Trở Về 1960, Dọn Sạch Gia Sản Xông Pha Đất Hong Kong

Chương 8:

Cảnh Tố Như Cố

06/02/2024

Đi tới cửa đại viện ở giữa hoa viên, cô len lỏi qua một khe đá giả núi bên trong đại viện, cẩn thận lần mò thì quả nhiên có một tảng đá có thể xoay chuyển.

Cô đưa tay xoay mạnh tảng đá, một cánh cửa đá cao nửa người liền chậm rãi chuyển động, cũng may cơ quan xảo diệu, cửa đá di động kia cũng không phát ra âm thanh gì.

Lâm Tố Ngọc cúi đầu tiến vào trong cửa đá, cô nhanh nhẹn đi xuống cầu thang vài mét thì lối đi liền rộng mở dần dần, người có thể đứng thẳng đi lại bình thường, lại đi tiếp một hồi, trước mắt cô xuất hiện một mật thất ngầm thật lớn.

Trong mật thất đặt những cái rương cũng thật lớn, tầng tầng trùng điệp chất thành những ngọn núi nhỏ, nhìn qua nhìn lại, tuyệt đối phải có trên cả trăm cái rương.

Lâm Tố Ngọc lấy tay chạm vào một cái rương, miệng cô lẩm nhẩm gì đó, bỗng cái rương liền biến mất, rồi lại xuất hiện ở trong không gian ảo cảnh của Lâm Tố Ngọc.

Cô cứ lặp đi lặp lại hành động đó, trong chốc lát mật thất đã trống không, trên mặt đất chỉ còn lại một ít tro bụi, rõ ràng có thể thấy được một chuỗi dấu chân in hằn trên đó, có thể nói là một cảnh hỗn độn.

Lâm Tố Ngọc cũng không dám mặc kệ, lại từ trong không gian lấy ra một bộ quần áo của nguyên thân, cô trực tiếp đem quần áo kéo trên mặt đất lau dọn hết dấu chân.

Dọn dẹp sạch sẽ hết dấu vết, Lâm Tố Ngọc liền lập tức men theo đường cũ trở về phòng mình nằm xuống.



“Mẹ ơi! Bình sinh lần đầu tiên đi ăn trộm, thật sự vừa kích thích lại vừa khẩn trương.”

Cô nằm mà cảm nhận được trái tim của chính mình đang nhảy nhót kịch liệt, Lâm Tố Ngọc tranh thủ thời gian nhắm mắt bình tâm lại, lắng nghe cách vách giường tiếng ngáy của mẹ Lâm vẫn đang đều đều, dần dần cô lần nữa lại chìm vào giấc ngủ.

.........

Sáng sớm, Lâm đại phu nhân ân cần hầu hạ Lâm đại lão gia rời giường.

“Đương gia, em trai tôi đã gửi vé tàu tới rồi, chỉ là nó không để ý tới con bé Tố Ngọc, mua thiếu mất một vé, tôi sợ là con bé Tố Ngọc không đi chuyến này được.”

Lâm đại phu nhân không thèm chuẩn bị vé tàu cho Lâm Tố Ngọc, bà ta dám trắng trợn nói như vậy với Lâm đại lão gia, chính là bởi vì Lâm gia có thể xuất ngoại hay không, đều toàn bộ dựa vào sức lực của em trai ruột của bà.

“Tố Ngọc không đi được thì chính là không đi được! Chờ chúng ta đi rồi thì sẽ để lại thư, nhờ người tiếp theo tiếp quản Lâm phủ giúp đưa con bé đến chỗ mẹ ruột của nó ở kinh thành.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trở Về 1960, Dọn Sạch Gia Sản Xông Pha Đất Hong Kong

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook