Trở Về 1960, Dọn Sạch Gia Sản Xông Pha Đất Hong Kong
Chương 25:
Cảnh Tố Như Cố
08/02/2024
“Đại ca, người ngoài cửa đang thúc giục, chúng ta phải đi ngay.”
Lâm lão tam thúc giục nói, Lâm đại phu nhân thấy thế đều nóng nảy lên, ngữ khí nói chuyện nhất thời không khống chế được.
“Không được, không thể đi, Tâm Dao nhà ta còn chưa tìm được các ngươi không thể bỏ lại Tâm Dao nhà ta.”
"Đại tẩu, Lâm gia chúng ta trên dưới mấy chục người lên kế hoạch trốn đi thì nói dừng là có thể dừng sao, nếu bỏ lỡ cơ hội hôm nay, về sau chúng ta còn có thể đi sao, không có lý gì để cho mấy chục người chúng ta vì Tâm Dao mà kẹt lại."
Mẹ Lâm Hạo Vũ miệng lưỡi nhanh nhảu, vừa nghe Lâm đại phu nhân nói không cho rời đi, lời trong lòng liền tuôn hết ra.
“Đúng vậy! Chị dâu, bây giờ không phải lúc hành động theo cảm tính.
Lâm lão tam phụ trách liên hệ người ta, người ta lần này nể tình mới mạo hiểm hộ tống chúng ta rời đi, sợ là không có lần sau! Lần sau biết người ta có còn vì chút tiền kia mà mạo hiểm nữa không?”
"Đại phu nhân đều nói lúc này cả nhà đều không cho phép ai rời đi, như thế nào Tâm Dao còn không hiểu chuyện như vậy, nó chạy ra bên ngoài rồi xảy ra chuyện không phải sẽ liên lụy mọi người sao?"
Động chạm vào lợi ích cá nhân, thanh âm tranh cãi bất đồng vang dội khắp nhà chính của Lâm gia, Lâm đại lão gia dù có muốn tìm kiếm Lâm Tâm Dao nhưng ông ta cũng không có biện pháp để không tổn hại lợi ích toàn bộ Lâm gia.
“Câm miệng, các người dám bỏ lại Tâm Dao nhà tôi, tôi sẽ cho các người toàn bộ đều không đi được.”
“Chị dâu, hoặc là chị ở lại chờ Tâm Dao, hoặc là cùng rời đi nhưng đừng trách chúng tôi không đợi Tâm Dao.”
Mấy câu nói như vậy liền khơi mào mâu thuẫn, tiếng tranh chấp của Lâm đại phu nhân cùng những người khác làm cho cả Lâm gia náo loạn không khác gì một cái chợ.
“Phụ thân, hiện tại nán lại tìm Tâm Dao thì không thực tế lắm, nếu không chúng ta nhờ Vương bá phụ hỗ trợ tìm kiếm đi! Chờ tìm được người rồi đưa đến hội hợp với chúng ta, chúng ta đến bến cảng chờ Tâm Dao trước.”
Anh trai của Tâm Dao sợ cha và mẹ ruột để cho cậu ta kẹt lại, vội vàng đề xuất ý kiến, cô em gái ruột này từ nhỏ đến lớn tùy hứng bốc đồng như vậy làm cho trưởng tử Lâm gia như cậu ta chịu không ít thiệt thòi, cho nên tình cảm của Lâm lão đại (gọi anh trai của Tâm Dao) đối với Lâm Tâm Dao còn ở dưới mức anh em bình thường.
Lâm lão tam thúc giục nói, Lâm đại phu nhân thấy thế đều nóng nảy lên, ngữ khí nói chuyện nhất thời không khống chế được.
“Không được, không thể đi, Tâm Dao nhà ta còn chưa tìm được các ngươi không thể bỏ lại Tâm Dao nhà ta.”
"Đại tẩu, Lâm gia chúng ta trên dưới mấy chục người lên kế hoạch trốn đi thì nói dừng là có thể dừng sao, nếu bỏ lỡ cơ hội hôm nay, về sau chúng ta còn có thể đi sao, không có lý gì để cho mấy chục người chúng ta vì Tâm Dao mà kẹt lại."
Mẹ Lâm Hạo Vũ miệng lưỡi nhanh nhảu, vừa nghe Lâm đại phu nhân nói không cho rời đi, lời trong lòng liền tuôn hết ra.
“Đúng vậy! Chị dâu, bây giờ không phải lúc hành động theo cảm tính.
Lâm lão tam phụ trách liên hệ người ta, người ta lần này nể tình mới mạo hiểm hộ tống chúng ta rời đi, sợ là không có lần sau! Lần sau biết người ta có còn vì chút tiền kia mà mạo hiểm nữa không?”
"Đại phu nhân đều nói lúc này cả nhà đều không cho phép ai rời đi, như thế nào Tâm Dao còn không hiểu chuyện như vậy, nó chạy ra bên ngoài rồi xảy ra chuyện không phải sẽ liên lụy mọi người sao?"
Động chạm vào lợi ích cá nhân, thanh âm tranh cãi bất đồng vang dội khắp nhà chính của Lâm gia, Lâm đại lão gia dù có muốn tìm kiếm Lâm Tâm Dao nhưng ông ta cũng không có biện pháp để không tổn hại lợi ích toàn bộ Lâm gia.
“Câm miệng, các người dám bỏ lại Tâm Dao nhà tôi, tôi sẽ cho các người toàn bộ đều không đi được.”
“Chị dâu, hoặc là chị ở lại chờ Tâm Dao, hoặc là cùng rời đi nhưng đừng trách chúng tôi không đợi Tâm Dao.”
Mấy câu nói như vậy liền khơi mào mâu thuẫn, tiếng tranh chấp của Lâm đại phu nhân cùng những người khác làm cho cả Lâm gia náo loạn không khác gì một cái chợ.
“Phụ thân, hiện tại nán lại tìm Tâm Dao thì không thực tế lắm, nếu không chúng ta nhờ Vương bá phụ hỗ trợ tìm kiếm đi! Chờ tìm được người rồi đưa đến hội hợp với chúng ta, chúng ta đến bến cảng chờ Tâm Dao trước.”
Anh trai của Tâm Dao sợ cha và mẹ ruột để cho cậu ta kẹt lại, vội vàng đề xuất ý kiến, cô em gái ruột này từ nhỏ đến lớn tùy hứng bốc đồng như vậy làm cho trưởng tử Lâm gia như cậu ta chịu không ít thiệt thòi, cho nên tình cảm của Lâm lão đại (gọi anh trai của Tâm Dao) đối với Lâm Tâm Dao còn ở dưới mức anh em bình thường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.