Chương 1: Game mới ?
Tử Tiêu
18/03/2014
" Quang ơi , 6h30 rồi xuống ăn cơm đi con ".
" Đây , đợi con tí ! " .
Thoát ra khỏi game " Bá vương " , ấn tắt màn hình máy tính , hắn đứng dậy vươn vai hoạt động mấy cái , ngồi chơi game suốt từ 1h chiều đến bây giờ khiến hắn có cảm giác hơi choáng váng . Ra ngoài phòng rồi đi cầu thang xuống tầng 1 , hắn vừa đi vừa lẩm bẩm : " Chậc , dạo này sức khỏe giảm sút thế không biết , trước ngồi chơi cả ngày có làm sao đâu " .
Hắn năm nay 19 tuổi , hiện đang là sinh viên của trường đại học X ở Hà nội , hắn thân cao có 1m68 ( hơi lùn ) , dung mạo bình thường , mắt cận nặng vì chơi game từ bé , hơi mập . Người ngoài nhìn hắn sẽ đánh giá ngay đây là 1 " game thủ chính hiệu" hoặc "con mọt sách" tại vì cái kính 8,5 đi ốp và sẽ dễ dàng quên ngay hình dạng của hắn nếu vứt hắn vào đám đông.
Xuống tầng 1 , lười quay đầu lại , hắn nói vọng vào bếp :
" Mẹ ơi , bố đâu ? "
" Bố mày ở trên gác chứ đâu ? , mắt mũi để đâu mà không nhìn thấy hả ? , thôi vào sắp mâm đi rồi sang gọi em Hưng về để ăn cơm " . Một giọng nói vọng ra từ trong bếp
" Đây con đang vào đây " . Hắn đáp lại
15 phút sau , tại bàn ở ngoài phòng khách , cả nhà hắn đang ăn cơm .
" Quang , đưa điều khiển ti vi cho bố , bật thời sự đi , suốt ngày hoạt hình ". Một người đang ông trung niên dáng vẻ hơi gầy yếu ngồi cạnh hắn nói với hắn
" Khổ quá bố ơi , sắp hết rồi đang đoạn hay ! " . Hắn trả lời
" Không nói nhiều nữa ! , đưa điều khiển đây " . Bố hắn giọng hơi giận mắng
" Đây bố này " . Hắn đành ngậm ngùi đưa điều khiển cho bố
" Quang à , con năm này 18-19 tuổi đầu rồi , game-giếc ít thôi , hoạt hình vừa thôi , lo mà học đi còn phải giúp đỡ bố mẹ chứ ? . Nhà mình đâu có khá giả gì nên không có điều kiện như con nhà người ta mà cho con đi học lại được đâu . Nên con phải cố gắng mà học đi , chơi ít thôi , game nó chỉ là phụ thôi , giờ có thêm em Hưng rồi nên con phải cố lên đi " . Ngồi đối diện hắn là một người phụ nữ trung niên dáng mệt mỏi đang cho 1 đứa bé tầm 3-4 tuổi ăn cơm , nói với hắn .
" Vâng , con biết rồi " . Hắn cúi đầu vừa ăn vừa trả lời
" Suốt ngày vâng với dạ , có bao giờ nghe đâu , tối qua làm gì mà 1h sáng chưa ngủ ? , lấy sức đâu mà học ? , cứ kiểu này thì tao phải lấy cái máy tính xuống cho đỡ suốt ngày chơi điện tử " . Bố hắn nói
Hắn im lặng không nói , ăn nhanh xong bữa cơm hắn liền đứng dậy đi lên gác
vì hắn quá hiểu dù có nói lại cũng chỉ bị ăn mắng nhiều hơn mà thôi , im đi cho nó lành .
Vào phòng khóa cửa lại , hắn lại ngồi vào trước cái máy tính rồi nhẹ nhàng thở dài một cái , tuy hắn không nói gì nhưng thật ra hắn rất khó chịu .
" Đâu cần suốt ngày nói cơ chứ ? mình đâu có phải ngu đâu mà không hiểu ... " Hắn nghĩ thầm .
Ngấm nghĩ một chút , hắn lại lên mạng đọc tiểu thuyết , đây là một sở thích khác của hắn ngoài game ra , thực ra hắn mới bắt đầu đọc tiểu thuyết từ năm lớp 11 , ngay từ khi bắt đầu đọc hắn đã bị cuốn hút bởi những thế giới đầy mầu sắc và tình tiết của truyện và gần như chìm đắm trong đó , 4 năm đọc tiểu thuyết đã làm hắn sớm mất đi hứng thú ban đầu , hiện tại hắn đọc chỉ là một loại thói quen hay nói thật ra là cho " đỡ nghiện " đi .
" 12 giờ rồi !? " . Giật mình nhìn đồng hồ , hắn đang chuẩn bị tắt máy tính để đi ngủ sớm , mai 5h30 phải bò dậy đi học thì hắn thấy ngoài Tab truyện hắn đang đọc còn 1 Tab nữa đã mở ra từ bao giờ . " Mình đâu có bật cái gì đâu nhỉ ? , chẳng lẽ là game mới nào đó mà mình vừa mở ? " . Hắn tò mò nên click vào Tab mới hiện ra .
Một cửa sổ mới hiện ra , web chỉ toàn một màu đen , giữa màn hình có dòng chữ màu trắng :" Bạn đã đọc nhiều tiểu thuyết ? , chơi nhiều game ? , bạn thấy chán với những game bình thường rồi ? , xin chúc mừng bạn , bạn là người duy nhất trên thế giới này có cơ hội tham gia vào game mới của chúng tôi , xin hãy điền ngày tháng năm sinh dưới đây để tham gia ngay vào game này " . Và bên dưới là : " Ngày tháng năm sinh " cùng một chỗ để điền vào .
Tò mò nên hắn liền điền ngay thông tin vào dòng đấy . Một cửa sổ khác hiện ra có tiêu đề " Điều khoản sử dụng " . Lười đọc nên hắn ấn ngay nút xác nhận
Một thông báo khác lại hiện ra :" Bạn đã đọc kỹ điều khoản sử dụng và thực sự xác nhận ? " .
Hắn nhấp vào " OK"
Lại một thông báo khác hiện ra : " Bạn chắc chắn chứ ? "
Mất kiên nhẫn hắn lại ấn ngay vào " OK "
Lại một thông báo khác hiện tiếp ra : " Bạn thực sự chắc chắn xác nhận ? "
" Mợ nó " . Tức mình hắn chửi tục một cái rồi ấn tiếp vào " OK "
Một thông báo khác tiếp tục hiện ra : " Nếu bạn thực sự chắc chắn xác nhận , mọi việc sẽ không thay đổi được sau khi xác nhận . Bạn thực sự chấp nhận ? "
Lẩm nhẩm hỏi thăm tổ tiên người làm ra cái game này , hắn nghiến răng ấn vào nút " OK"
Ngay sau khi hắn vừa ấn vào nút " OK" , ngón tay trỏ của hắn bất chợt đau nhói một cái , hắn liền rụt tay lại như phản xạ và đưa lên xem , kỳ lạ không thấy gì khác thường cả .
Hắn đâu biết là lúc ngón tay hắn bị đau , một giọt máu từ tay hắn tự nhiên chảy ra rồi biến mất vào hư không , hiện tại đang tối nên hắn không để ý .
Hắn lại đưa mắt lên màn hình máy tính . Tối thui , máy tính tự tắt !? , lấy làm lạ nhưng hắn kệ , mai rồi tính . Nghĩ vậy nên hắn lên giường nằm ngủ , hẹn đồng hồ báo thức là 5h30 phút sáng , hắn từ từ chìm vào giấc ngủ .
Khi hắn đang ngủ say , một giọng nói điện tử vang lên trong đầu hắn mà hắn không hay biết : " Xác nhận hoàn tất , trò chơi bắt đầu !? ".
Tiếp sau đó thân hình hắn bị một đoàn ánh sáng trắng vây quanh rồi từ từ biến mất .
" Đây , đợi con tí ! " .
Thoát ra khỏi game " Bá vương " , ấn tắt màn hình máy tính , hắn đứng dậy vươn vai hoạt động mấy cái , ngồi chơi game suốt từ 1h chiều đến bây giờ khiến hắn có cảm giác hơi choáng váng . Ra ngoài phòng rồi đi cầu thang xuống tầng 1 , hắn vừa đi vừa lẩm bẩm : " Chậc , dạo này sức khỏe giảm sút thế không biết , trước ngồi chơi cả ngày có làm sao đâu " .
Hắn năm nay 19 tuổi , hiện đang là sinh viên của trường đại học X ở Hà nội , hắn thân cao có 1m68 ( hơi lùn ) , dung mạo bình thường , mắt cận nặng vì chơi game từ bé , hơi mập . Người ngoài nhìn hắn sẽ đánh giá ngay đây là 1 " game thủ chính hiệu" hoặc "con mọt sách" tại vì cái kính 8,5 đi ốp và sẽ dễ dàng quên ngay hình dạng của hắn nếu vứt hắn vào đám đông.
Xuống tầng 1 , lười quay đầu lại , hắn nói vọng vào bếp :
" Mẹ ơi , bố đâu ? "
" Bố mày ở trên gác chứ đâu ? , mắt mũi để đâu mà không nhìn thấy hả ? , thôi vào sắp mâm đi rồi sang gọi em Hưng về để ăn cơm " . Một giọng nói vọng ra từ trong bếp
" Đây con đang vào đây " . Hắn đáp lại
15 phút sau , tại bàn ở ngoài phòng khách , cả nhà hắn đang ăn cơm .
" Quang , đưa điều khiển ti vi cho bố , bật thời sự đi , suốt ngày hoạt hình ". Một người đang ông trung niên dáng vẻ hơi gầy yếu ngồi cạnh hắn nói với hắn
" Khổ quá bố ơi , sắp hết rồi đang đoạn hay ! " . Hắn trả lời
" Không nói nhiều nữa ! , đưa điều khiển đây " . Bố hắn giọng hơi giận mắng
" Đây bố này " . Hắn đành ngậm ngùi đưa điều khiển cho bố
" Quang à , con năm này 18-19 tuổi đầu rồi , game-giếc ít thôi , hoạt hình vừa thôi , lo mà học đi còn phải giúp đỡ bố mẹ chứ ? . Nhà mình đâu có khá giả gì nên không có điều kiện như con nhà người ta mà cho con đi học lại được đâu . Nên con phải cố gắng mà học đi , chơi ít thôi , game nó chỉ là phụ thôi , giờ có thêm em Hưng rồi nên con phải cố lên đi " . Ngồi đối diện hắn là một người phụ nữ trung niên dáng mệt mỏi đang cho 1 đứa bé tầm 3-4 tuổi ăn cơm , nói với hắn .
" Vâng , con biết rồi " . Hắn cúi đầu vừa ăn vừa trả lời
" Suốt ngày vâng với dạ , có bao giờ nghe đâu , tối qua làm gì mà 1h sáng chưa ngủ ? , lấy sức đâu mà học ? , cứ kiểu này thì tao phải lấy cái máy tính xuống cho đỡ suốt ngày chơi điện tử " . Bố hắn nói
Hắn im lặng không nói , ăn nhanh xong bữa cơm hắn liền đứng dậy đi lên gác
vì hắn quá hiểu dù có nói lại cũng chỉ bị ăn mắng nhiều hơn mà thôi , im đi cho nó lành .
Vào phòng khóa cửa lại , hắn lại ngồi vào trước cái máy tính rồi nhẹ nhàng thở dài một cái , tuy hắn không nói gì nhưng thật ra hắn rất khó chịu .
" Đâu cần suốt ngày nói cơ chứ ? mình đâu có phải ngu đâu mà không hiểu ... " Hắn nghĩ thầm .
Ngấm nghĩ một chút , hắn lại lên mạng đọc tiểu thuyết , đây là một sở thích khác của hắn ngoài game ra , thực ra hắn mới bắt đầu đọc tiểu thuyết từ năm lớp 11 , ngay từ khi bắt đầu đọc hắn đã bị cuốn hút bởi những thế giới đầy mầu sắc và tình tiết của truyện và gần như chìm đắm trong đó , 4 năm đọc tiểu thuyết đã làm hắn sớm mất đi hứng thú ban đầu , hiện tại hắn đọc chỉ là một loại thói quen hay nói thật ra là cho " đỡ nghiện " đi .
" 12 giờ rồi !? " . Giật mình nhìn đồng hồ , hắn đang chuẩn bị tắt máy tính để đi ngủ sớm , mai 5h30 phải bò dậy đi học thì hắn thấy ngoài Tab truyện hắn đang đọc còn 1 Tab nữa đã mở ra từ bao giờ . " Mình đâu có bật cái gì đâu nhỉ ? , chẳng lẽ là game mới nào đó mà mình vừa mở ? " . Hắn tò mò nên click vào Tab mới hiện ra .
Một cửa sổ mới hiện ra , web chỉ toàn một màu đen , giữa màn hình có dòng chữ màu trắng :" Bạn đã đọc nhiều tiểu thuyết ? , chơi nhiều game ? , bạn thấy chán với những game bình thường rồi ? , xin chúc mừng bạn , bạn là người duy nhất trên thế giới này có cơ hội tham gia vào game mới của chúng tôi , xin hãy điền ngày tháng năm sinh dưới đây để tham gia ngay vào game này " . Và bên dưới là : " Ngày tháng năm sinh " cùng một chỗ để điền vào .
Tò mò nên hắn liền điền ngay thông tin vào dòng đấy . Một cửa sổ khác hiện ra có tiêu đề " Điều khoản sử dụng " . Lười đọc nên hắn ấn ngay nút xác nhận
Một thông báo khác lại hiện ra :" Bạn đã đọc kỹ điều khoản sử dụng và thực sự xác nhận ? " .
Hắn nhấp vào " OK"
Lại một thông báo khác hiện ra : " Bạn chắc chắn chứ ? "
Mất kiên nhẫn hắn lại ấn ngay vào " OK "
Lại một thông báo khác hiện tiếp ra : " Bạn thực sự chắc chắn xác nhận ? "
" Mợ nó " . Tức mình hắn chửi tục một cái rồi ấn tiếp vào " OK "
Một thông báo khác tiếp tục hiện ra : " Nếu bạn thực sự chắc chắn xác nhận , mọi việc sẽ không thay đổi được sau khi xác nhận . Bạn thực sự chấp nhận ? "
Lẩm nhẩm hỏi thăm tổ tiên người làm ra cái game này , hắn nghiến răng ấn vào nút " OK"
Ngay sau khi hắn vừa ấn vào nút " OK" , ngón tay trỏ của hắn bất chợt đau nhói một cái , hắn liền rụt tay lại như phản xạ và đưa lên xem , kỳ lạ không thấy gì khác thường cả .
Hắn đâu biết là lúc ngón tay hắn bị đau , một giọt máu từ tay hắn tự nhiên chảy ra rồi biến mất vào hư không , hiện tại đang tối nên hắn không để ý .
Hắn lại đưa mắt lên màn hình máy tính . Tối thui , máy tính tự tắt !? , lấy làm lạ nhưng hắn kệ , mai rồi tính . Nghĩ vậy nên hắn lên giường nằm ngủ , hẹn đồng hồ báo thức là 5h30 phút sáng , hắn từ từ chìm vào giấc ngủ .
Khi hắn đang ngủ say , một giọng nói điện tử vang lên trong đầu hắn mà hắn không hay biết : " Xác nhận hoàn tất , trò chơi bắt đầu !? ".
Tiếp sau đó thân hình hắn bị một đoàn ánh sáng trắng vây quanh rồi từ từ biến mất .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.