Chương 17: Cửa Hàng Trà Sữa Máu
Tiểu Oa Ác Ác
24/07/2023
[Người tiến hóa thân mến, trò chơi ngày mới đã bắt đầu, bạn có muốn vào trò chơi hay không ~]
Đồng hồ báo thức nhãn hiệu con tàu thế giới mới thực sự rất đúng giờ, Đinh Diêu không chút suy nghĩ, trực tiếp nhấn "Không".
Khi tỉnh lại đã là mười giờ, Đinh Diêu mơ mơ màng màng nhớ tới mình đã bỏ lỡ trò chơi hôm nay.
Ừm... Thẻ thông hành của cô tổng cộng vẫn còn bốn ngày, lãng phí một ngày cũng không sao.
Đinh Diêu tự an ủi mình.
Hiệu quả thuốc của con tàu rất tốt, vết thương trên người Đinh Diêu đã gần như khỏi hẳn.
Sau khi ăn xong "bữa sáng", Đinh Diêu mở livestream, nhấn vào một phòng livestream ngẫu nhiên.
Sau khi vào phòng phát livestream, hệ thống chọn ngẫu nhiên một góc nhìn của một người chơi, sau đó người dùng có thể lựa chọn góc nhìn từ xa.
Bên phải giao diện livestream, còn hiển thị văn bản những ý nghĩ trong não người chơi, còn hiển thị số người đang xem phát sóng trực tiếp, Đinh Diêu nhìn một chút, 10 người đang xem.
[Tên trò chơi: Cửa hàng trà sữa máu]
[Loại trò chơi: giải đố]
[Bối cảnh trò chơi: Thị trấn ‘người cây’ gần đây đã mở một cửa hàng trà sữa mới, để thu hút nhiều khách hàng hơn, chủ cửa hàng đã giới thiệu một thức uống mới - trà sữa máu, nhưng nguyên liệu còn thiếu đã trở thành nỗi lo lắng cho người quản lý cửa hàng ...]
[Nhiệm vụ: Hãy giúp người quản lý hoàn thành việc sản xuất trà sữa máu]
Đinh Diêu nhấp vào livestream lại phát hiện góc nhìn của mình rất kỳ quái.
Màn hình tối đen, tất cả cảnh vật đều màu đen, có bóng người nhìn không rõ ràng lắm.
Đây là cảnh vật kỳ lạ gì vậy?
Có mấy bình luận nổi trên màn hình: Có phải vòng tay của tôi có vấn đề không? Tại sao màn hình lại màu đen?
Phía dưới có người trả lời +1.
Đinh Diêu chuyển sang góc nhìn từ xa, phát hiện trạng thái người chơi ở góc nhìn của mình đã tử vong.
Trò chơi có năm người thì đã chết ba người.
Đinh Diêu chọn ngẫu nhiên một người chơi trong số hai người chơi còn sống sót.
Màn hình sáng lên, Đinh Diêu rốt cục cũng thấy rõ cảnh tượng trò chơi: đây là một trấn nhỏ chật ních người, có tiếng người bán hàng rong, tiếng người uống rượu, tiếng cười đùa vang vọng khắp trấn, nhưng người trong trấn dường như có chút khác biệt với con người.
Hầu hết tóc của họ đều là màu xanh lá cây, đôi tai nhọn, tỷ lệ cơ thể so với con người cũng hơi khác nhau, mặc dù nhìn gần giống con người, nhưng vẫn có thể cảm nhận rõ ràng họ là người chủng tộc khác.
Đinh Diêu nhớ tới "Thị trấn người cây" trong bối cảnh trò chơi, hầu hết đều là mái tóc màu xanh lá cây, thật sự giống như "người cây".
Người chơi dưới góc nhìn của Đinh Diêu là một người đàn ông trung niên mập mạp, vẫn đang chạy, hơi thở càng ngày càng nặng nề.
Hơn nữa, tình trạng sức khỏe của người đàn ông này dường như rất kém.
Chân ông ta khập khiễng, có lẽ là bị thương, nhưng mặc dù như thế nào ông vẫn cố chịu đựng cơn đau nhức mà không ngừng chạy trốn, giống như là phía sau có cái gì đó đáng sợ đuổi theo.
Đột nhiên, ông ta dừng lại.
Ở trước mặt ông là một thiếu niên cực gầy, sắc mặt tái nhợt, dưới mắt có quầng thâm dày đặc, khuôn mặt trắng bệch bởi vì dính máu tươi trở nên quyến rũ, trên áo sơ mi trắng tinh cũng dính vết máu.
Thiếu niên cầm đao, vẻ mặt âm u.
“Cậu giết nhiều người như vậy, máu tươi đã đủ rồi, buông tha cho tôi đi, cầu xin cậu đấy, buông tha cho tôi đi!” Người đàn ông mập mạp bắt đầu cầu xin.
Chàng trai vẫn bất động, giống như không nghe thấy cái gì, sau đó, Đinh Diêu chỉ nghe thấy tiếng người đàn ông mập mạp hét lên như muốn xé rách cổ họng, và những lời nguyền rủa vô cùng độc ác.
"Tên điên! Mày là ma quỷ!”
Máu tươi nhuộm đầy đất, chàng trai dường như đang trút giận, sau đó là loạt tiếng âm thanh kim loại đâm vào bụng mỡ, nhưng mà trên mặt chàng trai tàn nhẫn lại không hề có biểu cảm gì.
Không vui, không buồn, không hận thù, không hối tiếc.
Giống như vực thẳm, khiến cho người ta khó nắm bắt, và vô cùng đáng sợ.
Trò chơi kết thúc, giao diện của Đinh Diêu tự động chuyển sang các phòng trực tiếp khác, nhưng ánh mắt Đinh Diêu vẫn đờ đẫn như cũ, tay khẽ run.
Đó là thiếu niên hôm qua xuất hiện ở bữa tiệc trà, cũng chính là C-12a.
Hy vọng không bao giờ chạm vào cậu ta trong trò chơi.
Phòng livestream tiếp theo mở ra, thật bất ngờ 5 người chơi vẫn còn sống sót.
Ờm, ... chắc là do C-12a kia khiến cho bản năng của cô cảm thấy năm người chơi vẫn còn sống sót là điều rất kỳ lạ.
"Anh Bạch Tiêu, anh nói có tin tức quan trọng cần thông báo, là chuyện gì?"
Giọng nói này có chút quen thuộc, Đinh Diêu nhận ra góc nhìn của cô lựa chọn là cô gái áo đỏ ngày trước, một con mắt bị bịt, một con mắt khác có đồng tử hình elip dựng thẳng.
Cô ấy có uống chất lỏng trong lọ gen đó không? Cũng không biết phương hướng tiến hóa của cô ấy là gì.
"Đường Duyệt, chờ mọi người đến đầy đủ tôi sẽ thông báo."
"Anh Bạch, máu của NPC đều là màu xanh biếc, không có cách nào lừa gạt bọn họ..." Một chàng trai từ xa chạy tới, thở hổn hển.
"Hay là mỗi người chúng ta hiến một ít máu đi, yêu cầu chỉ cần 3L máu, năm người chúng ta, chia đều mỗi người 600ml, sẽ không chết người đâu." Một người đàn ông bên cạnh đề nghị.
"Không cần đâu. Muốn vượt ải cấp S, nhất định phải giải tất cả các câu đố, nguyên liệu để pha trà sữa ngoài máu có cần rất nhiều đường, thức ăn của người cây trong trấn đều có hàm lượng đường cao, máu tươi không pha chế không hợp khẩu vị của người cây. Qua báo chí và những lời thảo luận của cư dân trong thị trấn đều có thể biết được rằng căn bệnh lạ càn quét thị trấn đã khiến cho người cây không thể nở ra hoa màu đỏ, không kết được trái cây màu đỏ, cho nên trà sữa máu mới có thể bán chạy như vậy. Bây giờ chúng ta cần tìm đồ uống màu đỏ.”
Đồng hồ báo thức nhãn hiệu con tàu thế giới mới thực sự rất đúng giờ, Đinh Diêu không chút suy nghĩ, trực tiếp nhấn "Không".
Khi tỉnh lại đã là mười giờ, Đinh Diêu mơ mơ màng màng nhớ tới mình đã bỏ lỡ trò chơi hôm nay.
Ừm... Thẻ thông hành của cô tổng cộng vẫn còn bốn ngày, lãng phí một ngày cũng không sao.
Đinh Diêu tự an ủi mình.
Hiệu quả thuốc của con tàu rất tốt, vết thương trên người Đinh Diêu đã gần như khỏi hẳn.
Sau khi ăn xong "bữa sáng", Đinh Diêu mở livestream, nhấn vào một phòng livestream ngẫu nhiên.
Sau khi vào phòng phát livestream, hệ thống chọn ngẫu nhiên một góc nhìn của một người chơi, sau đó người dùng có thể lựa chọn góc nhìn từ xa.
Bên phải giao diện livestream, còn hiển thị văn bản những ý nghĩ trong não người chơi, còn hiển thị số người đang xem phát sóng trực tiếp, Đinh Diêu nhìn một chút, 10 người đang xem.
[Tên trò chơi: Cửa hàng trà sữa máu]
[Loại trò chơi: giải đố]
[Bối cảnh trò chơi: Thị trấn ‘người cây’ gần đây đã mở một cửa hàng trà sữa mới, để thu hút nhiều khách hàng hơn, chủ cửa hàng đã giới thiệu một thức uống mới - trà sữa máu, nhưng nguyên liệu còn thiếu đã trở thành nỗi lo lắng cho người quản lý cửa hàng ...]
[Nhiệm vụ: Hãy giúp người quản lý hoàn thành việc sản xuất trà sữa máu]
Đinh Diêu nhấp vào livestream lại phát hiện góc nhìn của mình rất kỳ quái.
Màn hình tối đen, tất cả cảnh vật đều màu đen, có bóng người nhìn không rõ ràng lắm.
Đây là cảnh vật kỳ lạ gì vậy?
Có mấy bình luận nổi trên màn hình: Có phải vòng tay của tôi có vấn đề không? Tại sao màn hình lại màu đen?
Phía dưới có người trả lời +1.
Đinh Diêu chuyển sang góc nhìn từ xa, phát hiện trạng thái người chơi ở góc nhìn của mình đã tử vong.
Trò chơi có năm người thì đã chết ba người.
Đinh Diêu chọn ngẫu nhiên một người chơi trong số hai người chơi còn sống sót.
Màn hình sáng lên, Đinh Diêu rốt cục cũng thấy rõ cảnh tượng trò chơi: đây là một trấn nhỏ chật ních người, có tiếng người bán hàng rong, tiếng người uống rượu, tiếng cười đùa vang vọng khắp trấn, nhưng người trong trấn dường như có chút khác biệt với con người.
Hầu hết tóc của họ đều là màu xanh lá cây, đôi tai nhọn, tỷ lệ cơ thể so với con người cũng hơi khác nhau, mặc dù nhìn gần giống con người, nhưng vẫn có thể cảm nhận rõ ràng họ là người chủng tộc khác.
Đinh Diêu nhớ tới "Thị trấn người cây" trong bối cảnh trò chơi, hầu hết đều là mái tóc màu xanh lá cây, thật sự giống như "người cây".
Người chơi dưới góc nhìn của Đinh Diêu là một người đàn ông trung niên mập mạp, vẫn đang chạy, hơi thở càng ngày càng nặng nề.
Hơn nữa, tình trạng sức khỏe của người đàn ông này dường như rất kém.
Chân ông ta khập khiễng, có lẽ là bị thương, nhưng mặc dù như thế nào ông vẫn cố chịu đựng cơn đau nhức mà không ngừng chạy trốn, giống như là phía sau có cái gì đó đáng sợ đuổi theo.
Đột nhiên, ông ta dừng lại.
Ở trước mặt ông là một thiếu niên cực gầy, sắc mặt tái nhợt, dưới mắt có quầng thâm dày đặc, khuôn mặt trắng bệch bởi vì dính máu tươi trở nên quyến rũ, trên áo sơ mi trắng tinh cũng dính vết máu.
Thiếu niên cầm đao, vẻ mặt âm u.
“Cậu giết nhiều người như vậy, máu tươi đã đủ rồi, buông tha cho tôi đi, cầu xin cậu đấy, buông tha cho tôi đi!” Người đàn ông mập mạp bắt đầu cầu xin.
Chàng trai vẫn bất động, giống như không nghe thấy cái gì, sau đó, Đinh Diêu chỉ nghe thấy tiếng người đàn ông mập mạp hét lên như muốn xé rách cổ họng, và những lời nguyền rủa vô cùng độc ác.
"Tên điên! Mày là ma quỷ!”
Máu tươi nhuộm đầy đất, chàng trai dường như đang trút giận, sau đó là loạt tiếng âm thanh kim loại đâm vào bụng mỡ, nhưng mà trên mặt chàng trai tàn nhẫn lại không hề có biểu cảm gì.
Không vui, không buồn, không hận thù, không hối tiếc.
Giống như vực thẳm, khiến cho người ta khó nắm bắt, và vô cùng đáng sợ.
Trò chơi kết thúc, giao diện của Đinh Diêu tự động chuyển sang các phòng trực tiếp khác, nhưng ánh mắt Đinh Diêu vẫn đờ đẫn như cũ, tay khẽ run.
Đó là thiếu niên hôm qua xuất hiện ở bữa tiệc trà, cũng chính là C-12a.
Hy vọng không bao giờ chạm vào cậu ta trong trò chơi.
Phòng livestream tiếp theo mở ra, thật bất ngờ 5 người chơi vẫn còn sống sót.
Ờm, ... chắc là do C-12a kia khiến cho bản năng của cô cảm thấy năm người chơi vẫn còn sống sót là điều rất kỳ lạ.
"Anh Bạch Tiêu, anh nói có tin tức quan trọng cần thông báo, là chuyện gì?"
Giọng nói này có chút quen thuộc, Đinh Diêu nhận ra góc nhìn của cô lựa chọn là cô gái áo đỏ ngày trước, một con mắt bị bịt, một con mắt khác có đồng tử hình elip dựng thẳng.
Cô ấy có uống chất lỏng trong lọ gen đó không? Cũng không biết phương hướng tiến hóa của cô ấy là gì.
"Đường Duyệt, chờ mọi người đến đầy đủ tôi sẽ thông báo."
"Anh Bạch, máu của NPC đều là màu xanh biếc, không có cách nào lừa gạt bọn họ..." Một chàng trai từ xa chạy tới, thở hổn hển.
"Hay là mỗi người chúng ta hiến một ít máu đi, yêu cầu chỉ cần 3L máu, năm người chúng ta, chia đều mỗi người 600ml, sẽ không chết người đâu." Một người đàn ông bên cạnh đề nghị.
"Không cần đâu. Muốn vượt ải cấp S, nhất định phải giải tất cả các câu đố, nguyên liệu để pha trà sữa ngoài máu có cần rất nhiều đường, thức ăn của người cây trong trấn đều có hàm lượng đường cao, máu tươi không pha chế không hợp khẩu vị của người cây. Qua báo chí và những lời thảo luận của cư dân trong thị trấn đều có thể biết được rằng căn bệnh lạ càn quét thị trấn đã khiến cho người cây không thể nở ra hoa màu đỏ, không kết được trái cây màu đỏ, cho nên trà sữa máu mới có thể bán chạy như vậy. Bây giờ chúng ta cần tìm đồ uống màu đỏ.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.