Trò Chơi

Chương 11: Hai người !?

Tử Tiêu

08/04/2014

Thấy hắn thất thần hồi lâu , Tử đứng sau hắn hắng giọng nói : " Vì có thể có những thứ ngươi chưa bao giờ nhìn thấy hoặc nghe thấy hay tóm lại là chưa biết . Vì vậy ngươi có thể đổi thêm nhiều thứ ngoài hệ thống của ngươi qua Ta . Nhưng giá tiền thì .... ngươi phải tự hiểu .. heh ".

Không hiểu sao hắn tự nhiên thấy nụ cười của Tử có vẻ cực kỳ gian xảo .... . Một lát sau , hắn gật gật đầu : " Ok , ta hiểu rồi , ngươi giống như là chợ đen phải không ? ".

Tử trợn mắt nhìn hắn : " Ngươi bảo ta là chợ đen ? ".

Hắn cười cười : " Thế không phải thế còn gì ? không tin ngươi lên google tìm định nghĩa chợ đen xem , à mà ngươi biết google phải không ".

"Kể ra thì cũng đúng .... mình đúng là bán hàng lậu vượt mặt hệ thống thật .. ". Tử nghĩ vậy nên trực tiếp lựa chọn im lặng

"E hèm , ngươi thấy đấy ngươi cũng 19-20 tuổi rồi ". Tử hắng giọng chuyển chủ đề

"Vậy thì sao ? ". Hắn không hiểu

"Cơ thể ngươi đã không còn ở độ tuổi thích hợp để phát triển và tu luyện nữa ! ". Tử thong thả đáp

"Vì vậy nên ta định chuyển cơ thể ngươi trở về lúc 11-12 tuổi ? ngươi thấy sao ? ".

"Đưa ta trở về lúc 11-12 tuổi ? ".Hắn kinh ngạc

"Phải ! ngươi còn ý kiến gì không ? ta sẽ làm ngay bây giờ ? ".

"Ta không chuyển có được hay không ? " .

"Không ! , cái này là bắt buộc ". Tử đáp

"Thế ngươi còn hỏi ta làm gì ?". Hắn tức giận hỏi Tử

"Ta thích hỏi thì hỏi thôi , có làm sao không ? ". Tử vui vẻ , quả thực là sau khi Tử bị ăn quả đắng từ hắn , trong lòng luôn khó chịu , đến nay mới trả thù được .



Thấy vẻ tức giận của hắn , Tử mỉm cười khoan khoái : " Được rồi ta bắt đầu đây ".

Nói là làm Tử liền giơ một ngón tay chỉ vào hắn một cái , Hắn chỉ thấy tầm nhìn của mình đột ngột giảm xuống , mãi đến khi dừng lại , hắn cúi xuống nhìn cơ thể của mình , chỉ thấy chiều dài của tay , chân ngắn đi , cơ thể bé hơn trước , ngoài ra nhìn cũng chả có gì khác lạ cả .

"Yên tâm đi , ta chỉ đưa cơ thể ngươi về trạng thái 11-12 tuổi thôi , các thông số còn lại của ngươi vẫn giữ nguyên , quá lợi cho ngươi còn gì ? ".

"Tử có cái gương nào không ?". Hắn gật gật đầu rồi quay sang hỏi Tử

"Có , 300 điểm thưởng ! ". Tử đáp

Hắn trợn mắt hỏi : " Tử , ngươi tính ăn cướp hả ? ".

Tử nhún vai : " Thì ta chỉ trả lời ngươi mà thôi , mua hay không do ngươi ? ".

Hắn tức giận không thèm nói với Tử nữa mà quay sang hỏi hệ thống :" Hệ thống , tìm kiếm , gương ! ".

Một loạt hình ảnh về gương lập tức xuất hiện trước mặt hắn .

Lúc nhìn qua giá tiền , hắn hết hồn lẩm bẩm :" 100 , 150 , 200 , ....mợ nó 500 ? .... ăn cướp rồi , cả hệ thống và tên Tử kia đều là cướp ! .. ".

Thất thần một lúc , hắn lắc lắc đầu : " Thôi được rồi Tử , không nói lăng nhăng nữa , ngươi có thể nói qua cho ta biết về cái trò chơi ta đang tham gia hay không , ngươi biết ta không đọc cái hướng dẫn mà ! ". ( lời của tác giả : điều khoản và hướng dẫn sử dụng là như nhau nhé !)

Tử gật đầu : " Ngươi còn nhớ các tiểu thuyết và game ngươi từng chơi chứ , ngươi đọc có thấy rằng các nhân vật chính đều sẽ trở thành cường giả vì toàn gặp những vận may " Nghịch thiên " hay không ? , sống còn dai hơn gián đập hoài không chết hay không ? . Sai rồi , họ có thể trở thành như vậy vì có chúng ta giúp đỡ , nhiệm vụ của ngươi là giúp đỡ họ để họ có thể trở thành cường giả như kết thúc tiểu thuyết ngươi đã đọc . Mà nữa , cái đó không hẳn là tiểu thuyết đâu , nó là CHÚNG TA dùng thông linh thuật nhờ một số người ở địa cầu viết nên đấy , có một số cái là thực ! . Ngươi nên nhớ rằng , ngươi KHÔNG PHẢI là nhân vật chính , ngươi chỉ là người giúp đỡ họ mà thôi , ta không cần biết ngươi làm cách nào , miễn là giúp đỡ họ có kết thúc giống như ngươi đã nhớ là được ".

Hắn lặng đi suy nghĩ một chút rồi hỏi Tử : " Vậy , ta còn có thể quay trở về hiện thực không ? quay về thế giới của ta hay không ? ".

Tử lắc đầu : " Ta không thể cho ngươi biết được ".



"Làm thế nào để kết thúc trò chơi này ? làm thế nào để ta có thể hoàn thành nó " . Hắn hỏi tiếp

"Ngươi phải tự tìm cách , ta không nói được ". Tử vẫn lắc đầu đáp

"Vậy nói cách khác là ta chỉ là một nhân vật phụ ẩn mình trong bóng tối mà giúp người khác ? ".

"Phải ! " .

"Nếu ta từ bỏ thì sao ? ". Hắn trầm ngâm một lúc rồi nói

"Ngươi sẽ bị xóa bỏ ! ".

"Xóa bỏ ? "

"Xóa bỏ sự tồn tại của ngươi cùng tất cả mọi thứ có liên quan đến ngươi gồm cha mẹ , gia đình ngươi .... tất cả mọi người biết ngươi ". Tử giọng lành lạnh đáp

"Được rồi .... ta hiểu rồi .... giờ ta đang ở đây thì ở địa cầu , bố mẹ ta có lo lắng khi ta biến mất không ? ". Hắn im lặng rồi nói

"Ta đã tạm thời xóa sự hiện diện của ngươi rồi , sẽ không ai nhớ đến ngươi nữa đâu .... hiện tại là thế ... yên tâm đi , ta đã sắp sẵn một tương lai tốt đẹp cho gia đình ngươi rồi ... nếu một ngày ngươi có thể trở về ... thì lúc đó tính sau ". Tử thở dài

Hai người im lặng một hồi lâu , cuối cùng Tử lên tiếng : " Cũng khá lâu rồi đó , ngươi xem cần gì đổi nữa hay không ? nếu không thì trở lại với thân xác của ngươi đi ! lúc này ngươi đang là linh hồn thể thôi ! Để lâu quá , chẳng may có con thú nào đi ngang qua ăn thịt ngươi thì ta không chịu trách nhiệm ".

Hắn gật đầu : " Thôi được rồi , hiện tại không cần gì nữa , gặp ngươi sau , Tử ! ".

Tử phất tay một cái , Hắn lập tức biến mất như chưa từng xuất hiện ở đây vậy . Lúc hắn biến mất , sau lưng Tử đột ngột xuất hiện hai người , một nam một nữ . Tử đứng chắp tay thở dài như đã biết thể nào hai người này cũng xuất hiện .

Tử lắc đầu , quay người lại mỉm cười

" Lạc Long Quân , Âu Cơ tiên tử , hai người đã đến rồi sao ? ".

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trò Chơi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook