Trò Chơi Hay Trời Cho (Thám Tử Lừng Danh Conan)

Chương 3: 7 Ngày "thú Vị"

vuongnhatanh

14/03/2017

Chap 3: 7 ngày "thú vị"

Không khí im lặng trong 1p(1p tưởg niệm ) Tất cả nữ sinh,Ran ko ngoại lệ đều há hốc mồm. Shinichi nói tiếp:

-Sao? Có dám tham gia ko? Đừng nói là cô sợ nhé

Ran nhếch môi đáp lại:

-Hay đó. Được,tôi sẽ chơi vs anh. Nhưng vs 1 điều kiện.

-Điều kiện?

Ran lấy giấy bút ra,viết cái gì đó. Đám nữ sinh chăm chú quan sát hành động của Ran. Sau khi viết xong,cô gấp làm tư,đưa cho Shinichi. Anh chàng định mở ra thì Ran ngăn:

-Đừng có mở. Khi nào thật sự cần đến hãy mở.

-Cô định giở trò gì?

Ran cười nhẹ:

-Đúng là thám tử,nhìn đâu cũng nghi ngờ. Yên tâm,chỉ là tôi muốn đảm bảo quyền lợi của mình thôi. Vậy chính xác trò này chơi thế nào?

Shinichi cười nửa miệng làm cho đám con gái xung quanh hét ầm lên. Cậu nói:

-Tôi và cô sẽ hẹn hò trong vòng 7 ngày. Trong thời gian này,ai chủ động nói chia tay trước thì thua. Kết quả cô biết rồi đó.

Ánh mắt của Ran khẽ rung. Cô gật đầu:

-Được. Thế khi nào thì bắt đầu?

-Ngày mai - Shinichi đáp rồi quay lưng bước vào lớp.

Ran nhìn theo vs ánh mắt kì lạ "Tên ngốc! Ngay từ lúc cầm tờ giấy đó,anh đã thừa nhận bản thân thua rồi." rồi cũng vào lớp.

*Lớp 11B*



Shinichi ngồi xuống bàn,nhanh chóng mở tờ giấy. Dù cô ta đã cảnh báo nhưng tính tò mò làm cậu ko thể nào kìm dc. Hakuba,bạn thân của Shinichi tiến đến chỗ anh chàng thám tử.

-Này cậu xem gì thế? Tờ giấy của cô gái kia à?

Shinichi giật mình,đáp:

-Hakuba? Cậu nghe hết mọi chuyện rồi ư?

Anh chàng tóc nâu nói:

-Ừ,đám fan của cậu kể cho tớ. Cậu tính sao?

Shinichi ko đáp và mở tờ giấy ra. Cả Shinichi và Hakuba hết sức ngạc nhiên khi....

------------------

"SAO? Giấy trắng?" Shiho ngạc nhiên. Ran mỉm cười:

-Tớ biết thừa hắn sẽ mở ra nên tớ dùng hết mực giả vờ viết thôi

-Thế à? Shiho cười. Cô nhận ra Ran thật thông minh. Về phần Ran

"Để xem anh sẽ làm gì"

Giờ học nhanh chóng kết thúc. Ran và Shiho cùng bước ra khỏi lớp, vừa đi vừa nói chuyện rất vui vẻ. Đúng lúc đó, hai anh chàng thám tử cũng bước ra. Hai ánh mắt ( của ai đấy thì mọi người biết rùi nhỉ ) chạm nhau tạo ra những tia lửa có thể khiến kẻ đi bên cạnh chết cháy ngay lập tức. Shinichi tay cầm tờ giấy, vùng vằng đi tới chỗ Ran :

- Này cô kia, sao cô lại đưa cho tôi tờ giấy trắng thế này ?

Ran làm bộ ngạc nhiên :

- Tên thám tử đầu heo này, tôi dặn là đừng có mở. Anh tự tiện mở ra, giờ trách ai. Tờ giấy cũng thuộc vào phạm vi trò chơi, anh mở nó ra mà không có sự cho phép của tôi thì là anh phạm luật rồi.

- Cô........- Shinichi tức giận khi biết mình bị một quả lừa cay đắng.

- Sao nào ? Bây giờ hình phạt cho người phạm luật là gì nhỉ ? Ran cứ thản nhiên nói với vẻ mặt đắc thắng.



Shiho và Hakuba đứng đó nhìn hai kẻ kia chuẩn bị đấu khẩu thì lùi dần về phía sau. Ran khẽ cười :

- Sáng mai trò chơi bắt đầu đúng không ? Vậy chiều mai * anh đưa tôi đi chơi, tất nhiên là anh bao hết được chứ ?

- Cái gì ? Bao hết á ? Shinichi nhăn nhó

- Nếu anh không muốn thì chúng ta đổi vậy.

Anh chàng thám tử nghĩ ngợi một lúc rồi bất chợt nở nụ cười đầy khó hiểu. Shinichi gật đầu :

- Thôi được. Cô muôn đi đâu ?

- Anh tự quyết đi nhưng nhớ là đừng có giở trò, không thì biết kết quả thế nào rồi đấy. Ran nói rồi quay đầu bước đi. Shinichi khẽ cười " Lần này cô sẽ chết với tôi. Hahahaha". Tràng cười của anh chàng kéo dài 5 phút khiến đám học sinh nhìn chằm chằm ( đám học sinh : Tên kia bị sao ấy nhỉ ? Tự dưng đứng cười một mình oang oang lên. ).

--------------------------------------------------------------------------------------

Tối hôm ấy, sau khi ăn cơm xong, Shinichi chạy tót lên phòng, trên khuôn mặt vẫn còn vẻ vui sướng không thể tả nổi. Hatsuka để ý cậu em trai có biểu hiện rất là "bất bình thường" : vừa ăn cơm vừa cười đến nỗi sặc cả cơm, thỉnh thoảng lấy điện thoại ra ngắm nghía rồi lẩm bẩm cái gì đó và cười nhăn nhở. Hatsuka thở dài : "Thằng bé bị gì vậy trời ? Cái kiểu cười cười như thế mình thấy trên phim toàn bảo là có dấu hiệu bất thường về thần kinh =.=. Lẽ nào thằng bé.............( ) "

Trong lúc đó, trên phòng Shinichi :

"Hắt xì !!!" Anh chàng lấy khăn lau mũi, nghĩ " Ai vừa chửi khéo mình vậy nhỉ ?". Nằm xuống giường, anh chàng mau chóng lấy điện thoại , bấm số.

- Alo.

- Shiho à, anh đây

- Có chuyẹn gì mà anh lại gọi em giờ này ?

- Anh muốn hỏi em một chuyện.

- Chuyện gì ?

- Con gái thường............................

--------------------------------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
đấu phá thương khung

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Trò Chơi Hay Trời Cho (Thám Tử Lừng Danh Conan)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook