Trọng Sinh 70 Đoạt Lại Thân Phận, Thiên Kim Thật Được Cả Nhà Bạo Sủng

Chương 44:

Tiểu Tiên Yêu Nhiêu

13/09/2024

Dù cô không có bệnh nhưng kê thêm chút thuốc bổ để bồi dưỡng cơ thể cũng tốt.

Vì đây là chuyện có lợi cho mình, An Tri Hạ đương nhiên không từ chối.

Nhìn gương mặt và phong thái của Chu Nam, An Tri Hạ nhận ra mình cũng không phải kém cỏi. Cô quyết định chăm sóc bản thân tốt hơn để trở thành một mỹ nhân thực sự.

Điều đầu tiên cô cần làm là cải thiện vóc dáng và làn da. Cơ thể cô hiện quá gầy yếu giống như chưa phát triển đầy đủ. Điều này có thể được cải thiện nhờ vào chế độ ăn uống hợp lý.

Nếu may mắn, có thể cô còn cao thêm được chút nữa. Dù không thể thì chỉ cần cô tăng cân một chút cũng đã khiến cơ thể không còn quá khô gầy như hiện tại.

Còn về làn da, cô không phải da đen mà là da vàng sạm. Có lẽ do phải làm việc quá vất vả và không được chăm sóc đủ dinh dưỡng.

Nhưng hiện tại, với không gian riêng và hệ thống giao dịch vị diện, An Tri Hạ không cần lo lắng về việc ăn uống. Cô tin rằng mình sẽ sớm lấy lại được sự tươi trẻ.

Nghe họ tiếp tục bàn bạc về kế hoạch ngày mai, An Tri Hạ kiên nhẫn chờ thêm một lúc nhưng vẫn không thấy họ nhắc gì đến An Mỹ Vân.



Cuối cùng, cô nhìn An Kính Chi và lên tiếng nhắc nhở: “Khi con đồng ý trở về, ba cũng đã hứa với con…”

An Kính Chi mím môi nhìn An Tri Hạ, ngập ngừng không nói nên lời.

Chu Nam nhìn thấy sự tình không ổn, khẽ chạm vào cánh tay ông hỏi: “Tri Hạ còn yêu cầu gì sao?”

Cuối cùng, An Kính Chi thở dài, trả lời: “Anh đã hứa với Tri Hạ rằng sẽ cho Mỹ Vân rời khỏi nhà.”

Ông nhìn An Tri Hạ, tiếp tục nói: “Tri Hạ, ba biết con hẳn là rất hận Mỹ Vân vì đã chiếm chỗ của con nhưng chuyện này xảy ra cũng không ai mong muốn. Lúc đó Mỹ Vân chỉ là một đứa trẻ không thể tự quyết định được mọi chuyện. Nếu muốn trách, chỉ có thể trách vợ chồng nhà họ Cao, những kẻ thật sự đáng hận. Ba đã hứa với con rằng Mỹ Vân sẽ rời đi và ba sẽ không nuốt lời. Nhưng con cũng phải cho chúng ta thêm chút thời gian. Dù gì chúng ta cũng đã nuôi dưỡng Mỹ Vân suốt mười tám năm, dù là nuôi một con mèo hay một con chó cũng đã có tình cảm. Điều này ba mong con có thể hiểu được. Vợ chồng nhà họ Cao đã bị bắt, chúng ta không thể đuổi con bé ra đường không có nơi để về được.”

An Tri Hạ nhếch môi cười nhạt: “Vậy tức là ba nghĩ rằng con đã trở về thì Mỹ Vân sẽ không phải rời đi nữa? Hay ba nghĩ rằng con ruột thì vẫn không bằng người đã nuôi dưỡng nên ba hối hận vì đã hứa với con?”

“Không, không phải như vậy đâu con, đừng hiểu lầm.” An Kính Chi vội vàng giải thích: “Ý ba là con cho ba thêm chút thời gian. Ba sẽ tìm cách sắp xếp cho Mỹ Vân một công việc. Dù sao thì con bé cũng là con gái, ra ngoài cũng cần có nơi nương tựa.”

An Tri Hạ thở dài, mệt mỏi xoa trán: “Con không thể sống chung với kẻ thù trong cùng một nhà. Con cho ba mười ngày. Hoặc là cô ta đi, hoặc là con đi.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh 70 Đoạt Lại Thân Phận, Thiên Kim Thật Được Cả Nhà Bạo Sủng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook