Trò Chơi "ngược Cẩu" Cosplay Nhân Vật
Chương 27: Cha Mẹ 2
Cật Điềm Thiếu Nữ
31/03/2022
“Cục cưng, em sờ một lát đi.” Người đàn ông nắm tay cô đặt dưới háng mình.
Lâm Khả Ngải cẩn thận vuốt ve cự vật khổng lồ, cách áo tắm dài có thể truyền tới nóng bỏng.
Đối với căn nghiệp chướng này cô vừa yêu vừa hận: “Bây giờ không muốn làm, hôm nào em bù cho anh được không?”
Kỷ Lăng Giang thấy cô thực sự không có tâm trạng nên không ép buộc cô làm tình với anh, nhưng mà cuối cùng lại tranh thủ chút phúc lợi nho nhỏ trên giường: “Vậy anh muốn đặt nó vào trong tiểu tao huyệt của cục cưng ngủ, anh đảm bảo sẽ không xằng bậy! Đây là ước định của chúng ta em không được chơi xấu.”
Đây là khi anh đồng ý giúp Lâm Khả Ngải tìm linh cảm đã đưa ra điều kiện trao đổi, yêu cầu mỗi đêm vợ anh cần cắm côn thịt của anh vào trong tiểu huyệt đi vào giấc ngủ, mãi đến sáng hôm sau tỉnh lại.
Kỷ Lăng Giang rất thích cảm giác được tiểu huyệt ấm áp của cô vây quanh, trước đây từng có mấy lần, nhưng Lâm Khả Ngải e ngại anh quá to, trướng muốn chết, nên không cho anh cắm cả đêm.
Lâm Khả Ngải thoáng đỏ mặt, ném cho anh cái nhìn khinh thường nhìn không chút hung ác: “Xì, em không tin anh bỏ vào sẽ không lộn xộn.”
Mới đầu khi đồng ý yêu cầu này của anh Lâm Khả Ngải không cảm thấy có gì không thích hợp, sau đó càng nghĩ càng cảm thấy mình ngu ngốc. Anh giúp cô tìm linh cảm, rõ ràng là anh cũng được sướng, không phải chỉ có mình cô được lợi? Vì sao cô còn phải đồng ý loại điều kiện này của anh?
Kỷ Lăng Giang sờ mũi, âm mưu bị vạch trần khiến anh hơi xấu hổ. Anh nghiêng người đi, bày ra dáng vẻ mình không vui cho cô xem.
Xác định quan hệ đã hơn một năm, tuy thời gian đăng ký chỉ ba tháng, nhưng cô cảm thấy bọn họ đã ở chung đủ lâu, không dám nói trăm phần trăm nhưng hiểu phải bảy tám mươi.
Đương nhiên là Lâm Khả Ngải liếc mắt một cái, có thể nhìn ra được anh đang giả vờ. Cô không để ý tới anh, trái lại bắt đầu gấp quần áo.
Tính ra cô khi thì thông minh khi thì hồ đồ, chẳng qua hồ đồ ít hơn thông minh nhiều. Hơn nữa tinh thần ở dưới tình huống càng áp bách thì càng thông minh, thiên tài người ta là dựa vào trời sinh mà thiên tài cô thì dựa vào người khác bức bách. Khi còn nhỏ không nỗ lực học tập, mỗi ngày mẹ sẽ cầm gậy ở phía sau uy hiếp cô, trong một tháng trực tiếp thi được hạng nhất.
Trưởng thành bắt đầu viết tiểu thuyết, có một khoảng thời gian bận quá quên cập nhật, vừa online thấy các độc giả thúc giục, sợ tới mức suốt một đêm cô viết 5 vạn chữ viết tới kết cục.
Lâm Khả Ngải cẩn thận vuốt ve cự vật khổng lồ, cách áo tắm dài có thể truyền tới nóng bỏng.
Đối với căn nghiệp chướng này cô vừa yêu vừa hận: “Bây giờ không muốn làm, hôm nào em bù cho anh được không?”
Kỷ Lăng Giang thấy cô thực sự không có tâm trạng nên không ép buộc cô làm tình với anh, nhưng mà cuối cùng lại tranh thủ chút phúc lợi nho nhỏ trên giường: “Vậy anh muốn đặt nó vào trong tiểu tao huyệt của cục cưng ngủ, anh đảm bảo sẽ không xằng bậy! Đây là ước định của chúng ta em không được chơi xấu.”
Đây là khi anh đồng ý giúp Lâm Khả Ngải tìm linh cảm đã đưa ra điều kiện trao đổi, yêu cầu mỗi đêm vợ anh cần cắm côn thịt của anh vào trong tiểu huyệt đi vào giấc ngủ, mãi đến sáng hôm sau tỉnh lại.
Kỷ Lăng Giang rất thích cảm giác được tiểu huyệt ấm áp của cô vây quanh, trước đây từng có mấy lần, nhưng Lâm Khả Ngải e ngại anh quá to, trướng muốn chết, nên không cho anh cắm cả đêm.
Lâm Khả Ngải thoáng đỏ mặt, ném cho anh cái nhìn khinh thường nhìn không chút hung ác: “Xì, em không tin anh bỏ vào sẽ không lộn xộn.”
Mới đầu khi đồng ý yêu cầu này của anh Lâm Khả Ngải không cảm thấy có gì không thích hợp, sau đó càng nghĩ càng cảm thấy mình ngu ngốc. Anh giúp cô tìm linh cảm, rõ ràng là anh cũng được sướng, không phải chỉ có mình cô được lợi? Vì sao cô còn phải đồng ý loại điều kiện này của anh?
Kỷ Lăng Giang sờ mũi, âm mưu bị vạch trần khiến anh hơi xấu hổ. Anh nghiêng người đi, bày ra dáng vẻ mình không vui cho cô xem.
Xác định quan hệ đã hơn một năm, tuy thời gian đăng ký chỉ ba tháng, nhưng cô cảm thấy bọn họ đã ở chung đủ lâu, không dám nói trăm phần trăm nhưng hiểu phải bảy tám mươi.
Đương nhiên là Lâm Khả Ngải liếc mắt một cái, có thể nhìn ra được anh đang giả vờ. Cô không để ý tới anh, trái lại bắt đầu gấp quần áo.
Tính ra cô khi thì thông minh khi thì hồ đồ, chẳng qua hồ đồ ít hơn thông minh nhiều. Hơn nữa tinh thần ở dưới tình huống càng áp bách thì càng thông minh, thiên tài người ta là dựa vào trời sinh mà thiên tài cô thì dựa vào người khác bức bách. Khi còn nhỏ không nỗ lực học tập, mỗi ngày mẹ sẽ cầm gậy ở phía sau uy hiếp cô, trong một tháng trực tiếp thi được hạng nhất.
Trưởng thành bắt đầu viết tiểu thuyết, có một khoảng thời gian bận quá quên cập nhật, vừa online thấy các độc giả thúc giục, sợ tới mức suốt một đêm cô viết 5 vạn chữ viết tới kết cục.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.