Chương 803: Nữ vương Tinh linh (hạ).
Hạ Nhật Dịch Lãnh
20/03/2015
Tức là nếu hơi thở sự sống xuyên qua cơ thể Vu Nhai chảy vào linh Doanh, Tinh linh thần nỗ sau đó linh Doanh phát ra hơi thở sự sống thánh thụ Tinh linh viễn cổ, làm cho Vu Nhai trông giống Tinh linh, che giấu hơi thở nhân loại.
Vu Nhai điên cuồng vận cuyển Thần Huyền Khí Điển dẫn dắt linh Doanh, Tinh linh thần nỗ thích ứng, hấp thu hơi thở sự sống. Những hơi thở sự sống linh Doanh tạm thời không hấp thu được nhưng không thể bài trừ ra ngoài cơ thể, nếu làm vậy Vu Nhai sẽ bị hơi thở sự sống bài xích, phát ra hơi thở nhân loại. Làm sao đây? Vu Nhai chỉ có thể tự mình hấp thu nó.
Có một vài năng lượng không thể hấp thu lung tung, nếu cân bằng huyền khí bị phá vỡ thì tàn đời, nhưng lúc này Vu Nhai không quan tâm nhiều như thế. Huyền khí của lão tử hầu như là tinh khiết nhất đời, có cái gì không thể hút?
Lão tử dám hút cả lực lượng hắc ám của Ám Hắc Ma Vân căn!
Nhưng Vu Nhai lại bi kịch. Như mới nói, hấp thu nghĩa là Vu Nhai sẽ đột phá.
Hết cách, Vu Nhai một lòng chia hai suy nghĩ, vận chuyển Huyền Cực Đỉnh Quyết tiếp tục áp súc ma pháp2 trong cơ thể, phải áp chặt nó chừa chỗ cho hơi thở sự sống.
Vu Nhai vừa áp chế cảm ngộ hơi thở sự sống vừa trợ giúp linh Doanh, Tinh linh thần nỗ hâp thu, thích ứng hơi thở sự sống. Vu Nhai lại hấp thu, dung hợp những hơi thở sự sống linh Doanh, Tinh linh thần nỗ không thích ứng được, vừa . . . Tổ cha nó, sao có nhiều 'vừa' như thế?
May mắn lúc Vu Nhai làm chưởng binh sư đã tu thành chưởng ngự tùy tâm, trong khoảng thời gian ngắn nhất tập trung làm nhiều việc vẫn ổn.
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Có vẻ cảm giác Vu Nhai chưa đến cực hạn, vẫn còn phân tâm được nên ngoài phòng nhỏ có tiếng xào xạc. Phong Doanh nhanh chóng nhắc nhở Vu Nhai, dùng gió phán đoán có người tới gần nhà gỗ.
- Chủ nhân trốn mau lên, người bên ngoài chỉ còn năm bước là mở cửa, không, bốn bước!
Bây giờ Vu Nhai chỉ muốn chửi thề. Lúc trước mọi chuyện thuận lợi, tại sao lúc này trong gian nhà gỗ nhìn như đơn giản lại gặp đủ trắc trở? Làm người quả nhiên không thể quá háo sắc, sớm biết như vậy Vu Nhai đã không lẻn vào chỉ vì mong được thấy Tinh linh mỹ nữ tắm rửa, cũng khát vọng bảo bối.
Hiện tại nói cái gì cũng vô dụng, Vu Nhai miễn cưỡng mở mắt cố gắng nhìn trang trí trong phòng. Đơn giản đến tội. Trong phòng ma pháp sư cường đại nhất Huyền Binh đế quốc ít nhất còn có mấy giá sách nhưng trong nhà gỗ này chỉ có một chiếc giường.
Trừ phía sau giường ra Vu Nhai không có chỗ núp, nếu người vào đi đến sau giường là hắn tàn đời.
Tóm lại núp trước chờ thời. Vu Nhai cố nén hơi thở sự sống cuồn cuộn trong cơ thể vọt ra sau chiếc giường, hắn không chú ý trên giường có người không. May mắn linh Doanh đã thích ứng được một đoạn thời gian, nếu không Vu Nhai khó mà áp chế được.
Két két két két két!
Người bên ngoài đi vào, tiếng bước chân không có chỗ nào lạ thường. Linh Doanh không thích ứng được một số hơi thở sự sống nhưng chúng không toát ra cơ thể Vu Nhai nên hắn hầu như dung hợp với không khí, không bị phát hiện. Chỉ cần đối phương không vòng ra sau giường là Vu Nhai an toàn. Dù ngươi có đi ra đằng sau cũng phải chờ linh Doanh thích ứng được hơi thở sự sống đã, khi đó cùng lắm bị một mình người phát hiện, cùng lắm lão tử bắt cóc ngươi.
Người tiến vào thốt lên một câu đánh nát ảo mộng của Vu Nhai, làm tay chân hắn lạnh cóng.
- Nãi nãi, các trưởng lão đang khắc khẩu, bọn họ cãi nhauy có nên mở thần nỗ ra không. Đại nữ vương ta đây không biết nên làm thế nào mới tốt. Nãi nãi, rốt cuộc ta phải làm sao? Nếu người tỉnh dậy thì tốt quá.
Thanh âm trong trẻo nhưng nội dung câu nói rất rung động. Đại nữ vương, nữ vương tạm thời của Tinh linh tộc, thực lực sẽ không quá yếu vậy làm sao Vu Nhai bắt cóc? Nghe lời đại nữ vương nói thì người ngủ trên giường là nữ vương Tinh linh đời trước, không biết tại sao truyền ngôi cho tôn nữ mà không phải nữ nhi. Có lẽ vì lúc trước nữ vương Tinh linh sinh nhi tử?
Vu Nhai rất muốn đập đầu vô tường. Giờ làm sao đây?
May mắn tạm thời đại nữ vương không đi ra sau giường.
- Nãi nãi, nếu không phải người đột nhiên bệnh nặng thì những nhân loại này sẽ không càn rỡ như vậy, hôm nay các trưởng lão sẽ không khắc khẩu. Tại sao? Tại sao nhân loại đáng hận như vậy? Bọn họ không nghĩ xem Tinh linh tộc chúng ta cũng có phụ thân sinh, mẫu thân nuôi. Bọn họ không nghĩ xem những Tinh linh bị bắt cóc, người thân của họ đau buồn biết bao!
Giọng đại nữ vương ngày càng thấp, nức nở nói:
- Sương trưởng lão còn mang về tin tức khiến người sợ hãi. Có nhân loại đánh cắp mảnh nhỏ thánh thụ Tinh linh viễn cổ của chúng ta. Nãi nãi, chỉ một mình người biết mảnh nhỏ viễn cổ thánh thụ giấu ở đâu, làm sao nhân loại có được? Chẳng lẽ đúng như một vài trưởng lão nói, bệnh của người là do nhân loại gây ra sao?
Vu Nhai chớp mắt, linh Doanh thích ứng tiếp, hắn tiếp tục vận chuyển Huyền Cực Đỉnh Quyết. Vu Nhai nghe đại nữ vương nói, cảm thấy nàng hơi ngây thơ ngang với Tiểu Mỹ.
Nghĩ đến đây mắt Vu Nhai nóng háy chất chứa sự biến thái làm con nít sợ hãi.
- Nãi nãi hãy mau tỉnh lại, nếu người cứ mê man thế này thì sẽ càng nhiều tộc nhân bị tổn thương, Đế nhi cũng rất buồn, rất buồn.
Giọng đại nữ vương ngày càng yếu, nàng vừa nói vừa nằm sấp trên giường nữ vương Tinh linh, nức nở.
Một lúc lâu sau đại nữ vương mở miệng nói:
- Nếu nãi nãi không tỉnh dậy thì Sương trưởng lão thật sự sẽ mang người mở ra thần nỗ, khi đó rất nhiều nhân loại sẽ chết. Nhân loại sẽ xông vào giết càng nhiều Tinh linh. Nãi nãi, ta rất sợ . . .
Đại nữ vương ngừng lời, không biết là bận khóc hay thẫn thờ.
- Phải rồi, suýt quên lau nước thuốc cho nãi nãi.
Một lúc sau đại nữ vương chợt nghĩ ra chuyện quan trọng, vội đứng lên.
- Nước thuốc? Hình như mới thấy ở đâu.
Vu Nhai núp sau giường khóe mắt liếc sang bên cạnh, giật mình thấy mấy bình nước thuốc xanh biếc đặt trong góc. Tức là đại nữ vương lấy nước thuốc sẽ trông thấy Vu Nhai.
Cộp cộp cộp!
Quả nhiên, tiếng bước chân vang lên. Khi Vu Nhai ngoái đầu lại, hắn thấy đôi chân ngọc búp măng, nhìn lên nữa là váy xếp màu trắng xanh, tuy là váy xếp nhưng cắt ngay ngắn như thể cố ý. Váy là váy áo, lên trên nữa là y phục xanh trắng giao nhau, hơi rộng ẩn giấu bộ ngực không quá to nhưng vẫn thấy được. Y phục không có tay áo lộ ra cánh tay búp măng thon dài.
Lên trên nữa là khuôn mặt Tinh linh, hơi nhọn hơn mặt nhân loại nữ một chút, tiêu chuẩn mặt trái xoan, hai lỗ tai dài hai bên. Lúc trước Vu Nhai rất muốn thấy lỗ tai dài của Tinh linh khi đỏ lên sẽ thế nào, lúc này tai đại nữ vương trắng như hòa cũng sợi tóc dài màu bạc.
Biểu tình của đại nữ vương cực kỳ kinh ngạc, tay che đôi môi trắng bệch. Dường như vì quá giật mình, ngạc nhiên, bất ngờ nên trong phút chốc đại nữ vương không biết phản ứng thế nào.
Vu Nhai điên cuồng vận cuyển Thần Huyền Khí Điển dẫn dắt linh Doanh, Tinh linh thần nỗ thích ứng, hấp thu hơi thở sự sống. Những hơi thở sự sống linh Doanh tạm thời không hấp thu được nhưng không thể bài trừ ra ngoài cơ thể, nếu làm vậy Vu Nhai sẽ bị hơi thở sự sống bài xích, phát ra hơi thở nhân loại. Làm sao đây? Vu Nhai chỉ có thể tự mình hấp thu nó.
Có một vài năng lượng không thể hấp thu lung tung, nếu cân bằng huyền khí bị phá vỡ thì tàn đời, nhưng lúc này Vu Nhai không quan tâm nhiều như thế. Huyền khí của lão tử hầu như là tinh khiết nhất đời, có cái gì không thể hút?
Lão tử dám hút cả lực lượng hắc ám của Ám Hắc Ma Vân căn!
Nhưng Vu Nhai lại bi kịch. Như mới nói, hấp thu nghĩa là Vu Nhai sẽ đột phá.
Hết cách, Vu Nhai một lòng chia hai suy nghĩ, vận chuyển Huyền Cực Đỉnh Quyết tiếp tục áp súc ma pháp2 trong cơ thể, phải áp chặt nó chừa chỗ cho hơi thở sự sống.
Vu Nhai vừa áp chế cảm ngộ hơi thở sự sống vừa trợ giúp linh Doanh, Tinh linh thần nỗ hâp thu, thích ứng hơi thở sự sống. Vu Nhai lại hấp thu, dung hợp những hơi thở sự sống linh Doanh, Tinh linh thần nỗ không thích ứng được, vừa . . . Tổ cha nó, sao có nhiều 'vừa' như thế?
May mắn lúc Vu Nhai làm chưởng binh sư đã tu thành chưởng ngự tùy tâm, trong khoảng thời gian ngắn nhất tập trung làm nhiều việc vẫn ổn.
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Có vẻ cảm giác Vu Nhai chưa đến cực hạn, vẫn còn phân tâm được nên ngoài phòng nhỏ có tiếng xào xạc. Phong Doanh nhanh chóng nhắc nhở Vu Nhai, dùng gió phán đoán có người tới gần nhà gỗ.
- Chủ nhân trốn mau lên, người bên ngoài chỉ còn năm bước là mở cửa, không, bốn bước!
Bây giờ Vu Nhai chỉ muốn chửi thề. Lúc trước mọi chuyện thuận lợi, tại sao lúc này trong gian nhà gỗ nhìn như đơn giản lại gặp đủ trắc trở? Làm người quả nhiên không thể quá háo sắc, sớm biết như vậy Vu Nhai đã không lẻn vào chỉ vì mong được thấy Tinh linh mỹ nữ tắm rửa, cũng khát vọng bảo bối.
Hiện tại nói cái gì cũng vô dụng, Vu Nhai miễn cưỡng mở mắt cố gắng nhìn trang trí trong phòng. Đơn giản đến tội. Trong phòng ma pháp sư cường đại nhất Huyền Binh đế quốc ít nhất còn có mấy giá sách nhưng trong nhà gỗ này chỉ có một chiếc giường.
Trừ phía sau giường ra Vu Nhai không có chỗ núp, nếu người vào đi đến sau giường là hắn tàn đời.
Tóm lại núp trước chờ thời. Vu Nhai cố nén hơi thở sự sống cuồn cuộn trong cơ thể vọt ra sau chiếc giường, hắn không chú ý trên giường có người không. May mắn linh Doanh đã thích ứng được một đoạn thời gian, nếu không Vu Nhai khó mà áp chế được.
Két két két két két!
Người bên ngoài đi vào, tiếng bước chân không có chỗ nào lạ thường. Linh Doanh không thích ứng được một số hơi thở sự sống nhưng chúng không toát ra cơ thể Vu Nhai nên hắn hầu như dung hợp với không khí, không bị phát hiện. Chỉ cần đối phương không vòng ra sau giường là Vu Nhai an toàn. Dù ngươi có đi ra đằng sau cũng phải chờ linh Doanh thích ứng được hơi thở sự sống đã, khi đó cùng lắm bị một mình người phát hiện, cùng lắm lão tử bắt cóc ngươi.
Người tiến vào thốt lên một câu đánh nát ảo mộng của Vu Nhai, làm tay chân hắn lạnh cóng.
- Nãi nãi, các trưởng lão đang khắc khẩu, bọn họ cãi nhauy có nên mở thần nỗ ra không. Đại nữ vương ta đây không biết nên làm thế nào mới tốt. Nãi nãi, rốt cuộc ta phải làm sao? Nếu người tỉnh dậy thì tốt quá.
Thanh âm trong trẻo nhưng nội dung câu nói rất rung động. Đại nữ vương, nữ vương tạm thời của Tinh linh tộc, thực lực sẽ không quá yếu vậy làm sao Vu Nhai bắt cóc? Nghe lời đại nữ vương nói thì người ngủ trên giường là nữ vương Tinh linh đời trước, không biết tại sao truyền ngôi cho tôn nữ mà không phải nữ nhi. Có lẽ vì lúc trước nữ vương Tinh linh sinh nhi tử?
Vu Nhai rất muốn đập đầu vô tường. Giờ làm sao đây?
May mắn tạm thời đại nữ vương không đi ra sau giường.
- Nãi nãi, nếu không phải người đột nhiên bệnh nặng thì những nhân loại này sẽ không càn rỡ như vậy, hôm nay các trưởng lão sẽ không khắc khẩu. Tại sao? Tại sao nhân loại đáng hận như vậy? Bọn họ không nghĩ xem Tinh linh tộc chúng ta cũng có phụ thân sinh, mẫu thân nuôi. Bọn họ không nghĩ xem những Tinh linh bị bắt cóc, người thân của họ đau buồn biết bao!
Giọng đại nữ vương ngày càng thấp, nức nở nói:
- Sương trưởng lão còn mang về tin tức khiến người sợ hãi. Có nhân loại đánh cắp mảnh nhỏ thánh thụ Tinh linh viễn cổ của chúng ta. Nãi nãi, chỉ một mình người biết mảnh nhỏ viễn cổ thánh thụ giấu ở đâu, làm sao nhân loại có được? Chẳng lẽ đúng như một vài trưởng lão nói, bệnh của người là do nhân loại gây ra sao?
Vu Nhai chớp mắt, linh Doanh thích ứng tiếp, hắn tiếp tục vận chuyển Huyền Cực Đỉnh Quyết. Vu Nhai nghe đại nữ vương nói, cảm thấy nàng hơi ngây thơ ngang với Tiểu Mỹ.
Nghĩ đến đây mắt Vu Nhai nóng háy chất chứa sự biến thái làm con nít sợ hãi.
- Nãi nãi hãy mau tỉnh lại, nếu người cứ mê man thế này thì sẽ càng nhiều tộc nhân bị tổn thương, Đế nhi cũng rất buồn, rất buồn.
Giọng đại nữ vương ngày càng yếu, nàng vừa nói vừa nằm sấp trên giường nữ vương Tinh linh, nức nở.
Một lúc lâu sau đại nữ vương mở miệng nói:
- Nếu nãi nãi không tỉnh dậy thì Sương trưởng lão thật sự sẽ mang người mở ra thần nỗ, khi đó rất nhiều nhân loại sẽ chết. Nhân loại sẽ xông vào giết càng nhiều Tinh linh. Nãi nãi, ta rất sợ . . .
Đại nữ vương ngừng lời, không biết là bận khóc hay thẫn thờ.
- Phải rồi, suýt quên lau nước thuốc cho nãi nãi.
Một lúc sau đại nữ vương chợt nghĩ ra chuyện quan trọng, vội đứng lên.
- Nước thuốc? Hình như mới thấy ở đâu.
Vu Nhai núp sau giường khóe mắt liếc sang bên cạnh, giật mình thấy mấy bình nước thuốc xanh biếc đặt trong góc. Tức là đại nữ vương lấy nước thuốc sẽ trông thấy Vu Nhai.
Cộp cộp cộp!
Quả nhiên, tiếng bước chân vang lên. Khi Vu Nhai ngoái đầu lại, hắn thấy đôi chân ngọc búp măng, nhìn lên nữa là váy xếp màu trắng xanh, tuy là váy xếp nhưng cắt ngay ngắn như thể cố ý. Váy là váy áo, lên trên nữa là y phục xanh trắng giao nhau, hơi rộng ẩn giấu bộ ngực không quá to nhưng vẫn thấy được. Y phục không có tay áo lộ ra cánh tay búp măng thon dài.
Lên trên nữa là khuôn mặt Tinh linh, hơi nhọn hơn mặt nhân loại nữ một chút, tiêu chuẩn mặt trái xoan, hai lỗ tai dài hai bên. Lúc trước Vu Nhai rất muốn thấy lỗ tai dài của Tinh linh khi đỏ lên sẽ thế nào, lúc này tai đại nữ vương trắng như hòa cũng sợi tóc dài màu bạc.
Biểu tình của đại nữ vương cực kỳ kinh ngạc, tay che đôi môi trắng bệch. Dường như vì quá giật mình, ngạc nhiên, bất ngờ nên trong phút chốc đại nữ vương không biết phản ứng thế nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.