Chương 79: Lần đầu gặp ba mẹ chồng
Tì bà phiêu bạc
04/11/2019
Hai tiếng nói đồng thanh vang lên, Cố Thuần Mỹ nghiêng đầu nhìn, nhưng vẫn không nhận ra đó là ai?
Cô nàng chỉ thấy hai người ăn mặc rất tao nhã và khí chất, hình như cũng là người của Hoàng Gia, cô vẫn như nét lịch thiệp cúi đầu chào một cái, rồi quay sang hỏi:"Nam Nam, họ là ai vậy?"
Tư Sở Nam cười nhẹ:"Họ là ba mẹ chồng của em đó, cô gái ngốc"
"Hả?"_Cố Thuần Mỹ như không tin vào tai mình, hình như đây là lần đầu cô gặp họ, thì ra ba mẹ hắn lại đẹp đến như vậy, bởi mới sinh ra một đứa con cũng đẹp không kém.
"Chào bác trai, bác gái"_Cố Thuần Mỹ kiền nhanh chóng chào hỏi. Cô không muốn ấn tượng đầu tiên của mình sẽ xấu trong mắt họ.
"Ấy chà, làm sao lại gọi chúng ta như vậy?"_Mẹ anh lên tiếng.
Cố Thuần Mỹ bắt đầu sợ trong lòng, đừng bảo họ không chấp nhận cô:"Vậy, vậy con gọi như nào ạ?"
Tư Sở Nam nhìn cô, cô gái nhỏ này vừa rồi không phải hùng hổ đòi gặp mình lắm sao?
Bây giờ gặp được ba mẹ của mình liền run rẩy như vậy. Thật là.
Tư Sở Nam khoát vai Cố Thuần Mỹ:"Ý của mẹ anh là em hãy gọi là ba mẹ đấy! Em không cần phải sợ hãi như vậy?"
"Ồ! Em còn tưởng ba mẹ anh không chấp thuận em?"
Ba anh bậc cười, xoa đầu cô:"Có cô con dâu lém lỉnh như con làm sao không chấp nhận cho được".
"Vâng ạ!"
--------
"Cố Thần, chị của cậu...?"
Cố Thần lắc đầu:"Chắc chị ấy đi làm MenDy rồi, mặc kệ đi, chỉ cần chị ấy hạnh phúc là được rồi".
Nét mặt Triệu Kiệt thoáng buồn, Cố Thần vỗ vai an ủi:"Không sao đâu? Xem như chúng ta không có duyên làm em rễ anh vợ".
"Đừng trêu mình nữa"
Cố Thần bậc cười, Triệu Kiệt tiếp lời:"À, hai ngày nữa Lãnh Hàn sẽ đến nhà tôi chơi, cậu nếu có thời gian hãy đến chơi?".
"Lãnh Hàn sao? Đã mất năm không gặp, hôm đám cưới của mình cậu ta cũng không đến, lần màu phải dạy dỗ cậu ta một bài học".
"Cố Thần này? Cậu không định đi tìm Từ Hy về sao? Dù gì tiểu Thiên cũng cần có mẹ mà?".
"Cô ấy đã bỏ đi rồi thì còn tìm làm gì nữa? Một người mẹ thiếu trách nhiệm, tôi không cần?"
"Thế tình yêu trước kia của cậu đâu mất hết rồi, nếu như ban đầu cậu đừng để Từ Hy một mình chắc chắn cô ấy sẽ không bỏ đi như vậy đâu?"
Cố Thần suy nghĩ kĩ những gì mà Triệu Kiệt nói. Hắn nói cũng rất có lí, nếu như anh một chút quan tâm cô thì cô sẽ không rời xa anh và con như vậy?.
Nhưng tại sao cô lại đi khỏi anh, là vì anh vô tâm hay do cô đã hết yêu?
Đó còn là một câu hỏi mà anh đang thắc mắc?
Cô nàng chỉ thấy hai người ăn mặc rất tao nhã và khí chất, hình như cũng là người của Hoàng Gia, cô vẫn như nét lịch thiệp cúi đầu chào một cái, rồi quay sang hỏi:"Nam Nam, họ là ai vậy?"
Tư Sở Nam cười nhẹ:"Họ là ba mẹ chồng của em đó, cô gái ngốc"
"Hả?"_Cố Thuần Mỹ như không tin vào tai mình, hình như đây là lần đầu cô gặp họ, thì ra ba mẹ hắn lại đẹp đến như vậy, bởi mới sinh ra một đứa con cũng đẹp không kém.
"Chào bác trai, bác gái"_Cố Thuần Mỹ kiền nhanh chóng chào hỏi. Cô không muốn ấn tượng đầu tiên của mình sẽ xấu trong mắt họ.
"Ấy chà, làm sao lại gọi chúng ta như vậy?"_Mẹ anh lên tiếng.
Cố Thuần Mỹ bắt đầu sợ trong lòng, đừng bảo họ không chấp nhận cô:"Vậy, vậy con gọi như nào ạ?"
Tư Sở Nam nhìn cô, cô gái nhỏ này vừa rồi không phải hùng hổ đòi gặp mình lắm sao?
Bây giờ gặp được ba mẹ của mình liền run rẩy như vậy. Thật là.
Tư Sở Nam khoát vai Cố Thuần Mỹ:"Ý của mẹ anh là em hãy gọi là ba mẹ đấy! Em không cần phải sợ hãi như vậy?"
"Ồ! Em còn tưởng ba mẹ anh không chấp thuận em?"
Ba anh bậc cười, xoa đầu cô:"Có cô con dâu lém lỉnh như con làm sao không chấp nhận cho được".
"Vâng ạ!"
--------
"Cố Thần, chị của cậu...?"
Cố Thần lắc đầu:"Chắc chị ấy đi làm MenDy rồi, mặc kệ đi, chỉ cần chị ấy hạnh phúc là được rồi".
Nét mặt Triệu Kiệt thoáng buồn, Cố Thần vỗ vai an ủi:"Không sao đâu? Xem như chúng ta không có duyên làm em rễ anh vợ".
"Đừng trêu mình nữa"
Cố Thần bậc cười, Triệu Kiệt tiếp lời:"À, hai ngày nữa Lãnh Hàn sẽ đến nhà tôi chơi, cậu nếu có thời gian hãy đến chơi?".
"Lãnh Hàn sao? Đã mất năm không gặp, hôm đám cưới của mình cậu ta cũng không đến, lần màu phải dạy dỗ cậu ta một bài học".
"Cố Thần này? Cậu không định đi tìm Từ Hy về sao? Dù gì tiểu Thiên cũng cần có mẹ mà?".
"Cô ấy đã bỏ đi rồi thì còn tìm làm gì nữa? Một người mẹ thiếu trách nhiệm, tôi không cần?"
"Thế tình yêu trước kia của cậu đâu mất hết rồi, nếu như ban đầu cậu đừng để Từ Hy một mình chắc chắn cô ấy sẽ không bỏ đi như vậy đâu?"
Cố Thần suy nghĩ kĩ những gì mà Triệu Kiệt nói. Hắn nói cũng rất có lí, nếu như anh một chút quan tâm cô thì cô sẽ không rời xa anh và con như vậy?.
Nhưng tại sao cô lại đi khỏi anh, là vì anh vô tâm hay do cô đã hết yêu?
Đó còn là một câu hỏi mà anh đang thắc mắc?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.