Trò Chơi Hay Trời Cho (Thám Tử Lừng Danh Conan)
Chương 4
vuongnhatanh
14/03/2017
Chiều, Shinichi thất thểu về nhà sau khi dẫn "cô bạn gái" Đi thăm thú
nhà ma. Bước vào nhà với một khuôn mặt không thể nào khá hơn, anh chàng
lật đật ngồi xuống ghế soo pha. Rót một cốc nước đầy, anh chàng tu ừng
ực như chưa bao giờ được uống nước. Hatsuka từ trên lầu đi xuống, thấy
cậu em ngồi dưới phòng khách, dáng vẻ đầy mệt mỏi thì cô lên tiếng :
- Hôm nay em về sớm vậy ? Đi hẹn hò à ?
Anh chàng thám tử đang uống nước, nghe câu hỏi của cô chị thì ngay lập tức sặc. Shinichi cười gượng :
- Vâ.....vâng
- Vui vẻ chứ em ? Hai đứa đã đi đâu vậy ?
Shinichi định nói dối nhưng mà nghĩ về quá khứ "tốt đẹp", cậu lại không dám. Trong đầu anh chàng xuất hiện ngay dòng chữ " VUI VẺ CÁI CON KHỈ !!!"
- Cũng vui ạ. Chúng em đi nhà ma.
Hatsuka giật mình, tròn mắt nhìn cậu em :
- Cái gì ? Em đưa một cô bé vào nơi khủng khiếp đó à ? Em có biết con gái sợ ma lắm không hả ? Thật là.............
Shinichi nhăn nhó nghĩ " Cô ta mà biết sợ thì em chết liền ! " sau đó đứng dậy đi lên phòng. Hatsuka ngó thấy cậu em đi lên thì bảo :
- Này nhóc, em có chuẩn bị gì cho bạn gái ngày mai chưa ?
Shinichi quay đầu lại, vẻ thắc mắc lộ rõ trên khuôn mặt vị thám tử :
- Ế ? Chuẩn bị là sao ạ ?
Cô chị thở dài, bó tay với cậu em trai suốt ngày chỉ chăm chăm vào phá án. Cô nói :
- Baka, em không nhớ mai là ngày gì à ?
- Ngày gì ạ ? Shinichi vắt óc ra nghĩ. Anh chàng mở điện thoại ra nhìn - Mai là 14/3 , có gì đặc biệt đâu ạ ?
Hatsuka nhăn mặt tỏ ý không hài lòng. Cô nói tiếp :
- Valentine trắng chứ còn gì nữa.
Anh chàng thám tử tiếp tục "ngây ngô" :
- Thế thì sao ạ ?
Lần này, Hatsuka không thể nói thêm gì nữa. Rõ ràng thằng nhóc này đầu óc phát triển về bên não trái nhiều quá ròi, có nhồi thêm cũng chẳng có ích gì hết. Cô đành lắc đầu. Shinichi lại bước lên phòng. Thật ra thì có phải anh chàng không hiểu ý của cô chị đâu, giả vờ đấy. Ngồi phich xuống giường, Shinichi lại mở điện thoại ra gọi cho Shiho.
- Anh suốt ngày gọi cho em thế ? Shiho cáu
- Đâu có, chỉ là ..........- Shinichi bối rối
- Muốn đối phó với Ran ?
- Uhm. Cô ta đi nhà ma thế mà chẳng sợ, thậm chí là thích thú nữa kìa.
- Vậy anh muốn gì ?
- Em nghĩ xem con gái ghét quà gì nhất ?
- Con gái rất ghét..................
Anh chàng mau chóng cúp máy, trên khuôn mặt đầy sự sung sướng ( tại sao thì mọi người biết rùi đó ) và rồi lại tiếp tục kiểu cười đầy chất "man rợ" mà theo lời Hatsuka thì "có vấn đề về thần kinh " ( ).
-------------------------------------------------------------------------------
Sáng hôm sau, Shinichi đến lớp với một bọc quà rất to khiến đám con gái rất tò mò xem ai có phúc đuợc Idol của họ tặng quà. Cậu bạn thân của Shinichi, tức Hakuba, vô cùng ngạc nhiên khi thấy cậu bạn khệ nệ đem chiếc hộp vào lớp. Anh chàng liền tiến tới hỏi :
- Cậu lại định giở trò gì với cô gái kia hả ?
Shinichi khẽ cười :
- Lần này tớ quyết bắt cô ta phải chịu thua, sau đó bắt cô ta làm người hầu đến chán thì thôi. Trả thù cho vụ lần trước.
Hakuba lắc đầu nhìn cậu bạn. Chơi với tên này mấy năm trời mà bây giờ mới biết hắn có tính hay để bụng, thiệt tình..............
Shinichi đứng lên ôm chiếc hộp to đùng sang lớp bên cạnh :
- Cô ta đến rồi. Tớ phải cho cô ta biết thế nào là lễ độ. Dám đụng đến Kudo Shinichi này..........
Anh chàng đi sang lớp bên cạnh. Đám con gái hét toáng lên khi gặp thần tượng vô cùng đẹp "chai" của họ. Shinichi tiến tới, đặt hộp quà lên bàn Ran khiến cô rất ngạc nhiên. Sau đó anh chàng lững thững đi ra, không nói một lời nào. Đám con gái túm tụm chỗ Ran để dò hỏi về hộp quà. Ran không nói gì, ánh mắt nghi ngờ lướt nhanh hộp quà. " Tên này định giở trò gì vậy nhỉ ?"
Ran quyết định mang hộp quà về nhà mở.
---------------------------------------------------------------------------
Tại nhà Ran,
Cô nhanh chóng mở hộp ra. Bên trong hộp có 1 chiếc hộp bé hơn 1 chút, Ran lại tiếp tục mở. Bên trong lại có 1 chiếc hộp bé hơn. Ran nhăn nhó " Tên dở hơi ấy bày trò gì đây ?". Sau khi đã mở đủ 9 chiếc hộp , cô nàng hậm hực mở chiếc hộp cuối cùng. Hộp chỉ bé bằng 1 hộp nhẫn.
" Á Á Á Á.......TÊN DỞ HƠI, SAO ANH DÁM.............?"
- Hôm nay em về sớm vậy ? Đi hẹn hò à ?
Anh chàng thám tử đang uống nước, nghe câu hỏi của cô chị thì ngay lập tức sặc. Shinichi cười gượng :
- Vâ.....vâng
- Vui vẻ chứ em ? Hai đứa đã đi đâu vậy ?
Shinichi định nói dối nhưng mà nghĩ về quá khứ "tốt đẹp", cậu lại không dám. Trong đầu anh chàng xuất hiện ngay dòng chữ " VUI VẺ CÁI CON KHỈ !!!"
- Cũng vui ạ. Chúng em đi nhà ma.
Hatsuka giật mình, tròn mắt nhìn cậu em :
- Cái gì ? Em đưa một cô bé vào nơi khủng khiếp đó à ? Em có biết con gái sợ ma lắm không hả ? Thật là.............
Shinichi nhăn nhó nghĩ " Cô ta mà biết sợ thì em chết liền ! " sau đó đứng dậy đi lên phòng. Hatsuka ngó thấy cậu em đi lên thì bảo :
- Này nhóc, em có chuẩn bị gì cho bạn gái ngày mai chưa ?
Shinichi quay đầu lại, vẻ thắc mắc lộ rõ trên khuôn mặt vị thám tử :
- Ế ? Chuẩn bị là sao ạ ?
Cô chị thở dài, bó tay với cậu em trai suốt ngày chỉ chăm chăm vào phá án. Cô nói :
- Baka, em không nhớ mai là ngày gì à ?
- Ngày gì ạ ? Shinichi vắt óc ra nghĩ. Anh chàng mở điện thoại ra nhìn - Mai là 14/3 , có gì đặc biệt đâu ạ ?
Hatsuka nhăn mặt tỏ ý không hài lòng. Cô nói tiếp :
- Valentine trắng chứ còn gì nữa.
Anh chàng thám tử tiếp tục "ngây ngô" :
- Thế thì sao ạ ?
Lần này, Hatsuka không thể nói thêm gì nữa. Rõ ràng thằng nhóc này đầu óc phát triển về bên não trái nhiều quá ròi, có nhồi thêm cũng chẳng có ích gì hết. Cô đành lắc đầu. Shinichi lại bước lên phòng. Thật ra thì có phải anh chàng không hiểu ý của cô chị đâu, giả vờ đấy. Ngồi phich xuống giường, Shinichi lại mở điện thoại ra gọi cho Shiho.
- Anh suốt ngày gọi cho em thế ? Shiho cáu
- Đâu có, chỉ là ..........- Shinichi bối rối
- Muốn đối phó với Ran ?
- Uhm. Cô ta đi nhà ma thế mà chẳng sợ, thậm chí là thích thú nữa kìa.
- Vậy anh muốn gì ?
- Em nghĩ xem con gái ghét quà gì nhất ?
- Con gái rất ghét..................
Anh chàng mau chóng cúp máy, trên khuôn mặt đầy sự sung sướng ( tại sao thì mọi người biết rùi đó ) và rồi lại tiếp tục kiểu cười đầy chất "man rợ" mà theo lời Hatsuka thì "có vấn đề về thần kinh " ( ).
-------------------------------------------------------------------------------
Sáng hôm sau, Shinichi đến lớp với một bọc quà rất to khiến đám con gái rất tò mò xem ai có phúc đuợc Idol của họ tặng quà. Cậu bạn thân của Shinichi, tức Hakuba, vô cùng ngạc nhiên khi thấy cậu bạn khệ nệ đem chiếc hộp vào lớp. Anh chàng liền tiến tới hỏi :
- Cậu lại định giở trò gì với cô gái kia hả ?
Shinichi khẽ cười :
- Lần này tớ quyết bắt cô ta phải chịu thua, sau đó bắt cô ta làm người hầu đến chán thì thôi. Trả thù cho vụ lần trước.
Hakuba lắc đầu nhìn cậu bạn. Chơi với tên này mấy năm trời mà bây giờ mới biết hắn có tính hay để bụng, thiệt tình..............
Shinichi đứng lên ôm chiếc hộp to đùng sang lớp bên cạnh :
- Cô ta đến rồi. Tớ phải cho cô ta biết thế nào là lễ độ. Dám đụng đến Kudo Shinichi này..........
Anh chàng đi sang lớp bên cạnh. Đám con gái hét toáng lên khi gặp thần tượng vô cùng đẹp "chai" của họ. Shinichi tiến tới, đặt hộp quà lên bàn Ran khiến cô rất ngạc nhiên. Sau đó anh chàng lững thững đi ra, không nói một lời nào. Đám con gái túm tụm chỗ Ran để dò hỏi về hộp quà. Ran không nói gì, ánh mắt nghi ngờ lướt nhanh hộp quà. " Tên này định giở trò gì vậy nhỉ ?"
Ran quyết định mang hộp quà về nhà mở.
---------------------------------------------------------------------------
Tại nhà Ran,
Cô nhanh chóng mở hộp ra. Bên trong hộp có 1 chiếc hộp bé hơn 1 chút, Ran lại tiếp tục mở. Bên trong lại có 1 chiếc hộp bé hơn. Ran nhăn nhó " Tên dở hơi ấy bày trò gì đây ?". Sau khi đã mở đủ 9 chiếc hộp , cô nàng hậm hực mở chiếc hộp cuối cùng. Hộp chỉ bé bằng 1 hộp nhẫn.
" Á Á Á Á.......TÊN DỞ HƠI, SAO ANH DÁM.............?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.