Trò Chơi "ngược Cẩu" Cosplay Nhân Vật
Chương 26: Cha Mẹ 1
Cật Điềm Thiếu Nữ
31/03/2022
“Chọn quần áo có cần khoa trương như vậy không?” Kỷ Lăng Giang có chút dở khóc dở cười, không biết phải nói gì nhìn đồ vật đầy giường, anh ngay cả chỗ ngồi cũng không có.
Lâm Khả Ngải nghiêm túc nói: “Đương nhiên, mẹ anh là mẹ của em, ấn tượng đầu tiên rất quan trọng.”
Sau khi nói xong câu đặt váy màu vàng nhạt ở đầu giường bắt đầu dọn dẹp lại quần áo đầy giường, đột nhiên quay đầu vẻ mặt nghiêm túc nhìn về phía Kỷ Lăng Giang: “Mẹ anh có thể không thích con gái kiểu như em hay không?”
Kỷ Lăng Giang thấy cô rối rắm lông mày nhíu chặt, âm thầm bật cười, cố ý kéo dài giọng: “Ừm…” Ánh mắt từ gương mặt cô lướt qua toàn thân, cuối cùng nói: “Anh thích mẹ anh đều không có ý kiến, hơn nữa cục cưng của anh rất được trưởng bối yêu thích.”
“Yên tâm, mẹ anh sống ở thành phố A mấy chục năm, tập tính cuộc sống của bà ấy giống chúng ta, hơn nữa bà ấy rất hào phóng, còn trẻ tuổi, khác hoàn toàn với hình tượng mẹ chồng mà mẹ em tưởng tượng.”
Lâm Khả Ngải nghe anh nói như vậy lúc này mới yên tâm hơn chút, nhưng không an tâm hơn hoàn toàn. Trên thực tế giữa trưa biết được tin mẹ anh về nước, cô luôn ở trong loại cảm xúc nôn nóng.
Một buổi trưa viết xong chương H bác sĩ muốn gọi điện cho bạn thân hỏi chút kinh nghiệm, nhưng phát hiện mình là người kết hôn sớm nhất, căn bản không có người để tham khảo… Bởi vì không thể giảm bớt, từ giữa trưa hôm nay đến 12 giờ khuya, cô vẫn luôn trong trạng thái tinh thần căng thẳng.
Kỷ Lăng Giang tiến lên ôm lấy eo cô, kéo áo tắm mở ra lộ ra cơ ngực màu lúa mạch tràn ngập lực dụ hoặc: “Không còn sớm nữa, nên ngủ…”
Người đàn ông kéo dài âm cuối là tín hiệu cầu hoan với cô.
Lâm Khả Ngải đẩy anh ra, cô hiểu rõ ý của anh, nhưng cô căn bản không có tâm trạng làm tình với anh. Lúc này trong đầu cô đều nghĩ tới những chuyện có khả năng xảy ra vào sáng mai, cố gắng loại bỏ hết sai lầm, nói sai, cũng với khả năng khác, khiến mình trở nên thật hoàn mỹ. Dù sao gặp mặt trưởng bối là chuyện rất trọng đại đối với cô, nhất định phải có ấn tượng tốt.
“Không có tâm trạng.” Lâm Khả Ngải bĩu môi, trên gương mặt xuất hiện má lúm đồng tiền rất sâu.
Kỷ Lăng Giang hôn lên má lúm đồng tiền của vợ, anh hơi hối hận, sớm biết sẽ như thế anh đã không nói cho cô chuyện tới sân bay vào ngày mai. Nếu không dựa vào điều kiện ngày hôm qua đồng ý, tối nay anh có thể làm sướng tới hửng đông.
Lâm Khả Ngải nghiêm túc nói: “Đương nhiên, mẹ anh là mẹ của em, ấn tượng đầu tiên rất quan trọng.”
Sau khi nói xong câu đặt váy màu vàng nhạt ở đầu giường bắt đầu dọn dẹp lại quần áo đầy giường, đột nhiên quay đầu vẻ mặt nghiêm túc nhìn về phía Kỷ Lăng Giang: “Mẹ anh có thể không thích con gái kiểu như em hay không?”
Kỷ Lăng Giang thấy cô rối rắm lông mày nhíu chặt, âm thầm bật cười, cố ý kéo dài giọng: “Ừm…” Ánh mắt từ gương mặt cô lướt qua toàn thân, cuối cùng nói: “Anh thích mẹ anh đều không có ý kiến, hơn nữa cục cưng của anh rất được trưởng bối yêu thích.”
“Yên tâm, mẹ anh sống ở thành phố A mấy chục năm, tập tính cuộc sống của bà ấy giống chúng ta, hơn nữa bà ấy rất hào phóng, còn trẻ tuổi, khác hoàn toàn với hình tượng mẹ chồng mà mẹ em tưởng tượng.”
Lâm Khả Ngải nghe anh nói như vậy lúc này mới yên tâm hơn chút, nhưng không an tâm hơn hoàn toàn. Trên thực tế giữa trưa biết được tin mẹ anh về nước, cô luôn ở trong loại cảm xúc nôn nóng.
Một buổi trưa viết xong chương H bác sĩ muốn gọi điện cho bạn thân hỏi chút kinh nghiệm, nhưng phát hiện mình là người kết hôn sớm nhất, căn bản không có người để tham khảo… Bởi vì không thể giảm bớt, từ giữa trưa hôm nay đến 12 giờ khuya, cô vẫn luôn trong trạng thái tinh thần căng thẳng.
Kỷ Lăng Giang tiến lên ôm lấy eo cô, kéo áo tắm mở ra lộ ra cơ ngực màu lúa mạch tràn ngập lực dụ hoặc: “Không còn sớm nữa, nên ngủ…”
Người đàn ông kéo dài âm cuối là tín hiệu cầu hoan với cô.
Lâm Khả Ngải đẩy anh ra, cô hiểu rõ ý của anh, nhưng cô căn bản không có tâm trạng làm tình với anh. Lúc này trong đầu cô đều nghĩ tới những chuyện có khả năng xảy ra vào sáng mai, cố gắng loại bỏ hết sai lầm, nói sai, cũng với khả năng khác, khiến mình trở nên thật hoàn mỹ. Dù sao gặp mặt trưởng bối là chuyện rất trọng đại đối với cô, nhất định phải có ấn tượng tốt.
“Không có tâm trạng.” Lâm Khả Ngải bĩu môi, trên gương mặt xuất hiện má lúm đồng tiền rất sâu.
Kỷ Lăng Giang hôn lên má lúm đồng tiền của vợ, anh hơi hối hận, sớm biết sẽ như thế anh đã không nói cho cô chuyện tới sân bay vào ngày mai. Nếu không dựa vào điều kiện ngày hôm qua đồng ý, tối nay anh có thể làm sướng tới hửng đông.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.