Trở Lại Trước Khi Lão Công Tự Cung

Chương 54:

Mộ Lan Chu

13/03/2024

Lần này Uông Đại Hạ rốt cục hiểu được câu yểu điệu thục nữ trong, quân tử hảo cầu, cầu còn không được, trằn trọc xoay người. Xoay người liên tục trên giường La Hán như bánh bột được cán nhuyễn, tà niệm quấn thân.

Bỗng dưng, hương án truyền đến một tiếng bốp, làm Uông Đại Hạ sợ tới mức ngồi thẳng dậy, ôm gối nơm nớp lo sợ nói: "Ai?”

Tất nhiên là không ai trả lời.

Uông Đại Hạ run rẩy lấy liềm lửa từ trong bao phục ra, đốt nến, thì ra là bài vị "vong phu Uông Nhị Lang" trên hương án đã ngã.

Đang yên đang lành sao lại ngã?

Uông Đại Hạ nâng bài vị lên, cẩn thận kiểm tra, hương án không có vấn đề, bày đoan chính, bệ bài vị bằng phẳng, đặt vững vàng trên hương án, vì sao lại đổ?

Đáp án chỉ có một, đó chính là có ma!

Nhất định là cố lang của tiểu quả phụ nhìn hắn tơ tưởng nương tỉnh mình nên hiển linh.

Uông Đại Hạ cả người tóc gáy dựng đứng, bất chấp nguy hiểm thất thân, chạy lên lầu, gõ cửa nói: "Ngụy đại phu, có quỷ!"

Ngụy Thái Vi nghĩ làm sao lấy lại được sự tín nhiệm của Uông Đại Hạ lúc này cũng không ngủ, nghe vậy khoác áo mở cửa, "Quỷ gì?"

“Cố lang chết tiệt của nàng." Uông Đại Hạ nhìn thấy người sống, bỗng nhiên thân thiết: “Bài vị của huynh ấy bị ngã, chắc đã nhìn thấy ta ngủ ở nhà nàng nên tức giận quay về.”

Ngụy Thái Vi hết chỗ nói: Cố lang chết tiệt của nàng chính là hắn! Con ma đó đến kìa!

Ngụy Thái Vi xuống lầu, Uông Đại Hạ đi theo phía sau nàng, lại thấy một bóng đen từ trên hương án nhảy xuống, là một con chuột.



Uông Đại Hạ cởi giày đập vào bóng tối, con chuột chết ngay tại chỗ.

Thì ra là chuột ăn vụng quả cúng trước linh vị, đụng ngã linh bài, chạy đi trước khi Uông Đại Hạ thắp nến.

Sợ bóng sợ gió một hồi.

Ngụy Thái Vi nói: "Ngài xử lý xong con chuột rồi, không có quỷ thần gì đâu, ngủ đi.”

Uông Đại Hạ gật đầu, chỉ vào linh bài nói: "Nàng có thể mang linh bài lên lầu không? Ta...... Ta khiếp sợ, ngủ không được. Luôn cảm thấy bài vị này đang nhìn ta.”

Ngụy Thái Vi cảm thấy buồn cười: Hắn sợ chính mình?

Uông Đại Hạ cho rằng Ngụy Thải Vi không chịu, vội vàng nói: "Ta thêm tiền, hai lượng có đủ hay không?"

Ngụy Thải Vi lại có hiểu biết mới đối với cố lang: Thì ra Uông Xưởng Công quyết đoán sát phạt sợ quỷ!

Uông Đại Hạ: "Năm lượng?

“Không cần. Ta sẽ không thừa dịp người khác gặp khó khăn mà vòi vĩnh." Ngụy Thải Vi ôm linh bài lên lầu.

Uông Đại Hạ thả lỏng, ngồi ở trên giường La Hán, đang muốn thổi tắt nến, dừng lại, rốt cuộc lòng còn sợ hãi, không dám ngủ trong bóng tối.

Dứt khoát để cho ngọn nến sáng, như thế, một giấc đến bình minh.

Thái Vi bị tiếng rao hàng của người bán bánh quẩy đậu hũ trong hẻm đánh thức.



Nàng xuống lầu mua năm cái bánh quẩy, một hũ đậu, người bán hàng muốn tưới nước sốt mặn lên đầu đậu hũ, Ngụy Thải Vi ngăn cản, "Không cần, ta thích ngọt.”

Người bán hàng gánh hàng đi đi, Ngụy Thái Vi gọi gã lại: "Chờ một chút."

Nàng cầm cái chén nhỏ: “Để riêng nước sốt vào đây.”

Cố lang thích đậu hũ muối.

Người bán hàng thêm tỏi băm, tương rau hẹ vào chén, đang chuẩn bị rắc rau thơm thì Ngụy Thái Vi nói: "Không cần rau thơm.”

Cố lang ghét rau thơm.

Ngụy Thái Vi mua bữa sáng đã đánh thức Uông Đại Hạ đánh thức, hắn lập tức đứng lên mặc quần áo rửa mặt, chỉ sợ tiểu quả phụ lại thừa dịp hắn ngủ quấy rầy hắn.

Chờ hắn rửa mặt chải đầu xong, Ngụy Thái Vi đã bày điểm tâm lên bàn.

Đậu hũ và bánh quẩy, thức ăn bình thường nhất, lại khiến Uông Đại Hạ thèm, tối hôm qua hắn chỉ ăn dưa hấu và bánh rán đường đỏ, hiện tại rất đói, nhưng người của Binh Mã ty Bắc thành còn chưa rút lui, hắn vẫn chưa thể đi ra ngoài.

“Cùng ăn đi." Ngụy Thái Vi bỏ vào trong bát đậu hũ của mình hai muỗng đường trắng hoa tuyết.

“Dù sao tối hôm qua ngài cũng trả tiền rồi." Ngụy Thải Vi nói.

“Phải ha, ta trả tiền rồi mà.”

Uông Đại Hạ ngồi đối diện, múc cho mình một chén đậu hũ, trước tiên ngửi mùi muối, sau khi xác nhận không có rau thơm, mới bắt đầu ăn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trở Lại Trước Khi Lão Công Tự Cung

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook