Chương 18: C-12a
Tiểu Oa Ác Ác
24/07/2023
"Nhưng người cây không nở hoa đỏ, không kết quả màu đỏ, lấy đâu ra đồ uống màu đỏ?"
"Có lẽ có một chỗ có." Đường Duyệt nhắc nhở, Bạch Tiêu quay lại nhìn cô ấy cười, hai người đồng thanh nói.
"Sân sau của người quản lý cửa hàng trà sữa máu."
Chính xác thì quán trà sữa máu xuất hiện sau khi dịch bệnh lạ lây lan, mà người nông dân trồng trái cây biết được có một người thần bí từng mua rất nhiều trái cây màu đỏ, không khó để liên hệ hai người liên quan đến nhau, hơn nữa trong trò chơi còn nhắc nhở chủ tiệm cấm bất cứ kẻ nào vào sân sau nhà hắn.
Sau khi năm người thống nhất, họ lập tức bắt đầu hành động, Đường Duyệt xung phong đi trộm chìa khóa sân sau, Bạch Tiêu sẽ thu hút sự chú ý của chủ tiệm, kéo dài thời gian, những người còn lại lẻn vào sân sau vận chuyển hoa quả.
Không ngoài dự đoán, trong sân sau quả nhiên phát hiện số lượng lớn hoa quả, hơn nữa nước ép của mấy loại quả này đều là màu đỏ.
Mọi người vội vàng mang hết hoa quả vận chuyển đến phòng bếp, ép thành nước trái cây, toàn bộ bỏ vào trong thùng lớn yêu cầu của nhiệm vụ, khi nước trái cây đổ đầy thùng, màn hình vòng tay Đinh Diêu lại chuyển sang phòng livestream khác.
Có lẽ là năm người này đều thành công vượt ải.
Đinh Diêu lại xem phát sóng trực tiếp cả ngày, nói tóm lại, tỷ lệ sống sót của trò chơi này so với khu vườn của người khổng lồ cao hơn rất nhiều, ít nhất ngoại trừ đội của tên C-12a kia, những đội khác ít nhiều đến cuối cùng cũng còn 3 người sống sót, dù sao đi theo con đường tàn sát, giết chết một hai người là có thể lấy được đủ máu, cho dù sát thủ máu lạnh cũng không đến mức làm được giống như C-12a, cậu ta đã không thể gọi là tàn nhẫn, mà là điên cuồng. Hầu hết mọi người đều chọn phương pháp năm người hiến máu, nhưng mà Đinh Diêu vẫn nhìn thấy được vài đội giải được câu đố.
Sau khi phát sóng trực tiếp kết thúc, diễn đàn lại bùng nổ.
Trái cây và hạt dẻ: Thật may mắn, trò chơi ngày hôm nay ban đầu nghe vẻ rất đáng sợ, sau đó có một y tá trong nhóm của chúng tôi bảo chúng tôi chia đều máu, không đến mức người chết, tất cả mọi người đều đồng ý, tôi đã nhận được thẻ thông hành hai ngày!
Hai hai hai: Hả? Lầu trên ơi, sao tôi chỉ có một ngày?
Đường Đường không muốn ăn đường: hì hì, tôi có ba ngày nha ~
Hai hai hai: Huhu, chua quá nha lầu trên.
Bạch Nhung Nhung: Mà này, hôm nay tôi lại thấy C-12a kia giết loạn, trò chơi lần này cậu ta cũng giết hết đồng đội, quá ác độc.
Trái cây và hạt dẻ: Thiên linh linh, địa linh linh, tổ tiên phù hộ cho con không gặp phải đồng đội số mã C-12a.
Bắp cải: Vượt ải cửa hàng trà sữa máu
Mọi người: vượt ải + n.
Trên diễn đàn hôm nay mọi người tỏ vẻ rất biết ơn con tàu vì trò chơi dễ vượt qua hơn, hơn nữa bữa tiệc trà dẫn dắt sự đáng sợ của ngày tận thế cũng giảm bớt rất nhiều.
7 giờ 30, chương trình bữa tiệc trà lại đúng giờ bắt đầu.
"Là lá la, người tiến hóa thân mến, các bạn có nhớ tôi không? Hôm nay lại là Tô Tô đáng yêu đây~ "Chiếc mặt nạ đầu thỏ quen thuộc xuất hiện trên màn hình, không hiểu sao hôm nay Đinh Diêu cảm thấy Tô Tô thuận mắt hơn nhiều.
"Hôm nay Tô Tô cũng chú ý đến diễn đàn của mọi người ~ trò chơi hôm nay mọi người dường như chơi rất vui vẻ! Vì vậy, khách mời may mắn ngày hôm nay sẽ là ai đây?”
Vừa dứt lời, màn hình chuyển sang góc nhìn ghế sofa phía sau.
"Trò chơi này đối với tôi chẳng khác nào một món ăn vặt, tôi chắc chắn là người sống sót cuối cùng!"
Một bài phát biểu như vậy nghe giống như một học sinh cấp hai nóng nảy và kiêu ngạo.
"Tôi rất may mắn khi gặp được những người đồng đội tốt, tôi hy vọng gia đình tôi cũng có thể sống bình an, mong rằng chúng ta có thể đoàn tụ trên con tàu cuối cùng."
Một ông cụ tóc bạc phơ, lời nói của ông làm cho nhiều người xúc động.
"Người ra đề, tôi rất mong chờ trò chơi tiếp theo."
Người chơi cuối cùng nở một nụ cười tự tin trên khuôn mặt. Chàng trai trẻ dịu dàng như ngọc, nhưng cũng sâu không lường được, anh ta bình tĩnh thách thức người quản lý của con tàu thế giới mới.
Quá quen... Đây không phải là Bạch Tiêu trong livestream cô xem lúc sáng sao?
"A a a ~ Anh trai tự tin quá đi! Anh không sợ chết trong các trò chơi tiếp theo sao? Tô Tô rất thích anh đó nha!”
Tuy rằng Tô Tô đeo mặt nạ, nhưng Đinh Diêu có thể cảm giác được lớp mặt nạ đó là khuôn mặt si mê.
Tỉnh dậy đi nhóc, cô là người dẫn chương trình đấy, con tàu sẽ không sa thải cô chứ?
"Khụ khụ..." Tô Tô điều chỉnh trạng thái của mình một chút: "Tuy rằng Tô Tô rất thích anh trai, nhưng Tô Tô là một MC ưu tú, sau đây tôi sẽ nối máy với người quản lý con tàu thế giới mới cũng là người ra đề lần này, xin mời đại nhân Mộc Tử ~"
"Tít, tít tít..."
"Xin chào, đại nhân Mộc Tử thân mến, tôi là người dẫn chương trình của bữa tiệc trà Tô Tô, hôm nay chương trình muốn ngài giải đáp về ý tưởng thiết kế của trò chơi 'Cửa hàng trà sữa máu', hy vọng ngài có thể chỉ điểm cho người tiến hóa một chút ~".
"À... Xin chào." Đối diện là giọng nữ rất dịu dàng, dường như còn có chút ngượng ngùng.
"À... Thật ra là thế này, hôm đó tôi bị mất một thỏi son môi, ừm... Phải biết rằng, đối với một người phụ nữ tao nhã rất chú trọng mỹ mạo mà nói, mất đi son môi là một chuyện đáng sợ cỡ nào... Nó giống như màu đỏ của thế giới đã biến mất ... Mọi người cũng cảm thấy như vậy, phải không?”
"Đúng đúng đúng! Tô Tô cũng là một cô bé xinh đẹp! Hì hì ~" Trong sự cộng hưởng của hai người yêu cái đẹp, phần thứ hai của chương trình bữa tiệc trà con tàu cũng kết thúc.
Ý tưởng của những người quản lý con tàu thế giới mới này đều không đáng tin cậy chút nào.
"Tèn tèn tén ten ~ tiếp sau đây là phần mọi người mong chờ nhất! Xin mời Tiểu Thụ đáng yêu dễ thương của chúng ta!”
Khung cảnh thay đổi, Tiểu Thụ đeo mặt nạ chuột xuất hiện.
"Sau hai ngày trải qua trò chơi, mảnh vỡ lọ gen số 10 đã được phát cho nhân loại. Qua kiểm tra, gen hoàn chỉnh trình tự cấp thấp có thể do ba mảnh vỡ tổng hợp, gen hoàn chỉnh trình tự trung cấp có thể do năm mảnh vỡ tổng hợp, gen hoàn chỉnh trình tự cao cấp có thể do bảy mảnh vỡ tổng hợp, đạt tới trình tự cao cấp là có thể hoàn thành sự tiến hóa. Qua vòng trò chơi này tổng cộng phát ra 10 mảnh vỡ lọ gen số 10160, trình tự gen cần toàn thể nhân loại khám phá."
"Sau đây sẽ chọn ngẫu nhiên hai người tiến hóa lên dán nhãn lọ gen và viết chuỗi tiến hóa. Mọi người tương tác bình luận, hệ thống sẽ tự động chọn.”
Bình luận liên tiếp bay qua.
Người được chọn trúng là hai chàng trai trẻ, có một người châu Á và một người có mái tóc vàng.
Hai chàng trai dường như chỉ tìm muốn thử nghiệm cái mới mẻ, khi biết mình được chọn thì luống cuống tay chân, một người viết lung tung trình tự 6-11-7, thất bại, chuỗi tiến hóa tự biến mất khỏi bảng, người kia tùy tiện lấy dán nhãn cũng thất bại.
Mọi người đều mừng rỡ vô ích, hai chàng trai kia dường như cũng cảm thấy đáng tiếc, đỏ mặt gãi đầu rời đi.
Sau khi bữa tiệc trà hôm nay kết thúc, Đinh Diêu đi ngủ sớm, cô dự định ngày mai sẽ tham gia trò chơi, vì dậy sớm ép bản thân đi ngủ sớm.
Nửa đêm, cô bị cơn ác mộng ám ảnh mà tỉnh dậy, giật mình ngồi dậy, cả người đầy mồ hôi lạnh, chân tay hơi run run.
Đinh Diêu không thể nhớ lại nội dung trong giấc mộng, chỉ nhớ một đôi mắt.
Đó là C-12a.
"Có lẽ có một chỗ có." Đường Duyệt nhắc nhở, Bạch Tiêu quay lại nhìn cô ấy cười, hai người đồng thanh nói.
"Sân sau của người quản lý cửa hàng trà sữa máu."
Chính xác thì quán trà sữa máu xuất hiện sau khi dịch bệnh lạ lây lan, mà người nông dân trồng trái cây biết được có một người thần bí từng mua rất nhiều trái cây màu đỏ, không khó để liên hệ hai người liên quan đến nhau, hơn nữa trong trò chơi còn nhắc nhở chủ tiệm cấm bất cứ kẻ nào vào sân sau nhà hắn.
Sau khi năm người thống nhất, họ lập tức bắt đầu hành động, Đường Duyệt xung phong đi trộm chìa khóa sân sau, Bạch Tiêu sẽ thu hút sự chú ý của chủ tiệm, kéo dài thời gian, những người còn lại lẻn vào sân sau vận chuyển hoa quả.
Không ngoài dự đoán, trong sân sau quả nhiên phát hiện số lượng lớn hoa quả, hơn nữa nước ép của mấy loại quả này đều là màu đỏ.
Mọi người vội vàng mang hết hoa quả vận chuyển đến phòng bếp, ép thành nước trái cây, toàn bộ bỏ vào trong thùng lớn yêu cầu của nhiệm vụ, khi nước trái cây đổ đầy thùng, màn hình vòng tay Đinh Diêu lại chuyển sang phòng livestream khác.
Có lẽ là năm người này đều thành công vượt ải.
Đinh Diêu lại xem phát sóng trực tiếp cả ngày, nói tóm lại, tỷ lệ sống sót của trò chơi này so với khu vườn của người khổng lồ cao hơn rất nhiều, ít nhất ngoại trừ đội của tên C-12a kia, những đội khác ít nhiều đến cuối cùng cũng còn 3 người sống sót, dù sao đi theo con đường tàn sát, giết chết một hai người là có thể lấy được đủ máu, cho dù sát thủ máu lạnh cũng không đến mức làm được giống như C-12a, cậu ta đã không thể gọi là tàn nhẫn, mà là điên cuồng. Hầu hết mọi người đều chọn phương pháp năm người hiến máu, nhưng mà Đinh Diêu vẫn nhìn thấy được vài đội giải được câu đố.
Sau khi phát sóng trực tiếp kết thúc, diễn đàn lại bùng nổ.
Trái cây và hạt dẻ: Thật may mắn, trò chơi ngày hôm nay ban đầu nghe vẻ rất đáng sợ, sau đó có một y tá trong nhóm của chúng tôi bảo chúng tôi chia đều máu, không đến mức người chết, tất cả mọi người đều đồng ý, tôi đã nhận được thẻ thông hành hai ngày!
Hai hai hai: Hả? Lầu trên ơi, sao tôi chỉ có một ngày?
Đường Đường không muốn ăn đường: hì hì, tôi có ba ngày nha ~
Hai hai hai: Huhu, chua quá nha lầu trên.
Bạch Nhung Nhung: Mà này, hôm nay tôi lại thấy C-12a kia giết loạn, trò chơi lần này cậu ta cũng giết hết đồng đội, quá ác độc.
Trái cây và hạt dẻ: Thiên linh linh, địa linh linh, tổ tiên phù hộ cho con không gặp phải đồng đội số mã C-12a.
Bắp cải: Vượt ải cửa hàng trà sữa máu
Mọi người: vượt ải + n.
Trên diễn đàn hôm nay mọi người tỏ vẻ rất biết ơn con tàu vì trò chơi dễ vượt qua hơn, hơn nữa bữa tiệc trà dẫn dắt sự đáng sợ của ngày tận thế cũng giảm bớt rất nhiều.
7 giờ 30, chương trình bữa tiệc trà lại đúng giờ bắt đầu.
"Là lá la, người tiến hóa thân mến, các bạn có nhớ tôi không? Hôm nay lại là Tô Tô đáng yêu đây~ "Chiếc mặt nạ đầu thỏ quen thuộc xuất hiện trên màn hình, không hiểu sao hôm nay Đinh Diêu cảm thấy Tô Tô thuận mắt hơn nhiều.
"Hôm nay Tô Tô cũng chú ý đến diễn đàn của mọi người ~ trò chơi hôm nay mọi người dường như chơi rất vui vẻ! Vì vậy, khách mời may mắn ngày hôm nay sẽ là ai đây?”
Vừa dứt lời, màn hình chuyển sang góc nhìn ghế sofa phía sau.
"Trò chơi này đối với tôi chẳng khác nào một món ăn vặt, tôi chắc chắn là người sống sót cuối cùng!"
Một bài phát biểu như vậy nghe giống như một học sinh cấp hai nóng nảy và kiêu ngạo.
"Tôi rất may mắn khi gặp được những người đồng đội tốt, tôi hy vọng gia đình tôi cũng có thể sống bình an, mong rằng chúng ta có thể đoàn tụ trên con tàu cuối cùng."
Một ông cụ tóc bạc phơ, lời nói của ông làm cho nhiều người xúc động.
"Người ra đề, tôi rất mong chờ trò chơi tiếp theo."
Người chơi cuối cùng nở một nụ cười tự tin trên khuôn mặt. Chàng trai trẻ dịu dàng như ngọc, nhưng cũng sâu không lường được, anh ta bình tĩnh thách thức người quản lý của con tàu thế giới mới.
Quá quen... Đây không phải là Bạch Tiêu trong livestream cô xem lúc sáng sao?
"A a a ~ Anh trai tự tin quá đi! Anh không sợ chết trong các trò chơi tiếp theo sao? Tô Tô rất thích anh đó nha!”
Tuy rằng Tô Tô đeo mặt nạ, nhưng Đinh Diêu có thể cảm giác được lớp mặt nạ đó là khuôn mặt si mê.
Tỉnh dậy đi nhóc, cô là người dẫn chương trình đấy, con tàu sẽ không sa thải cô chứ?
"Khụ khụ..." Tô Tô điều chỉnh trạng thái của mình một chút: "Tuy rằng Tô Tô rất thích anh trai, nhưng Tô Tô là một MC ưu tú, sau đây tôi sẽ nối máy với người quản lý con tàu thế giới mới cũng là người ra đề lần này, xin mời đại nhân Mộc Tử ~"
"Tít, tít tít..."
"Xin chào, đại nhân Mộc Tử thân mến, tôi là người dẫn chương trình của bữa tiệc trà Tô Tô, hôm nay chương trình muốn ngài giải đáp về ý tưởng thiết kế của trò chơi 'Cửa hàng trà sữa máu', hy vọng ngài có thể chỉ điểm cho người tiến hóa một chút ~".
"À... Xin chào." Đối diện là giọng nữ rất dịu dàng, dường như còn có chút ngượng ngùng.
"À... Thật ra là thế này, hôm đó tôi bị mất một thỏi son môi, ừm... Phải biết rằng, đối với một người phụ nữ tao nhã rất chú trọng mỹ mạo mà nói, mất đi son môi là một chuyện đáng sợ cỡ nào... Nó giống như màu đỏ của thế giới đã biến mất ... Mọi người cũng cảm thấy như vậy, phải không?”
"Đúng đúng đúng! Tô Tô cũng là một cô bé xinh đẹp! Hì hì ~" Trong sự cộng hưởng của hai người yêu cái đẹp, phần thứ hai của chương trình bữa tiệc trà con tàu cũng kết thúc.
Ý tưởng của những người quản lý con tàu thế giới mới này đều không đáng tin cậy chút nào.
"Tèn tèn tén ten ~ tiếp sau đây là phần mọi người mong chờ nhất! Xin mời Tiểu Thụ đáng yêu dễ thương của chúng ta!”
Khung cảnh thay đổi, Tiểu Thụ đeo mặt nạ chuột xuất hiện.
"Sau hai ngày trải qua trò chơi, mảnh vỡ lọ gen số 10 đã được phát cho nhân loại. Qua kiểm tra, gen hoàn chỉnh trình tự cấp thấp có thể do ba mảnh vỡ tổng hợp, gen hoàn chỉnh trình tự trung cấp có thể do năm mảnh vỡ tổng hợp, gen hoàn chỉnh trình tự cao cấp có thể do bảy mảnh vỡ tổng hợp, đạt tới trình tự cao cấp là có thể hoàn thành sự tiến hóa. Qua vòng trò chơi này tổng cộng phát ra 10 mảnh vỡ lọ gen số 10160, trình tự gen cần toàn thể nhân loại khám phá."
"Sau đây sẽ chọn ngẫu nhiên hai người tiến hóa lên dán nhãn lọ gen và viết chuỗi tiến hóa. Mọi người tương tác bình luận, hệ thống sẽ tự động chọn.”
Bình luận liên tiếp bay qua.
Người được chọn trúng là hai chàng trai trẻ, có một người châu Á và một người có mái tóc vàng.
Hai chàng trai dường như chỉ tìm muốn thử nghiệm cái mới mẻ, khi biết mình được chọn thì luống cuống tay chân, một người viết lung tung trình tự 6-11-7, thất bại, chuỗi tiến hóa tự biến mất khỏi bảng, người kia tùy tiện lấy dán nhãn cũng thất bại.
Mọi người đều mừng rỡ vô ích, hai chàng trai kia dường như cũng cảm thấy đáng tiếc, đỏ mặt gãi đầu rời đi.
Sau khi bữa tiệc trà hôm nay kết thúc, Đinh Diêu đi ngủ sớm, cô dự định ngày mai sẽ tham gia trò chơi, vì dậy sớm ép bản thân đi ngủ sớm.
Nửa đêm, cô bị cơn ác mộng ám ảnh mà tỉnh dậy, giật mình ngồi dậy, cả người đầy mồ hôi lạnh, chân tay hơi run run.
Đinh Diêu không thể nhớ lại nội dung trong giấc mộng, chỉ nhớ một đôi mắt.
Đó là C-12a.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.