Trọng Sinh: Âm Mưu Độc Chiếm Trình Manh
Chương 44:
Thanh Thiên Bạch Nhật Mộng
23/08/2024
Phải nói rằng sự ngụy trang của cô lần này rất thành công. Không giống như sự kinh ngạc của các chàng trai và sự ghen tị của các cô gái trong quá khứ. Lúc này trông cô cũng chỉ giống với một học sinh chuyển trường bình thường, ném vào một chỗ đông người cũng sẽ không ai phát hiện ra.
Bởi vì theo ý của chủ nhiệm, cô không được sắp xếp ở hàng cuối cùng giống với kiếp trước, mà được sắp xếp ở hàng thứ tư của nhóm đầu tiên của lớp, vị trí ở cửa sổ. Lông mày của Trình Manh nhăn lại, vì cô nhớ rằng đó là vị trí của tiểu thiếu gia Nguỵ Hoành Triết nổi tiếng trong trường.
Giống với Trình Manh, Nguỵ Hoành Triết cũng là một học sinh chuyển trường. Sự khác biệt là cậu ta đã đến sớm hơn một học kỳ so với Trình Manh. Cô nghe nói rằng cậu ta rời khỏi thủ đô vì mâu thuẫn với gia đình. Tới nơi nơi xa xôi này, người nhà thuyết phục cậu ta như nào cũng không chịu quay lại. Người nhà cậu ta thấy cậu như vậy, không có lựa chọn nào khác ngoài gia đình cậu ta phải đi theo cậu ta, có thể thấy cậu ấy được chiều chuộng như thế nào.
Luôn xuất hiện với vẻ ngoài đẹp trai và là người có có điều kiện tốt đã khiến cậu trở thành "người vừa đẹp trai lại nhiều tiền" trong lòng của các cô gái. Vào ngày đầu tiên chuyển đến trường, cậu nghiễm nhiên trở thành nam thần được bảo vệ ở trường này, và cũng là một hình tượng người bạn trai trong tưởng tượng của nhiều cô gái, ngăn bàn cậu ta tất cả đều là thư tình. Không có gì lạ, con gái tầm tuổi này thường bị hấp dẫn bởi nhưng bạn trai ăn mặc chất, có vẻ ngoài lạnh lùng như cậu ta. Nói trắng ra là khi họ làm ra những chuyện mình không dám làm, bọn họ càng phản nghịch, càng làm các cô gái yêu thích.
Chủ nhiệm đã thúc giục Trình Manh, Trình Manh phải bất đắc dĩ dịch chuyển sang vị trí đó từng bước một.
Hiện tại, Trình Manh đã ký thác mọi hy vọng vào người đang ngồi cùng bàn Nguỵ Hoành Triết, bởi vì Trình Manh có thể chắc chắn rằng anh chàng này sẽ giúp Nguỵ Hoành Triết bảo vệ vị trí này. Người đang ngồi cùng bàn của Nguỵ Hoành Triết tên là Lâm Khải. Trình Manh nhớ rõ cậu ta cũng chủ yếu là vì cậu ta là bạn tốt của Nguỵ Hoành Triết. Cả cậu ta và Nguỵ Hoành Triết đều là một trong những học sinh chuyên năng khiếu trong lớp, và cả hai đều là chuyên thể thao. Sự khác biệt là Nguỵ Hoành Triết được đào tạo là chạy bền, còn cậu ta là chạy đường ngắn.Tuy nhiên, hai người cũng coi như là ngưu tầm ngưu mã tầm mã. Lâm Khải ỷ vào vài huy chương vàng cạnh tranh thi đấu ở tỉnh, lên lớp luôn gục đầu xuống ngủ. Nguỵ Hoành Triết thậm chí còn quá mức hơn, cậu ta gần như không đến lớp, có lẽ vì điều này nên giáo viên có chọn lọc quên cậu ta. Trình Manh hầu như không nhìn thấy anh chàng này ở kiếp trước. Bây giờ cô gần như không thể nhớ ra bộ dáng của cậu ta, nhưng rốt cuộc cậu ta là một nhân vật có tiếng của trường, mặc dù không nhớ bộ dáng của cậu ta ra sao, nhưng tên và người này cô vẫn nhớ.
Quả nhiên, Lâm Khải đang nằm trên bàn mặc dù cậu ta không ngủ, nhưng lại không nhúc nhích. Không đợi giáo viên kịp tức giận, cửa phòng học đã bị mở ra. Trình Manh ngay lập tức cảm thấy tương lai tươi sáng trước mắt, như thể nhìn thấy một người tẻ tuổi nổi tiếng rất nhiều nhiều năm sau đó. Một người có dáng cao và mảnh khảnh, mái tóc bị nhuộm màu vàng sáng bóng, với hoa tai ở tai trái, gương mặt trắng nõn thon nhỏ, lông mày đen dày, một đôi mắt đào hoa đẹp đẽ, đôi môi hồng và sáng bóng. Phải nói rằng Nguỵ Hoành Triết thực sự rất đẹp. Không sai, chính là đẹp, các đường nét vốn đã rất đẹp cộng thêm khí chất của tuổi trẻ, thật sự là rất hấp dẫn.
Bởi vì theo ý của chủ nhiệm, cô không được sắp xếp ở hàng cuối cùng giống với kiếp trước, mà được sắp xếp ở hàng thứ tư của nhóm đầu tiên của lớp, vị trí ở cửa sổ. Lông mày của Trình Manh nhăn lại, vì cô nhớ rằng đó là vị trí của tiểu thiếu gia Nguỵ Hoành Triết nổi tiếng trong trường.
Giống với Trình Manh, Nguỵ Hoành Triết cũng là một học sinh chuyển trường. Sự khác biệt là cậu ta đã đến sớm hơn một học kỳ so với Trình Manh. Cô nghe nói rằng cậu ta rời khỏi thủ đô vì mâu thuẫn với gia đình. Tới nơi nơi xa xôi này, người nhà thuyết phục cậu ta như nào cũng không chịu quay lại. Người nhà cậu ta thấy cậu như vậy, không có lựa chọn nào khác ngoài gia đình cậu ta phải đi theo cậu ta, có thể thấy cậu ấy được chiều chuộng như thế nào.
Luôn xuất hiện với vẻ ngoài đẹp trai và là người có có điều kiện tốt đã khiến cậu trở thành "người vừa đẹp trai lại nhiều tiền" trong lòng của các cô gái. Vào ngày đầu tiên chuyển đến trường, cậu nghiễm nhiên trở thành nam thần được bảo vệ ở trường này, và cũng là một hình tượng người bạn trai trong tưởng tượng của nhiều cô gái, ngăn bàn cậu ta tất cả đều là thư tình. Không có gì lạ, con gái tầm tuổi này thường bị hấp dẫn bởi nhưng bạn trai ăn mặc chất, có vẻ ngoài lạnh lùng như cậu ta. Nói trắng ra là khi họ làm ra những chuyện mình không dám làm, bọn họ càng phản nghịch, càng làm các cô gái yêu thích.
Chủ nhiệm đã thúc giục Trình Manh, Trình Manh phải bất đắc dĩ dịch chuyển sang vị trí đó từng bước một.
Hiện tại, Trình Manh đã ký thác mọi hy vọng vào người đang ngồi cùng bàn Nguỵ Hoành Triết, bởi vì Trình Manh có thể chắc chắn rằng anh chàng này sẽ giúp Nguỵ Hoành Triết bảo vệ vị trí này. Người đang ngồi cùng bàn của Nguỵ Hoành Triết tên là Lâm Khải. Trình Manh nhớ rõ cậu ta cũng chủ yếu là vì cậu ta là bạn tốt của Nguỵ Hoành Triết. Cả cậu ta và Nguỵ Hoành Triết đều là một trong những học sinh chuyên năng khiếu trong lớp, và cả hai đều là chuyên thể thao. Sự khác biệt là Nguỵ Hoành Triết được đào tạo là chạy bền, còn cậu ta là chạy đường ngắn.Tuy nhiên, hai người cũng coi như là ngưu tầm ngưu mã tầm mã. Lâm Khải ỷ vào vài huy chương vàng cạnh tranh thi đấu ở tỉnh, lên lớp luôn gục đầu xuống ngủ. Nguỵ Hoành Triết thậm chí còn quá mức hơn, cậu ta gần như không đến lớp, có lẽ vì điều này nên giáo viên có chọn lọc quên cậu ta. Trình Manh hầu như không nhìn thấy anh chàng này ở kiếp trước. Bây giờ cô gần như không thể nhớ ra bộ dáng của cậu ta, nhưng rốt cuộc cậu ta là một nhân vật có tiếng của trường, mặc dù không nhớ bộ dáng của cậu ta ra sao, nhưng tên và người này cô vẫn nhớ.
Quả nhiên, Lâm Khải đang nằm trên bàn mặc dù cậu ta không ngủ, nhưng lại không nhúc nhích. Không đợi giáo viên kịp tức giận, cửa phòng học đã bị mở ra. Trình Manh ngay lập tức cảm thấy tương lai tươi sáng trước mắt, như thể nhìn thấy một người tẻ tuổi nổi tiếng rất nhiều nhiều năm sau đó. Một người có dáng cao và mảnh khảnh, mái tóc bị nhuộm màu vàng sáng bóng, với hoa tai ở tai trái, gương mặt trắng nõn thon nhỏ, lông mày đen dày, một đôi mắt đào hoa đẹp đẽ, đôi môi hồng và sáng bóng. Phải nói rằng Nguỵ Hoành Triết thực sự rất đẹp. Không sai, chính là đẹp, các đường nét vốn đã rất đẹp cộng thêm khí chất của tuổi trẻ, thật sự là rất hấp dẫn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.