Trở Lại Trước Khi Lão Công Tự Cung
Chương 21:
Mộ Lan Chu
08/03/2024
Uông Đại Hạ vỗ bàn đứng lên: "Quả nhiên ta rất giống Sở Trang Vương, chúng ta đều thích cưỡi ngựa săn bắn, chán ghét những người ngày ngày khuyên can chúng ta tiến bộ, nghe nhiều rất phiền.”
Trần lão bản thầm nghĩ: Sở Trang Vương người ta giả vờ thích, còn cậu thì thật sự thích!
Ngụy Thái Vi đang muốn tiếp tục nói, một đội cẩm y vệ chạy như bay mà đến, Uông Đại Hạ lúc này đứng thẳng, vô cùng nổi bật giữa đám khách nhân đang ăn hoành thánh.
Cẩm Y Vệ cầm đầu liếc mắt đã thấy hắn, vỗ mông ngựa lao thẳng tới quán vằn thắn.
Vừa nhìn là Cẩm Y Vệ mang tú xuân đao, thực khách yên tĩnh như ve sầu lạnh, ngồi bất động ở vị trí, chỉ sợ bị Cẩm Y Vệ bắt đi.
“Ngươi là Uông Đại Hạ?" Cẩm Y Vệ cưỡi ngựa, dùng roi chỉ vào Uông Đại Hạ hỏi: "Con trai thứ hai của Uông Bá Đạt?”
Uông Đại Hạ không vui: "Ngươi gọi thẳng tên ta thì thôi, nhưng cha ta là võ quan có tước vị, đường đường là chỉ huy sứ binh mã ty Bắc thành, thế tập Thiên Hộ đời thứ năm, tổ tông nhà ta năm đó đi theo Thành Tổ hoàng đế xuôi nam tĩnh nan, dựa vào bản lĩnh thật sự giành được tước vị. Ngươi gọi cha ta Uông Thiên Hộ hoặc là Uông Chỉ Huy Sứ cũng được, giáp mặt gọi thẳng đại danh của lão gia tử nhà ta, không sợ bị cắt lưỡi sao?!"
Uông Đại Hạ mới sinh nghé con không sợ hổ, dám cứng rắn chống lại Cẩm Y Vệ.
Trần lão bản sợ tới mức run lẩy bẩy, kéo ống tay áo Uông Đại Hạ: "Tổ tông, cậu nói ít đi.”
Cẩm Y Vệ cười lạnh một tiếng, vung roi quất vào mặt Uông Đại Hạ.
Uông Đại Hạ không biết Sở Trang Vương nhưng phản xạ rất nhanh, hắn thuận tay nhấc dây buộc ngựa lên, ném về phía roi, roi quất bay dây buộc ngựa, loảng xoảng một tiếng, đập đổ chậu đồng đựng rau thơm.
Cẩm y vệ thẹn quá hóa giận, vung roi đánh tiếp, Uông Đại Hạ dứt khoát nhặt chậu đồng lên, giơ lên đỉnh đầu làm khiên chắn, co cẳng chạy như điên, linh hoạt né tránh trong chợ đêm chật hẹp.
Đám Cẩm Y Vệ thúc ngựa đuổi theo, đương nhiên ngựa chạy nhanh hơn hai chân của Uông Đại Hạ, nhưng Uông Đại Hạ không đi đường bình thường, chuyên chạy đến những nơi đông người, lúc thì nhảy bàn, lúc thì lên phòng vén ngói, thoát khỏi vòng vây của Cẩm Y Vệ.
Trần lão bản thầm nghĩ: Sở Trang Vương người ta giả vờ thích, còn cậu thì thật sự thích!
Ngụy Thái Vi đang muốn tiếp tục nói, một đội cẩm y vệ chạy như bay mà đến, Uông Đại Hạ lúc này đứng thẳng, vô cùng nổi bật giữa đám khách nhân đang ăn hoành thánh.
Cẩm Y Vệ cầm đầu liếc mắt đã thấy hắn, vỗ mông ngựa lao thẳng tới quán vằn thắn.
Vừa nhìn là Cẩm Y Vệ mang tú xuân đao, thực khách yên tĩnh như ve sầu lạnh, ngồi bất động ở vị trí, chỉ sợ bị Cẩm Y Vệ bắt đi.
“Ngươi là Uông Đại Hạ?" Cẩm Y Vệ cưỡi ngựa, dùng roi chỉ vào Uông Đại Hạ hỏi: "Con trai thứ hai của Uông Bá Đạt?”
Uông Đại Hạ không vui: "Ngươi gọi thẳng tên ta thì thôi, nhưng cha ta là võ quan có tước vị, đường đường là chỉ huy sứ binh mã ty Bắc thành, thế tập Thiên Hộ đời thứ năm, tổ tông nhà ta năm đó đi theo Thành Tổ hoàng đế xuôi nam tĩnh nan, dựa vào bản lĩnh thật sự giành được tước vị. Ngươi gọi cha ta Uông Thiên Hộ hoặc là Uông Chỉ Huy Sứ cũng được, giáp mặt gọi thẳng đại danh của lão gia tử nhà ta, không sợ bị cắt lưỡi sao?!"
Uông Đại Hạ mới sinh nghé con không sợ hổ, dám cứng rắn chống lại Cẩm Y Vệ.
Trần lão bản sợ tới mức run lẩy bẩy, kéo ống tay áo Uông Đại Hạ: "Tổ tông, cậu nói ít đi.”
Cẩm Y Vệ cười lạnh một tiếng, vung roi quất vào mặt Uông Đại Hạ.
Uông Đại Hạ không biết Sở Trang Vương nhưng phản xạ rất nhanh, hắn thuận tay nhấc dây buộc ngựa lên, ném về phía roi, roi quất bay dây buộc ngựa, loảng xoảng một tiếng, đập đổ chậu đồng đựng rau thơm.
Cẩm y vệ thẹn quá hóa giận, vung roi đánh tiếp, Uông Đại Hạ dứt khoát nhặt chậu đồng lên, giơ lên đỉnh đầu làm khiên chắn, co cẳng chạy như điên, linh hoạt né tránh trong chợ đêm chật hẹp.
Đám Cẩm Y Vệ thúc ngựa đuổi theo, đương nhiên ngựa chạy nhanh hơn hai chân của Uông Đại Hạ, nhưng Uông Đại Hạ không đi đường bình thường, chuyên chạy đến những nơi đông người, lúc thì nhảy bàn, lúc thì lên phòng vén ngói, thoát khỏi vòng vây của Cẩm Y Vệ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.