Trở Thành Tiểu Thư

Chương 13

beheo_dethuong_050

11/11/2013

Nó vừa bước chân ra khỏi cửa Trang liền quỳ sụp xuống mà kể lể, cả lớp cũng hùa vào chử.i sau lưng nó mà đâu biết nó vẫn đang dựa lưng vào cửa lớp. nó cười khẩy bỏ đi 1 mạch, nó không muốn ở đây nữa, nếu nó còn ở đây nghe những lời đó nó không nghĩ mình sẽ chịu đựng được mà không đổ máu

nó muốn ở 1 mình, yên bình và hưởng thụ âm nhạc như là nó trước kia và địa điểm nó chọn là sân thượng, nó muốn ra biển nhưng có lẽ bây giờ không được rồi

nó mở cửa, khí lạnh ùa thẳng vào mặt , tê tái cả tấm lòng lẫn cơ thể bé nhỏ. 1 giọt nước mắt khẽ lăn dài trên đôi mi đẹp đẽ nhưng khí lạnh đã không để nó chạm tới mặt đất cũng như làm cho khuôn mặt nó lạnh cóng để không 1 giọt nào có thể rơi thêm

nó đi đến lan can, nhìn xuống dưới mà thì thầm rằng:

-không biết.......liệu nhảy xuống đó sẽ như thế nào? _câu hỏi đầy tâm trạng nhưng không lời giải đáp.

nó vương người ra ngoài lan can, 1 ít, 1 ít, 1 ít nữa và......................

-KHÔNGGGGGGGGGGGGGGGG_tiếng 1 người con trai hét lên, nó cảm thấy ấm có vẻ ai đó đang ôm nó

quay người lại nó thấy hắn, mặt đã trắng nay lại trắng hơn nếu không muốn nói là như xác chết

-cô hâm à? làm cái quái gì thế hả? muốn chết sao? ai cho cô cái quyền đó hả?_hắn tuông 1 tràng chẳng cho nó nói câu nào

nó nhíu mày đầy khó chịu

-đ.iên sao?_nó nói

-cô..........tôi cứu cô mà cô nói vậy với ân nhân hả?_hắn giận dữ thét lên

-ai mượn_nó nói rồi tiếp tục nhoài người ra ngoài lan can

-này này đừng làm bậy nhá_hắn hét

nó với lấy gì đó rồi quay vào trong, trong lòng nó bây giờ là 1 em mèo với bộ lông trắng toát như tuyết. thì ra con mèo này bị mắc kẹt trên cái gờ ngoài lan can nên nó với tới để bế lên. nó thấy hắn khẽ thở dài

-sao cô không nói trước chứ_hắn làm bộ giận dỗi nói

-anh có cho tôi nói à?_nó nói, đôi mắt nhìn vào hắn chả chút ngại ngùng

-ơ......_hắn cứng họng bởi thực tế hắn có cho nó nói câu nào đâu

-chuyện gì vậy cưng? anh chờ lâu quá rồi đới_tiếng Vũ bất chợt vang lên. hắn quay người lại nhìn, nó cũng nhìn. trên tay Vũ bây giờ là cả 1 túi đồ lỉnh kỉnh



-không có gì đâu anh. ta đi thôi_hắn nói

-sao con bé ở đây?_Vũ thấy nó, hất mặt về phía nó mà hỏi

-thk_chả để cho hắn trả lời, nó nói rồi bế con mèo đi thẳng, ở đây có lẽ quá lạnh cho con mèo bé nhỏ

-này bé cưng. anh nghĩ em không muốn về lớp vậy tại sao không đi với bọn anh nhỉ?_Vũ gọi với theo tay thì dơ dơ bịch đồ

nó quay người lại, vuốt vuốt bộ lông mèo ra vẻ nghĩ ngợi rồi nói rằng:

-được! nhưng tôi không nghĩ chúng ta sẽ ở đây

nói rồi nó đảo mắt vòng tròn làm cho Vũ bật cười khanh khách

-đương nhiên rồi pé iu ạ_anh nói rồi lại nắm tay nó lôi đi còn hắn lẽo đẽo theo sau

nơi dừng chân của bọn nó là phòng của..................hiệu trưởng -_-

-làm gì ở đây?_nó hỏi nhưng tay vẫn đang gạc tất cả các đồ trên salong để mình có thể ngồi

-nhậu. cưng tham gia không?_Vũ nói, tay đung đưa chai rượu loại mạnh

-không_nó nói đầy dứt khoác

-thì thôi. anh cũng chả muốn đầu độc pé cưng đâu_Vũ nói, giọng phấn khởi rõ rệt

-nhưng anh đang đầu độc em đây NÀYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYY_hắn tức giận hét lên

-mày đang làm mất hình tượng mày xây dựng từ lúc còn cởi chuồng tắm mưa đấy. im và ngồi xuống nhanh_Vũ nói, tặng kèm cho hắn cả 1 nụ cười đểu giả

-anh............bla....bla...._hắn tuông 1 tràng thế là cuộc đấu khẩu của 2 người "men" bắt đầu chả khác mấy mụ bán cá là mấy -_-

.......................bla..................bla.............

-hừ hừ....._nó ngồi vuốt bộ lông mèo mà mặt mày đầy u ám

-IM NGAY_nó hét lên hết mức có thể khiến cho 2 tên kia im bặt, lặng lẽ ngồi xuống lụm lấy mấy chai rượu



đang định đưa lên miệng uống thì.........

-khoan._nó nói

-SAO?_2 tên kia đồng thanh

-anh không nói nhưng hắn..........._nó nói

-à. ý cưng là nó chưa đủ tuổi chứ gì? đừng lo, nó biết uống từ khi mới lên 3 đó_Vũ nói

nó nghe vậy rồi im lặng nhìn 2 người đó uống rượu mà như uống nước lã

-mà có chiện gì sao cô bỏ lên sân thượng lạnh lẽo thế?_hắn bất chợt hỏi nó, Vũ cũng ngừng uống mà quay qua nhìn nó

-có phải mấy đứa trong lớp làm gì cưng không?_Vũ nói, mặt đằng đằng sát khí

-........_nó im lặng, ngước nhìn bầu trời qua ô cửa sổ. 1 sự khẳng định hay 1 sự phủ định?

"RỐP"

chai rượu vỡ thành trăm mảnh trong tay Vũ. anh thật sự đã nổi giận

-anh à. bình tĩnh đi_hắn thấy tình huống không hay vội lên tiếng

-pé nói đi. là ai?_Vũ mặc kệ lời hắn vẫn nhìn chằm chằm vào nó

-........_nó vẫn im lặng

-AI?_Vũ đã đứng ở chỗ nó từ bao giờ

-........._trả lời anh vẫn là sự im lặng bất tận đến ngoan cố của nó

-nếu pé không nói đừng trách anh dùng biện pháp mạnh nhé

-........_nó vẫn im lặng. nhìn thẳng vào đôi mắt nâu cà phê của Vũ mà thách thức

Vũ cuối xuống, cuối xuống, cuối xuống...........

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trở Thành Tiểu Thư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook