Chương 16: Vĩnh Hằng
Tiểu Oa Ác Ác
24/07/2023
"Ồ, xin chào, Allan đại nhân thân mến, tôi là người dẫn chương trình của bữa tiệc trà Tô Tô, chương trình hôm nay muốn ngài nói về ý tưởng thiết kế của trò chơi 'Khu vườn của người khổng lồ', hy vọng ngài có thể chỉ điểm cho người tiến hóa một chút ~" Tô Tô Dương kéo dài âm cuối rất đáng yêu.
"Ừm thì... Như chúng ta đã biết, giáo dục trẻ em là một vấn đề khó khăn, đặc biệt là những đứa trẻ có cá tính. Đây chỉ là những chuyện vụn vặt hàng ngày, tôi đã lấy cảm hứng từ con tôi ... Nhưng bạn sẽ không bao giờ có thể hiểu được suy nghĩ của một đứa trẻ, cũng như tôi không hiểu sao con tôi lại mê một bông hoa đến nỗi tôi và nó chiến tranh lạnh bảy ngày, các bạn phải biết rằng bảy ngày là rất dài đối với những bậc phụ huynh yêu thương con cái..."
What? Đó là lý do tại sao hắn đã thiết kế một trò chơi như vậy để giáo dục nhân loại?
Hơn nữa với cái chất giọng nam u ám này không hợp với hình tượng người cha cuồng con gái.
Đinh Diêu trong lòng âm thầm chửi bới.
"Sau đây cũng là chuyện quan trọng nhất và quan tâm nhất, chính là kết nối trao đổi thông tin tiến hóa, tôi cảm thấy nơi này cần một chút cổ vũ!" Tô Tô vẫy tay, ghế sofa phía sau bỗng nhiên không thấy nữa, thay vào đó là một loạt các lọ gen xinh đẹp, bên cạnh bàn còn có một người nhỏ hơn Tô Tô, đeo mặt nạ chuột.
"À, xin chào tất cả mọi người, tôi là Tiểu Thụ người quản lý gen." Giọng nói có chút non nớt, có lẽ hơi lo lắng bởi vì không quen với những trường hợp như này.
"Tôi có thể cam đoan với mọi người, tất cả các lọ gen mở ra cho nhân loại đều được kiểm tra không có vấn đề gì, nhân loại đều có thể tự do lựa chọn phương hướng tiến hóa, sau đó hoàn thành sự tiến hóa."
"Sau ngày đầu tiên của trò chơi, các mảnh vỡ lọ gen số 7 đã được phát cho toàn nhân loại. Qua kiểm tra, gen hoàn chỉnh trình tự ‘cấp thấp’ có thể được tổng hợp từ ba mảnh vỡ, gien hoàn chỉnh trình tự ‘trung cấp’ có thể tổng hợp từ năm mảnh vỡ, gien hoàn chỉnh trình tự ‘cao cấp’ có thể tổng hợp từ bảy mảnh vỡ, nếu đạt tới trình độ cao cấp là có thể hoàn thành sự tiến hóa. Vòng trò chơi này tổng cộng phát 7 mảnh vỡ lọ gen số 3416, trình tự gen này cần nhân loại khám phá."
Tiểu Thụ khẽ xoay người, sau lưng là một tấm bảng trống.
"Trong buổi tiệc trà tiếp theo, tôi sẽ nối máy với người tiến hóa, người tiến hóa có thể tham dự tương tác trong màn hình, hệ thống sẽ chọn ra một người tiến hóa để cố gắng viết chuỗi tiến hóa chính xác. Nếu chuỗi tiến hóa chính xác sẽ được lưu lại trên bảng trắng vĩnh viễn."
Chuỗi tiến hóa chính xác sẽ tồn tại ... Điều này chắc chắn rất quan trọng đối với quá trình tiến hóa của loài người. Phần đầu tiên của bữa tiệc trà chỉ nêu kinh nghiệm sống sót của những người vượt ải, cuộc kết nối thứ hai thì không có bất kỳ tác dụng gì, như vậy cuộc kết nối cuối cùng này mới là chuyện quan trọng tinh túy nhất của bữa tiệc trà.
"Đồng thời, chúng tôi sẽ thông qua phương thức tương tự chọn ra một người tiến hóa dán nhãn lọ gen, nếu dán tên chính xác, tất cả lọ gen của loại này đều sẽ được dán nhãn, hơn nữa con tàu sẽ cung cấp thông tin liên quan đến loại gen này."
!!!
Thông tin liên quan đến phương hướng tiến hóa quan trọng như thế nào!
Đinh Diêu không thể không ngồi thẳng dậy, sau khi xem bữa tiệc trà, có lẽ sẽ có rất nhiều người phát điên lên.
Sau khi tiệc trà kết thúc, Đinh Diêu mở biểu tượng vật phẩm cá nhân của mình ra, bên trong có 1 thẻ thông hành ba ngày, 1 thẻ thông hành hai ngày, trang sách kỳ quái, tình bạn của người khổng lồ và công thức không hoàn chỉnh, công thức kia có lẽ chính là mảnh vỡ số 7 của cái lọ gen kia.
Đinh Diêu lấy ra trang sách kỳ quái, nhấp vào mở ra, bên trong có một dòng chữ: Màu trắng tượng trưng cho vĩnh hằng.
Đinh Diêu nhìn mảnh vỡ của lọ gen số 7, chất lỏng bên trong là màu trắng.
Đinh Diêu nhớ lại một dãy lọ gen trên bàn của Tiểu Thụ, mỗi một lọ màu sắc đều không giống nhau, màu sắc này có lẽ liên quan đến lọ gien, còn về phần màu trắng đại biểu cho vĩnh hằng... Có lẽ đó là một đặc điểm của loại gen này.
Phần thưởng vượt ải cấp S vẫn là rất quan trọng.
Bây giờ tất cả những thông tin về sự tiến hóa là rất quan trọng. Dù sao người tiến hóa phải hoàn thành trò chơi mọi lúc mới có được thẻ thông hành, mà trò chơi có nguy hiểm rất lớn, nhưng một khi hoàn thành sự tiến hóa leo lên con tàu thế giới mới, thì có thể thoát khỏi những ngày tham gia trò chơi. Đây là con đường duy nhất.
Còn về những người quản lý con tàu rốt cuộc tính toán gì... Đinh Diêu nheo mắt lại.
Cô nhớ tới chiếc USB mà Phương Kiến Quốc đưa cho cô, USB tên là "Nhân Loại", hơn nữa dường như đã được chuẩn bị trước.
Có lẽ ai đó đã biết về sự tồn tại của ngày tận thế?
Cũng không nhất định... Cũng có thể chỉ là phòng ngừa tai họa.
Đinh Diêu trầm tư suy nghĩ nhưng không giải thích được.
Mặc kệ đi, cô cũng chỉ là học sinh bình thường mà thôi, ở thời tận thế này có thể sống sót cũng không dễ dàng, vẫn nên là sống được ngày nào hay ngày đó.
Đinh Diêu xem xong chương trình, tắm rửa một chút, nhân tiện cầm hộp sơ cứu trong phòng xử lý vết thương.
Các vật phẩm y tế trong con tàu dường như có chút khác biệt với con người, bên trong có một hộp nhỏ hình tròn, bên trên có các mục lựa chọn khác nhau, Đinh Diêu điều chỉnh chọn "ngoại thương". Sau đó đèn trên nắp hộp nhỏ chuyển từ màu đỏ sang màu xanh lá cây, tự động mở ra, Đinh Diêu phát hiện bên trong có gạc và thuốc mỡ.
Xử lý vết thương xong, Đinh Diêu nằm trên giường, ý thức có chút mơ hồ.
