Chương 11: Chương 11
SISIMO
24/10/2016
Theo Lục Ninh quan sát, Chung Du Bạch hẳn là người duy nhất Lục Viễn xem như bạn bè đi?
Buổi chiều là buổi diễn tập cuối cùng, Lục Ninh không biết Chung Du Bạch là dùng thân phận gì xuất hiện trong đại sảnh, kiếp trước y đổi qua mấy người đại diện, công việc làm người đại diện này cũng không phải rất dễ làm, một người đại diện tốt tương đương với một người nghệ sĩ thành công một nửa, Chung Du Bạch là một con con thỏ, hắn biết người đại diện làm như thế nào không?
“Yên tâm đi, người này muốn làm cái gì cũng làm được.” Lục Viễn ngược lại rất yên tâm Chung Du Bạch.
Lục Ninh liếc mắt nhìn hắn, “Vì cái gì nói như vậy?”
“Người này sống trên trăm năm, trước kia khi Đạo gia còn không hưng thịnh như vậy, anh ta cũng sống đến phong sinh thủy khởi, thời kì dân quốc ở Thượng Hải cũng xem như nhân vật xếp hàng đầu, giống như gọi cái gì Bạch Y Tú Sĩ…”
Lục Ninh ngạc nhiên liếc Chung Du Bạch một cái, nhìn không ra a!
“Cần nhờ chúng ta nổi tiếng bao che anh ta, đương nhiên anh ta cũng phải trả giá chút mới được, chuyện chúng ta làm không được đều giao cho anh ta.” Lục Viễn đương nhiên nói.
Lục Ninh cũng không hề rối rắm chuyện này, y cần chuẩn bị chính là trận đấu buổi tối, chỉ là dặn dò Lục Viễn, bộ phim này bọn họ nhất định phải nhận.
Nếu Lục Ninh không phát hiện thế giới này là thế giới như vậy, y có lẽ sẽ không vội vã muốn nổi tiếng thế này, đối với thế giới có người tu chân, y hoàn toàn không biết gì cả, Lục Ninh sống nhiều năm như vậy, cho dù là trọng sinh, y vẫn vô cùng quý trọng sinh mệnh hiện tại này, vì sống sót, y nguyện ý thỏa hiệp.
Chỉ là trong mắt những người tu chân, mình chính là tà đạo bất chính, y sợ hãi ngay khi bản thân căn bản còn chưa biết ra làm sao đã chết trong tay mấy người tu chân đó, cho dù hiện tại y rất mạnh mẽ.
Mọi người luôn cảm thấy sợ hãi đối với những sự vật không biết, Lục Ninh cũng là như thế, y trọng sinh, tuy rằng thân thể này lộ ra tình hình vô lý như vậy, nhưng y vẫn muốn tiếp tục sống, y sợ hãi ông trời sẽ không cho y cơ hội thứ hai.
Có lẽ, tử vong lần này, sẽ là chết đi chân chính, đây mới là nguyên nhân duy nhất y dựa vào Lục Viễn, không phải tín nhiệm Lục Viễn, cũng không phải thích hắn, nói trắng ra, chính là xuất phát từ quý trọng sinh mệnh lần này mà làm ra thỏa hiệp thôi.
Buổi tối trận đấu sẽ bắt đầu, bởi vì là hiện trường trực tiếp, trước khi bắt đầu, toàn bộ tuyển thủ đều ở trong phòng chờ, hiện tại các tuyển thủ mơ hồ đã có ý thức cạnh tranh, hơn nữa mỗi người trước trận đấu dường như đều rất căng thẳng, căn bản không có người nào nói chuyện.
Đan Linh Vi không ở, thẳng đến trước khi bắt đầu truyền hình không đến hai mươi phút, cô mới vội vàng xuất hiện trong phòng chờ, Lục Ninh thấy cô hiển nhiên tỉ mỉ chuẩn bị qua trang phục, kiểu tóc cùng trang dung tinh xảo, lộ ra ý cười trào phúng.
Kỳ thật diện mạo cô chẳng qua chỉ là trung thượng, trong mười tám tuyển thủ còn lại cũng không tính rất nổi bật, thậm chí so ra kém Giản Tuệ, nhưng là từ đầu đến chân rõ ràng đều trải qua nhân viên chuyên nghiệp tân trang, vô duyên vô cớ gia tăng cho cô vài phần xinh đẹp.
Quy tắc trận đấu đêm nay cùng đêm qua hầu như giống nhau, chỉ là sau vòng thứ nhất chỉ còn lại chín tuyển thủ, người kém may mắn nhất sẽ trực tiếp bị loại, còn tám tuyển thủ tiếp tục thi đấu, trong bốn người thua cuộc, người có tin ngắn bỏ phiếu ít nhất cũng sẽ bị loại.
Trận đấu mười tám vào mười sáu vừa mới bắt đầu, rating đã vượt quá trận đấu ngày hôm qua gần 0.8 điểm, cao tầng Bình đài cũng càng ngày càng coi trọng tiết mục này, quyết định tăng lớn đầu nhập cho nó.
Một vòng rút thăm này, rút đến số tám của Lục Ninh Lục Viễn làm sắc mặt đối thủ – tuyển thủ số năm lập tức xám, hắn gọi Vương Thiều Hoa, đã hai mươi bốn tuổi, kém chút nữa là vượt qua tuổi quy định của trận đấu, lấy trình độ ca hát mà nói, trong chùm mười tám bài hát còn lại xem như tiêu chuẩn trung thượng, nếu không rút đến Lục Ninh Lục Viễn mà nói, trận này hắn vẫn có khả năng rất lớn trực tiếp thăng cấp, tỷ như ngày hôm qua hắn thuận lợi đánh bại đối thủ bước vào top 18 hôm nay.
Mà hiện tại, Vương Thiều Hoa rất rõ ràng, nhân khí của Lục Ninh Lục Viễn trong tất cả mọi người là đứng hàng đầu, hắn không thể không thừa nhận, hai thiếu niên hoàn toàn tuổi trẻ này, tiêu chuẩn ca hát cũng rất không tồi.
Bởi vì loại tâm tình không xong này, thời gian biểu diễn Vương Thiều Hoa cũng vì quá mức căng thẳng mà có một sai lầm nhỏ, khiến sắc mặt hắn càng thêm khó coi.
Loại trận đấu tuyển tú này chính là tàn khốc như thế, càng khỏi nói [Nhất xướng thành danh] là hiện trường trực tiếp, căn bản không có hậu kỳ gì đáng nói.
Ngày hôm nay Lục Ninh cùng Lục Viễn chọn một ca khúc tương đối đơn giản so với ngày hôm qua, thế nhưng cảm xúc cần hát ra cũng không tính đơn giản, tên ca khúc là [Bù nhìn], tương đối nhẹ nhàng.
Tiếng nhạc dần dần vang lên, Lục Ninh cùng Lục Viễn im lặng đứng ở trên sân, một trái một phải, cứng ngắc giống như hai búp bê hình người đứng lặng, mở miệng đầu tiên vẫn là Lục Ninh, y khởi âm rất thấp, lại thấp đủ cho tương đối từ tính, gần như nỉ non, như khóc như nói.
“Ta không phải bù nhìn, không thể không động đậy không thể nói…”
Lục Viễn nhẹ nhàng hát lên, âm nhạc từ đầu rất nhẹ rất nhẹ, làm cho người ta nghe không rõ tiếng nhạc như có như không kia, phụ trợ thanh âm hai người bọn họ càng thêm rõ ràng, dường như là hát đơn thuần, hát đến một nửa, tiếng đàn piano lưu loát mới gia nhập vào, hai người hợp xướng cùng nửa đoạn trước là cảm giác hoàn toàn bất đồng, cảm giác bi thương nồng đậm không lối thoát bắt đầu tràn ngập.
Rõ ràng chỉ là một ca khúc không tính xa lạ mà thôi, bọn họ lại có thể hát làm ánh mắt người đều bắt đầu lên men.
Vương Thiều Hoa đứng một bên cũng có chút khâm phục, không biết vì cái gì, ca khúc dù đơn giản, đến gần hai người kia sẽ có một chút biến hóa kỳ diệu, lực sân khấu của bọn họ mới là điểm kinh người nhất, nếu chỉ nghe nhạc thì có lẽ sẽ không có cảm giác dày đặc như vậy, nhưng mà ở hiện trường “nhìn” họ ca hát, là quá cuốn hút người.
Đây chính là thứ mình không có.
Chỉ có hiện trường mới có thể làm cho người ta kinh hỉ, chỉ có hiện trường mới có cảm xúc, chỉ có hiện trường mới có thể mang đến cảm thụ độc đáo.
Đây là điểm ưu tú nhất của Lục Ninh cùng Lục Viễn, cho nên dù ca khúc đơn giản, khi hai người hát, chính là không giống những người khác.
Tập nhạc có linh hồn của nó, có vài người ca hát không phải tốt nhất, lại cảm động nhất, nguyên nhân chính ở chỗ này.
Lục Ninh coi mỗi một bài ca trở thành một buổi biểu diễn, Lục Viễn cũng là như thế, cho nên dung nhập diễn xuất vào ca hát, nhất định mỗi một tràng đều có thể trở thành kinh điển.
Vỗ tay lại một lần vang lên, Tạ Nhược Gia khích lệ Lục Ninh cùng Lục Viễn chưa bao giờ là keo kiệt, mà trận này, Hà Văn cũng đánh giá tương đối cao: “Không chỉ là hát rất tốt, cả sân khấu này đều bởi vì hai bạn mà sáng lên, Lục Ninh, Lục Viễn, hai bạn thật sự là tuyển thủ rất ưu tú, ngày hôm nay, từ trên người hai bạn, tôi thấy được toàn bộ điểm sáng ca sĩ chuyên nghiệp cần phải có.”
“Cám ơn các bạn mang đến cảm động hoàn mỹ.” Viên Cẩm cũng cười nói, “Hiện tại không chỉ có Tạ tiểu thư là fan của hai bạn, tôi cũng muốn là fan của hai bạn vậy.”
Trận này, Lục Ninh cùng Lục Viễn thành công thăng cấp.
Đợi vòng thứ nhất trận đấu chấm dứt, thứ tự tin ngắn bỏ phiếu của mọi người hiện ra trên màn hình lớn, tất cả mọi người sợ hãi than nhìn Lục Ninh cùng Lục Viễn hai mươi mốt vạn bảy nghìn (217.000) phiếu, thời gian gần một ngày, số phiếu của bọn họ liền tăng gấp năm lần!
Mà Đan Linh Vi đứng thứ hai mới vừa vặn qua mười vạn phiếu mà thôi, đương nhiên, trong mười vạn phiếu này có bao nhiêu hơi nước chỉ có chính cô biết.
Tuyển thủ tin ngắn xếp cuối cùng bị loại, chảy nước mắt rời sân khấu, cô chỉ kém người đứng trước ba mươi bảy phiếu, đương nhiên, số phiếu của bọn họ chỉ là vừa qua một vạn, chênh lệch rất lớn với mấy người xếp hàng đầu.
Nhưng mà đổi lại góc độ nghĩ, người được ủng hộ thấp nhất cũng có một vạn phiếu, Bình đài căn bản chính là kiếm đặc biệt nhiều.
Sau khi tiết mục chủ nhật chấm dứt, danh khí của [Nhất xướng thành danh] bắt đầu thổi quét nam bắc, rõ ràng nhất là các loại tin tức bắt đầu bị [Nhất xướng thành danh] xoát bản, nghỉ hè vốn là thời điểm tỉ lệ xem đài tối cao, mà [Nhất xướng thành danh] trong đó lại trở thành đỉnh cao, tiết mục chủ nhật kỳ này của Bình đài đã hoàn toàn đánh bại tiết mục giải trí luôn đứng đầu rất lâu của đài Hương tiêu, trở thành đoạn thu có rating cao nhất trong thời gian đó(1).
Kết quả của nổi tiếng chính là, trong một tuần kế tiếp Lục Ninh cùng Lục Viễn rõ ràng bận rộn lên, không chỉ có qua lại hai tổ tuyên truyền, còn có ba tạp chí cần chụp ảnh, làm Lục Ninh cảm thấy tiếc nuối chính là, trước kia bọn họ đều đã ký hợp đồng, trong lúc tiến hành tuyên truyền [Nhất xướng thành danh], tiền lời đều không thuộc về bọn họ, cho nên bọn họ lấy đến chỉ là hai bao lì xì mỏng manh mà thôi.
Mà trên internet, Lục Ninh cùng Lục Viễn đang lấy tốc độ chính bọn họ cũng hoàn toàn không rõ ràng lắm nổi lên, so với Lục Viễn nổi lên ban đầu mà Lục Ninh biết, lần này bọn họ tạo thành ảnh hưởng còn lớn hơn nữa.
Bởi vì Lục Ninh huấn luyện Lục Viễn hát, lại bởi vì Lục Ninh chọn ca khúc tương đối xuất sắc, cùng phản ứng hoá học xuất hiện khi hai người cùng xuất hiện, sân khấu của hai người so với Lục Viễn năm đó chỉ có một người hoàn toàn không giống, Lục Viễn năm đó nổi phần lớn dựa vào bề ngoài dị thường xuất sắc của hắn cùng lực sân khấu xuất chúng, mà hiện tại trên internet thảo luận càng nhiều hơn là ca hát chân chính, cùng với biểu diễn live làm người khác kinh diễm của bọn họ.
Trên diễn đàn Lục Quỳ nổi tiếng đại lục đã có topic thảo luận về hai người bọn họ, trong hai ngày ngắn ngủi lượt bình luận đã phá một vạn, admin dứt khoát đính topic này lên đỉnh, khiến cho thảo luận trong đó càng thêm náo nhiệt.
Trừ bỏ một số nhỏ những thành phần quen thói lời lẽ cay nghiệt, đại bộ phận đều là phân tích ca ngợi, Lục Ninh cùng Lục Viễn tại [Nhất xướng thành danh] tổng cộng hát bốn bài, từ [Xin chào ngày mai] thanh xuân dào dạt đến [Ký ức độc nhất vô nhị] động lòng người, rồi đến [Beautiful World] nhiệt huyết sôi trào, tiết mục buổi tối chủ nhật vừa mới truyền ra không bao lâu, đã có người đăng lên video [Bù nhìn], tuy màn hình không được rõ ràng lắm, đây là hắn ghi lại từ ti vi của mình, một giờ sau mới có video tương đối rõ ràng xuất hiện.
Lầu 21329, khách hồng trần: Mạnh mẽ đề cử mọi người xem bọn họ hát trong ti vi, xem video cảm giác kém hơn một chút.
Lầu 21330, Lesslie: Tôi là xem trực tiếp, vừa mới download mp3 mấy bài hát này, tôi muốn đem những bài cũ của bọn họ đều đưa vào mp3 nghe, thật sự nghe rất hay!
Lầu 21331, cá yên lặng: Không khoa trương như vậy chứ, tôi cảm thấy bài hát này so với Beautiful World hôm qua kém hơn.
Lầu 21332, yêu ngươi yêu ngươi tiểu Jasmine: Tôi đã yêu [Bù nhìn], còn có khúc [Ký ức độc nhất vô nhị] lúc trước kia, cảm giác có thể đặt trong mp3 nghe thật lâu
Lầu 21333, MissmissR: Kỳ thật tôi cảm thấy Ninh Viễn hát đều phải xem LIVE mới là hay nhất!
…
…
Chung Du Bạch lại nhìn lướt qua mới vừa lòng khép máy tính lại, khóe mắt thoáng nhìn một nhân viên đạo cụ theo dõi hắn như hổ rình mồi cách đó không xa, hơi hơi vểnh lên khóe môi.
Vị kia, hẳn là thập nhất muội muội của Nam Cung thế gia đi, nghe nói tư chất tương đối khá? Đáng tiếc, thời gian trước ở Kỳ Liên sơn bắt sơn quỷ, hiểm hiểm chậm một bước bại bởi con gái út của La gia, thật sự là đáng thương, tiếp tục lấy không được chút thành tích thì chỉ sợ thứ tự trong thế gia bài danh lại tụt xuống phía dưới.
Dã tâm của nàng thật đúng là lớn, bất luận là mình hay là Lục Viễn, làm sao là dễ chọc, theo Lục Viễn nói, “anh trai” kia của hắn còn lợi hại hơn cả hắn nữa, tiểu nha đầu Nam Cung gia dù sao tuổi trẻ, không biết nặng nhẹ.
Vừa nghĩ tới, điện thoại của hắn liền vang lên, Chung Du Bạch nhìn thoáng qua dòng chữ báo người gọi, lập tức mang theo tươi cười ôn hòa, “Alô, Vu tiểu thư ngài khỏe chứ, tôi là người đại diện của Lục Ninh cùng Lục Viễn, chúng ta có thể trực tiếp đến quán café đối diện Bình đài nói chuyện…”
Trước khi trận đấu cuối tuần bắt đầu, Chung Du Bạch mang đến cho Lục Ninh Lục Viễn một tin tốt lành.
“Vai diễn trong [Hoa viên bí mật của Hoàng tử] đã quyết định, đương nhiên, catse hơi thấp, tôi đã tận lực tranh thủ cho hai người, với người mới mà nói, có thể lấy được năm nghìn một tập đã là giá cả tốt lắm.”
Lục Ninh kinh ngạc nhìn hắn, không phải vì giá cả thấp, mà là cảm thấy giá này rất cao, năm đó bộ phim đầu tiên y diễn, mặc dù là nhân vật phản diện nhưng cũng xem như diễn viên chính, một tập mới lấy được catse hai ngàn, hiện tại lại có thể không chỉ được gấp đôi.
“Đây cũng là do hai người các cậu đã có chút danh khí mới có thể lấy được cái giá này.” Chung Du Bạch giải thích nói.
Lục Viễn nói, “Bộ phim này là hai mươi bốn tập, nói cách khác chúng ta có thể kiếm được mười hai vạn!” Hắn dùng chính là giọng điệu sợ hãi than.
Lục Ninh biết, trạng huống kinh tế của Cố gia không tính là rất tốt, cho nên Lục Ninh tha thứ vị quỷ hút máu tiên sinh này thiếu kiến thức…
Đã từng lăn lộn trong giới giải trí, Lục Ninh đương nhiên biết thị trường catse của diễn viên, y biết rõ nếu đợi sau khi [Nhất xướng thành danh] chấm dứt, y và Lục Viễn có danh khí, giá năm nghìn một tập sẽ không khỏi quá thấp, nhưng bây giờ là vì nổi tiếng, kéo dài tới khi đó nhất định sẽ có ngoài ý muốn, bởi vì tháng chín khởi động máy, không có biện pháp đến lúc đó mới quyết định diễn viên chính.
Hiện tại Chung Du Bạch có thể nói tới cái giá này đã là tương đối khá.
Đương nhiên, Lục Ninh căn bản không biết, kỳ thật lúc này y và Lục Viễn đã xem như có chút danh khí.
Mà Lục Viễn lại vô cùng nghiêm túc nghĩ: ngao ngao ngao~ thì ra làm ngôi sao là ngành sản xuất kiếm tiền như vậy a!
Hắn cảm thấy, hắn có thể càng yêu thích chức nghiệp ngôi sao này một chút, sau đó, trong giây lát hắn đứng lên, lôi kéo Lục Ninh bước đi, “Chúng ta đi luyện ca!”
Lục Ninh vẻ mặt không hiểu ra sao bị Lục Viễn nhiệt huyết sôi trào kéo đi.
Y hoàn toàn không biết, quỷ hút máu tiên sinh tao nhã tà mị, chính là bởi vì “mười hai vạn” này mà giống như bị đánh máu gà…
.
(1) So sánh với các chương trình cùng phát trong một khung giờ
[Bù nhìn]
Buổi chiều là buổi diễn tập cuối cùng, Lục Ninh không biết Chung Du Bạch là dùng thân phận gì xuất hiện trong đại sảnh, kiếp trước y đổi qua mấy người đại diện, công việc làm người đại diện này cũng không phải rất dễ làm, một người đại diện tốt tương đương với một người nghệ sĩ thành công một nửa, Chung Du Bạch là một con con thỏ, hắn biết người đại diện làm như thế nào không?
“Yên tâm đi, người này muốn làm cái gì cũng làm được.” Lục Viễn ngược lại rất yên tâm Chung Du Bạch.
Lục Ninh liếc mắt nhìn hắn, “Vì cái gì nói như vậy?”
“Người này sống trên trăm năm, trước kia khi Đạo gia còn không hưng thịnh như vậy, anh ta cũng sống đến phong sinh thủy khởi, thời kì dân quốc ở Thượng Hải cũng xem như nhân vật xếp hàng đầu, giống như gọi cái gì Bạch Y Tú Sĩ…”
Lục Ninh ngạc nhiên liếc Chung Du Bạch một cái, nhìn không ra a!
“Cần nhờ chúng ta nổi tiếng bao che anh ta, đương nhiên anh ta cũng phải trả giá chút mới được, chuyện chúng ta làm không được đều giao cho anh ta.” Lục Viễn đương nhiên nói.
Lục Ninh cũng không hề rối rắm chuyện này, y cần chuẩn bị chính là trận đấu buổi tối, chỉ là dặn dò Lục Viễn, bộ phim này bọn họ nhất định phải nhận.
Nếu Lục Ninh không phát hiện thế giới này là thế giới như vậy, y có lẽ sẽ không vội vã muốn nổi tiếng thế này, đối với thế giới có người tu chân, y hoàn toàn không biết gì cả, Lục Ninh sống nhiều năm như vậy, cho dù là trọng sinh, y vẫn vô cùng quý trọng sinh mệnh hiện tại này, vì sống sót, y nguyện ý thỏa hiệp.
Chỉ là trong mắt những người tu chân, mình chính là tà đạo bất chính, y sợ hãi ngay khi bản thân căn bản còn chưa biết ra làm sao đã chết trong tay mấy người tu chân đó, cho dù hiện tại y rất mạnh mẽ.
Mọi người luôn cảm thấy sợ hãi đối với những sự vật không biết, Lục Ninh cũng là như thế, y trọng sinh, tuy rằng thân thể này lộ ra tình hình vô lý như vậy, nhưng y vẫn muốn tiếp tục sống, y sợ hãi ông trời sẽ không cho y cơ hội thứ hai.
Có lẽ, tử vong lần này, sẽ là chết đi chân chính, đây mới là nguyên nhân duy nhất y dựa vào Lục Viễn, không phải tín nhiệm Lục Viễn, cũng không phải thích hắn, nói trắng ra, chính là xuất phát từ quý trọng sinh mệnh lần này mà làm ra thỏa hiệp thôi.
Buổi tối trận đấu sẽ bắt đầu, bởi vì là hiện trường trực tiếp, trước khi bắt đầu, toàn bộ tuyển thủ đều ở trong phòng chờ, hiện tại các tuyển thủ mơ hồ đã có ý thức cạnh tranh, hơn nữa mỗi người trước trận đấu dường như đều rất căng thẳng, căn bản không có người nào nói chuyện.
Đan Linh Vi không ở, thẳng đến trước khi bắt đầu truyền hình không đến hai mươi phút, cô mới vội vàng xuất hiện trong phòng chờ, Lục Ninh thấy cô hiển nhiên tỉ mỉ chuẩn bị qua trang phục, kiểu tóc cùng trang dung tinh xảo, lộ ra ý cười trào phúng.
Kỳ thật diện mạo cô chẳng qua chỉ là trung thượng, trong mười tám tuyển thủ còn lại cũng không tính rất nổi bật, thậm chí so ra kém Giản Tuệ, nhưng là từ đầu đến chân rõ ràng đều trải qua nhân viên chuyên nghiệp tân trang, vô duyên vô cớ gia tăng cho cô vài phần xinh đẹp.
Quy tắc trận đấu đêm nay cùng đêm qua hầu như giống nhau, chỉ là sau vòng thứ nhất chỉ còn lại chín tuyển thủ, người kém may mắn nhất sẽ trực tiếp bị loại, còn tám tuyển thủ tiếp tục thi đấu, trong bốn người thua cuộc, người có tin ngắn bỏ phiếu ít nhất cũng sẽ bị loại.
Trận đấu mười tám vào mười sáu vừa mới bắt đầu, rating đã vượt quá trận đấu ngày hôm qua gần 0.8 điểm, cao tầng Bình đài cũng càng ngày càng coi trọng tiết mục này, quyết định tăng lớn đầu nhập cho nó.
Một vòng rút thăm này, rút đến số tám của Lục Ninh Lục Viễn làm sắc mặt đối thủ – tuyển thủ số năm lập tức xám, hắn gọi Vương Thiều Hoa, đã hai mươi bốn tuổi, kém chút nữa là vượt qua tuổi quy định của trận đấu, lấy trình độ ca hát mà nói, trong chùm mười tám bài hát còn lại xem như tiêu chuẩn trung thượng, nếu không rút đến Lục Ninh Lục Viễn mà nói, trận này hắn vẫn có khả năng rất lớn trực tiếp thăng cấp, tỷ như ngày hôm qua hắn thuận lợi đánh bại đối thủ bước vào top 18 hôm nay.
Mà hiện tại, Vương Thiều Hoa rất rõ ràng, nhân khí của Lục Ninh Lục Viễn trong tất cả mọi người là đứng hàng đầu, hắn không thể không thừa nhận, hai thiếu niên hoàn toàn tuổi trẻ này, tiêu chuẩn ca hát cũng rất không tồi.
Bởi vì loại tâm tình không xong này, thời gian biểu diễn Vương Thiều Hoa cũng vì quá mức căng thẳng mà có một sai lầm nhỏ, khiến sắc mặt hắn càng thêm khó coi.
Loại trận đấu tuyển tú này chính là tàn khốc như thế, càng khỏi nói [Nhất xướng thành danh] là hiện trường trực tiếp, căn bản không có hậu kỳ gì đáng nói.
Ngày hôm nay Lục Ninh cùng Lục Viễn chọn một ca khúc tương đối đơn giản so với ngày hôm qua, thế nhưng cảm xúc cần hát ra cũng không tính đơn giản, tên ca khúc là [Bù nhìn], tương đối nhẹ nhàng.
Tiếng nhạc dần dần vang lên, Lục Ninh cùng Lục Viễn im lặng đứng ở trên sân, một trái một phải, cứng ngắc giống như hai búp bê hình người đứng lặng, mở miệng đầu tiên vẫn là Lục Ninh, y khởi âm rất thấp, lại thấp đủ cho tương đối từ tính, gần như nỉ non, như khóc như nói.
“Ta không phải bù nhìn, không thể không động đậy không thể nói…”
Lục Viễn nhẹ nhàng hát lên, âm nhạc từ đầu rất nhẹ rất nhẹ, làm cho người ta nghe không rõ tiếng nhạc như có như không kia, phụ trợ thanh âm hai người bọn họ càng thêm rõ ràng, dường như là hát đơn thuần, hát đến một nửa, tiếng đàn piano lưu loát mới gia nhập vào, hai người hợp xướng cùng nửa đoạn trước là cảm giác hoàn toàn bất đồng, cảm giác bi thương nồng đậm không lối thoát bắt đầu tràn ngập.
Rõ ràng chỉ là một ca khúc không tính xa lạ mà thôi, bọn họ lại có thể hát làm ánh mắt người đều bắt đầu lên men.
Vương Thiều Hoa đứng một bên cũng có chút khâm phục, không biết vì cái gì, ca khúc dù đơn giản, đến gần hai người kia sẽ có một chút biến hóa kỳ diệu, lực sân khấu của bọn họ mới là điểm kinh người nhất, nếu chỉ nghe nhạc thì có lẽ sẽ không có cảm giác dày đặc như vậy, nhưng mà ở hiện trường “nhìn” họ ca hát, là quá cuốn hút người.
Đây chính là thứ mình không có.
Chỉ có hiện trường mới có thể làm cho người ta kinh hỉ, chỉ có hiện trường mới có cảm xúc, chỉ có hiện trường mới có thể mang đến cảm thụ độc đáo.
Đây là điểm ưu tú nhất của Lục Ninh cùng Lục Viễn, cho nên dù ca khúc đơn giản, khi hai người hát, chính là không giống những người khác.
Tập nhạc có linh hồn của nó, có vài người ca hát không phải tốt nhất, lại cảm động nhất, nguyên nhân chính ở chỗ này.
Lục Ninh coi mỗi một bài ca trở thành một buổi biểu diễn, Lục Viễn cũng là như thế, cho nên dung nhập diễn xuất vào ca hát, nhất định mỗi một tràng đều có thể trở thành kinh điển.
Vỗ tay lại một lần vang lên, Tạ Nhược Gia khích lệ Lục Ninh cùng Lục Viễn chưa bao giờ là keo kiệt, mà trận này, Hà Văn cũng đánh giá tương đối cao: “Không chỉ là hát rất tốt, cả sân khấu này đều bởi vì hai bạn mà sáng lên, Lục Ninh, Lục Viễn, hai bạn thật sự là tuyển thủ rất ưu tú, ngày hôm nay, từ trên người hai bạn, tôi thấy được toàn bộ điểm sáng ca sĩ chuyên nghiệp cần phải có.”
“Cám ơn các bạn mang đến cảm động hoàn mỹ.” Viên Cẩm cũng cười nói, “Hiện tại không chỉ có Tạ tiểu thư là fan của hai bạn, tôi cũng muốn là fan của hai bạn vậy.”
Trận này, Lục Ninh cùng Lục Viễn thành công thăng cấp.
Đợi vòng thứ nhất trận đấu chấm dứt, thứ tự tin ngắn bỏ phiếu của mọi người hiện ra trên màn hình lớn, tất cả mọi người sợ hãi than nhìn Lục Ninh cùng Lục Viễn hai mươi mốt vạn bảy nghìn (217.000) phiếu, thời gian gần một ngày, số phiếu của bọn họ liền tăng gấp năm lần!
Mà Đan Linh Vi đứng thứ hai mới vừa vặn qua mười vạn phiếu mà thôi, đương nhiên, trong mười vạn phiếu này có bao nhiêu hơi nước chỉ có chính cô biết.
Tuyển thủ tin ngắn xếp cuối cùng bị loại, chảy nước mắt rời sân khấu, cô chỉ kém người đứng trước ba mươi bảy phiếu, đương nhiên, số phiếu của bọn họ chỉ là vừa qua một vạn, chênh lệch rất lớn với mấy người xếp hàng đầu.
Nhưng mà đổi lại góc độ nghĩ, người được ủng hộ thấp nhất cũng có một vạn phiếu, Bình đài căn bản chính là kiếm đặc biệt nhiều.
Sau khi tiết mục chủ nhật chấm dứt, danh khí của [Nhất xướng thành danh] bắt đầu thổi quét nam bắc, rõ ràng nhất là các loại tin tức bắt đầu bị [Nhất xướng thành danh] xoát bản, nghỉ hè vốn là thời điểm tỉ lệ xem đài tối cao, mà [Nhất xướng thành danh] trong đó lại trở thành đỉnh cao, tiết mục chủ nhật kỳ này của Bình đài đã hoàn toàn đánh bại tiết mục giải trí luôn đứng đầu rất lâu của đài Hương tiêu, trở thành đoạn thu có rating cao nhất trong thời gian đó(1).
Kết quả của nổi tiếng chính là, trong một tuần kế tiếp Lục Ninh cùng Lục Viễn rõ ràng bận rộn lên, không chỉ có qua lại hai tổ tuyên truyền, còn có ba tạp chí cần chụp ảnh, làm Lục Ninh cảm thấy tiếc nuối chính là, trước kia bọn họ đều đã ký hợp đồng, trong lúc tiến hành tuyên truyền [Nhất xướng thành danh], tiền lời đều không thuộc về bọn họ, cho nên bọn họ lấy đến chỉ là hai bao lì xì mỏng manh mà thôi.
Mà trên internet, Lục Ninh cùng Lục Viễn đang lấy tốc độ chính bọn họ cũng hoàn toàn không rõ ràng lắm nổi lên, so với Lục Viễn nổi lên ban đầu mà Lục Ninh biết, lần này bọn họ tạo thành ảnh hưởng còn lớn hơn nữa.
Bởi vì Lục Ninh huấn luyện Lục Viễn hát, lại bởi vì Lục Ninh chọn ca khúc tương đối xuất sắc, cùng phản ứng hoá học xuất hiện khi hai người cùng xuất hiện, sân khấu của hai người so với Lục Viễn năm đó chỉ có một người hoàn toàn không giống, Lục Viễn năm đó nổi phần lớn dựa vào bề ngoài dị thường xuất sắc của hắn cùng lực sân khấu xuất chúng, mà hiện tại trên internet thảo luận càng nhiều hơn là ca hát chân chính, cùng với biểu diễn live làm người khác kinh diễm của bọn họ.
Trên diễn đàn Lục Quỳ nổi tiếng đại lục đã có topic thảo luận về hai người bọn họ, trong hai ngày ngắn ngủi lượt bình luận đã phá một vạn, admin dứt khoát đính topic này lên đỉnh, khiến cho thảo luận trong đó càng thêm náo nhiệt.
Trừ bỏ một số nhỏ những thành phần quen thói lời lẽ cay nghiệt, đại bộ phận đều là phân tích ca ngợi, Lục Ninh cùng Lục Viễn tại [Nhất xướng thành danh] tổng cộng hát bốn bài, từ [Xin chào ngày mai] thanh xuân dào dạt đến [Ký ức độc nhất vô nhị] động lòng người, rồi đến [Beautiful World] nhiệt huyết sôi trào, tiết mục buổi tối chủ nhật vừa mới truyền ra không bao lâu, đã có người đăng lên video [Bù nhìn], tuy màn hình không được rõ ràng lắm, đây là hắn ghi lại từ ti vi của mình, một giờ sau mới có video tương đối rõ ràng xuất hiện.
Lầu 21329, khách hồng trần: Mạnh mẽ đề cử mọi người xem bọn họ hát trong ti vi, xem video cảm giác kém hơn một chút.
Lầu 21330, Lesslie: Tôi là xem trực tiếp, vừa mới download mp3 mấy bài hát này, tôi muốn đem những bài cũ của bọn họ đều đưa vào mp3 nghe, thật sự nghe rất hay!
Lầu 21331, cá yên lặng: Không khoa trương như vậy chứ, tôi cảm thấy bài hát này so với Beautiful World hôm qua kém hơn.
Lầu 21332, yêu ngươi yêu ngươi tiểu Jasmine: Tôi đã yêu [Bù nhìn], còn có khúc [Ký ức độc nhất vô nhị] lúc trước kia, cảm giác có thể đặt trong mp3 nghe thật lâu
Lầu 21333, MissmissR: Kỳ thật tôi cảm thấy Ninh Viễn hát đều phải xem LIVE mới là hay nhất!
…
…
Chung Du Bạch lại nhìn lướt qua mới vừa lòng khép máy tính lại, khóe mắt thoáng nhìn một nhân viên đạo cụ theo dõi hắn như hổ rình mồi cách đó không xa, hơi hơi vểnh lên khóe môi.
Vị kia, hẳn là thập nhất muội muội của Nam Cung thế gia đi, nghe nói tư chất tương đối khá? Đáng tiếc, thời gian trước ở Kỳ Liên sơn bắt sơn quỷ, hiểm hiểm chậm một bước bại bởi con gái út của La gia, thật sự là đáng thương, tiếp tục lấy không được chút thành tích thì chỉ sợ thứ tự trong thế gia bài danh lại tụt xuống phía dưới.
Dã tâm của nàng thật đúng là lớn, bất luận là mình hay là Lục Viễn, làm sao là dễ chọc, theo Lục Viễn nói, “anh trai” kia của hắn còn lợi hại hơn cả hắn nữa, tiểu nha đầu Nam Cung gia dù sao tuổi trẻ, không biết nặng nhẹ.
Vừa nghĩ tới, điện thoại của hắn liền vang lên, Chung Du Bạch nhìn thoáng qua dòng chữ báo người gọi, lập tức mang theo tươi cười ôn hòa, “Alô, Vu tiểu thư ngài khỏe chứ, tôi là người đại diện của Lục Ninh cùng Lục Viễn, chúng ta có thể trực tiếp đến quán café đối diện Bình đài nói chuyện…”
Trước khi trận đấu cuối tuần bắt đầu, Chung Du Bạch mang đến cho Lục Ninh Lục Viễn một tin tốt lành.
“Vai diễn trong [Hoa viên bí mật của Hoàng tử] đã quyết định, đương nhiên, catse hơi thấp, tôi đã tận lực tranh thủ cho hai người, với người mới mà nói, có thể lấy được năm nghìn một tập đã là giá cả tốt lắm.”
Lục Ninh kinh ngạc nhìn hắn, không phải vì giá cả thấp, mà là cảm thấy giá này rất cao, năm đó bộ phim đầu tiên y diễn, mặc dù là nhân vật phản diện nhưng cũng xem như diễn viên chính, một tập mới lấy được catse hai ngàn, hiện tại lại có thể không chỉ được gấp đôi.
“Đây cũng là do hai người các cậu đã có chút danh khí mới có thể lấy được cái giá này.” Chung Du Bạch giải thích nói.
Lục Viễn nói, “Bộ phim này là hai mươi bốn tập, nói cách khác chúng ta có thể kiếm được mười hai vạn!” Hắn dùng chính là giọng điệu sợ hãi than.
Lục Ninh biết, trạng huống kinh tế của Cố gia không tính là rất tốt, cho nên Lục Ninh tha thứ vị quỷ hút máu tiên sinh này thiếu kiến thức…
Đã từng lăn lộn trong giới giải trí, Lục Ninh đương nhiên biết thị trường catse của diễn viên, y biết rõ nếu đợi sau khi [Nhất xướng thành danh] chấm dứt, y và Lục Viễn có danh khí, giá năm nghìn một tập sẽ không khỏi quá thấp, nhưng bây giờ là vì nổi tiếng, kéo dài tới khi đó nhất định sẽ có ngoài ý muốn, bởi vì tháng chín khởi động máy, không có biện pháp đến lúc đó mới quyết định diễn viên chính.
Hiện tại Chung Du Bạch có thể nói tới cái giá này đã là tương đối khá.
Đương nhiên, Lục Ninh căn bản không biết, kỳ thật lúc này y và Lục Viễn đã xem như có chút danh khí.
Mà Lục Viễn lại vô cùng nghiêm túc nghĩ: ngao ngao ngao~ thì ra làm ngôi sao là ngành sản xuất kiếm tiền như vậy a!
Hắn cảm thấy, hắn có thể càng yêu thích chức nghiệp ngôi sao này một chút, sau đó, trong giây lát hắn đứng lên, lôi kéo Lục Ninh bước đi, “Chúng ta đi luyện ca!”
Lục Ninh vẻ mặt không hiểu ra sao bị Lục Viễn nhiệt huyết sôi trào kéo đi.
Y hoàn toàn không biết, quỷ hút máu tiên sinh tao nhã tà mị, chính là bởi vì “mười hai vạn” này mà giống như bị đánh máu gà…
.
(1) So sánh với các chương trình cùng phát trong một khung giờ
[Bù nhìn]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.