Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi

Chương 705: Dị Trạng Phát Sinh Liên Tiếp (2)

Hoàng Kim Hải Ngạn

30/04/2021

Tô Bằng thấy con côn trùng khổng lồ này, trong lòng có chút phát lạnh, có điều chỉ là bởi vì ngoại hình của con côn trùng này quá kinh khủng, nhưng thực lực của đối phương chưa hẳn đã mạnh bằng, Tô Bằng hít sâu một hơi, nhảy lên trên không trung một chút, sau đó từ trên không trung chém ra một kiếm, kiếm phong chém xuống trên đầu con côn trùng ở dưới.

“Oành!"

Lại là một tiếng chấn vang lên, đầu của con côn trùng kia bị một kiếm của Tô Bằng đập nát, con côn trùng cực lớn này bị một kiếm cảnh giới hợp khí của Tô Bằng chém bay một đoạn thân thể ép xuống cát hơn dặm rưỡi, thân thể của nó vặn vẹo uốn éo hai cái, sau đó liền bất động, tựa như đã bị một kiếm của Tô Bằng chém chết.

Thân thể Tô Bằng rơi xuống, sau đó tung người một cái, đi tới bên cạnh độc nhãn kên kên Tiết Khôn.

Tiết Khôn này cũng là một hán tử, tuy rằng đùi phải hoàn toàn bị con quái vật kia cắn đứt, nhưng mà lúc này đã không còn kêu thảm thiết nữa, chỉ là hai tay ôm lấy cẳng chân, cắn răng kiên trì nằm đó.

Tô Bằng thấy thế, nhanh chóng tiến lên điểm mấy cái huyệt vị phía trên cái chân bị đứt của Tiết Khôn, để cái chân đó ngừng chảy máu một chút.

Sau đó, Tô Bằng đem nội lực Cửu Dương vận chuyển ở trên tay, ở chỗ đứt của Tiết Khôn ấn xuống một cái, nhất thời truyền đến một trận mùi vị khét lẹt, chỗ đứt chân của Tiết Khôn được Tô Bằng dùng nội lực Cửu Dương thoáng cái đã đốt trọi.

Tiết Khôn kêu lên một tiếng đau đớn, có điều hắn cũng là con người rắn rỏi, biết rõ Tô Bằng là cầm máu cho hắn, nên chỉ cắn răng nhẫn nhịn.

Tô Bằng dùng nội lực Cửu Dương, đốt trọi máu thịt ở chỗ đứt chân của Tiết Khôn, ngăn không cho hắn bởi vì mất máu quá nhiều mà chết.

Tô Bằng thấy vậy, thở dài một tiếng, Tiết Khôn sợ là bị phế đi, võ công của hắn không đến mức chịu như thế, chẳng qua là bị quái vật thằn lằn đánh cho một chiêu trở tay không kịp, bị đẩy vào trong cát mới gặp phải thê thảm như thế.

“Nhẫn nại một chút, ta giết mấy con quái vật khác xong sẽ đến cứu chữa cho ngươi."

Tô Bằng nói với Tiết Khôn, Tiết Khôn cắn răng gật đầu, Tô Bằng vỗ vỗ hắn, cầm lấy Vô Phong Kiếm, nhảy tới trong chiến đoàn.



Chiến đoàn bên này so với thảm trạng của Tiết Khôn cũng khá hơn không ít.

Nguyên nhân chủ yếu là Âu Dương Khánh đã gặp qua loại quái vật thằn lằn này, biết nhược điểm của nó.

Những quái vật thằn lằn này, lân giáp cả người cứng như kim cương, đao thương bất nhập, chỉ có chỗ cổ của bọn nó là có một đường màu trắng, chỗ này không biết vì sao, lân giáp rất mềm, nếu nhìn chuẩn có thể một đao chặt đầu những con quái vật này.

Bản thân Âu Dương Khánh võ công không tệ. Nhãn lực lại tốt, sau khi gia nhập chiến đoàn ở đây, đã chém chết một quái vật thằn lằn.

Mà mấy người bên này, võ công cũng đều đủ cao cường, nhất là Y Bản người Đại Nguyệt, khoái đao so với Âu Dương Khánh mà nói tuy không có nhanh bằng nhưng cũng đã rất nhanh, hắn cũng đã chém chết một con quái vật thằn lằn.

Lúc này, quái vật thằn lằn ở trong vòng chiến chỉ còn có ba con.

Ba con quái vật thằn lằn kia, trong tay đều cầm lấy binh khí gì đó, Tô Bằng thoạt nhìn những vật kia giống như là gậy lớn với rìu, nhưng không biết là làm bằng chất liệu gì.

Ba con quái vật này, rõ ràng so với mấy con khác thì khó đối phó hơn rất nhiều, bọn nó tuy rằng không biết võ công, nhưng sức mạnh và tốc độ múa may vũ khí trong tay đều rất nhanh, khiến mấy người Âu Dương Khánh không thể dễ dàng đến gần.

Tô Bằng nhìn thấy vậy, mặt không chút thay đổi cầm Vô Phong Kiếm trong tay xông tới.

Một con quái vật thằn lằn nghe được sau lưng có thanh âm gì đó, quơ binh khí giống như là đại đao trong tay, xoay người lại bổ tới Tô Bằng.

Tô Bằng mặt không chút thay đổi, chỉ là trong lúc chạy, đột nhiên vượt qua huơ ra một kiếm, đón đánh đại đao trong tay quái vật thằn lằn kia.

Lúc huy kiếm tốc độ bước chân của Tô Bằng cũng đồng thời biến đổi, tốc độ đột nhiên gia tăng gấp ba bốn lần, gần như trở thành một đạo tàn ảnh, trong nháy mắt đã đột tiến năm sáu thước, tiến vào trước người con quái vật thằn lằn kia chưa đầy một thước.

Đây là tốc độ của tam hợp kiếm đặc biệt, 'nhất thuấn'!



Khoảng cách này, Tô Bằng xuất kiếm so với đại đao của quái vật thằn lằn nhanh hơn rất nhiều, Vô Phong Kiếm chém ở trên người quái vật thằn lằn này, lập tức phát ra một thanh âm giống như sấm rền, quái vật thằn lằn này bay ra ngoài sáu bảy thước, ngã trên mặt đất, thân thể giống như là không có xương cốt, trong miệng phun ra máu màu đen cùng với nội tạng nát vụn, ngã xuống đất chết luôn.

Hai con quái vật khác, dường như cũng cảm thấy sự uy hiếp của Tô Bằng, bọn nó ỷ vào lân giáp cứng rắn, tạm thời không đếm xỉa đến bọn người Âu Dương Khánh phía sau, hai con quái vật, một con cầm vũ khí như gậy lớn trong tay, một con cầm vũ khí như rìu bự trong tay đánh tới Tô Bằng.

Thân thể Tô Bằng lại đột tiến, sử dụng tốc độ 'nhất thuấn', chỉ thấy một đạo tàn ảnh hiện lên, công kích của hai con quái vật kia thất bại, Tô Bằng thì vọt đến bên cạnh con quái vật thằn lằn sử dụng rìu bự, chém ra một kiếm.

Một kiếm này tốc độ nhanh đến mức khiến người ta nhìn không rõ, cũng không phải là cảnh giới hợp khí, mà là chiêu thức rút kiếm của cảnh giới hợp lực, Vô Phong Kiếm trong nháy mắt chuẩn xác chém xuống đường màu trắng ở trên cổ quái vật thằn lằn này, những lân giáp của quái vật thằn lằn này ở đây cũng đều mềm nhũn, không có năng lực phòng ngự gì, lập tức đầu của con quái vật này đã bị Tô Bằng chém bay.

Mà còn một con quái vật thằn lằn khác, thì bị đao thủ Y Bản người Đại Nguyệt nhào lên, một đao đâm vào đường màu trắng trên cổ, mặc dù không có chém bay đầu nhưng cũng chặt đứt nửa cái cổ, rất nhanh con quái vật kia cũng bị mất máu quá nhiều dẫn đến tử vong.

Thấy tất cả quái vật đều đã bị giết chết, mấy cao thủ giang hồ mướn tới này không khỏi thở phào nhẹ nhõm, những quái vật này cũng tương đối khó đối phó.

Nhưng mà biểu lộ của Tô Bằng cùng với Âu Dương Khánh lại trở nên vô cùng nghiêm trọng, chỉ nghe Âu Dương Khánh la lớn:

“Cẩn thận một chút! Những quái vật này sau khi xuất hiện, có thể còn có quái trùng xuất hiện!"

“Quái trùng?"

Mấy người còn lại mờ mịt khó hiểu, nhưng ngay lúc đó, chỉ thấy cách bọn người Tô Bằng không xa, chỗ cồn cát nơi Tiết Khôn bị đứt chân đột nhiên sụp xuống!

"Ùm..."

Một trận thanh âm côn trùng kêu vang làm cho lòng người phiền muồn từ trong cồn cát vang lên, phía dưới cồn cát bị sụp xuống có mấy trăm con bọ cánh cứng quái dị màu đen, kêu to từ trong cồn cát chui ra!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook