Chương 1636: Tiểu tử, ngươi câm miệng cho ta
Hạ Nhật Dịch Lãnh
29/04/2015
- Ngươi nói cái gì? Tất cả những chuyện này đều là âm mưu của Băng Tuyết Ma Vương sao?
Đúng vào lúc này, một giọng già nua đột nhiên từ phía trên truyền đến. Vừa nghe mọi người đều nhìn lên. Tất cả lập tức trợn trừng mắt, sau đó trong lòng thầm mắng. Không phải nói thế hệ trước không thể tham gia đại hội săn bắn sao? Vì sao người này lại có thể xuất hiện ở đây. Thậm chí còn xuất hiện quang minh chính đại như thế. Đương nhiên, bọn họ cũng chỉ dám mắng ở trong lòng mà thôi, cũng không dám thật sự mở miệng mắng. Cũng có vài người cơ trí, rất nhanh đã kịp phản ứng. Nếu là âm mưu của Băng Tuyết Ma Vương, như vậy cường giả thế hệ trước tại sao không thể xuất hiện?
- Đúng vậy, đều là âm mưu của Băng Tuyết Ma Vương. Chúng ta còn bị bọn họ truy sát. Thậm chí còn có ba gã thần...
- Thậm chí còn gặp phải Phỉ Ni và quận chúa Nguyệt Ninh Á. Bọn họ đều có thể ung dung hành động ở bên trong ma pháp trận tràn ngập mê hoặc này. Điều này còn chưa thể nói rõ điều gì sao? Thậm chí bọn họ còn chính miệng nói với chúng ta, bọn họ muốn giết chết tất cả những người vào trận.
Lại có một ma pháp sư ở đó muốn kể chuyện đặc sắc hơn hắn. Vu Nhai lại giành lấy nói.
Khóe miệng giật giật vài cái. Nếu thật sự để hắn nói ra chuyện kinh thiên động địa, giao chiến vượt cấp với ba gã cấp Thần Tướng này, sợ rằng đám người xung quanh sẽ khinh thường không nhìn tới bọn họ? Ba gã ma đạo sư cấp Thần Tướng bị các ngươi giết? Các ngươi đang nằm mơ sao? Hay là thật sự bị huyễn trận mê hoặc?
Vị ma pháp sư mở miệng kể truyện đầu tiên chính là một người thích tán dóc. Hắn ném ánh mắt khó chịu về phía người cắt ngang lời mình. Nhưng khi hắn thấy người này là Thủ lĩnh Ngụy Linh, ngay cả rắm cũng không dám thả một cái.
Đúng lúc này, xung quanh càng lúc càng có nhiều người của thế hệ trước xuất hiện. Bọn họ đều ẩn nấp trong bóng tối. Trong đó sau khi nghe được Vu Nhai nói chuyện xong, có người không nhịn được tự lẩm bẩm:
- Không trách được, không trách được sau khi chúng ta nghe tin tức về Ma Uyên, người của Băng Tuyết Ma Vương cố gắng ngăn cản chúng ta qua đó. Nhưng chỉ hai canh giờ trước, người của Băng Tuyết Ma Vương lại đột nhiên đồng loạt bế quan. Chúng ta còn cảm thấy kỳ quái, có phẩi bọn họ đã đi một bước tìm đến Ma Uyên trước hay không. Nhưng không được, bọn họ lại ở phía sau giở trò quỷ. Đồ đáng chết.
Bởi vì đám người xuất trận này trước mắt là gia tộc Lan Quân gia và Mạc Luân Tạp Đế, không ai nảy sinh nghi ngờ đối với lời bọn họ nói.
- Như vậy Ma Uyên rốt cuộc là thứ quỷ gì vậy? Có thật sự tồn tại hay không? Nếu như nói tất cả chỉ là âm mưu của Băng Tuyết Ma Vương, vậy ma pháp trận tự nhiên trước mắt này phải giải thích thế nào?
Có vị cường giả thế hệ trước nhíu mày nói.
- Chúng ta đã nhận được tin tức, Ma Uyên đúng là thật sự tồn tại, cũng thật sự có thứ có thể đối phó Kinh Thiên Nhất Kiếm của dân Cổ Duệ. Chỉ có điều...
Vu Nhai tiếp tục giải thích. Nhưng mới nói đến đây, hắn không có cách nào nói thêm gì nữa. Bởi vì một giọng nói đột nhiên phá không đến. Đó là giọng của một lão bà...
Chỉ nghe giọng nữ này nói:
- Tiểu tử, ngươi câm miệng cho ta. Có biết quy củ hay không?
- Sao?
Vu Nhai có phần sững sờ, theo hướng của giọng nói kia nhìn sang. Hắn liền thấy một bà lão bước trên mây đi đến. Nàng mặc pháp sư bào cao quý, màu trắng, là ma pháp sư quang minh vô cùng cường đại. Dáng vẻ của nàng cũng rất quang minh. Nhưng khi nàng quát Vu Nhai một chút cũng không quang minh, mà tràn ngập bá đạo và khí tức khiến người khác khiếp sợ.
Ánh mắt của những thế hệ trước quanh đó đều lóe lên tinh quang, sắc mặt đặc biệt khó coi. Vì không ngờ thực lực lão bà này đã đạt tới cấp Thần Vương, gây áp lực vô cùng lớn đối với bọn họ. Không ngờ cao thủ siêu cấp cấp Thần Vương cũng tới đây.
- Nhân nãi nãi, ngài rốt cuộc đã tới.
Đúng lúc này, mấy người bên Lan Quân gia đều xông tới. Hóa ra là người của Lan Quân gia. Không trách được lại có Thần Vương. Thấy mấy người của Lan Quân gia, lúc này sắc mặt bà lão kia mới chậm rãi hòa hoãn. Nàng gật đầu, nhưng rất nhanh nàng lại thấy rất bất mãn. Bởi vì Lan Quân Hi nhìn thấy nàng không ngờ chậm trễ thực hiện quy củ. Nàng cũng không quá để ý. Dù sao Lan Quân Hi là người mạnh nhất trong thế hệ trẻ của Lan Quân gia, bỏ rơi người khác tới một con phố, đạt tới thánh ma đạo sư cửu đoạn. Cho dù là dân Cổ Duệ cũng không có mấy người thiên tài như vậy.
Có một việc nàng lại đặc biệt lưu ý. Đó chính là tại sao Lan Quân Hi không ngăn cản nam tử kia nói lung tung?
- Tiểu Hi, người kia chắc hẳn là theo ngươi, tại sao không ngăn cản miệng hắn lại?
Bà lão liếc mắt nhìn Vu Nhai, sau đó bất mãn nhìn Lan Quân Hi nói. Trước đó nàng được người do Lan Quân Hi phái tới thông báo, ngay nửa canh giờ trước, nàng lại nhận được đạo cụ ma pháp truyền tin của Lan Quân Hi thông báo, nói bọn họ biết lối vào thật sự của Ma Uyên, bảo nàng chạy tới.
Đúng vậy, đạo cụ ma pháp của Lan Quân Hi đã dùng hết. Nhưng trên thi thể của đám người Phỉ Ni, sao có thể không có đạo cụ ma pháp truyền tin được. Nửa canh giờ trước, nàng cũng cảm giác được bà lão nhận được tin tức do nàng phái người báo tin sau khi ra khỏi ma pháp trận hệ thổ đi tới dãy núi Phiêu Phong Tuyết. Nàng tất nhiên không chút do dự đưa tin qua. Nhưng trong đạo cụ truyền tin lại không có cách nào nói cặn kẽ, càng không thể nào nói rõ ràng chuyện của Ngụy Linh.
Ở trong mắt bà lão, Ngụy Linh đương nhiên chính là thủ hạ của Lan Quân Hi.
Vừa rồi Lan Quân Hi còn đưa tin nói, chỉ có đám người bọn họ kia mới biết được chỗ Ma Uyên thật sự.
Bà lão tất nhiên không muốn truyền tin tức này cho tất cả mọi người đều biết. Chỉ có Lan Quân gia biết lối vào Ma Uyên là được rồi. Nàng muốn độc chiếm Ma Uyên. Vu Nhai trực tiếp nói trắng ra như vậy quả thực chính là chạm đến vẩy ngược của nàng.
- Ta...
Lan Quân Hi đang muốn giải thích.
- Hắc hắc, chỉ có điều lối vào Ma Uyên lại không ở đây, mà là ở...
Nhưng tiểu tử không quy củ này lại lên tiếng.
- Tiểu tử, ta cho ngươi câm miệng...
Bà lão không đợi Lan Quân Hi đáp lời, lại thấy gia hỏa không hiểu quy củ kia nói chuyện, trực tiếp quát lớn. Tinh thần lực khủng khiếp trực tiếp nhào tới. Đó là tinh thần lực Thần Vương. Nếu ngươi không nghe lời vẫn muốn tiếp tục nói, vậy thì chết đi.
- Nhân nãi nãi, không nên...
Lan Quân Hi thét lên. Nàng nào dám để Nhân nãi nãi giết Ngụy Linh.
Ầm...
Đúng vào lúc này, hai tinh thần lực vô cùng đáng sợ, nặng nề ép xuống, trực tiếp đánh văng tinh thần lực của Lan Quân Nhân, bảo vệ ở xung quanh Vu Nhai. Hai đạo nhân ảnh cũng theo đó xuất hiện. Không ngờ đó chính là gia chủ Mạc Luân Tạp Đế và đại quốc sư. Trong đó gia chủ Mạc Luân Tạp Đế ha ha cười nói:
- Thần Vương Lan Quân gia muốn một mình nuốt lấy bí mật của Ma Uyên phải không? Ta khuyên nàng tốt nhất không nên làm loạn.
Đúng vào lúc này, một giọng già nua đột nhiên từ phía trên truyền đến. Vừa nghe mọi người đều nhìn lên. Tất cả lập tức trợn trừng mắt, sau đó trong lòng thầm mắng. Không phải nói thế hệ trước không thể tham gia đại hội săn bắn sao? Vì sao người này lại có thể xuất hiện ở đây. Thậm chí còn xuất hiện quang minh chính đại như thế. Đương nhiên, bọn họ cũng chỉ dám mắng ở trong lòng mà thôi, cũng không dám thật sự mở miệng mắng. Cũng có vài người cơ trí, rất nhanh đã kịp phản ứng. Nếu là âm mưu của Băng Tuyết Ma Vương, như vậy cường giả thế hệ trước tại sao không thể xuất hiện?
- Đúng vậy, đều là âm mưu của Băng Tuyết Ma Vương. Chúng ta còn bị bọn họ truy sát. Thậm chí còn có ba gã thần...
- Thậm chí còn gặp phải Phỉ Ni và quận chúa Nguyệt Ninh Á. Bọn họ đều có thể ung dung hành động ở bên trong ma pháp trận tràn ngập mê hoặc này. Điều này còn chưa thể nói rõ điều gì sao? Thậm chí bọn họ còn chính miệng nói với chúng ta, bọn họ muốn giết chết tất cả những người vào trận.
Lại có một ma pháp sư ở đó muốn kể chuyện đặc sắc hơn hắn. Vu Nhai lại giành lấy nói.
Khóe miệng giật giật vài cái. Nếu thật sự để hắn nói ra chuyện kinh thiên động địa, giao chiến vượt cấp với ba gã cấp Thần Tướng này, sợ rằng đám người xung quanh sẽ khinh thường không nhìn tới bọn họ? Ba gã ma đạo sư cấp Thần Tướng bị các ngươi giết? Các ngươi đang nằm mơ sao? Hay là thật sự bị huyễn trận mê hoặc?
Vị ma pháp sư mở miệng kể truyện đầu tiên chính là một người thích tán dóc. Hắn ném ánh mắt khó chịu về phía người cắt ngang lời mình. Nhưng khi hắn thấy người này là Thủ lĩnh Ngụy Linh, ngay cả rắm cũng không dám thả một cái.
Đúng lúc này, xung quanh càng lúc càng có nhiều người của thế hệ trước xuất hiện. Bọn họ đều ẩn nấp trong bóng tối. Trong đó sau khi nghe được Vu Nhai nói chuyện xong, có người không nhịn được tự lẩm bẩm:
- Không trách được, không trách được sau khi chúng ta nghe tin tức về Ma Uyên, người của Băng Tuyết Ma Vương cố gắng ngăn cản chúng ta qua đó. Nhưng chỉ hai canh giờ trước, người của Băng Tuyết Ma Vương lại đột nhiên đồng loạt bế quan. Chúng ta còn cảm thấy kỳ quái, có phẩi bọn họ đã đi một bước tìm đến Ma Uyên trước hay không. Nhưng không được, bọn họ lại ở phía sau giở trò quỷ. Đồ đáng chết.
Bởi vì đám người xuất trận này trước mắt là gia tộc Lan Quân gia và Mạc Luân Tạp Đế, không ai nảy sinh nghi ngờ đối với lời bọn họ nói.
- Như vậy Ma Uyên rốt cuộc là thứ quỷ gì vậy? Có thật sự tồn tại hay không? Nếu như nói tất cả chỉ là âm mưu của Băng Tuyết Ma Vương, vậy ma pháp trận tự nhiên trước mắt này phải giải thích thế nào?
Có vị cường giả thế hệ trước nhíu mày nói.
- Chúng ta đã nhận được tin tức, Ma Uyên đúng là thật sự tồn tại, cũng thật sự có thứ có thể đối phó Kinh Thiên Nhất Kiếm của dân Cổ Duệ. Chỉ có điều...
Vu Nhai tiếp tục giải thích. Nhưng mới nói đến đây, hắn không có cách nào nói thêm gì nữa. Bởi vì một giọng nói đột nhiên phá không đến. Đó là giọng của một lão bà...
Chỉ nghe giọng nữ này nói:
- Tiểu tử, ngươi câm miệng cho ta. Có biết quy củ hay không?
- Sao?
Vu Nhai có phần sững sờ, theo hướng của giọng nói kia nhìn sang. Hắn liền thấy một bà lão bước trên mây đi đến. Nàng mặc pháp sư bào cao quý, màu trắng, là ma pháp sư quang minh vô cùng cường đại. Dáng vẻ của nàng cũng rất quang minh. Nhưng khi nàng quát Vu Nhai một chút cũng không quang minh, mà tràn ngập bá đạo và khí tức khiến người khác khiếp sợ.
Ánh mắt của những thế hệ trước quanh đó đều lóe lên tinh quang, sắc mặt đặc biệt khó coi. Vì không ngờ thực lực lão bà này đã đạt tới cấp Thần Vương, gây áp lực vô cùng lớn đối với bọn họ. Không ngờ cao thủ siêu cấp cấp Thần Vương cũng tới đây.
- Nhân nãi nãi, ngài rốt cuộc đã tới.
Đúng lúc này, mấy người bên Lan Quân gia đều xông tới. Hóa ra là người của Lan Quân gia. Không trách được lại có Thần Vương. Thấy mấy người của Lan Quân gia, lúc này sắc mặt bà lão kia mới chậm rãi hòa hoãn. Nàng gật đầu, nhưng rất nhanh nàng lại thấy rất bất mãn. Bởi vì Lan Quân Hi nhìn thấy nàng không ngờ chậm trễ thực hiện quy củ. Nàng cũng không quá để ý. Dù sao Lan Quân Hi là người mạnh nhất trong thế hệ trẻ của Lan Quân gia, bỏ rơi người khác tới một con phố, đạt tới thánh ma đạo sư cửu đoạn. Cho dù là dân Cổ Duệ cũng không có mấy người thiên tài như vậy.
Có một việc nàng lại đặc biệt lưu ý. Đó chính là tại sao Lan Quân Hi không ngăn cản nam tử kia nói lung tung?
- Tiểu Hi, người kia chắc hẳn là theo ngươi, tại sao không ngăn cản miệng hắn lại?
Bà lão liếc mắt nhìn Vu Nhai, sau đó bất mãn nhìn Lan Quân Hi nói. Trước đó nàng được người do Lan Quân Hi phái tới thông báo, ngay nửa canh giờ trước, nàng lại nhận được đạo cụ ma pháp truyền tin của Lan Quân Hi thông báo, nói bọn họ biết lối vào thật sự của Ma Uyên, bảo nàng chạy tới.
Đúng vậy, đạo cụ ma pháp của Lan Quân Hi đã dùng hết. Nhưng trên thi thể của đám người Phỉ Ni, sao có thể không có đạo cụ ma pháp truyền tin được. Nửa canh giờ trước, nàng cũng cảm giác được bà lão nhận được tin tức do nàng phái người báo tin sau khi ra khỏi ma pháp trận hệ thổ đi tới dãy núi Phiêu Phong Tuyết. Nàng tất nhiên không chút do dự đưa tin qua. Nhưng trong đạo cụ truyền tin lại không có cách nào nói cặn kẽ, càng không thể nào nói rõ ràng chuyện của Ngụy Linh.
Ở trong mắt bà lão, Ngụy Linh đương nhiên chính là thủ hạ của Lan Quân Hi.
Vừa rồi Lan Quân Hi còn đưa tin nói, chỉ có đám người bọn họ kia mới biết được chỗ Ma Uyên thật sự.
Bà lão tất nhiên không muốn truyền tin tức này cho tất cả mọi người đều biết. Chỉ có Lan Quân gia biết lối vào Ma Uyên là được rồi. Nàng muốn độc chiếm Ma Uyên. Vu Nhai trực tiếp nói trắng ra như vậy quả thực chính là chạm đến vẩy ngược của nàng.
- Ta...
Lan Quân Hi đang muốn giải thích.
- Hắc hắc, chỉ có điều lối vào Ma Uyên lại không ở đây, mà là ở...
Nhưng tiểu tử không quy củ này lại lên tiếng.
- Tiểu tử, ta cho ngươi câm miệng...
Bà lão không đợi Lan Quân Hi đáp lời, lại thấy gia hỏa không hiểu quy củ kia nói chuyện, trực tiếp quát lớn. Tinh thần lực khủng khiếp trực tiếp nhào tới. Đó là tinh thần lực Thần Vương. Nếu ngươi không nghe lời vẫn muốn tiếp tục nói, vậy thì chết đi.
- Nhân nãi nãi, không nên...
Lan Quân Hi thét lên. Nàng nào dám để Nhân nãi nãi giết Ngụy Linh.
Ầm...
Đúng vào lúc này, hai tinh thần lực vô cùng đáng sợ, nặng nề ép xuống, trực tiếp đánh văng tinh thần lực của Lan Quân Nhân, bảo vệ ở xung quanh Vu Nhai. Hai đạo nhân ảnh cũng theo đó xuất hiện. Không ngờ đó chính là gia chủ Mạc Luân Tạp Đế và đại quốc sư. Trong đó gia chủ Mạc Luân Tạp Đế ha ha cười nói:
- Thần Vương Lan Quân gia muốn một mình nuốt lấy bí mật của Ma Uyên phải không? Ta khuyên nàng tốt nhất không nên làm loạn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.