Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi

Chương 619: Kim Tằm Cổ, Cỏ Vấn Tâm (1)

Hoàng Kim Hải Ngạn

30/04/2021

Tô Bằng theo Trần Kỳ Trận tiến vào trong trúc lâu, quả nhiên trên bàn gỗ có một ấm trà, dường như vừa mới xông qua.

Trần Kỳ Trận kéo Tô Bằng đến bên bàn gỗ, cầm chén trà rót đầy, nhất thời trong phòng tản mát một cỗ hương trà.

“Hương vị thật thơm."

Tô Bằng ngửi thấy hương vị này, tinh thần phấn chấn, Trần Kỳ Trận vừa cười vừa nói:

“Trà này tuy rằng không có tên, nhưng hương vị lại vô cùng thơm, so với cái gọi là mùi hương hù chết người ở dưới núi còn tuyệt vời hơn nhiều."

Tô Bằng gật đầu, nâng chung trà lên uống một ngụm, quả nhiên trong miệng còn lưu lại hương, dư vị vô cùng tuyệt vời.

Thấy biểu lộ của Tô Bằng, Trần Kỳ Trận cười gật đầu, giống như rất hài lòng với hiệu quả mà trà của mình mang đến.

Tô Bằng nhắm mắt thưởng thức, để dư hương ở trong miệng quanh quẩn, sau một lúc lâu mới mở mắt ra, thỏa mãn nhẹ gật đầu.

Đặt chén trà xuống, Tô Bằng chợt nhớ tới những con tằm con vừa rồi nhìn thấy ở bên ngoài kia, hỏi Trần Kỳ Trận:

“Sư huynh, ngươi nuôi tằm để làm gì vậy? Hơn nữa còn là tằm con ăn lá vàng... Chẳng lẽ là chờ nó nhả ra tơ vàng, may làm quần áo sao?"

“Ha ha, đều không phải, người mang những con kim tằm này lên núi không phải là ta, mà là tiểu sư muội, nàng tựa hồ là muốn dùng tơ do những con kim tằm kia nhả ra. Ta chẳng qua chỉ là thay nàng nuôi một chút mà thôi, có điều ta đối với kim tằm này cũng cảm thấy rất hứng thú."



Nói xong, Trần Kỳ Trận lấy tay chống đầu, dường như nhớ lại cái gì, nói:

“Ta trước kia từng xem một quyển sách ghi lại các phong tục tập quán dân tộc, ở trong núi chỗ Nam Vân, hình như có người miền núi biết cổ thuật, chính là dùng loại kim tằm này chế luyện một loại kỳ vật gọi là kim tằm cổ. Kim tằm cổ kia, người bình thường sau khi ăn sẽ cải thiện thể chất, trở nên mạnh mẽ vô cùng, thân thủ nhanh nhẹn, mà còn người tu hành có võ công ăn vào thì sẽ tăng công lực, thậm chí đột phá võ công... Tiểu sư muội nuôi những kim tằm này, dường như chính là chủ trùng của kim tằm cổ trong sách mà ta từng xem đó. Ta muốn thử xem, có thể nghiên cứu ra phương pháp bồi dưỡng kim tằm cổ này hay không."

Tô Bằng nghe xong, lập tức nghiêm nghị cung kính, nói:

“Sư huynh, nếu thành công, chẳng phải là từ nay về sau các sư huynh đệ trong môn phái không giỏi về tu hành võ công, chỉ cần ăn kim tằm cổ, là đã có năng lực tự bảo vệ mình, mà còn phụ trợ tu hành võ công, đúng là làm ít công to?"

“Nói dễ hơn làm mà."

Trần Kỳ Trận lắc lắc đầu, nói:

“Ta chỉ là đọc đại khái trên quyển sách phong tục tập quán dân tộc kia thôi, trong đó có rất nhiều chi tiết không quá hiểu rõ, nếu thử nghiệm chế luyện kim tằm cổ, ít nhất cần phải có thời gian ba năm đến năm năm, còn chưa hẳn thành công... Chỉ là ta đối với mấy loại kỳ kỳ lạ lạ này luôn luôn có hứng thú sâu sắc, nên làm thử mà thôi. Thành công hay không cũng không trọng yếu."

Tô Bằng nghe xong, nhẹ gật đầu, có điều cũng cảm thấy trong môn phái này tài chính hùng hậu thật, ba năm năm năm trôi qua, hoàng kim dùng để nuôi nấng những kim tằm này, sợ là cũng phải tiêu hao đến mấy ngàn lượng. Môn phái tầm thường thật đúng là nuôi không nổi.

Trần Kỳ Trận nói xong, nhấp một ngụm trà, nhắm mắt thưởng thức dư vị, sau đó mở mắt ra, hỏi Tô Bằng:

“Tiểu sư đệ sao đột nhiên muốn đến chỗ của ta vậy?"

Tô Bằng nghe xong, khẽ mỉm cười. Nói:



“Tam sư huynh, lần này xuống núi, ta có mua một ít đồ vật, có thể có thứ ngươi thích, nên mang tới đây xem như là lễ vật xuống núi du lịch."

“A, tiểu sư đệ thật sự có lòng."

Trần Kỳ Trận nghe xong, trên mặt lộ ra thần sắc vui vẻ, nói với Tô Bằng.

Tô Bằng mỉm cười. Hắn biết rõ Tam sư huynh cũng không phải là bởi vì mình mang đến lễ vật có giá trị mà vui vẻ, mà là được thân bằng hảo hữu tặng quà, đây vốn đã là một chuyện hết sức vui vẻ rồi.

Tô Bằng cũng không dây dưa nữa, trực tiếp từ bên trong túi Càn Khôn, lấy ra mấy thứ đồ vật này nọ.

Chỉ thấy Tô Bằng lấy ra thứ gì đó, tổng cộng là hai quyển sách, một cái la bàn, còn có một cái hộp.

“Sư huynh, hai quyển sách này, một quyển là "Quỷ cốc âm hồn sát trận", một quyển còn lại là "Võ thao chân giải - Báo thao - Trận pháp thiên", quyển trước ghi lại phương pháp bày bố hung trận lợi dụng âm hồn cùng với địa hình đặc thù, còn quyển sau là quân pháp mật thiên, ta cảm thấy ở phương diện trận pháp có chỗ độc đáo nên mua về."

Tô Bằng đem hai quyển sách giao cho Trần Kỳ Trận, nói.

“Thật là ngại ngùng, thật là ngại ngùng, tiểu sư đệ ngươi thật sự có lòng..."

Trần Kỳ Trận trong miệng nói, nhưng mà ánh mắt cũng đã bị hai quyển sách hấp dẫn, dường như là quỷ háo sắc nhìn thấy mỹ nữ tuyệt thế vậy, đưa tay nhận lấy, nhanh chóng lật ra xem.

Tô Bằng nhìn thấy vậy, khẽ mỉm cười. Tam sư huynh say mê trận pháp ảo thuật, cùng với yêu thích nghiên cứu một số đồ vật kì kì quái quái gì đó, trận pháp ở hai quyển sách này vừa vặn hợp ý.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook