Chương 8: chương 8
thuong
04/01/2021
Cô không muốn phủ định chuyện make up để biến thành người khác là một điều xấu, ngược lại hình như qua lớp make up khiến cô tự tin hơn hẳn.
Hôm nay cũng không ngoại lệ, trên đường đi tới nơi làm việc, cô thầm nghĩ có khi mỗi ngày đổi một kiểu không biết mọi người sẽ phản ứng thế nào.
Cô dựng chiếc xe vào gara, chỉnh lại đôi giày cao gót, sau gần bốn năm đây là lần đầu cô đi lại giày cao gót.
Trước đây cô cứ tùy ý chọn một đôi dép rộng rãi xỏ vào, vừa thoải mái, vừa không gò bó bước đi.
Hôm nay cô mặc một bộ đồ khoét lưng, còn không mặc bra phía trước cũng có chút thoáng mát bởi miếng dán ngực.
Ban đầu cô hơi đắn đo suy nghĩ phong cách sexy này, nhưng liều ăn nhiều, từ hôm Rosina dạy hư cô, khiến cô bắt đầu có những ý nghĩ điên rồ muốn thử tất cả thể loại.
Đường nào cũng có chồng rồi, nhưng mà hiện tại lại ly thân, nói chung cô muốn xem bản thân có sức quyến rũ đến đâu, chứ trước đây cô cứ lôi thôi lếch thếch, bây giờ muốn thay đổi cũng chưa phải là muộn, trấn an tâm lí trong phút chốc, cô ngẩng mặt tự tin cầm giỏ đồ nghề đi vào sảnh chính công ty.
\- Ui...nữ thần ở đâu giáng thế kìa...húyt húyt..
\- Người đẹp như vậy, nhân viên mới của công ty sao?
..
...
Cô ngượng đến chín mặt, nhưng đã đâm lao thì phải theo lao, đã hạ quyết tâm phải đạt mục đích cuối cùng.
Đa số mọi người đều không nhận ra cô, cũng đúng thôi vì cô đi làm ăn mặc rất xề xoà, đâu có ai để ý đến một bà cô ăn mặc chẳng ra gì bao giờ.
Cô ngồi trong phòng nghỉ ngơi của diễn viên công ty chờ mọi người tới.
Cạch
Cánh cửa mở ra, ai nấy nhìn thấy cô đều mắt chữ A mồm chữ O.
\- Người mới sao?
\- Không biết, không thấy ai nói gì.
Rosina đi từ phía sau mọi người lao tới bàn trang điểm chỗ cô ngồi, khuôn mặt hớn hở.
\- Chị Nhược Mộng, thay đổi phong cách rồi sao?
\- Ừm, nhờ em.
Cô hơi ngại ngùng cuối mặt xuống, hai bên má hồng hồng vì xấu hổ.
\- Đó là chị Nhược Mộng sao? Thật không ngờ.
\- Chị ấy như biến thành người khác vậy.
Rosina tóm lấy tay cô, ánh mắt khẩn thiết.
\- Chị, chị, hôm nay em có buổi quay quảng cáo ngoài trời, bên tài trợ lại trực tiếp đến, em chỉ tin tưởng mình chị, chị đi với em nhé.
Đột nhiên có gánh nặng trên vai thế này cô thật không muốn gánh vác, quay cảnh ngoài trời phải make up đạt trình độ rất cao để phấn không bị lem bị trôi.
Nhưng nhìn khuôn mặt tội nghiệp của Rosia cô không đành lòng, cô trong nghề cũng không phải mới một hai năm, nhưng cũng có lúc sơ suất.
Cô tặc lưỡi.
\- Giúp em lần này thôi nhé.
Hôm nay cũng không ngoại lệ, trên đường đi tới nơi làm việc, cô thầm nghĩ có khi mỗi ngày đổi một kiểu không biết mọi người sẽ phản ứng thế nào.
Cô dựng chiếc xe vào gara, chỉnh lại đôi giày cao gót, sau gần bốn năm đây là lần đầu cô đi lại giày cao gót.
Trước đây cô cứ tùy ý chọn một đôi dép rộng rãi xỏ vào, vừa thoải mái, vừa không gò bó bước đi.
Hôm nay cô mặc một bộ đồ khoét lưng, còn không mặc bra phía trước cũng có chút thoáng mát bởi miếng dán ngực.
Ban đầu cô hơi đắn đo suy nghĩ phong cách sexy này, nhưng liều ăn nhiều, từ hôm Rosina dạy hư cô, khiến cô bắt đầu có những ý nghĩ điên rồ muốn thử tất cả thể loại.
Đường nào cũng có chồng rồi, nhưng mà hiện tại lại ly thân, nói chung cô muốn xem bản thân có sức quyến rũ đến đâu, chứ trước đây cô cứ lôi thôi lếch thếch, bây giờ muốn thay đổi cũng chưa phải là muộn, trấn an tâm lí trong phút chốc, cô ngẩng mặt tự tin cầm giỏ đồ nghề đi vào sảnh chính công ty.
\- Ui...nữ thần ở đâu giáng thế kìa...húyt húyt..
\- Người đẹp như vậy, nhân viên mới của công ty sao?
..
...
Cô ngượng đến chín mặt, nhưng đã đâm lao thì phải theo lao, đã hạ quyết tâm phải đạt mục đích cuối cùng.
Đa số mọi người đều không nhận ra cô, cũng đúng thôi vì cô đi làm ăn mặc rất xề xoà, đâu có ai để ý đến một bà cô ăn mặc chẳng ra gì bao giờ.
Cô ngồi trong phòng nghỉ ngơi của diễn viên công ty chờ mọi người tới.
Cạch
Cánh cửa mở ra, ai nấy nhìn thấy cô đều mắt chữ A mồm chữ O.
\- Người mới sao?
\- Không biết, không thấy ai nói gì.
Rosina đi từ phía sau mọi người lao tới bàn trang điểm chỗ cô ngồi, khuôn mặt hớn hở.
\- Chị Nhược Mộng, thay đổi phong cách rồi sao?
\- Ừm, nhờ em.
Cô hơi ngại ngùng cuối mặt xuống, hai bên má hồng hồng vì xấu hổ.
\- Đó là chị Nhược Mộng sao? Thật không ngờ.
\- Chị ấy như biến thành người khác vậy.
Rosina tóm lấy tay cô, ánh mắt khẩn thiết.
\- Chị, chị, hôm nay em có buổi quay quảng cáo ngoài trời, bên tài trợ lại trực tiếp đến, em chỉ tin tưởng mình chị, chị đi với em nhé.
Đột nhiên có gánh nặng trên vai thế này cô thật không muốn gánh vác, quay cảnh ngoài trời phải make up đạt trình độ rất cao để phấn không bị lem bị trôi.
Nhưng nhìn khuôn mặt tội nghiệp của Rosia cô không đành lòng, cô trong nghề cũng không phải mới một hai năm, nhưng cũng có lúc sơ suất.
Cô tặc lưỡi.
\- Giúp em lần này thôi nhé.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.