Chương 36: Trứng Luộc Nước Trà 3
Vũ Lạc Song Liêm
17/03/2022
Đến cuối cùng, Hà Hoằng Siêu còn muốn đổ cơm vào trong đĩa, trộn nước sốt ăn với cơm.
Canh xương củ cải cũng không còn dư lại.
Người một nhà cơm no rượu say cũng không gấp gáp thu dọn bát đũa, ngồi ở dưới mái hiên nói chuyện phiếm tiêu thực.
Không ngồi nổi nữa thì Quan Quỳnh Anh mới đứng dậy đi rửa bát.
Từ khi Hà Hạ trở về đến nay, bát đũa trong nhà đều là Quan Quỳnh Anh thầu.
Tiêu thực rồi, đêm cũng đã muộn, người một nhà liền trở về phòng của mình ngủ. Sáng sớm ngày hôm sau, Hà Hoằng Nghĩa dẫn Hà Hoằng Siêu kéo xe lên trấn trên, cũng không lâu sau, anh em bọn họ đã về.
Hà Hạ cầm theo cái giẻ lau đi theo bọn họ vào căn phòng nhỏ muốn dùng làm cửa hàng kia, sau khi lau kệ hàng xong ba anh em dọn hàng lên kệ. Có lẽ là Quan Quỳnh Anh vẫn còn tức giận, biết Hà Hoằng Nghĩa mang theo hàng về cũng không đi ra, chỉ ngồi ở trong phòng đợi.
Vẻ mặt Hà Hoằng Nghĩa không quá tốt. Trái ngược lại với anh ấy, Hà Hoằng Siêu cực kỳ hưng phấn. Cậu dùng một tấm bìa các tông viết một cái bảng hiệu quán tạp hóa rồi treo ở bên ngoài cửa sổ của cửa hàng. Ba chữ kia của cậu vô cùng nổi bật.
Đây cũng là quán tạp hóa đầu tiên trong thôn, những người trong thôn đi ngang qua không có người nào là không hiếu kỳ, thấy trong quán tạp hóa có đồ nhà mình cần dùng đến thì bọn họ cũng thuận tay mua về.
Mở cửa chưa tới một tiếng mà bọn họ đã bán được một túi muối, hai túi bột ngọt và mấy cục kẹo.
Hàng của anh ấy là mua từ quán tạp hóa ở trấn trên, bởi vì biết anh ấy muốn mở một quán tạp hóa trong thôn, vậy nên giá tiền bán cho anh thấp hơn giá bán một chút, Hà Hoằng Nghĩa mang về rồi bán với giá đắt hơn mấy xu so với quán tạp hóa ở trấn trên và Cung Tiêu Xã.
Bây giờ cuộc sống của mọi người cũng tốt hơn, đại đa số mọi người đều không so đo mấy xu tiền kia.
Ngay sau đó, Hà Hoằng Nghĩa lại lục tục bán được không ít thứ. Quan Quỳnh Anh thấy thật sự có người tới mua, buổi chiều cũng đi ra.
Đến tối, trừ bỏ tiền vốn, Hà Hoằng Nghĩa lãi được năm hào.
Đừng xem thường năm hào, đầu thập niên tám mươi này một xu có thể mua được hai mươi cục kẹo, tiền lương một tháng của công nhân bình thường trong thành phố cũng chỉ hơn năm mươi đồng.
Hà Hoằng Nghĩa mở quán tạp hóa, một ngày kiếm được năm hào, vậy một tháng anh ấy cũng có thể kiếm được mười lăm đồng.
Mười lăm đồng đấy, Quan Quỳnh Anh tằn tiện tích cóp cả một năm trời cũng chẳng cóp được nhiều như vậy.
Hà Hoằng Nghĩa kiếm được tiền rồi, kế hoạch kiếm tiền của Hà Hạ cũng sắp bắt đầu.
Hà Hạ đã suy nghĩ xong xuôi, cô muốn bán trứng luộc trong nước trà!
Trứng luộc trong nước trà cũng coi như món ăn vặt nổi tiếng đặc sắc của Trung Quốc, cách làm đơn giản, mang đi thuận tiện, bán ở ga xe lửa cực kỳ tốt.
Đời trước có một khoảng thời gian Hà Hạ vô cùng thích ăn trứng luộc trong nước trà, cũng từng tỉ mỉ thăm dò cách làm trứng luộc trong nước trà.
Trong đó cô thích ăn nhất là món trứng luộc trong nước trà hoa hồi.
Bành Văn Tuệ nuôi khoảng mười con gà, mỗi ngày đều có mấy con đẻ trứng như vậy, trước kia nhà cô đều cất trữ trứng gà đến một số lượng nhất định rồi mang lên Cung Tiêu Xã ở trấn trên để đổi tiền.
Hà Hạ muốn dùng trứng, Bành Văn Tuệ cũng chẳng có ý kiến gì. Vì sợ Quan Quỳnh Anh suy nghĩ nhiều nên Hà Hạ muốn trả tiền, bị Bành Văn Tuệ mắng cho.
Vì để chuẩn bị buôn bán nên trời chưa sáng Hà Hạ đã rời giường rồi.
Phòng bếp nhà cô có một cái bếp than tổ ong nho nhỏ, trong nhà cũng có một đống than tổ ong.
Hà Hạ đốt lò lên, tìm một cái nồi tây nhỏ, cho nửa nồi nước vào, nhặt khoảng mười cái hoa tiêu, một nắm tần bì, một bó lá trà to dùng vải thưa gói lại thả vào trong nồi, rồi lại cho thêm hai thìa nước tương, năm thìa muối ăn, một thìa rượu trắng vào trong nồi. Hà Hạ không đậy nắp nồi, mùi hương của nước tương lan tràn khắp cả nhà.
Đốt lửa trong lò, nhặt ba mươi quả trứng gà rửa sạch sẽ rồi cho vào trong nồi luộc bảy phút, sau khi rút hết lửa thì chờ một hồi rồi vớt ra đập vỏ trứng vỡ thành hình mạng nhện, sau lại bỏ vào trong nồi tây đang đun để luộc.
Trong nhà ông cụ Hạ có một cái xe đẩy tay bằng gỗ, lúc được mùa thì dùng để đẩy lương thực, còn lúc nông nhàn lôi ra đẩy củi đốt.
Hà Hạ đẩy xe đẩy vào trong sân, lau xe sạch sẽ từ trong ra ngoài, rồi bê khoảng mười cục than tổ ong lên xe, lại bưng trứng gà đã được ngâm trong nước chát lên xe cố định lại. Còn túi xách trên lưng đã sớm chuẩn bị xong rồi, trong túi xách có đựng túi ni lông màu trắng và tiền lẻ để trả lại, thế là Hà Hạ chuẩn bị ra cửa.
Canh xương củ cải cũng không còn dư lại.
Người một nhà cơm no rượu say cũng không gấp gáp thu dọn bát đũa, ngồi ở dưới mái hiên nói chuyện phiếm tiêu thực.
Không ngồi nổi nữa thì Quan Quỳnh Anh mới đứng dậy đi rửa bát.
Từ khi Hà Hạ trở về đến nay, bát đũa trong nhà đều là Quan Quỳnh Anh thầu.
Tiêu thực rồi, đêm cũng đã muộn, người một nhà liền trở về phòng của mình ngủ. Sáng sớm ngày hôm sau, Hà Hoằng Nghĩa dẫn Hà Hoằng Siêu kéo xe lên trấn trên, cũng không lâu sau, anh em bọn họ đã về.
Hà Hạ cầm theo cái giẻ lau đi theo bọn họ vào căn phòng nhỏ muốn dùng làm cửa hàng kia, sau khi lau kệ hàng xong ba anh em dọn hàng lên kệ. Có lẽ là Quan Quỳnh Anh vẫn còn tức giận, biết Hà Hoằng Nghĩa mang theo hàng về cũng không đi ra, chỉ ngồi ở trong phòng đợi.
Vẻ mặt Hà Hoằng Nghĩa không quá tốt. Trái ngược lại với anh ấy, Hà Hoằng Siêu cực kỳ hưng phấn. Cậu dùng một tấm bìa các tông viết một cái bảng hiệu quán tạp hóa rồi treo ở bên ngoài cửa sổ của cửa hàng. Ba chữ kia của cậu vô cùng nổi bật.
Đây cũng là quán tạp hóa đầu tiên trong thôn, những người trong thôn đi ngang qua không có người nào là không hiếu kỳ, thấy trong quán tạp hóa có đồ nhà mình cần dùng đến thì bọn họ cũng thuận tay mua về.
Mở cửa chưa tới một tiếng mà bọn họ đã bán được một túi muối, hai túi bột ngọt và mấy cục kẹo.
Hàng của anh ấy là mua từ quán tạp hóa ở trấn trên, bởi vì biết anh ấy muốn mở một quán tạp hóa trong thôn, vậy nên giá tiền bán cho anh thấp hơn giá bán một chút, Hà Hoằng Nghĩa mang về rồi bán với giá đắt hơn mấy xu so với quán tạp hóa ở trấn trên và Cung Tiêu Xã.
Bây giờ cuộc sống của mọi người cũng tốt hơn, đại đa số mọi người đều không so đo mấy xu tiền kia.
Ngay sau đó, Hà Hoằng Nghĩa lại lục tục bán được không ít thứ. Quan Quỳnh Anh thấy thật sự có người tới mua, buổi chiều cũng đi ra.
Đến tối, trừ bỏ tiền vốn, Hà Hoằng Nghĩa lãi được năm hào.
Đừng xem thường năm hào, đầu thập niên tám mươi này một xu có thể mua được hai mươi cục kẹo, tiền lương một tháng của công nhân bình thường trong thành phố cũng chỉ hơn năm mươi đồng.
Hà Hoằng Nghĩa mở quán tạp hóa, một ngày kiếm được năm hào, vậy một tháng anh ấy cũng có thể kiếm được mười lăm đồng.
Mười lăm đồng đấy, Quan Quỳnh Anh tằn tiện tích cóp cả một năm trời cũng chẳng cóp được nhiều như vậy.
Hà Hoằng Nghĩa kiếm được tiền rồi, kế hoạch kiếm tiền của Hà Hạ cũng sắp bắt đầu.
Hà Hạ đã suy nghĩ xong xuôi, cô muốn bán trứng luộc trong nước trà!
Trứng luộc trong nước trà cũng coi như món ăn vặt nổi tiếng đặc sắc của Trung Quốc, cách làm đơn giản, mang đi thuận tiện, bán ở ga xe lửa cực kỳ tốt.
Đời trước có một khoảng thời gian Hà Hạ vô cùng thích ăn trứng luộc trong nước trà, cũng từng tỉ mỉ thăm dò cách làm trứng luộc trong nước trà.
Trong đó cô thích ăn nhất là món trứng luộc trong nước trà hoa hồi.
Bành Văn Tuệ nuôi khoảng mười con gà, mỗi ngày đều có mấy con đẻ trứng như vậy, trước kia nhà cô đều cất trữ trứng gà đến một số lượng nhất định rồi mang lên Cung Tiêu Xã ở trấn trên để đổi tiền.
Hà Hạ muốn dùng trứng, Bành Văn Tuệ cũng chẳng có ý kiến gì. Vì sợ Quan Quỳnh Anh suy nghĩ nhiều nên Hà Hạ muốn trả tiền, bị Bành Văn Tuệ mắng cho.
Vì để chuẩn bị buôn bán nên trời chưa sáng Hà Hạ đã rời giường rồi.
Phòng bếp nhà cô có một cái bếp than tổ ong nho nhỏ, trong nhà cũng có một đống than tổ ong.
Hà Hạ đốt lò lên, tìm một cái nồi tây nhỏ, cho nửa nồi nước vào, nhặt khoảng mười cái hoa tiêu, một nắm tần bì, một bó lá trà to dùng vải thưa gói lại thả vào trong nồi, rồi lại cho thêm hai thìa nước tương, năm thìa muối ăn, một thìa rượu trắng vào trong nồi. Hà Hạ không đậy nắp nồi, mùi hương của nước tương lan tràn khắp cả nhà.
Đốt lửa trong lò, nhặt ba mươi quả trứng gà rửa sạch sẽ rồi cho vào trong nồi luộc bảy phút, sau khi rút hết lửa thì chờ một hồi rồi vớt ra đập vỏ trứng vỡ thành hình mạng nhện, sau lại bỏ vào trong nồi tây đang đun để luộc.
Trong nhà ông cụ Hạ có một cái xe đẩy tay bằng gỗ, lúc được mùa thì dùng để đẩy lương thực, còn lúc nông nhàn lôi ra đẩy củi đốt.
Hà Hạ đẩy xe đẩy vào trong sân, lau xe sạch sẽ từ trong ra ngoài, rồi bê khoảng mười cục than tổ ong lên xe, lại bưng trứng gà đã được ngâm trong nước chát lên xe cố định lại. Còn túi xách trên lưng đã sớm chuẩn bị xong rồi, trong túi xách có đựng túi ni lông màu trắng và tiền lẻ để trả lại, thế là Hà Hạ chuẩn bị ra cửa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.