Trở Về Thập Niên 70 Dùng Huyền Học Làm Giàu
Chương 89: Chọn ngày lành
Vụ Lưu
19/03/2024
Phó Diễm từ cửa hông của cung tiêu xã đi thêm mấy phút đồng hồ liền tới chỗ chợ đồ cũ lần trước. Lần này nàng không nghĩ sẽ đi vào từ cửa chính mà lấy trong túi ra một lá ẩn khí phù, trực tiếp dán lên người, ngang nhiên đi qua mặt ông lão ngoài cửa.
Bất quá đi vào lượn qua một vòng cũng không tìm được thứ gì tốt cả, chỉ vớt vát được hai quyển sách giáo khoa vật lý và hoá học. Phó Diễm trực tiếp ném luôn vào trong không gian. Hiệu lực của ẩn khí phù này với năng lực hiện nay của nàng chắc có thể duy trì khoảng nửa tiếng đồng hồ, đằng nào cũng chỉ dùng được một lần, nàng cũng không muốn lãng phí nên cứ để nguyên như vậy mà đi về nhà, không nghĩ tới lúc đi đến cửa thôn liền phát hiện Mã Tam đang từ phía trước tiến tới, hắn đi qua mà không mảy may phát hiện được nàng.
Mã Tam càng nghĩ càng cảm thấy hắn không thể cứ thế này mà đi tìm Trịnh Trí báo cáo được, trước hết cứ thử đi thêm một vòng trong thôn, nhìn xem Phó Diễm đã về nhà hay chưa cho chắc ăn.
Phó Diễm nghĩ nghĩ, lại dán thêm một lá ẩn khí phù nữa trên người, chạy lên phía trước vượt qua Mã Tam. Thời điểm cách hắn ước chừng khoảng một trăm bước, nàng liền đem lá bùa trên người gỡ xuống, tự nhiên lộ ra thân ảnh. Mã Tam cảm thấy hôm nay chính mình khẳng định là bị hoa mắt, lại nhìn lên phía trước, đúng là tiểu cô nương kia rồi, chẳng phải nàng ta vẫn còn đang ngồi xổm ven đường hái hoa kia hay sao? Hắn dừng bước, nhìn chằm chằm Phó Diễm cho đến khi nàng đi vào nhà. Lúc này Mã Tam mới thở phào một hơi, nhiệm vụ hôm nay đã hoàn thành, trực tiếp quay đầu đi tìm Trịnh Trí để báo cáo.
Phó Diễm vừa vào cửa thì liền phát hiện tiểu thúc cũng đang ở đây.
“Tiểu Hỏa! Sao giờ ngươi mới trở về? Mau đến giúp tiểu thúc tính cái ngày đẹp để kết hôn nào!“.
Phó Bình Phục vẻ mặt ngập tràn ý cười, lầm bầm giục.
“Tiểu thúc! Hiện tại làm sao mà ta có thể tính chuẩn được, giờ này đã quá buổi chiều rồi, ta phải rửa tay, tắm rửa dâng hương, sau đó mới có khả năng tính, sao có thể tùy tiện như vậy chứ?“.
Phó Diễm cố ý đùa hắn. Lý gia bên kia, hôm nay Thái Xảo Hà đã ám chỉ với hắn, không sai biệt lắm, kêu hắn có thể về tính ngày kết hôn. Lúc này Phó Bình Phục vừa mới tan ca đã liền vội vã trở về nhà để hỏi chất nữ nhà mình.
“Tiểu Hỏa! Vậy lúc nào thì ngươi mới tính chuẩn cho ta được một ngày tốt đây?“.
Phó Bình Phục nghe chất nữ nói thì có chút mất mát, lên tiếng hỏi lại.
“Ngày mai vừa lúc là cuối tuần, ta như thế nào cũng phải đợi đến sáng sớm ngủ dậy thì mới có khả năng linh nghiệm được nha!“.
Lần này Phó Diễm nói chính là sự thật.
“Vậy được! Ta đây hôm nay không trở về nữa, ngày mai chọn được ngày lành xong thì ta lại đi!“.
“Ta nói này Bình Phục! Cái này ngươi không hiểu rồi, tính ngày lành xong thì phải đến tìm bà mối nhờ đưa đến nhà gái giúp, ngươi tự mình đi thì có vẻ không coi trọng lắm, chờ đấy, để ta đi tìm nương Phó Thành đến. Nàng hiểu chuyện này hơn chúng ta.”
Nói xong Vương Thục Mai liền đứng dậy, nhúc nhích người muốn đi.
“Tẩu tử! Vẫn là để ta đi thôi, ngươi ngồi ở nhà mà nghỉ ngơi một chút.”
Phó Đại Ny tháo tạp dề đang đeo xuống, phủi phủi quần áo liền xoay người ra cửa.
“Cô cô! Ngươi vẫn là dẫn nương ta theo cùng đi, nàng vận động nhiều một chút cũng là chuyện tốt.”
Phó Diễm đã mở miệng, Vương Thục Mai lập tức cùng Phó Đại Ny dắt díu nhau đi ra ngoài, ngày nào cũng ở nhà, nàng cũng nghẹn muốn chết rồi. Hai người vừa đi vừa thì thầm nói chuyện, bàn bạc xem lát nữa nên hỏi Bì đại nương những điều gì cần chú ý. Phó Đại Dũng thì đến nhà Nhị Khuê từ sớm để xem tiến độ làm thùng rượu đến đâu rồi, cũng chưa thấy trở về. Qua hai tháng nữa là có thể cất xong mẻ rượu mới, cho nên hiện tại hắn muốn làm thùng chứa nhanh hơn một chút. Phó Sâm cùng Phó Miểu thì đều ở trong phòng, mang theo hai muội muội, đồng thời làm bài tập. Phó Diễm đi vào, cũng mở túi sách ra, bắt đầu ngồi xuống làm bài.
Món ăn buổi tối chính là mỳ lạnh, Bì đại nương đưa tặng một bó cây kinh giới, Vương Thục Mai nói muốn ăn, Phó Đại Ny liền mang vào bếp để làm. Trên bàn cơm, cả nhà thảo luận rồi đưa ra quyết định, sáng mai sau khi chọn được ngày lành, thừa dịp cuối tuần Lý Thuận Lợi nghỉ ngơi ở nhà, Phó Đại Dũng cùng Phó Đại Ny, cộng thêm Bì đại nương sẽ cùng đi nhà gái đưa ngày.
(Tập tục đưa ngày hiện không còn phổ biến, nhưng một vài nơi vẫn duy trì. Khi kết hôn, bên nhà trai sẽ chọn một vài ngày đẹp, sau đó viết vào thiệp hồng, mang đến nhà gái. Nhà gái chọn ngày nào thì ngày đó sẽ tổ chức lễ thành hôn - Quang Vũ).
Ngày kết hôn theo phong tục cổ truyền đều là do nhà gái chọn ra, cho nên Phó Diễm cẩn thận tính cho tiểu thúc nàng tận ba ngày tốt, tùy ý Lý gia chọn lựa.
Sáng sớm hôm sau, Phó Diễm ngay tại thư phòng của nàng nhanh chóng hoàn thành chuyện này. Phó Bình Phục không thể chờ đợi được, mới sáng sớm đã liền tỉnh giấc.
“Tiểu thúc! Từ nay đến tết tổng cộng có ba ngày lành, một ngày là đầu tháng chín, rơi vào ngày mùng sáu, nếu chọn ngày đó thì có chút gấp gáp, còn có chưa đầy một tháng thời gian. Sau đó có một ngày đẹp là ngày mùng tám tháng mười, cuối cùng là ngày mùng sáu tháng chạp. Ta nghĩ ngươi nên chọn thanh hôn vào tháng mười, ngày này đẹp mà lúc đó thời tiết cũng ôn hoà, chính là vừa lúc. Từ giờ đến lúc đó thời gian chuẩn bị cũng đầy đủ.”
“Được! Vậy liền chọn ngày mùng tám tháng mười đi, giờ chúng ta sẽ thông báo cho nhà gái, chờ lát nữa ta nói cùng Mạt Lỵ.”
Phó Bình Phục vừa nghĩ tới chỉ còn không đầy hai tháng nữa hắn sẽ kết hôn với Lý Mạt Lỵ, nếp nhăm trên mặt khi cười đều giãn hết cả ra.
“Việc này phải để nhà gái tự mình tới chọn, ngươi đừng có đi yêu cầu Mạt Lỵ.”
Phó Đại Ny vỗ vai đệ đệ một cái.
“Đại tỷ! Ngươi yên tâm. Ta không phải người không biết gì đâu haha!“.
Ăn xong điểm tâm, Phó Đại Dũng lấy xe đạp ra, mang theo Bì đại nương, Phó Bình Phục cùng Phó Đại Ny thì đi bộ, cùng tới Lý gia. Phó Diễm nghĩ, có lẽ nàng phải kiếm thêm một cái phiếu mua xe đạo nữa cho tiểu thúc, mua thêm một cái xe nữa, trong nhà nhiều người, có mỗi một chiếc xe, đôi khi có chút không đủ dùng. Trong nhà tốt nhất mua thêm một chiếc nữa, chờ khi nàng lên trung học, có thể để tỷ tỷ mang theo mình cùng đến trường. Nghĩ vậy, Phó Diễm liền quyết định thời điểm lần sau giao bình an phù cho Trịnh Minh thì sẽ kêu hắn nói với Trương Vĩ. Giờ chỉ cần có tiền, với quan hệ hiện tại của nàng, phiếu xe đạp không khó để tìm như trước nữa.
Người lớn trong nhà đều đã rời đi, chỉ còn lại Vương Thục Mai. Phó Diễm cũng vì vậy mà tự nhiên đến kiểm tra mạch cho mẫu thân nhà mình một chút, bắt mạch xong, nàng nói với nương rằng đệ đệ khẳng định rất khỏe mạnh. Mạch đập như châu sa. ( ý chỉ đều đặn, tròn đều như châu ngọc).
“Nương! Ngươi yên tâm, mạch tượng rất ổn định, tháng này lại bớt thêm chút thời gian đi bệnh viện trong công xã một chút, kiểm tra xem có bị cao huyết áp gì không? Tuy ta có thể xem được những vẫn là đến bệnh viện nhìn thử thì sẽ càng trực quan hơn. Lần này đi tranh thủ làm siêu âm luôn, nghe nói có thể nhìn thấy hắn luôn đó.”
Vương Thục Mai hết sức quan tâm đến kết quả bắt mạch của Phó Diễm, nghe nàng thúc giục, Vương Thục Mai cũng gật gật đầu đồng ý.
“Nương biết! Lần sau ngươi đi cùng nương nhé! Chúng ta cũng phải qua cung tiêu xã mua thêm chút đồ vật luôn, lần trước cha ngươi dẫn ta đi, lúc đó ta nôn nghén đến khó chịu, cái gì cũng không kịp nhìn, cũng quên không lấy thêm mấy khối vải dệt, trở về làm mấy bộ quần áo mùa thu cho cả nhà.”
Vương Thục Mai nhắc tới việc mua vải về may quần áo, Phó Diễm cũng đồng ý.
“Hảo! Lần sau cũng kêu cả cô cô đi cùng luôn.”
Phó Diễm vui vẻ đáp ứng.
“Đúng rồi! Tiểu thúc ngươi hôm nay đã định ngày xong, chúng ta làm thêm mỗi người một bộ quần áo mới, ngày tân hôn cả nhà mặc đồ mới thì mới đẹp.”
Vương Thục Mai nói ra tính toán trong lòng rồi tủm tỉm cười.
“Đúng rồi nương! Cũng phải làm thêm cho tiểu thúc ba bốn kiện đồ mới, việc trọng đại không lôi thôi được nha.”
Phó Diễm thời gian gần đây quả thật không mấy chú ý đến sự tình trong nhà, tinh lực của nàng đều đặt ở việc đấu trí, đấu dũng cùng tên Trịnh Trí kia.
“Đều chuẩn bị tốt rồi! Tiểu thúc ngươi vốn muốn tự mình làm mấy món gia cụ, sau đó lại phát hiện chỉ có mình hắn thì chắc chắn làm không kịp, hắn liền đi tìm sư phụ, làm mất hai tuần liền xong. Ta cũng sẽ chuẩn bị cho tiểu thúc ngươi thêm một món lễ vật thật lớn, ngươi nói mua cho hắn radio được không? Nên chọn kiểu nào?“.
Vương Thục Mai vốn là nói sẽ thay bà bà chuẩn bị cho tiểu thúc tứ đại kiện đồ gia cụ, nhưng tiểu thúc lại nói muốn tự mình làm, không cần tiền của mình, cho nên nàng muốn tặng hắn thứ khác.
“Quá được ấy chứ! Dù sao tiểu thúc cũng có tiền, nương, ta đã nhờ Trương Vĩ ca tìm giúp hai phiếu mua xe đạp. Chúng ta mua tặng hắn thêm một cái xe nữa, như vậy hắn cũng có phương tiện đi lại, nhà mình nhân tiện cũng làm thêm một chiếc nữa, khi lên trung học, nếu bài vở gấp gáp thì có thể để tỷ tỷ đèo ta đến lớp.”
Phó Diễm không ngần ngại đem ý định của mình nói cho Vương Thục Mai.
“Được đó! Hiện giờ đại ca ngươi ở trong bộ đội, mỗi tháng đều có tiền trợ cấp, chúng ta mà mua thêm một chiếc thì nhìn cũng không quá chói mắt. Vậy liền cứ quyết định mua thêm một chiếc cho các ngươi đi đến trường đi.”
Từ sau khi kiếm được tiền, Vương Thục Mai cũng hào phóng hơn rất nhiều, dám chi, dám tiêu.
“Vậy được rồi! Nương! Ta đi đọc sách đây! Ngài cũng ra ngoài đi dạo đi, cơm trưa liền giao cho ta cùng tỷ tỷ. Ngài cứ nghỉ ngơi rồi chờ ăn thôi.”
“Rồi! Ta đến nhà thím Quế Lan của ngươi ngồi một chút, gần đây nhìn nàng có vẻ không quá cao hứng, ta đến hỏi một chút xem có chuyện gì không.”
Vương Thục Mai nói xong, nhanh chóng đi ra ngõ.
Phó Miểu không ngoài dự liệu của nàng, chính là đang ngồi nhìn nhân sâm, Phó Diễm đến bên cạnh giếng nước thì tìm được tỷ tỷ nhà mình.
“Tiểu Hỏa! Mau đến xem! Nhân sâm giống như lại nhiều thêm một lá nữa nè!“.
Phó Diễm còn chưa đi đến trước mặt đã nghe thấy thanh âm kinh hỷ của tỷ tỷ. Nàng duỗi đầu nhìn lại, thật đúng là, nàng mới chỉ pha loãng linh tuyền rồi tưới cho mấy gốc sâm này một lần mà hiện tại đã xuất hiện tận bốn phiến lá. Lúc mới trồng mỗi cây chỉ có hai lá nhỏ, hiện tại nhìn lại trông chúng phát triển cũng khá lớn rồi, mỗi gốc sinh trưởng thêm tận hai phiến lá xanh mơn mởn. Xem ra linh tuyền của nàng vẫn thực sự là rất hữu dụng, cũng không biết thổ linh thạch kia của nàng có thể khiến nhân sâm càng phát triển nhanh hơn nữa hay không?.
Bất quá đi vào lượn qua một vòng cũng không tìm được thứ gì tốt cả, chỉ vớt vát được hai quyển sách giáo khoa vật lý và hoá học. Phó Diễm trực tiếp ném luôn vào trong không gian. Hiệu lực của ẩn khí phù này với năng lực hiện nay của nàng chắc có thể duy trì khoảng nửa tiếng đồng hồ, đằng nào cũng chỉ dùng được một lần, nàng cũng không muốn lãng phí nên cứ để nguyên như vậy mà đi về nhà, không nghĩ tới lúc đi đến cửa thôn liền phát hiện Mã Tam đang từ phía trước tiến tới, hắn đi qua mà không mảy may phát hiện được nàng.
Mã Tam càng nghĩ càng cảm thấy hắn không thể cứ thế này mà đi tìm Trịnh Trí báo cáo được, trước hết cứ thử đi thêm một vòng trong thôn, nhìn xem Phó Diễm đã về nhà hay chưa cho chắc ăn.
Phó Diễm nghĩ nghĩ, lại dán thêm một lá ẩn khí phù nữa trên người, chạy lên phía trước vượt qua Mã Tam. Thời điểm cách hắn ước chừng khoảng một trăm bước, nàng liền đem lá bùa trên người gỡ xuống, tự nhiên lộ ra thân ảnh. Mã Tam cảm thấy hôm nay chính mình khẳng định là bị hoa mắt, lại nhìn lên phía trước, đúng là tiểu cô nương kia rồi, chẳng phải nàng ta vẫn còn đang ngồi xổm ven đường hái hoa kia hay sao? Hắn dừng bước, nhìn chằm chằm Phó Diễm cho đến khi nàng đi vào nhà. Lúc này Mã Tam mới thở phào một hơi, nhiệm vụ hôm nay đã hoàn thành, trực tiếp quay đầu đi tìm Trịnh Trí để báo cáo.
Phó Diễm vừa vào cửa thì liền phát hiện tiểu thúc cũng đang ở đây.
“Tiểu Hỏa! Sao giờ ngươi mới trở về? Mau đến giúp tiểu thúc tính cái ngày đẹp để kết hôn nào!“.
Phó Bình Phục vẻ mặt ngập tràn ý cười, lầm bầm giục.
“Tiểu thúc! Hiện tại làm sao mà ta có thể tính chuẩn được, giờ này đã quá buổi chiều rồi, ta phải rửa tay, tắm rửa dâng hương, sau đó mới có khả năng tính, sao có thể tùy tiện như vậy chứ?“.
Phó Diễm cố ý đùa hắn. Lý gia bên kia, hôm nay Thái Xảo Hà đã ám chỉ với hắn, không sai biệt lắm, kêu hắn có thể về tính ngày kết hôn. Lúc này Phó Bình Phục vừa mới tan ca đã liền vội vã trở về nhà để hỏi chất nữ nhà mình.
“Tiểu Hỏa! Vậy lúc nào thì ngươi mới tính chuẩn cho ta được một ngày tốt đây?“.
Phó Bình Phục nghe chất nữ nói thì có chút mất mát, lên tiếng hỏi lại.
“Ngày mai vừa lúc là cuối tuần, ta như thế nào cũng phải đợi đến sáng sớm ngủ dậy thì mới có khả năng linh nghiệm được nha!“.
Lần này Phó Diễm nói chính là sự thật.
“Vậy được! Ta đây hôm nay không trở về nữa, ngày mai chọn được ngày lành xong thì ta lại đi!“.
“Ta nói này Bình Phục! Cái này ngươi không hiểu rồi, tính ngày lành xong thì phải đến tìm bà mối nhờ đưa đến nhà gái giúp, ngươi tự mình đi thì có vẻ không coi trọng lắm, chờ đấy, để ta đi tìm nương Phó Thành đến. Nàng hiểu chuyện này hơn chúng ta.”
Nói xong Vương Thục Mai liền đứng dậy, nhúc nhích người muốn đi.
“Tẩu tử! Vẫn là để ta đi thôi, ngươi ngồi ở nhà mà nghỉ ngơi một chút.”
Phó Đại Ny tháo tạp dề đang đeo xuống, phủi phủi quần áo liền xoay người ra cửa.
“Cô cô! Ngươi vẫn là dẫn nương ta theo cùng đi, nàng vận động nhiều một chút cũng là chuyện tốt.”
Phó Diễm đã mở miệng, Vương Thục Mai lập tức cùng Phó Đại Ny dắt díu nhau đi ra ngoài, ngày nào cũng ở nhà, nàng cũng nghẹn muốn chết rồi. Hai người vừa đi vừa thì thầm nói chuyện, bàn bạc xem lát nữa nên hỏi Bì đại nương những điều gì cần chú ý. Phó Đại Dũng thì đến nhà Nhị Khuê từ sớm để xem tiến độ làm thùng rượu đến đâu rồi, cũng chưa thấy trở về. Qua hai tháng nữa là có thể cất xong mẻ rượu mới, cho nên hiện tại hắn muốn làm thùng chứa nhanh hơn một chút. Phó Sâm cùng Phó Miểu thì đều ở trong phòng, mang theo hai muội muội, đồng thời làm bài tập. Phó Diễm đi vào, cũng mở túi sách ra, bắt đầu ngồi xuống làm bài.
Món ăn buổi tối chính là mỳ lạnh, Bì đại nương đưa tặng một bó cây kinh giới, Vương Thục Mai nói muốn ăn, Phó Đại Ny liền mang vào bếp để làm. Trên bàn cơm, cả nhà thảo luận rồi đưa ra quyết định, sáng mai sau khi chọn được ngày lành, thừa dịp cuối tuần Lý Thuận Lợi nghỉ ngơi ở nhà, Phó Đại Dũng cùng Phó Đại Ny, cộng thêm Bì đại nương sẽ cùng đi nhà gái đưa ngày.
(Tập tục đưa ngày hiện không còn phổ biến, nhưng một vài nơi vẫn duy trì. Khi kết hôn, bên nhà trai sẽ chọn một vài ngày đẹp, sau đó viết vào thiệp hồng, mang đến nhà gái. Nhà gái chọn ngày nào thì ngày đó sẽ tổ chức lễ thành hôn - Quang Vũ).
Ngày kết hôn theo phong tục cổ truyền đều là do nhà gái chọn ra, cho nên Phó Diễm cẩn thận tính cho tiểu thúc nàng tận ba ngày tốt, tùy ý Lý gia chọn lựa.
Sáng sớm hôm sau, Phó Diễm ngay tại thư phòng của nàng nhanh chóng hoàn thành chuyện này. Phó Bình Phục không thể chờ đợi được, mới sáng sớm đã liền tỉnh giấc.
“Tiểu thúc! Từ nay đến tết tổng cộng có ba ngày lành, một ngày là đầu tháng chín, rơi vào ngày mùng sáu, nếu chọn ngày đó thì có chút gấp gáp, còn có chưa đầy một tháng thời gian. Sau đó có một ngày đẹp là ngày mùng tám tháng mười, cuối cùng là ngày mùng sáu tháng chạp. Ta nghĩ ngươi nên chọn thanh hôn vào tháng mười, ngày này đẹp mà lúc đó thời tiết cũng ôn hoà, chính là vừa lúc. Từ giờ đến lúc đó thời gian chuẩn bị cũng đầy đủ.”
“Được! Vậy liền chọn ngày mùng tám tháng mười đi, giờ chúng ta sẽ thông báo cho nhà gái, chờ lát nữa ta nói cùng Mạt Lỵ.”
Phó Bình Phục vừa nghĩ tới chỉ còn không đầy hai tháng nữa hắn sẽ kết hôn với Lý Mạt Lỵ, nếp nhăm trên mặt khi cười đều giãn hết cả ra.
“Việc này phải để nhà gái tự mình tới chọn, ngươi đừng có đi yêu cầu Mạt Lỵ.”
Phó Đại Ny vỗ vai đệ đệ một cái.
“Đại tỷ! Ngươi yên tâm. Ta không phải người không biết gì đâu haha!“.
Ăn xong điểm tâm, Phó Đại Dũng lấy xe đạp ra, mang theo Bì đại nương, Phó Bình Phục cùng Phó Đại Ny thì đi bộ, cùng tới Lý gia. Phó Diễm nghĩ, có lẽ nàng phải kiếm thêm một cái phiếu mua xe đạo nữa cho tiểu thúc, mua thêm một cái xe nữa, trong nhà nhiều người, có mỗi một chiếc xe, đôi khi có chút không đủ dùng. Trong nhà tốt nhất mua thêm một chiếc nữa, chờ khi nàng lên trung học, có thể để tỷ tỷ mang theo mình cùng đến trường. Nghĩ vậy, Phó Diễm liền quyết định thời điểm lần sau giao bình an phù cho Trịnh Minh thì sẽ kêu hắn nói với Trương Vĩ. Giờ chỉ cần có tiền, với quan hệ hiện tại của nàng, phiếu xe đạp không khó để tìm như trước nữa.
Người lớn trong nhà đều đã rời đi, chỉ còn lại Vương Thục Mai. Phó Diễm cũng vì vậy mà tự nhiên đến kiểm tra mạch cho mẫu thân nhà mình một chút, bắt mạch xong, nàng nói với nương rằng đệ đệ khẳng định rất khỏe mạnh. Mạch đập như châu sa. ( ý chỉ đều đặn, tròn đều như châu ngọc).
“Nương! Ngươi yên tâm, mạch tượng rất ổn định, tháng này lại bớt thêm chút thời gian đi bệnh viện trong công xã một chút, kiểm tra xem có bị cao huyết áp gì không? Tuy ta có thể xem được những vẫn là đến bệnh viện nhìn thử thì sẽ càng trực quan hơn. Lần này đi tranh thủ làm siêu âm luôn, nghe nói có thể nhìn thấy hắn luôn đó.”
Vương Thục Mai hết sức quan tâm đến kết quả bắt mạch của Phó Diễm, nghe nàng thúc giục, Vương Thục Mai cũng gật gật đầu đồng ý.
“Nương biết! Lần sau ngươi đi cùng nương nhé! Chúng ta cũng phải qua cung tiêu xã mua thêm chút đồ vật luôn, lần trước cha ngươi dẫn ta đi, lúc đó ta nôn nghén đến khó chịu, cái gì cũng không kịp nhìn, cũng quên không lấy thêm mấy khối vải dệt, trở về làm mấy bộ quần áo mùa thu cho cả nhà.”
Vương Thục Mai nhắc tới việc mua vải về may quần áo, Phó Diễm cũng đồng ý.
“Hảo! Lần sau cũng kêu cả cô cô đi cùng luôn.”
Phó Diễm vui vẻ đáp ứng.
“Đúng rồi! Tiểu thúc ngươi hôm nay đã định ngày xong, chúng ta làm thêm mỗi người một bộ quần áo mới, ngày tân hôn cả nhà mặc đồ mới thì mới đẹp.”
Vương Thục Mai nói ra tính toán trong lòng rồi tủm tỉm cười.
“Đúng rồi nương! Cũng phải làm thêm cho tiểu thúc ba bốn kiện đồ mới, việc trọng đại không lôi thôi được nha.”
Phó Diễm thời gian gần đây quả thật không mấy chú ý đến sự tình trong nhà, tinh lực của nàng đều đặt ở việc đấu trí, đấu dũng cùng tên Trịnh Trí kia.
“Đều chuẩn bị tốt rồi! Tiểu thúc ngươi vốn muốn tự mình làm mấy món gia cụ, sau đó lại phát hiện chỉ có mình hắn thì chắc chắn làm không kịp, hắn liền đi tìm sư phụ, làm mất hai tuần liền xong. Ta cũng sẽ chuẩn bị cho tiểu thúc ngươi thêm một món lễ vật thật lớn, ngươi nói mua cho hắn radio được không? Nên chọn kiểu nào?“.
Vương Thục Mai vốn là nói sẽ thay bà bà chuẩn bị cho tiểu thúc tứ đại kiện đồ gia cụ, nhưng tiểu thúc lại nói muốn tự mình làm, không cần tiền của mình, cho nên nàng muốn tặng hắn thứ khác.
“Quá được ấy chứ! Dù sao tiểu thúc cũng có tiền, nương, ta đã nhờ Trương Vĩ ca tìm giúp hai phiếu mua xe đạp. Chúng ta mua tặng hắn thêm một cái xe nữa, như vậy hắn cũng có phương tiện đi lại, nhà mình nhân tiện cũng làm thêm một chiếc nữa, khi lên trung học, nếu bài vở gấp gáp thì có thể để tỷ tỷ đèo ta đến lớp.”
Phó Diễm không ngần ngại đem ý định của mình nói cho Vương Thục Mai.
“Được đó! Hiện giờ đại ca ngươi ở trong bộ đội, mỗi tháng đều có tiền trợ cấp, chúng ta mà mua thêm một chiếc thì nhìn cũng không quá chói mắt. Vậy liền cứ quyết định mua thêm một chiếc cho các ngươi đi đến trường đi.”
Từ sau khi kiếm được tiền, Vương Thục Mai cũng hào phóng hơn rất nhiều, dám chi, dám tiêu.
“Vậy được rồi! Nương! Ta đi đọc sách đây! Ngài cũng ra ngoài đi dạo đi, cơm trưa liền giao cho ta cùng tỷ tỷ. Ngài cứ nghỉ ngơi rồi chờ ăn thôi.”
“Rồi! Ta đến nhà thím Quế Lan của ngươi ngồi một chút, gần đây nhìn nàng có vẻ không quá cao hứng, ta đến hỏi một chút xem có chuyện gì không.”
Vương Thục Mai nói xong, nhanh chóng đi ra ngõ.
Phó Miểu không ngoài dự liệu của nàng, chính là đang ngồi nhìn nhân sâm, Phó Diễm đến bên cạnh giếng nước thì tìm được tỷ tỷ nhà mình.
“Tiểu Hỏa! Mau đến xem! Nhân sâm giống như lại nhiều thêm một lá nữa nè!“.
Phó Diễm còn chưa đi đến trước mặt đã nghe thấy thanh âm kinh hỷ của tỷ tỷ. Nàng duỗi đầu nhìn lại, thật đúng là, nàng mới chỉ pha loãng linh tuyền rồi tưới cho mấy gốc sâm này một lần mà hiện tại đã xuất hiện tận bốn phiến lá. Lúc mới trồng mỗi cây chỉ có hai lá nhỏ, hiện tại nhìn lại trông chúng phát triển cũng khá lớn rồi, mỗi gốc sinh trưởng thêm tận hai phiến lá xanh mơn mởn. Xem ra linh tuyền của nàng vẫn thực sự là rất hữu dụng, cũng không biết thổ linh thạch kia của nàng có thể khiến nhân sâm càng phát triển nhanh hơn nữa hay không?.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.