Chương 1889: Trợ giúp?
Hạ Nhật Dịch Lãnh
15/05/2015
- Họ Vu này cũng thật sự đủ đáng sợ. Không ngờ Hoa Thần Hoàng đích thân ra tay, hắn vẫn có thể chống đỡ được lâu như vậy.
Không ai phát hiện trong lòng Đông Phương Thần Thông đang thở dài luyến tiếc. Mỗi người đều đang nhìn chằm chằm vào phía cuộc chiến đấu bên kia. Thậm chí ngay cả lúc đang nói chuyện, bọn họ vẫn nhìn chằm chằm vào đó, không hề rời mắt.
Ầm...
Những tiếng nổ khủng khiếp vang lên truyền khắp tỉnh Hoàng Vực, dư âm không ngừng vang vọng. Trong đó xen lẫn đủ loại ánh sáng. Có hắc quang của không gian bị đập nát hoặc nói là tia chớp màu đen. Có kiếm quang màu trắng bạc. Còn có cột ánh sáng tràn ngập khí tức quang minh. Cuối cùng, còn có một một chưởng quang quyền quang. Đúng vậy, Hoa Nộ Hải Thần Hoàng sử dụng Huyền Binh không ngờ là một bộ găng tay...
Hiện tại ngay cả người bình thường cũng biết ở trên bầu trời tỉnh Hoàng Vực đang phát sinh một trận chiến đấu hủy thiên diệt địa. Chỉ là thời gian thật sự quá ngắn. Người bình thường hoặc quý tộc bình thường còn không nghe ra được chiến hữu hai bên đang đánh trong không trung là ai.
Đúng vậy. Đại tướng đế quốc Huyền Binh nói Vu Nhai có thể chống đỡ dưới tay Hoa Nộ Hải lâu như vậy, cái gọi là lâu như vậy, thật sự lại không có bao lâu. Khi bọn họ nói chuyện, thời gian mới trôi qua khoảng hơn nửa phút mà thôi. Nhưng những người có thực lực dưới Thần Hoàng, có ai dám vỗ ngực nói có thể chống đỡ Thần Hoàng nửa phút. Không, một người cũng không. Cho dù là Tô Thần Hoàng, là tồn tại nửa Thần Hoàng cũng không làm được.
Nhưng Vu Nhai, Tiểu Hắc liên thủ với Thủy Tinh lại làm được.
- Binh Điển Thần Trận, giết...
Toàn thân Vu Nhai đều là máu. Bàn tay cầm Thôn Thiên Kiếm đang run rẩy. Miệng cũng đỏ tưởi vì máu phun ra. Hai mắt hắn đầy tơ máu. Chỉ nửa phút, bọn họ biến thành bộ dạng như vậy. Hai Thần Vương nghịch thiên lại thêm một Thần Vương bình thường, thật sự cũng chỉ có thể chống đỡ được nửa phút sao?
Trong lòng Vu Nhai xuất hiện một suy nghĩ ác độc. Hắn phải tiếp tục kiên trì. Hắn phải kiên trì chính là vì Thủy Tinh.
Vu Nhai kiên trì cũng không phải vô dụng. Tuy rằng hiện nay hắn nhất định phải làm được. Nhưng hắn vẫn có chút chờ mong. Giống như Đông Phương Thần Thông đã nói, người của Độc Cô gia không biết sẽ xuất hiện lúc nào. Lại nói, hắn thật sự chỉ có cao thủ Độc Cô gia sao?
Hiện tại Vu Nhai dường như muốn kéo dài thời gian
198 loại Huyền Binh theo Vu Nhai giận dữ lao ra, trực tiếp bao vây Hoa Nộ Hải.
Binh Điển Thần Trận... Đây là tên Vu Nhai đặt cho binh trận của Huyền Binh Điển, chính là để phân biệt với Huyền Thiên Binh Trận. Đúng vậy, binh trận của hắn không giống với Huyền Thiên Binh Trận, bởi vì hắn có thể thu phóng một cách thoải mái. Bởi vì hắn có 198 loại Huyền Binh. Trong Huyền Thiên Nguyên Giới cũng chỉ có 168 loại. Đương nhiên, hiện tại Vu Nhai còn không biết Huyền Thiên Chân Thần chỉ có 168 loại.
Nói chung, ngay cả hắn cũng cảm giác binh trận của hắn mạnh hơn Huyền Thiên Binh Trận. Nhưng với điều kiện hắn phải lĩnh ngộ tất cả.
- A. Không ngờ có thể khống chế nhiều Huyền Binh như vậy. Hơn nữa mỗi món Huyền Binh đều là Thần Binh siêu cấp. Lợi hại. Quả nhiên khiến người ta thán phục. Không trách được tất cả đều nói bí mật trên người ngươi còn nhiều hơn cả sao trên trời. Ngày hôm nay ta nhất định phải lột da của ngươi ra.
Hoa Nộ Hải bị Binh Điển Thần Trận bao vây lại hoàn toàn không có nửa điểm kinh hãi. Hắn chỉ là nói với giọng âm trầm, sau đó quyền thể chợt phóng lớn...
Ầm...
Binh Điển Thần Trận ở dưới một quyền này liền trực tiếp run rẩy. Thật may bởi vì mỗi món Huyền Binh đều sử dụng nguyên liệu tốt nhất để chế tạo, đều là Thần Binh siêu cấp. Nếu như chỉ là Thần Binh bình thường, không chừng đã rực tiếp bị đánh nát thành mảnh nhỏ.
Nhưng mặc dù binh thể Thần Binh không bị hao tổn, bên trong Binh Linh lại truyền lại ra tiếng kêu thống khổ.
Vu Nhai lau vết máu rỉ ra bên miệng, sau đó điên cuồng đánh ra Linh tự quyết của Luân Chuyển Thần Ấn, cố gắng chữa trị cho các Binh Linh bị tổn thương. Đánh ra Quan tự quyết không ngừng bắt các loại Thần Binh bên trong hóa nhỏ lại. Cuối cùng đánh ra Khống tự quyết tiếp tục điều khiển các Thần Binh công kích và phòng ngự. Đương nhiên, cũng vào lúc này phù văn trận và sát trận từ trong Thần Binh lộ ra...
Đáng tiếc, trong đó sát trận vẫn là loại đơn giản nhất. Thật không có cách nào. Vu Nhai không có bao nhiêu thời gian. Bây giờ hắn không có thời gian dung hợp sát trận hoàn mỹ nhất vào trong Binh Điển Thần Trận trước mắt hắn. Nếu không uy lực trận pháp này còn tăng thêm vài phần nữa.
Sở dĩ hắn gọi là Binh Điển Thần Trận, mà không phải là binh trận, cũng bởi vì binh trận của hắn cũng không chỉ có một loại lực lượng binh trận.
Ầm ầm ầm...
Bất kể thế nào, Binh Điển Thần Trận vẫn miễn cưỡng vây khốn được Hoa Nộ Hải. Chắc hẳn còn có thể kiên trì được một lát. Tâm trạng Vu Nhai thoáng thả lỏng. Nhưng đúng vào lúc này, tim hắn lại nhấc lên. Linh giác của hắn theo bản năng lướt ra ngoài...
- Ba ba ba...
Từng thân ảnh hiện lên ở xung quanh hắn. Đó là cao thủ của đế quốc Huyền Binh. Bọn họ gần như phong tỏa tất cả phương hướng hắn có thể thoát đi. Mỗi người đều lạnh lùng nhìn chằm chằm vào hắn. Trong đó có một vị Thần Vương đột nhiên mở miệng nói:
- Hoa Thần Hoàng tiền bối, đại đế có lệnh, chúng ta phải ra tay toàn lực trợ giúp ngài chém giết Vu Nhai. Cho dù ngài không muốn chúng ta nhúng tay vào, chúng ta cũng phải ra tay.
- Cái gì? Ta cần các ngươi trợ giúp sao?
Giọng Hoa Nộ Hải trở nên chói tai. Khí thế Thần Hoàng khiến Binh Điển Thần Trận bao vây tấn công hắn chấn động run rẩy, giống như muốn vỡ nát. Sợ rằng Hoa Nộ Hải dưới sự tức giận, bạo phát ra khí thế cường đại nhất của hắn...
Phụt...
Vu Nhai bị khí thế kia chấn động, một ngụm máu tươi lại phun ra, nhưng vẫn khống chế chặt chẽ Binh Điển Thần Trận, quyết không lay chuyển. Nhưng trong lòng hắn thầm than khổ. Một Thần Hoàng thêm mấy Thần Vương và Thần Tướng cùngbao vây tấn công, thật sự quá coi trọng mình rồi.
- Rốt cuộc nên trốn ra ngoài thế nào, ở dưới tình huống không có bất kỳ người nào tới trợ giúp?
Thật ra ban đầu, nghi vấn này đã không ngừng quay cuồng trong đầu Vu Nhai. Nhưng hắn không nghĩ ra được biện pháp nào tốt. Trợ giúp gì đó dù sao cũng là ngoại lực, không thể tìm được quá nhiều cách. Phải dự tính xem cách nào tốt, cách nào xấu.
- Đúng vậy. Hoa Thần Hoàng tiền bối, đây là mệnh lệnh của đại đế. Chúng ta nhất định phải tuân theo.
Vị Thần Vương kia lại rất bình tĩnh trả lời. Đối với Hoa Nộ Hải, hắn dường như cũng không quá e ngại. Ngược lại, không phải bởi vì thân phận của hắn. Bởi vì lại nghe hắn nói:
- Thậm chí đại đế hiện tại đã đi mời Huyết Binh tổ vương. Có lẽ lão nhân gia cũng sẽ ra tay. Cho nên mong ngài không nên trách tội chúng ta.
Quả nhiên, nghe tới bốn chữ Huyết Binh tổ vương, khí tức Hoa Nộ Hải đã giảm đi vài phần. Sau đó hắn mới khẽ nói:
- Cái gì? Huyết Binh tổ vương cũng muốn ra tay sao? Đại đế điên rồi sao? Tiểu tử này còn cần hai Thần Hoàng ra tay sao?
- Có lẽ cũng chỉ cần đề phòng Thần Hoàng của Độc Cô gia?
Không ai phát hiện trong lòng Đông Phương Thần Thông đang thở dài luyến tiếc. Mỗi người đều đang nhìn chằm chằm vào phía cuộc chiến đấu bên kia. Thậm chí ngay cả lúc đang nói chuyện, bọn họ vẫn nhìn chằm chằm vào đó, không hề rời mắt.
Ầm...
Những tiếng nổ khủng khiếp vang lên truyền khắp tỉnh Hoàng Vực, dư âm không ngừng vang vọng. Trong đó xen lẫn đủ loại ánh sáng. Có hắc quang của không gian bị đập nát hoặc nói là tia chớp màu đen. Có kiếm quang màu trắng bạc. Còn có cột ánh sáng tràn ngập khí tức quang minh. Cuối cùng, còn có một một chưởng quang quyền quang. Đúng vậy, Hoa Nộ Hải Thần Hoàng sử dụng Huyền Binh không ngờ là một bộ găng tay...
Hiện tại ngay cả người bình thường cũng biết ở trên bầu trời tỉnh Hoàng Vực đang phát sinh một trận chiến đấu hủy thiên diệt địa. Chỉ là thời gian thật sự quá ngắn. Người bình thường hoặc quý tộc bình thường còn không nghe ra được chiến hữu hai bên đang đánh trong không trung là ai.
Đúng vậy. Đại tướng đế quốc Huyền Binh nói Vu Nhai có thể chống đỡ dưới tay Hoa Nộ Hải lâu như vậy, cái gọi là lâu như vậy, thật sự lại không có bao lâu. Khi bọn họ nói chuyện, thời gian mới trôi qua khoảng hơn nửa phút mà thôi. Nhưng những người có thực lực dưới Thần Hoàng, có ai dám vỗ ngực nói có thể chống đỡ Thần Hoàng nửa phút. Không, một người cũng không. Cho dù là Tô Thần Hoàng, là tồn tại nửa Thần Hoàng cũng không làm được.
Nhưng Vu Nhai, Tiểu Hắc liên thủ với Thủy Tinh lại làm được.
- Binh Điển Thần Trận, giết...
Toàn thân Vu Nhai đều là máu. Bàn tay cầm Thôn Thiên Kiếm đang run rẩy. Miệng cũng đỏ tưởi vì máu phun ra. Hai mắt hắn đầy tơ máu. Chỉ nửa phút, bọn họ biến thành bộ dạng như vậy. Hai Thần Vương nghịch thiên lại thêm một Thần Vương bình thường, thật sự cũng chỉ có thể chống đỡ được nửa phút sao?
Trong lòng Vu Nhai xuất hiện một suy nghĩ ác độc. Hắn phải tiếp tục kiên trì. Hắn phải kiên trì chính là vì Thủy Tinh.
Vu Nhai kiên trì cũng không phải vô dụng. Tuy rằng hiện nay hắn nhất định phải làm được. Nhưng hắn vẫn có chút chờ mong. Giống như Đông Phương Thần Thông đã nói, người của Độc Cô gia không biết sẽ xuất hiện lúc nào. Lại nói, hắn thật sự chỉ có cao thủ Độc Cô gia sao?
Hiện tại Vu Nhai dường như muốn kéo dài thời gian
198 loại Huyền Binh theo Vu Nhai giận dữ lao ra, trực tiếp bao vây Hoa Nộ Hải.
Binh Điển Thần Trận... Đây là tên Vu Nhai đặt cho binh trận của Huyền Binh Điển, chính là để phân biệt với Huyền Thiên Binh Trận. Đúng vậy, binh trận của hắn không giống với Huyền Thiên Binh Trận, bởi vì hắn có thể thu phóng một cách thoải mái. Bởi vì hắn có 198 loại Huyền Binh. Trong Huyền Thiên Nguyên Giới cũng chỉ có 168 loại. Đương nhiên, hiện tại Vu Nhai còn không biết Huyền Thiên Chân Thần chỉ có 168 loại.
Nói chung, ngay cả hắn cũng cảm giác binh trận của hắn mạnh hơn Huyền Thiên Binh Trận. Nhưng với điều kiện hắn phải lĩnh ngộ tất cả.
- A. Không ngờ có thể khống chế nhiều Huyền Binh như vậy. Hơn nữa mỗi món Huyền Binh đều là Thần Binh siêu cấp. Lợi hại. Quả nhiên khiến người ta thán phục. Không trách được tất cả đều nói bí mật trên người ngươi còn nhiều hơn cả sao trên trời. Ngày hôm nay ta nhất định phải lột da của ngươi ra.
Hoa Nộ Hải bị Binh Điển Thần Trận bao vây lại hoàn toàn không có nửa điểm kinh hãi. Hắn chỉ là nói với giọng âm trầm, sau đó quyền thể chợt phóng lớn...
Ầm...
Binh Điển Thần Trận ở dưới một quyền này liền trực tiếp run rẩy. Thật may bởi vì mỗi món Huyền Binh đều sử dụng nguyên liệu tốt nhất để chế tạo, đều là Thần Binh siêu cấp. Nếu như chỉ là Thần Binh bình thường, không chừng đã rực tiếp bị đánh nát thành mảnh nhỏ.
Nhưng mặc dù binh thể Thần Binh không bị hao tổn, bên trong Binh Linh lại truyền lại ra tiếng kêu thống khổ.
Vu Nhai lau vết máu rỉ ra bên miệng, sau đó điên cuồng đánh ra Linh tự quyết của Luân Chuyển Thần Ấn, cố gắng chữa trị cho các Binh Linh bị tổn thương. Đánh ra Quan tự quyết không ngừng bắt các loại Thần Binh bên trong hóa nhỏ lại. Cuối cùng đánh ra Khống tự quyết tiếp tục điều khiển các Thần Binh công kích và phòng ngự. Đương nhiên, cũng vào lúc này phù văn trận và sát trận từ trong Thần Binh lộ ra...
Đáng tiếc, trong đó sát trận vẫn là loại đơn giản nhất. Thật không có cách nào. Vu Nhai không có bao nhiêu thời gian. Bây giờ hắn không có thời gian dung hợp sát trận hoàn mỹ nhất vào trong Binh Điển Thần Trận trước mắt hắn. Nếu không uy lực trận pháp này còn tăng thêm vài phần nữa.
Sở dĩ hắn gọi là Binh Điển Thần Trận, mà không phải là binh trận, cũng bởi vì binh trận của hắn cũng không chỉ có một loại lực lượng binh trận.
Ầm ầm ầm...
Bất kể thế nào, Binh Điển Thần Trận vẫn miễn cưỡng vây khốn được Hoa Nộ Hải. Chắc hẳn còn có thể kiên trì được một lát. Tâm trạng Vu Nhai thoáng thả lỏng. Nhưng đúng vào lúc này, tim hắn lại nhấc lên. Linh giác của hắn theo bản năng lướt ra ngoài...
- Ba ba ba...
Từng thân ảnh hiện lên ở xung quanh hắn. Đó là cao thủ của đế quốc Huyền Binh. Bọn họ gần như phong tỏa tất cả phương hướng hắn có thể thoát đi. Mỗi người đều lạnh lùng nhìn chằm chằm vào hắn. Trong đó có một vị Thần Vương đột nhiên mở miệng nói:
- Hoa Thần Hoàng tiền bối, đại đế có lệnh, chúng ta phải ra tay toàn lực trợ giúp ngài chém giết Vu Nhai. Cho dù ngài không muốn chúng ta nhúng tay vào, chúng ta cũng phải ra tay.
- Cái gì? Ta cần các ngươi trợ giúp sao?
Giọng Hoa Nộ Hải trở nên chói tai. Khí thế Thần Hoàng khiến Binh Điển Thần Trận bao vây tấn công hắn chấn động run rẩy, giống như muốn vỡ nát. Sợ rằng Hoa Nộ Hải dưới sự tức giận, bạo phát ra khí thế cường đại nhất của hắn...
Phụt...
Vu Nhai bị khí thế kia chấn động, một ngụm máu tươi lại phun ra, nhưng vẫn khống chế chặt chẽ Binh Điển Thần Trận, quyết không lay chuyển. Nhưng trong lòng hắn thầm than khổ. Một Thần Hoàng thêm mấy Thần Vương và Thần Tướng cùngbao vây tấn công, thật sự quá coi trọng mình rồi.
- Rốt cuộc nên trốn ra ngoài thế nào, ở dưới tình huống không có bất kỳ người nào tới trợ giúp?
Thật ra ban đầu, nghi vấn này đã không ngừng quay cuồng trong đầu Vu Nhai. Nhưng hắn không nghĩ ra được biện pháp nào tốt. Trợ giúp gì đó dù sao cũng là ngoại lực, không thể tìm được quá nhiều cách. Phải dự tính xem cách nào tốt, cách nào xấu.
- Đúng vậy. Hoa Thần Hoàng tiền bối, đây là mệnh lệnh của đại đế. Chúng ta nhất định phải tuân theo.
Vị Thần Vương kia lại rất bình tĩnh trả lời. Đối với Hoa Nộ Hải, hắn dường như cũng không quá e ngại. Ngược lại, không phải bởi vì thân phận của hắn. Bởi vì lại nghe hắn nói:
- Thậm chí đại đế hiện tại đã đi mời Huyết Binh tổ vương. Có lẽ lão nhân gia cũng sẽ ra tay. Cho nên mong ngài không nên trách tội chúng ta.
Quả nhiên, nghe tới bốn chữ Huyết Binh tổ vương, khí tức Hoa Nộ Hải đã giảm đi vài phần. Sau đó hắn mới khẽ nói:
- Cái gì? Huyết Binh tổ vương cũng muốn ra tay sao? Đại đế điên rồi sao? Tiểu tử này còn cần hai Thần Hoàng ra tay sao?
- Có lẽ cũng chỉ cần đề phòng Thần Hoàng của Độc Cô gia?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.