoa Nộ Hải.
Đúng vậy. Mặc dù là Thiên Bằng Hoàng, đối với Huyết Binh tổ vương vẫn rất kiêng kỵ.
- Đáng chết. Ta sẽ mau chóng giải quyết bọn họ.
Hoa Nộ Hải mắng một tiếng, sau đó ánh mắt lập tức chuyển về phía Vu Nhai.
Tim Vu Nhai đập mạnh. Hắn cảm giác được lần này Huyền Binh Đại Đế thật sự phát điên. Xung quanh có mấy Thần Vương chuẩn bị liên thủ bao vây tấn công mình đã khiến hắn cảm thấy rất tuyệt vọng. Bây giờ nghe nói, còn có một Thần Hoàng sắp ra tay. Hơn nữa nghe ý của bọn họ, vị Thần Hoàng này còn là tồn tại nghịch thiên khủng khiếp. Huyền Binh Đại Đế thật sự quá coi trọng mình!
- Trốn. Nhất định phải chạy trốn...
Được rồi, Vu Nhai hoàn toàn không có ý định chiến đấu nữa. Chiến đấu cái rắm. Hai Thần Hoàng thêm mấy Thần Vương liên thủ, mặc dù bỏ rơi các Thần Tướng đó, bản thân mình đạt được cấp Thần Hoàng sợ rằng cũng phải chết. Chỉ có điều người bình thường sẽ tuyệt vọng chết tâm, nhưng Vu Nhai lại chưa từng nghĩ tới chuyện phải chết. Hắn lại suy nghĩ nên trốn ra ngoài thế nào. Nhất định phải có biện pháp...
- Tiểu tử, thật sự đáng tiếc không có cách nào tiếp tục chơi với ngươi nữa. Đi tìm chết đi.
Hoa Nộ Hải nghe thấy Huyết Binh tổ vương có khả năng sẽ đến, hắn hoàn toàn không có hứng thú chơi đùa nữa. Hắn cũng cần có mặt mũi. Nếu như đợi tới lúc Huyết Binh tổ vương xuất hiện, đến lúc đó bị người ta giành giết chết Vu Nhai, mặt mũi của hắn biết để ở đâu?
Quyền kình mang theo mười phần lực lượng Thần Hoàng đánh về phía Binh Điển Thần Trận. Tiếng kim loại va chạm vang lên không ngừng. Trong nháy mắt, toàn bộ Huyền Điển Thần Trận phân tán, hỗn loạn, trực tiếp bắn về phía bốn phương tám hướng, giống như con nhím có thể bắn ra lông nhọn trên toàn thân.
Đây là cuộc chiến đấu phía trên không trung. Cảnh tượng dân chúng phía dưới có thể nhìn thấy chính là một đám mây binh khí cực lớn đột nhiên nổ tung, bắn ra bốn phía, phát ra âm thanh chói tai.
Không ít Huyền Binh đập xuống mặt đất, giống như một trận mưa xối xả tạo ra từng hố lớn.
Cùng lúc đó, đám cao thủ đế quốc Huyền Binh lại thầm cười khổ.
Nhiều Huyền Binh nổ mạnh bắn ra như vậy, bọn họ muốn tới gần Vu Nhai cũng không có cách nào. Quả thực giống như bị công kích. Bọn họ chỉ có thể điên cuồng chống đỡ với những Huyền Binh. Bọn họ cũng biết chắc là Hoa Nộ Hải không muốn để cho bọn họ trợ giúp, mới nhân cơ hội ngăn cản bọn họ.
Bất kể thế nào, lần này Hoa Nộ Hải chắc hẳn có thể đắc thủ. Vu Nhai chỉ có thể chết mà thôi.
Trước đó không nói tới cao thủ đế quốc Huyền Binh. Bởi vì Huyền Điển Thần Trận nổ mạnh, thân thể Vu Nhai và đám người Thủy Tinh liền trực tiếp lộ ra ở trước mặt Hoa Nộ Hải. Hoa Nộ Hải thoáng cười lạnh. Nắm đấm hóa trảo. Cực trảo khủng bố trực tiếp chụp về phía ba người Vu Nhai. Lần này khí thế Thần Hoàng, tốc độ ra trảo như vậy, lấy thực lực của đám người Vu Nhai gần như không có cách nào tránh được...
- Phá...
Chỉ là gần như không có cách nào tránh được. Nhưng lực lượng không gian khủng khiếp của Tiểu Hắc vẫn đã chuyển bọn họ đi một đoạn, tránh được một trảo trí mạng này. Nhưng bọn họ ngăn cản được trảo thứ nhất, còn có thể ngăn cản được trảo thứ hai sao?
Hoa Nộ Hải đối với lực lượng không gian của Tiểu Hắc cũng không cảm thấy quá bất ngờ. Qua trận chiến đấu vừa rồi, hắn gần như đã hiểu rõ phương thức chiến đấu và lực lượng của ba người. Hắn trở tay lại đánh ra một trảo.
- Két két két...
Chỉ là một trảo này lại phát ra âm thanh khiến người ta cảm thấy ghê rợn. Chỉ thấy một ấn thể cực lớn chợt xuất hiện, đã bị Hoa Nộ Hải vừa vặn chụp trúng, lại ngăn chặn được đòn trí mạng thứ hai của hứn, khiến hắn hơi có chút ngây người.
- Thần Nỏ Tinh Linh, nổ mạnh...
Nếu Vu Nhai có thể triệu hồi ra Lục Thiên Thần Ấn, dĩ nhiên đã có sự chuẩn bị. Thần Nỏ Tinh Linh nhanh chóng nâng lên. Một mũi tên với ánh sáng màu xanh lục bắn thẳng đến, chuẩn xác bắn trúng mục tiêu. Cho dù lấy thân thể Thần Hoàng, Hoa Nộ Hải cũng bị đẩy lui lại mấy thước. Hắn cũng thu trảo lại một chút. Nhưng chỉ như vậy mà thôi.
Vu Nhai không dám chậm trễ, lập tức thu cả Lục Thiên Thần Ấn và Thần Nỏ Tinh Linh về. Sau đó hắn Khống tự quyết đánh ra. Một số Huyền Binh gần như vỡ nát cũng được thu hồi lại, tập hợp thành Huyền Điển Thần Trận, lại bao vây xung quanh Hoa Nộ Hải.
A, theo cảm giác của những người đang vây xem chính là đám mây lớn Huyền Binh mây lại ngưng kết.
- Thực sự... sao?
Hoa Nộ Hải cuối cùng đã có phản ứng. Trong lòng hắn thầm mắng:
- Thần Binh của tiểu tử này thật đúng là nhiều như cá ở dưới biển Thần Huyền. Hết cái này tới cái khác. Hơn nữa cái sau còn nghịch thiên hơn cái trước. Đại ấn này bị hắn bóp chặt, không ngờ lại không có vấn đề gì. A, hắn bây giờ còn chưa kịp nhận ra đại ấn này chính là Lục Thiên Thần Ấn...
Lúc đầu hắn không thế nào hiểu rõ con bài chưa lật của Vu Nhai. Hiện tại hắn đã hiểu, một lần nữa khẳng định giết chết Vu Nhai. Nhưng đúng lúc hắn lại muốn xuất thủ, đột nhiên không nhịn được nhìn lên trời.
Bầu trời dường như thoáng cái đã trở nên đầy áp lực. Đó là một loại áp lực mà ngay cả Hoa Nộ Hải cũng cảm thấy khó thở. Nguyên tố thiên địa xung quanh trở nên sống động gấp trăm lần. Cảm giác giống như như tìm được người thân nào đó.
- Ma Thiên Chân Thần, nàng cuối cùng cũng đã tới.
Giọng nói Vu Nhai trở nên khàn khan. Hoa Nộ Hải toàn lực đánh ra một quyền hai trảo khiến hắn thiếu chút nữa thì suy sụp. Trên người lại nhuộm thêm một tầng máu. Huyền Binh bản mạng có thể vì hắn chiến đấu, nhưng Huyền Binh bản mạng truyền về chấn động cũng có thể khiến thương thế hắn càng thêm nặng.
- Ta chỉ có thể đâm một kiếm. Giết chết hắn sao?
Giọng nói Ma Thiên Chân Thần đầy lạnh lùng.
Nói thật ra, đối với Vu Nhai, Ma Thiên Chân Thần đến nay vẫn canh cánh trong lòng. Nhưng nàng lại có biện pháp nào. Nàng cùng Vu Nhai đã có khế ước Nguyên Giới tồn tại. Lại nói, nếu như Vu Nhai chết, như vậy lãnh đại Bách tộc cũng không cách nào cung cấp Huyền Nguyên Chi Lực cho nàng hấp thu. Bởi vậy, thời điểm Vu Nhai đưa ra yêu cầu nhờ nàng trợ giúp, mặc dù trong lòng nàng cảm thấy không mấy thoải mái, nhưng nàng vẫn phải chạy tới trợ giúp Vu Nhai.
- Giết...
Vu Nhai khẽ nói.
- Ha ha, Ma Thiên, đã lâu không gặp. Ngươi có thể đâm ra một kiếm, lẽ nào ta lại không thể sao?
Đúng lúc Ma Thiên Nguyên Giới chuẩn bị lên tiếng trả lời, một tiếng cười điên cuồng đột nhiên từ trên bầu trời đế quốc Huyền Binh truyền tới. Trong chớp mắt, tất cả binh khí ở đây đều thoáng run rẩy. Ngoại trừ Huyền Binh của Vu Nhai ra...
Tâm tình Vu Nhai vốn có chút thả lỏng. Nhưng hiện tại hắn lại hít một hơi lạnh.
Huyền Thiên Chân Thần đã trở lại Huyền Thiên Nguyên Giới rồi sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.