Cô lại bắt đầu nằm mơ, mơ thấy mình chìm xuống đáy biển, không ngừng rơi xuống, cảm giác ngột ngạt và bức bách xâm chiếm toàn thân, ngay khi cô cảm thấy mình sắp chết, một vòng tay ấm áp ôm lấy cô, sau đó giữa môi cô truyền đến một luồng khí, cảm giác rơi xuống biến mất, dường như có ai đang nâng cô lên...
"Ừm thì... Như chúng ta đã biết, giáo dục trẻ em là một vấn đề khó khăn, đặc biệt là những đứa trẻ có cá tính. Đây chỉ là những chuyện vụn vặt hàng ngày, tôi đã lấy cảm hứng từ con tôi ... Nhưng bạn sẽ không bao giờ có thể hiểu được suy nghĩ của một đứa trẻ, cũng như tôi không hiểu sao con tôi lại mê một bông hoa đến nỗi tôi và nó chiến tranh lạnh bảy ngày, các bạn phải biết rằng bảy ngày là rất dài đối với những bậc phụ huynh yêu thương con cái..."
What? Đó là lý do tại sao hắn đã thiết kế một trò chơi như vậy để giáo dục nhân loại?
Hơn nữa với cái chất giọng nam u ám này không hợp với hình tượng người cha cuồng con gái.
Đinh Diêu trong lòng âm thầm chửi bới.
"Sau đây cũng là chuyện quan trọng nhất và quan tâm nhất, chính là kết nối trao đổi thông tin tiến hóa, tôi cảm thấy nơi này cần một chút cổ vũ!" Tô Tô vẫy tay, ghế sofa phía sau bỗng nhiên không thấy nữa, thay vào đó là một loạt các lọ gen xinh đẹp, bên cạnh bàn còn có một người nhỏ hơn Tô Tô, đeo mặt nạ chuột.
"À, xin chào tất cả mọi người, tôi là Tiểu Thụ người quản lý gen." Giọng nói có chút non nớt, có lẽ hơi lo lắng bởi vì không quen với những trường hợp như này.
"Tôi có thể cam đoan với mọi người, tất cả các lọ gen mở ra cho nhân loại đều được kiểm tra không có vấn đề gì, nhân loại đều có thể tự do lựa chọn phương hướng tiến hóa, sau đó hoàn thành sự tiến hóa."
"Sau ngày đầu tiên của trò chơi, các mảnh vỡ lọ gen số 7 đã được phát cho toàn nhân loại. Qua kiểm tra, gen hoàn chỉnh trình tự ‘cấp thấp’ có thể được tổng hợp từ ba mảnh vỡ, gien hoàn chỉnh trình tự ‘trung cấp’ có thể tổng hợp từ năm mảnh vỡ, gien hoàn chỉnh trình tự ‘cao cấp’ có thể tổng hợp từ bảy mảnh vỡ, nếu đạt tới trình độ cao cấp là có thể hoàn thành sự tiến hóa. Vòng trò chơi này tổng cộng phát 7 mảnh vỡ lọ gen số 3416, trình tự gen này cần nhân loại khám phá."
Tiểu Thụ khẽ xoay người, sau lưng là một tấm bảng trống.
"Trong buổi tiệc trà tiếp theo, tôi sẽ nối máy với người tiến hóa, người tiến hóa có thể tham dự tương tác trong màn hình, hệ thống sẽ chọn ra một người tiến hóa để cố gắng viết chuỗi tiến hóa chính xác. Nếu chuỗi tiến hóa chính xác sẽ được lưu lại trên bảng trắng vĩnh viễn."
Chuỗi tiến hóa chính xác sẽ tồn tại ... Điều này chắc chắn rất quan trọng đối với quá trình tiến hóa của loài người. Phần đầu tiên của bữa tiệc trà chỉ nêu kinh nghiệm sống sót của những người vượt ải, cuộc kết nối thứ hai thì không có bất kỳ tác dụng gì, như vậy cuộc kết nối cuối cùng này mới là chuyện quan trọng tinh túy nhất của bữa tiệc trà.
"Đồng thời, chúng tôi sẽ thông qua phương thức tương tự chọn ra một người tiến hóa dán nhãn lọ gen, nếu dán tên chính xác, tất cả lọ gen của loại này đều sẽ được dán nhãn, hơn nữa con tàu sẽ cung cấp thông tin liên quan đến loại gen này."
!!!
Thông tin liên quan đến phương hướng tiến hóa quan trọng như thế nào!
Đinh Diêu không thể không ngồi thẳng dậy, sau khi xem bữa tiệc trà, có lẽ sẽ có rất nhiều người phát điên lên.
Sau khi tiệc trà kết thúc, Đinh Diêu mở biểu tượng vật phẩm cá nhân của mình ra, bên trong có 1 thẻ thông hành ba ngày, 1 thẻ thông hành hai ngày, trang sách kỳ quái, tình bạn của người khổng lồ và công thức không hoàn chỉnh, công thức kia có lẽ chính là mảnh vỡ số 7 của cái lọ gen kia.
Đinh Diêu lấy ra trang sách kỳ quái, nhấp vào mở ra, bên trong có một dòng chữ: Màu trắng tượng trưng cho vĩnh hằng.
Đinh Diêu nhìn mảnh vỡ của lọ gen số 7, chất lỏng bên trong là màu trắng.
Đinh Diêu nhớ lại một dãy lọ gen trên bàn của Tiểu Thụ, mỗi một lọ màu sắc đều không giống nhau, màu sắc này có lẽ liên quan đến lọ gien, còn về phần màu trắng đại biểu cho vĩnh hằng... Có lẽ đó là một đặc điểm của loại gen này.
Phần thưởng vượt ải cấp S vẫn là rất quan trọng.
Bây giờ tất cả những thông tin về sự tiến hóa là rất quan trọng. Dù sao người tiến hóa phải hoàn thành trò chơi mọi lúc mới có được thẻ thông hành, mà trò chơi có nguy hiểm rất lớn, nhưng một khi hoàn thành sự tiến hóa leo lên con tàu thế giới mới, thì có thể thoát khỏi những ngày tham gia trò chơi. Đây là con đường duy nhất.
Còn về những người quản lý con tàu rốt cuộc tính toán gì... Đinh Diêu nheo mắt lại.
Cô nhớ tới chiếc USB mà Phương Kiến Quốc đưa cho cô, USB tên là "Nhân Loại", hơn nữa dường như đã được chuẩn bị trước.
Có lẽ ai đó đã biết về sự tồn tại của ngày tận thế?
Cũng không nhất định... Cũng có thể chỉ là phòng ngừa tai họa.
Đinh Diêu trầm tư suy nghĩ nhưng không giải thích được.
Mặc kệ đi, cô cũng chỉ là học sinh bình thường mà thôi, ở thời tận thế này có thể sống sót cũng không dễ dàng, vẫn nên là sống được ngày nào hay ngày đó.
Đinh Diêu xem xong chương trình, tắm rửa một chút, nhân tiện cầm hộp sơ cứu trong phòng xử lý vết thương.
Các vật phẩm y tế trong con tàu dường như có chút khác biệt với con người, bên trong có một hộp nhỏ hình tròn, bên trên có các mục lựa chọn khác nhau, Đinh Diêu điều chỉnh chọn "ngoại thương". Sau đó đèn trên nắp hộp nhỏ chuyển từ màu đỏ sang màu xanh lá cây, tự động mở ra, Đinh Diêu phát hiện bên trong có gạc và thuốc mỡ.
Xử lý vết thương xong, Đinh Diêu nằm trên giường, ý thức có chút mơ hồ.
Cô lại bắt đầu nằm mơ, mơ thấy mình chìm xuống đáy biển, không ngừng rơi xuống, cảm giác ngột ngạt và bức bách xâm chiếm toàn thân, ngay khi cô cảm thấy mình sắp chết, một vòng tay ấm áp ôm lấy cô, sau đó giữa môi cô truyền đến một luồng khí, cảm giác rơi xuống biến mất, dường như có ai đang nâng cô lên...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.