Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi

Chương 618: Cảnh Giới Lục Dương (2)

Hoàng Kim Hải Ngạn

30/04/2021

Bởi vì có suy nghĩ này, Tô Bằng cũng không vội tiếp tục tiến lên cảnh giới thất dương, mà là khoanh chân vận chuyển tâm pháp Dung Nham Kính Hồ, để nội lực của tâm pháp Dung Nham Kính Hồ điều tức được trạng thái tốt nhất, sau đó để nội lực của sáu viên nội dương trong cơ thể đã được kết hợp chậm rãi chuyển hóa thành nội lực Dung Nham Kính Hồ.

Sau khi Tô Bằng điều tức xong, lấy ra cuốn bí tịch khinh công khác nhìn thử.

“Lăng Vân phi độ” này, cũng là thân pháp khinh công cấp vàng thẫm, so với "Thần Hành Bách Biến” mà Tô Bằng tu hành có nhiều phương diện mạnh hơn rất nhiều.

Môn khinh công này, Tô Bằng nhìn một lần, cảm thấy nó với khinh công "Thê Vân Tung” mà mình đã từng xem trong tiểu thuyết võ hiệp tuy có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu.

Môn khinh công "Thê Vân Tung” này, Tô Bằng đã từng đọc qua trong thế giới tiểu thuyết võ hiệp của Kim lão tiên sinh, trong đó người sinh ra môn khinh công này là Trương Tam Phong, sử dụng khinh công này, chân trái đạp lên chân phải, chân phải lại đạp lên chân trái, liên tục phi thăng bảy lần, mỗi lần bay cao hơn mười trượng.

Mà còn khinh công ghi lại trong bản bí tịch "Lăng Vân phi độ” này, so với "Thê Vân Tung” cũng không sai biệt lắm... Chẳng qua cái này không cần chân trái đạp chân phải như vậy trái với lí luận vật lý, nhưng đối với nội lực có yêu cầu cực cao, chất lượng nội lực của người muốn thi triển khinh công này, phải đạt tới một trình độ cực cao, lợi dụng nội lực trong cơ thể đột nhiên biến ảo, liên tục bay vút, đạt tới mục đích phi độ.

Đối với hiệu quả khinh công được miêu tả trong bí tịch, nói là chỉ cần chất lượng nội lực đủ mạnh, thi triển khinh công Lăng Vân phi độ, gần giống như là bay trên không. Khinh công này sở dĩ được gọi như vậy, chính là do tiền bối sáng tạo ra công pháp này, từng ở trên một ngọn núi cao, thi triển công pháp Lăng Vân phi độ này, phi độ mấy chục thước, bay đến trên đỉnh một ngọn núi khác, lúc ấy bằng hữu của hắn thấy được, cho rằng khinh công này dường như đang bay trên không, bay vượt qua ngàn mây.

Vị tiền bối kia cực kỳ hài lòng với sự miêu tả của bạn hắn, liền đặt tên cho khinh công này là "Lăng Vân phi độ".

Tô Bằng đọc xong quyển bí tịch khinh công này, khinh công này cũng không phải quá khó tu luyện, chỉ cần kinh nghiệm thực chiến đủ là có thể thăng cấp được.

Nhưng chỗ khó duy nhất, chính là nội lực để duy trì khinh công, chất lượng yêu cầu quá cao, chẳng những chất lượng cao mà lại còn cần phải có sức bật liên tục... Đồng thời phải cần có đủ hai loại thuộc tính này.

Nếu không đạt tới yêu cầu này, cưỡng chế thi triển khinh công này, không dùng được mấy lần nội tức đã chịu không nổi rồi.

Tô Bằng đánh giá yêu cầu bên trong một tý. Tâm pháp Dung Nham Kính Hồ trước kia của mình, cũng chỉ duy trì khinh công này được cỡ tầng năm tầng sáu, nói vậy quả thật còn không bằng thân pháp "Thần Hành Bách Biến” của mình bây giờ.

“Xem ra, bây giờ có thể phù hợp với yêu cầu nội lực của khinh công này, chỉ có "Cửu Dương Thần Công"... Hơn nữa ít nhất phải nội lực bát dương trở lên, mới có thể duy trì khinh công này được phát huy hoàn toàn."



Trong lòng Tô Bằng suy nghĩ.

Nghĩ tới đây, hắn cũng không nóng nảy tu luyện khinh công, chờ đợi Cửu Dương Thần Công của mình đại thành, lại tiếp tục tu luyện cũng không muộn.

Lúc này Tô Bằng nhìn thời gian một chút, bất tri bất giác đã đến hai ba giờ chiều.

“Hôm nay biết được không ít tin tức, cũng tu luyện được "Cửu Dương Thần Công". Sắp xếp có chút nhiều, ngồi không ở phòng cũng có chút buồn, không bằng ra ngoài đi dạo một chút, mà ta mua nhiều lễ vật như vậy, cũng nên đưa cho mấy vị sư huynh, sư tỷ, sư thúc, để cho bọn họ vui mừng một chút, kết nối cảm tình một chút."

Trong lòng Tô Bằng suy nghĩ.

Vì vậy, hắn đứng dậy co duỗi thân thể một chút, chuẩn bị tốt lễ vật, ra cửa định đi bái phỏng sư huynh sư tỷ sư thúc trong môn.

Tô Bằng đi ra khỏi trúc lâu, ở đình bên ngoài dừng một chút, sau đó đi về một hướng.

Nơi đầu tiên hắn đi đến, là chỗ ở của Tam sư huynh Trần Kỳ Trận.

Lần này lên núi, người Tô Bằng nhìn thấy đầu tiên là Tam sư huynh, cũng là hắn dẫn Tô Bằng thông qua khảo sát, sau đó cùng nhau lên núi. Bái phỏng trước cũng là điều nên làm.

Chỗ ở của Tam sư huynh Trần Kỳ Trận, ở tại phụ cận Tử Trúc Lâm, cũng không cần phải đi qua mê trận trong Tử Trúc Lâm, Tô Bằng men theo Tử Trúc Lâm đi một đoạn, đã thấy được chỗ ở của Tam sư huynh.

Đó là một gian phòng dựng bằng trúc đúng hơn là một tòa kiến trúc, trong đó có bốn năm lán trúc, là chỗ để Tam sư huynh nghiên cứu một số sinh vật kỳ lạ ghi lại trên sách cổ cùng với một số kỳ vật mà hắn chế tác, một tòa trúc lâu là tàng thư lâu của hắn, mà còn bản thân hắn sẽ ngụ ở một tầng trúc lâu khác.

Lúc Tô Bằng đi tới, thấy trong những lán trúc kia, để rất nhiều cái gầu lớn, bên trong giống như nuôi một số tằm con trắng trắng, liền thuận thế nhìn thoáng qua.

Vừa nhìn, Tô Bằng hơi giật mình, chỉ thấy tằm con bên trong những gầu này, cũng không phải ăn lá dâu, mà là những lá vàng vô cùng mỏng.



Lá vàng tuy rằng mỏng, nhưng bên trong mấy cái gầu, sợ là phải có bảy tám trăm con tằm con, số lá vàng để vào trong đó e cũng phải nặng mấy cân, mà những tằm con này dường như mỗi ngày đều phải cho ăn, xem ra nuôi mấy thứ này tiêu xài cũng không nhỏ.

Tô Bằng rất là hiếu kỳ, những tằm con này có phải nhả ra tơ vàng không vậy?

Đang nhìn thì bỗng nhiên Tô Bằng nghe được thanh âm Tam sư huynh mở cửa trúc lâu ra.

Tô Bằng nhìn lại, chỉ thấy Tam sư huynh Trần Kỳ Trận cầm lấy một chồng lá vàng, từ trong trúc lâu đi ra, thoạt nhìn tựa hồ là cho những tằm con này ăn.

Thấy Tô Bằng, Trần Kỳ Trận a nha một tiếng, nói:

“Tiểu sư đệ đến đây lúc nào? Hửm? Tiểu sư đệ đối với mấy con kim tằm này có hứng thú sao?"

Tô Bằng nghe thấy, nhẹ gật đầu, nói với Trần Kỳ Trận:

“Vừa rồi tu luyện võ công một hồi, có chút buồn bực, đi đến chỗ sư huynh giải sầu, lúc đi ngang qua lán trúc thấy những vật nhỏ này, hiếu kỳ nên nhìn xem một chút."

“Ha ha, những vật nhỏ này nhưng mà rất lợi hại đó nha, chỉ là nuôi lớn có chút phí sức, tiểu sư đệ chờ một chút, ta cho những con kim tằm này ăn cái đã, sau đó chúng ta đi vào trong nhà ngồi sau."

Trần Kỳ Trận nói với Tô Bằng, Tô Bằng gật đầu, nhìn Trần Kỳ Trận đem mấy trăm lá vàng cầm trong tay đi đến chỗ lán trúc, cẩn thận đặt ở trong bảy tám cái gầu lớn đó.

Sau khi làm xong xuôi những thứ này, Trần Kỳ Trận phủi tay, quay đầu lại kéo tay Tô Bằng, nói:

"Đến phòng ta, chỗ này của ta vừa mới có trà mới hái, cùng nhau uống một chút đi."

Nói xong, Trần Kỳ Trận kéo Tô Bằng đi vào trong trúc lâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook