Chương 659: Ma Tinh (2)
Hoàng Kim Hải Ngạn
30/04/2021
Vân Toán Tử nghe thế, cúi đầu cười khổ, câu hắn vừa mới nói kia, cũng không phải thật sự hoài nghi cái gì, chỉ là có chút cảm khái mà thôi.
Chỉ nghe Vân Đạo Tử nói:
“Nói cũng phải... Chỉ là ta vừa mới suy đoán vận mạng của ngươi, đem mệnh số của ngươi đặt vào trong đại thế thiên hạ suy diễn, không ngờ phát hiện, thế cục thiên hạ này, không ngờ vượt ra khỏi phạm vi Huyền Tinh Cửu Toán suy diễn... Dường như vận mệnh của ngươi, vượt ra khỏi trời đất này, cho nên ta mới có loại cảm giác này.”
“Sao lại như thế?”
Nghe thấy những lời này, Phạm Kiến ở bên cạnh không khỏi kỳ quái nói:
“Ngũ sư huynh, Huyền Tinh Cửu Toán sau khi ngươi thay đổi, không phải là chỉ cần biết điều kiện ban đầu, thì có thể tính toán tường tận mọi chuyện trong thiên hạ hay sao? Tại sao lại cảm thấy như thế?”
“Ta cũng kỳ quái.”
Vân Toán Tử khẽ lắc đầu, nói:
“Huyền Tinh Cửu Toán, gần như có thể tính toán tường tận thiên hạ, chỉ là chuyện càng nhỏ nhặt, điều kiện ban đầu cần thiết càng phải nhỏ bé tinh tế mà thôi... Nhưng suy đoán đại thế thiên hạ, thì không có gì sai sót.”
“Nhưng mà lúc ta suy tính mệnh số Tô Bằng, lại phát hiện, khởi điểm mệnh số của hắn, cũng không ở trong trời đất này, chính là điểm khác biệt này, khiến cho thuật số của ta suy diễn thay đổi quá lớn. Thoáng cái xuất hiện số lý dư thừa quá lớn, khiến ta chịu phải áp lực quá nặng, nhưng lại khiến ta căn cứ quỹ đạo mệnh số của hắn, tính ra được một kết quả vượt ra ngoài thiên địa.”
“Điểm cuối tận cùng vận mệnh Tô Bằng, nhưng lại vượt qua bên ngoài phạm vi thiên địa này, mà bởi vì nguyên nhân chính như vậy, ta thiếu chút nữa kiệt quệ, nhưng vì vậy nắm bắt được kết quả suy đoán nằm ngoài thiên địa.”
“Kết quả kia cực kỳ kinh người... Đã vượt qua thuật số, ta ở trong suy diễn, nhìn thấy một ngôi yêu tinh rất lớn. Dùng khí thế thôn tính thiên địa, nuốt chửng thiên đạo, thế giới này của chúng ta, không quá mấy năm nữa, sẽ bị ngôi yêu tinh lớn này thôn tính... thiên đạo, sụp đổ!”
Vân Toán Tử mang theo giọng run rẩy, nói ra những lời này.
Nghe thấy hắn nói những lời này, mấy người trong phòng, thân thể đều nhẹ nhàng chấn động.
Sau nửa ngày, lông mày Vân Đạo Tử nhíu chặt, nói với Vân Toán Tử:
“Sư đệ, ngươi nói, Tô Bằng có quan hệ rất lớn với ngôi yêu tinh này sao? Hay là nói hắn chính là ngôi yêu tinh này?”
“Không... Vận mệnh bản thân Tô Bằng, không ở trong trời đất này, mơ hồ tách ra khỏi vùng trời này, hắn thực sự cũng không phải là ngôi yêu tinh này. Nhưng thế cục thiên hạ, lại có liên quan rất lớn với vận mệnh của hắn, ngôi yêu tinh này xuất hiện, dường như có mối quan hệ nào đó với Tô Bằng, nhưng hắn vẫn tuyệt đối không phải là cố ý thúc đẩy phát triển thế cục này, chỉ là mệnh sổ sai khiến...”
Vân Toán Tử nói.
“Ngôi yêu tinh này, bao lâu nữa thì sắp giáng thế?”
Vân Đạo Tử nghe thế, hỏi lại lần nữa.
“Dài thì không quá ba năm năm, ngắn thì một hai năm...”
Vân Toán Tử nói, chỉ có điều, hắn vốn cũng có chút suy yếu, lúc này nói nhiều lời như vậy, thân thể lại càng tiêu hao, mí mắt khống chế không nổi sụp xuống.
Phạm Kiến mệt mỏi, tiến lên lại sờ lên mạch tượng của Vân Toán Tử, sau đó nói:
“Ngũ sư huynh thân thể còn chưa khôi phục, bây giờ lại có chút hư thoát.”
Vân Đạo Tử thấy, hít sâu một hơi, nói:
“Ngũ sư đệ, ngươi không cần nói nhiều nữa, trước hết ở trong này tĩnh dưỡng đi, đợi thời gian thân thể của ngươi khôi phục lại, chúng ta trở lại thăm ngươi.”
Vân Toán Tử nghe thế, suy yếu nhẹ gật đầu, sau đó đôi mắt nhắm lại, không bao lâu, liền mơ màng thiếp đi.
Vân Toán Tử mặc dù thiếp đi, nhưng mà bầu không khí trong gian phòng, lại có chút nặng nề.
Trong lòng Tô Bằng cũng có chút trầm nặng, nếu người bình thường nói ra lời vừa rồi, Tô Bằng có lẽ cho rằng một truyện cười nghe thế coi như xong, nhưng ngũ sư thúc đã có dị thuật như thế, bây giờ nói như vậy, ít nhiều khiến trong lòng Tô Bằng có chút áp lực.
“Tô Bằng, chúng ta đi ra ngoài trước, không nên quấy rầy ngũ sư thúc ngươi nghỉ ngơi.”
Vân Đạo Tử nhìn Tô Bằng, nói với Tô Bằng.
Tô Bằng gật đầu, hắn và Phạm Kiến cùng với sư tôn Vân Đạo Tử, lui ra khỏi gian phòng.
Ba người đi ra khỏi phòng, sau khi đóng cửa phòng lại, Tô Bằng cảm giác bầu không khí thoáng có chút trầm trọng, không khỏi hít một hơi thật sâu.
“Tô Bằng, ngươi không nên có áp lực quá lớn, có lẽ ngũ sư huynh lần này suy tính xảy ra có chút ngoài ý muốn, thiên đạo làm sao sụp đổ được chứ? Có lẽ là tính nhầm cũng nói không chừng.”
Phạm Kiến nhìn ra Tô Bằng dường như có chút áp lực, bèn khuyên hắn.
Tô Bằng nghe thế, nhưng chỉ là mỉm cười, hắn biết Phạm Kiến sư thúc đang giảm bớt áp lực cho mình.
Có điều Vân Toán Tử tính toán sai lầm, nhưng chuyện này không có khả năng lắm.
Lúc Vân Toán Tử suy diễn, Tô Bằng ở bên cạnh hắn, nhìn bộ dạng Vân Toán Tử, Tô Bằng đoán cũng đoán được, Vân Toán Tử có lẽ ở trạng thái tiềm thức, đạt đến trạng thái thần bí nào đó, có thể cùng tảng đá xanh trao đổi thông tin.
Bởi vì người ở trạng thái có ý thức, công năng của não thật ra lại không phải hoàn toàn khai phá sử dụng, giống như tốc độ thị giác của con người, mỗi giây chỉ hai mươi bốn bức, đây là bởi vì nếu vẫn luôn quan sát không ngừng thế giới chung quanh, bởi vì não người không thể nào chịu được lượng thông tin lớn như vậy.
Nhưng người ở trong trạng thái vô ý thức, thì mặc dù không dựa vào cảm giác, cũng có thể không ngừng cảm giác được thế giới chung quanh, rất nhiều người từng có thể nghiệm thôi miên sâu, đều tạo thành dưới trạng thái thôi miên, bọn họ mặc dù không mở mắt, cũng có thể quan sát ba trăm sáu mươi độ không góc chết tất cả sự vật chung quanh.
Đây cũng là trạng thái vô ý thức, sau khi mở não tiềm lực của con người sẽ xuất hiện.
Ngũ sư thúc Vân Toán Tử, lúc suy diễn mệnh số, chính là ở loại trạng thái này, mới có thể dùng tiềm thức xử lý lượng tin tức khổng lồ mà không bị nổ đầu, ý thức có thể xảy ra sơ sót, nhưng mà người trải qua huấn luyện ở dưới trạng thái tiềm thức, nhưng lại tất cả tràn đầy linh cảm khiến người bình thường không thể lý giải chính xác, chắc là sẽ không xảy ra sơ sót.
Vân Toán Tử sở dĩ nói như vậy, cũng không phải đùa giỡn hay là sai lầm, mà là hắn quả thật nhìn thấy thứ gì đó.
Cho nên tâm tình Tô Bằng, hơi có vẻ trầm trọng.
Nhìn thấy bộ dáng Tô Bằng như thế, sư tôn Vân Đạo Tử ở bên cạnh hắn, cảm thấy không nên để Tô Bằng như thế, bèn mở lời khuyên giải hắn.
Chỉ nghe Vân Đạo Tử nói:
“Nói cũng phải... Chỉ là ta vừa mới suy đoán vận mạng của ngươi, đem mệnh số của ngươi đặt vào trong đại thế thiên hạ suy diễn, không ngờ phát hiện, thế cục thiên hạ này, không ngờ vượt ra khỏi phạm vi Huyền Tinh Cửu Toán suy diễn... Dường như vận mệnh của ngươi, vượt ra khỏi trời đất này, cho nên ta mới có loại cảm giác này.”
“Sao lại như thế?”
Nghe thấy những lời này, Phạm Kiến ở bên cạnh không khỏi kỳ quái nói:
“Ngũ sư huynh, Huyền Tinh Cửu Toán sau khi ngươi thay đổi, không phải là chỉ cần biết điều kiện ban đầu, thì có thể tính toán tường tận mọi chuyện trong thiên hạ hay sao? Tại sao lại cảm thấy như thế?”
“Ta cũng kỳ quái.”
Vân Toán Tử khẽ lắc đầu, nói:
“Huyền Tinh Cửu Toán, gần như có thể tính toán tường tận thiên hạ, chỉ là chuyện càng nhỏ nhặt, điều kiện ban đầu cần thiết càng phải nhỏ bé tinh tế mà thôi... Nhưng suy đoán đại thế thiên hạ, thì không có gì sai sót.”
“Nhưng mà lúc ta suy tính mệnh số Tô Bằng, lại phát hiện, khởi điểm mệnh số của hắn, cũng không ở trong trời đất này, chính là điểm khác biệt này, khiến cho thuật số của ta suy diễn thay đổi quá lớn. Thoáng cái xuất hiện số lý dư thừa quá lớn, khiến ta chịu phải áp lực quá nặng, nhưng lại khiến ta căn cứ quỹ đạo mệnh số của hắn, tính ra được một kết quả vượt ra ngoài thiên địa.”
“Điểm cuối tận cùng vận mệnh Tô Bằng, nhưng lại vượt qua bên ngoài phạm vi thiên địa này, mà bởi vì nguyên nhân chính như vậy, ta thiếu chút nữa kiệt quệ, nhưng vì vậy nắm bắt được kết quả suy đoán nằm ngoài thiên địa.”
“Kết quả kia cực kỳ kinh người... Đã vượt qua thuật số, ta ở trong suy diễn, nhìn thấy một ngôi yêu tinh rất lớn. Dùng khí thế thôn tính thiên địa, nuốt chửng thiên đạo, thế giới này của chúng ta, không quá mấy năm nữa, sẽ bị ngôi yêu tinh lớn này thôn tính... thiên đạo, sụp đổ!”
Vân Toán Tử mang theo giọng run rẩy, nói ra những lời này.
Nghe thấy hắn nói những lời này, mấy người trong phòng, thân thể đều nhẹ nhàng chấn động.
Sau nửa ngày, lông mày Vân Đạo Tử nhíu chặt, nói với Vân Toán Tử:
“Sư đệ, ngươi nói, Tô Bằng có quan hệ rất lớn với ngôi yêu tinh này sao? Hay là nói hắn chính là ngôi yêu tinh này?”
“Không... Vận mệnh bản thân Tô Bằng, không ở trong trời đất này, mơ hồ tách ra khỏi vùng trời này, hắn thực sự cũng không phải là ngôi yêu tinh này. Nhưng thế cục thiên hạ, lại có liên quan rất lớn với vận mệnh của hắn, ngôi yêu tinh này xuất hiện, dường như có mối quan hệ nào đó với Tô Bằng, nhưng hắn vẫn tuyệt đối không phải là cố ý thúc đẩy phát triển thế cục này, chỉ là mệnh sổ sai khiến...”
Vân Toán Tử nói.
“Ngôi yêu tinh này, bao lâu nữa thì sắp giáng thế?”
Vân Đạo Tử nghe thế, hỏi lại lần nữa.
“Dài thì không quá ba năm năm, ngắn thì một hai năm...”
Vân Toán Tử nói, chỉ có điều, hắn vốn cũng có chút suy yếu, lúc này nói nhiều lời như vậy, thân thể lại càng tiêu hao, mí mắt khống chế không nổi sụp xuống.
Phạm Kiến mệt mỏi, tiến lên lại sờ lên mạch tượng của Vân Toán Tử, sau đó nói:
“Ngũ sư huynh thân thể còn chưa khôi phục, bây giờ lại có chút hư thoát.”
Vân Đạo Tử thấy, hít sâu một hơi, nói:
“Ngũ sư đệ, ngươi không cần nói nhiều nữa, trước hết ở trong này tĩnh dưỡng đi, đợi thời gian thân thể của ngươi khôi phục lại, chúng ta trở lại thăm ngươi.”
Vân Toán Tử nghe thế, suy yếu nhẹ gật đầu, sau đó đôi mắt nhắm lại, không bao lâu, liền mơ màng thiếp đi.
Vân Toán Tử mặc dù thiếp đi, nhưng mà bầu không khí trong gian phòng, lại có chút nặng nề.
Trong lòng Tô Bằng cũng có chút trầm nặng, nếu người bình thường nói ra lời vừa rồi, Tô Bằng có lẽ cho rằng một truyện cười nghe thế coi như xong, nhưng ngũ sư thúc đã có dị thuật như thế, bây giờ nói như vậy, ít nhiều khiến trong lòng Tô Bằng có chút áp lực.
“Tô Bằng, chúng ta đi ra ngoài trước, không nên quấy rầy ngũ sư thúc ngươi nghỉ ngơi.”
Vân Đạo Tử nhìn Tô Bằng, nói với Tô Bằng.
Tô Bằng gật đầu, hắn và Phạm Kiến cùng với sư tôn Vân Đạo Tử, lui ra khỏi gian phòng.
Ba người đi ra khỏi phòng, sau khi đóng cửa phòng lại, Tô Bằng cảm giác bầu không khí thoáng có chút trầm trọng, không khỏi hít một hơi thật sâu.
“Tô Bằng, ngươi không nên có áp lực quá lớn, có lẽ ngũ sư huynh lần này suy tính xảy ra có chút ngoài ý muốn, thiên đạo làm sao sụp đổ được chứ? Có lẽ là tính nhầm cũng nói không chừng.”
Phạm Kiến nhìn ra Tô Bằng dường như có chút áp lực, bèn khuyên hắn.
Tô Bằng nghe thế, nhưng chỉ là mỉm cười, hắn biết Phạm Kiến sư thúc đang giảm bớt áp lực cho mình.
Có điều Vân Toán Tử tính toán sai lầm, nhưng chuyện này không có khả năng lắm.
Lúc Vân Toán Tử suy diễn, Tô Bằng ở bên cạnh hắn, nhìn bộ dạng Vân Toán Tử, Tô Bằng đoán cũng đoán được, Vân Toán Tử có lẽ ở trạng thái tiềm thức, đạt đến trạng thái thần bí nào đó, có thể cùng tảng đá xanh trao đổi thông tin.
Bởi vì người ở trạng thái có ý thức, công năng của não thật ra lại không phải hoàn toàn khai phá sử dụng, giống như tốc độ thị giác của con người, mỗi giây chỉ hai mươi bốn bức, đây là bởi vì nếu vẫn luôn quan sát không ngừng thế giới chung quanh, bởi vì não người không thể nào chịu được lượng thông tin lớn như vậy.
Nhưng người ở trong trạng thái vô ý thức, thì mặc dù không dựa vào cảm giác, cũng có thể không ngừng cảm giác được thế giới chung quanh, rất nhiều người từng có thể nghiệm thôi miên sâu, đều tạo thành dưới trạng thái thôi miên, bọn họ mặc dù không mở mắt, cũng có thể quan sát ba trăm sáu mươi độ không góc chết tất cả sự vật chung quanh.
Đây cũng là trạng thái vô ý thức, sau khi mở não tiềm lực của con người sẽ xuất hiện.
Ngũ sư thúc Vân Toán Tử, lúc suy diễn mệnh số, chính là ở loại trạng thái này, mới có thể dùng tiềm thức xử lý lượng tin tức khổng lồ mà không bị nổ đầu, ý thức có thể xảy ra sơ sót, nhưng mà người trải qua huấn luyện ở dưới trạng thái tiềm thức, nhưng lại tất cả tràn đầy linh cảm khiến người bình thường không thể lý giải chính xác, chắc là sẽ không xảy ra sơ sót.
Vân Toán Tử sở dĩ nói như vậy, cũng không phải đùa giỡn hay là sai lầm, mà là hắn quả thật nhìn thấy thứ gì đó.
Cho nên tâm tình Tô Bằng, hơi có vẻ trầm trọng.
Nhìn thấy bộ dáng Tô Bằng như thế, sư tôn Vân Đạo Tử ở bên cạnh hắn, cảm thấy không nên để Tô Bằng như thế, bèn mở lời khuyên giải hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.