Triệu Hoán Thần Binh

Chương 802: Nữ vương Tinh linh.

Hạ Nhật Dịch Lãnh

20/03/2015

Vu Nhai đứng dưới gốc cây, các loại rễ cây vẫn gập ghềnh, có cung điện che đyậ nên Vu Nhai không sợ bị người phát hiện. Vu Nhai ngẩng đầu lên, có lẽ nhiều bí mật, nội tình của Tinh linh tộc nằm trong thánh thụ Tinh linh này.

Vu Nhai không thể đi tìm tiếp, đã đến lúc hắn trở về. Thật nản, điều nghiên thất bại.

- Ủa? Đó là . . .

Đang lúc Vu Nhai cảm thán chợt phát hiện trong các nhánh rễ cây hỗn độn có một rãnh nước nhỏ, trong suốt róc rách không biết chảy đi đau xen lẫn giữa rễ cây.

Linh Doanh kêu lên:

- Doanh doanh!

Có vẻ linh Doanh rất hứng thú với rãnh nước này.

Vu Nhai nhảy ngay xuống rãnh nước, uống một hớp. Vu Nhai chợt cảm giác hơi thở trên người càng gần với Tinh linh hơn. Tốc độ hâp thu hơi thở sự sống xung quanh của linh Doanh tăng tốc, nàng phát ra hơi thở thánh thụ Tinh linh viễn cổ càng nhiều. Đương nhiên đây chỉ là tương đối, Vu Nhai cảm nhận vẫn chỉ có một chút.

Vu Nhai uống thêm mấy hớp nhưng không có tác dụng gì trừ giải khát.

Mắt Vu Nhai sáng rực nói:

- Rãnh nước trong suốt này đi thông đến đâu? Chẳng lẽ có nước thánh Tinh linh gì đó? Hay thượng du có hồ nhỏ, có Tinh linh mỹ nữ đang tắm?

Vu Nhai trực giác rãnh nước nhỏ này có bí mật gì đó.

Vu Nhai dọc theo rãnh nước đi tới. Rễ cây thánh thụ Tinh linh nhô lên quá nhiều, rắc rối phức tạp, đi trong đó như đi trong rừng rậm. Đặc biệt là những cung điện càng phức tạp, hỗn độn hơn bên ngoài.

Dường như đất đai phía sau cung điện càng phong phú hơn.

Vu Nhai cẩn thận đi tới, không lâu sau mắt hắn sáng rực thấy hồ nước bạc trước mặt.

Đúng vậy, như Vu Nhai tưởng tượng, trước mặt thật như có hồ nhỏ. Nước trong suốt xanh biếc, hồ nước không lớn, như cái ao to một chút. Đáng tiếc, mắt Vu Nhai vụt tắt. Có hồ nước nhưng không có Tinh linh mỹ nữ đang tắm, xung quanh không có chút hơi thở Tinh linh, yên tĩnh khiến người hoảng loạn.



- Ủa? Đó là . . .

Vu Nhai thấy đối diện hồ nước có một gian nhà gỗ đơn giản xây giữa hồ và bờ hồ, trang nhã, yên lặng, một chốn yên tĩnh rất tốt, cảm giác như cõi thần tiên.

- Chẳng lẽ nơi này chính là chỗ đặt bảo bối?

Cảm giác trang nhã, yên tĩnh bị Vu Nhai phá vỡ. Vu Nhai dọc theo bờ hồ giữa rễ cây đi tới, giây lát đã đến trước nhà gỗ. Vu Nhai nhìn từ trên xuống dưới, lắc đầu. Dù chứa bảo bối đi nữa căn nhà gỗ quá nhỏ. Sợ là Vu Nhai ném Tinh linh thần nỗ viễn cổ ra khỏi người còn to hơn nhà gỗ này.

- Doanh doanh . . .

Mới rồi Vu Nhai không chú ý, linh Doanh vào phạm vi hồ nước càng linh động hơn, trạng thái linh thể trên đầu gối lại tiến thêm một chút. Linh Doanh rất sốt ruột, rất muốn vào trong nhà gỗ.

Vu Nhai lầm bầm:

- Đúng là không bình thường. Đây là . . . Hình như là thánh mộc của thánh thụ. Thánh thụ Tinh linh này cường đại hơn nhưng không mênh mông bằng thánh thụ Tinh linh viễn cổ của Tinh linh thần nỗ.

Vu Nhai vuốt nhà gỗ, cảm thán rằng:

- Có lẽ Tinh linh thánh thụ cũng sẽ chết, từng đời nối tiếp từng đời. Mảnh nhỏ Tinh linh thần nỗ là thánh thụ cổ xưa nhất.

Vu Nhai suy đoán như vậy, hắn không để bụng.

Tuy dùng thánh mộc của thánh thụ Tinh linh chế tạo nhà gỗ là rất xa xỉ nhưng Tinh linh tộc có thể làm vậy, cũng vì thế khiến Vu Nhai tò mò căn nhà gỗ này hơn, mắt hắn xanh ngắt.

Cửa không khóa, Vu Nhai chỉ nhẹ đẩy là cửa mở.

Ngay khi Vu Nhai mở cửa, linh Doanh hưng phấn kêu lên:

- Doanh doanh . . .



Cùng lúc đó, Vu Nhai cảm giác có hơi thở sự sống cực kỳ kinh khủng từ trong nhà ập vào mặt, nông nặc gấp mười lần hơi thở sự sống trong trung tâm cung điện. Không, không chỉ gấp mười mà phải là mấy chục lần, hèn gì linh Doanh háo hức như vậy.

- Chết tiệt, hơi thở sự sống như vậy làm sao ta thích ứng đây?

Cảm thán xong Vu Nhai nhận ra một vấn đề khủng khiếp, nếu không thích ứng được hắn sẽ bị bài trừ ra ngoài, bộc phát hơi thở nhân loại va chạm với hơi thở sự sống rồi . . .

Không có sau đó, kết quả tốt nhất là Vu Nhai ngồi xổm nhà lao chung với Tư Mã Tường.

Tệ hơn nữa thì những hàng chữ 'Ứng thiếu soái đến đây một lần' bị phát hiện, sau đó vô số Tinh linh mỹ nữ đánh hội đồng Vu Nhai đến chết. Tưởng tượng cách chết này Vu Nhai run lập cập. Làm người quả nhiên không thể quá tham lam!

Vu Nhai không dám chậm trễ, hắn nhanh chóng lao vào trong nhà khép mạnh cửa lại, không rảnh quan sát trong phòng có cái gì. Vu Nhai khoanh chân xếp bằng vận chuyển Thần Huyền Khí Điển, điều động huyền khí lên rồi lại không thể toát ra chút hơi thở nhân loại.

Lúc này Vu Nhai vẫn là địa binh sư ngũ đoạn, lúc trước không thể vào Hồng Phong thị trấn nghỉ ngơi đột phá mà tiếp tục đi trong rừng. Tuy Vu Nhai có thời gian nhưng chợt cảm thấy ông trời không cho hắn đột phá vào lúc này, có lẽ có thể tiếp tục áp súc lực lượng. Vì Vu Nhai mong chờ về Tinh linh nên hắn áp súc tiếp, không đột phá đã vội chạy vào Tinh linh tộc.

Lúc trước Vu Nhai quyết định như thế là sáng suốt, từ khi vào lãnh địa Tinh linh tộc đến nay hắn cảm giác 7Thủy Tinh chưa đến cực hạn. Không, thật ra đã tới cực hạn nhưng có điều lạ, có cái gì không cân bằng.

Lúc trước Vu Nhai cứ nghĩ cảm giác này là ảo giác.

Cuối cùng Vu Nhai đã biết đó là vì sao, do địa diễn mệnh luân không cân bằng. Bây giờ thứ thuộc về địa diễn chỉ có biển hoa, sự sống trong rèn. Mệnh luân thì có mấy binh linh, thậm chí là 'Vu Nhai cặn bã'. Vận mệnh mạnh hơn địa diễn, tổng thể không cân bằng. Tuy Vu Nhai vẫn đột phá được nhưng không hoàn mỹ, sau này sẽ ảnh hưởng tu luyện.

Như cùng là địa binh sư nếu không có cảm ngộ khổng lồ, mênh mông như Vu Nhai vẫn có cơ hội đạt đến thiên binh sư, tuy nhiên chiến đấu cùng đẳng cấp sẽ yếu hơn hắn rất nhiều, đây là do cơ bản không vững chắc.

Hơi thở sự sống trong lãnh địa Tinh linh tộc vừa lúc bù đắp sự không cân bằng này. Nhưng bi kịch là lúc trước Vu Nhai áp chế gắt gao, không dám cảm ngộ nhưng bây giờ hắn không áp chế được nữa. Vu Nhai muốn cảm ngộ, rất muốn.

Vu Nhai không kiềm chế được địa diễn, hắn còn có xúc động đột phá đến địa binh sư lục đoạn.

Nếu không áp chế được thì sẽ là ngày giỗ của Vu Nhai, thậm chí hắn phải thích ứng những hơi thở sự sống khủng bố này nhưng không được cảm ngộ càng không thể đột phá đến địa binh sư lục đoạn. Phải làm sao đây?

- Linh Doanh, bây giờ là lúc sống còn của chủ nhân, hết thảy nhờ vào nàng.

Lần đầu tiên Vu Nhai hận thiên phú của mình, linh Doanh là cọng cỏ cứu mạng của hắn, chờ xem linh Doanh có thể thích ứng hơi thở sự sống ở nhà gỗ trong thời gian ngắn không. Như lúc ở trung tâm cung điện bên ngoài, linh Doanh thích ứng, câu thông hơi thở sự sống vậy là ổn, đây là cách duy nhất hiện giờ cho Vu Nhai.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Triệu Hoán Thần Binh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook