Trở Về Thời Niên Thiếu Của Kiếm Tiên

Chương 24:

Triều Lộ Hà Khô

20/06/2024

Ta vỗ vai hắn, thở dài: “Ngươi nói cũng đúng.”

n Chu nghẹn họng, hình như muốn nói lời cay độc như thường ngày, nhưng cuối cùng lại chỉ hừ một tiếng, quay đầu đi.

Ta thu tay lại, âm thầm nhìn cánh hoa ta gỡ trên vai hắn ta ra.

Cây bích đào trăm năm thực sự là cảnh đẹp ở Phù Lăng Tông, cánh hoa trắng hồng khẽ rơi xuống, ta chuẩn bị rời khỏi Đăng Vân Đài, bởi vì đứng đây lâu quá ta sẽ nghĩ ngợi lung tung.

Ta sẽ nhớ lại dáng vẻ gãy xương sống, máu me đầm đìa của mình khi rớt đài.

Có thứ gì đó rơi trên đầu ta, thứ đó và cánh hoa che khuất tầm mắt của ta.

Ta vươn tay ra, là một dải lụa trắng, chạm vào mát lạnh, trên dải lụa còn có hương vị giống tuyết ở núi Côn Luân.

Ta vô thức ngẩng đầu lên, trên đài xem chiến có một thiếu niên tựa vào lan can, ngón tay thon dài che lên mắt, bờ môi tái nhợt, trên người cũng mặc bộ đồ màu trắng thuần, hắn ta chậm rãi nói: “Tiểu sư muội, dải lụa che mắt của ta rơi rồi, có thể trả lại cho ta không?”

Hắn ta duỗi tay ra, lòng bàn tay hướng lên trên, chờ nhận lấy dải lụa, đầu ngón tay như phát sáng dưới ánh mặt trời.

Ta đưa tay lên, ngửa đầu hỏi: “Ngươi là đệ tử Côn Luân Hư?”



Ngón tay hắn duỗi ra, khẽ chạm vào đầu ngón tay ta, sau đó nhanh chóng thu lại, nắm lấy lụa trắng, buộc lên mắt.

Ta có thể mơ hồ nhìn thấy đó là một đôi mắt đẹp, mặc dù nó nhắm chặt, nhưng hẳn là khi mở ra sẽ rất rung động lòng người.

Hắn ta nghiêng đầu nói: “Ngươi không biết ta?”

Ta nhìn kỹ hắn ta một lần, thành thật lắc đầu.

Hắn ta đứng lên, sợi tóc mai rủ xuống, sắc mặt hơi tái, nhưng khí phách vẫn rất hiên ngang, khóe môi khẽ nhếch lên đầy kiêu ngạo: “Vậy từ giờ hãy nhớ cho kỹ, ta là đệ tử Côn Luân Hư, Hạ Từ Thanh!”

Sư phụ ta từng đi qua Côn Luân Hư, nói có thiếu niên dùng lụa trắng che mặt, người ta thường gọi là Bạch Lăng Công Tử, Hạ Từ Thanh, cũng là nhân tài kiệt xuất thế hệ này.

Đáng tiếc, kiếp trước hắn ta chết sớm, ta lại chẳng khác gì người bình thường, đến cuối đời chúng ta cũng không gặp nhau lần nào.

Thì ra đây chính là hắn ta.

Ta đón cánh hoa rơi trước mặt, cười nói: “Phù Lăng Tông, Triều Châu, rất vui được quen biết ngươi.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Trở Về Thời Niên Thiếu Của Kiếm Tiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook