Trọng Sinh Chi Sủng Nhĩ Bất Cú
Chương 19: Trăng Tròn
Tối Á Miêu Miêu
02/04/2017
CHƯƠNG 20: TRĂNG TRÒN
.
Cám ơn NanaYJ và mauxanhvamauvang đã gợi ý chỗ mình không biết.
.
Trương Huệ Nương đang bề bộn tại trù phòng nấu hồng trứng gà, tâm tình rất vui vẻ. Tức phụ của con trai cả sinh một đại bàn tiểu tử, Gia Bảo ở trong cung lại thực hảo, năm nay thu hoạch trong nhà lại rất tốt, trong nhà thu vào gia tăng không ít. Từng chuyện đều là chuyện tốt a, nghĩ đến trong lòng liền vui như hoa nở.
Lâm Đại Tráng nhìn Trương Huệ Nương vui vẻ như vậy, đối với chuyện của Lâm Gia Bảo không biết như thế nào mở miệng.
“Đúng rồi, cha của mấy đứa, vài ngày trước khi các ngươi đi vào trong kinh, nhà của Chu Hải tới hỏi ta, có thể hay không cho Chu Hải cùng Lỵ Nhi trước định thân. Ta nghĩ Lỵ Nhi năm nay cũng 15 , cũng đã đến tuổi rồi” Trương Huệ Nương hỏi Lâm Đại Tráng.
“Sớm định ra đi, ngày mai ngươi đi nói cùng nhà của Chu Hải đi, tốt nhất là trước trăng tròn của Bác Ca Nhi thì định cho xong.”
Bác Ca Nhi là nhũ danh của nhi tử Lâm Gia Văn, đại danh gọi Lâm Uyên Bác, ngụ ý tri thức uyên bác, Lâm Gia Văn hy vọng tương lai nhi tử có thể trò giỏi hơn thầy.
Lâm Đại Tráng nghĩ sự tình của Gia Bảo còn không biết lúc nào thì sẽ được thông báo ra, đến lúc đó khẳng định không bình tĩnh , việc hôn nhân của Lỵ Nhi vẫn là sớm định ra đi, cũng an tâm một ít. Về phần long phượng thai còn nhỏ, chỉ có thể để về sau sẽ tính.
“Việc này giống như chó chút gấp gáp …” Trương Huệ Nương nói.
“Việc định thân cũng không tốn nhiều thời gian, lại nói trăng tròn của Bác Ca lần này cũng muốn hảo hảo làm một chút, sau đó còn phải bắt đầu vội vàng chuẩn bị cho Gia Văn thi hương năm sau, còn có sắp đến năm mới, sự tình nhiều lắm. Thay vì sẽ kéo dài tới sang năm, thì tốt hơn sớm đi định cho rồi.” Lâm Đại Tráng nói.
Trương Huệ Nương ngẫm lại cũng hiểu được có đạo lý, nói: “Vậy ngày mai ta liền đi nói với Chu gia.”
Ngày thứ hai, Trương Huệ Nương liền đi đến nhà Chu Hải. Nhà của Chu Hải cũng muốn sớm định ngày, hiện tại thấy Lâm gia cũng có cùng ý nghĩ nên cảm thấy rất mừng, rất nhiều người đều nhìn chằm chằm vào bọn họ đâu… mẹ của Chu Hải biết nhi tử nhà mình từ nhỏ đã thích Lâm Lỵ Nhi, trong lòng nhi tử đã sớm nhận định nàng, nếu có biến cố gì xảy ra, như vậy thật sự là muốn khóc cũng không kịp. Sớm một chút định ngày để khỏi lo đêm dài lắm mộng.
Trương Huệ Nương cũng thực vừa lòng Chu Hải, Chu gia có ân đối Lâm gia bọn họ. Trước kia, thời điểm nàng cùng Đại Tráng khó khăn, Chu gia đã giúp đỡ thật nhiều. Chu Hải không chỉ làm một tay giỏi việc nhà nông, còn giống cha hắn là Chu Mẫu học được bản lĩnh săn thú. Cho nên trong nhà cũng không tồi, thường xuyên có món ăn ngon, có khi vận khí tốt, còn có thể có chút da, có thể bán được không ít tiền. Chu Hải tính tình thành thật trầm ổn, Lâm Lỵ Nhi gả đi qua cũng sẽ không chịu khổ.
Lâm gia cùng Chu gia thương lượng xong xuôi, ước định để Chu Hải cùng Lâm Lỵ Nhi vụ thu hoạch năm sau sẽ thành thân. Động tác của Chu gia cũng thực nhanh, không đến vài ngày đã mời đến bà mối, gởi lễ vật.
Lâm Lỵ Nhi từ khi định thân xong, liền rất ít xuất môn, tránh ở trong phòng may giá y[áo cưới]. Lần này, lễ vật mang về từ kinh thành có gấm vóc màu hồng [đỏ], may giá y đến phá lệ xinh đẹp.
Hồ Tư Triển là môn hạ của Thái tử, được lệnh mang theo một đoàn thị vệ, hắn được Thái tử điện hạ phân phó đi đến Lâm gia thôn đưa lễ trăng tròn cho tiểu chất tử của Lâm tiểu chủ. Bọn họ dọc theo đường đi đều không dám trì hoãn, gia tăng chạy đi, rốt cục đến Từ Châu trước trăng tròn hai ngày.
Sau khi đến Từ Châu, đoàn người Hồ Tư Triển đi đến quý phủ của tri phủ Từ Châu; Thạch Kỳ Sơn; trước.
Thạch Kỳ Sơn nghe được hạ nhân báo lại là có người của Thái tử điện hạ đến phỏng, tuy có chút giật mình, nhưng không dám chậm trễ, lập tức tự mình đi nghênh.
“Hồ đại nhân, ngài như thế nào đến ?” Thạch Kỳ Sơn thỉnh Hồ Tư Triển đến chính đường an vị. Thạch Kỳ Sơn lúc trước khi lên kinh báo cáo công tác đã từng cùng Hồ Tư Triển có duyên gặp mặt một lần. Theo lý thuyết hai người không có bất luận cái gì cùng nhau xuất hiện, Thạch Kỳ Sơn đoán không ra ý đồ Hồ Tư Triển đến đây là vì cái gì.
”Hay là Thái tử điện hạ có chuyện gì quan trọng cần phân phó?”
Tuy nói Thạch Kỳ Sơn chính là ngũ phẩm, mà Hồ Tư Triển chỉ là lục phẩm, nhưng Thạch Kỳ Sơn không chút nào dám chậm trễ, đối với Hồ Tư Triển rất là khách khí, dù sao cũng là thuộc hạ thân cận của Thái tử điện hạ đâu…
“Thạch đại nhân khách khí , ta đây là tới chúc mừng đại nhân .” Hồ Tư Triển nói.
Thạch Kỳ Sơn nghe ra là chuyện tốt, lập tức thả lỏng xuống, “Còn thỉnh hồ đại nhân vì ta giải thích nghi hoặc, tại sao lại chúc mừng?”
“Tại nơi Thạch đại nhân cai quản, dân chúng Từ Châu an cư lạc nghiệp, Thạch đại nhân công lao không ít. Mà lần này lại có một đại tin tức tốt. Lần này trong số cung nhân Từ Châu đưa đi vào cung có một vị quý nhân a… Ta đây cũng là vì thế mà đến.” Hồ Tư Triển nói với Thạch Kỳ Sơn.
“A… Này thật là một tin tức tốt. Xin hỏi là vị nào được hoàng thượng coi trọng.”
Thạch Kỳ Sơn nghe xong tin tức Hồ Tư Triển nói, trong lòng tính toán. Ở Từ Châu còn chưa từng có quý nhân đâu…
“Không là Hoàng Thượng mà là Thái tử điện hạ, Lâm tiểu chủ bên người Thái tử điện hạ là người Phái Huyền, Lâm tiểu chủ là một song nhi, Vận Thái tứ năm nhập cung. Hiện tại rất được Thái tử điện hạ yêu thích, này không, ta đến đây chính là vì đưa trăng tròn lễ cho tiểu chất tử của Lâm tiểu chủ.” Hồ Tư Triển giải thích.
“Là Thái tử điện hạ a… Kia thật thật là có phúc !” So với bị Hoàng Thượng nhìn trúng, đương nhiên là làm tiểu thị của Thái tử điện hạ càng có tiền đồ. Hoàng Thượng đã qua trung niên , hoàng tử công chúa cũng không ít. Mà Thái tử điện hạ tuổi còn trẻ, còn không có con nối dòng. Nếu tương lai vì Thái tử điện hạ sinh hạ hoàng tử, chờ Thái tử điện hạ đi lên đại bảo, kia thật sự chính là quý không thể nói, ban ơn cho gia nhân…
Thạch Kỳ Sơn rất nhiệt tình mời đoàn người Hồ Tư Triển trụ lại trong phủ, Hồ Tư Triển uyển chuyển cự tuyệt, sau đó về tới trạm dịch Từ Châu. Hồ Tư Triển cố gắng suy nghĩ làm sao trong mấy ngày có thể truyền ra tin tức này, Thái tử điện hạ công đạo cần thực hiện cho nhanh.
Thạch Kỳ Sơn nhanh chóng cùng tâm phúc của hắn thương lượng chuyện vừa được biết ngày hôm nay, buổi tối cùng phu nhân nói về chuyện Lâm gia.Tri phủ thái thái Thạch phu nhân là người sinh ra từ đại gia tộc, sau khi nghe xong rất nhanh cùng phu quân phân tích tình hình. Cảm thấy cần phải thân cận với Lâm gia hơn một chút, Thạch phu nhân lại hồi tưởng quan hệ của chính mình, nhớ tới trước kia cùng Tần gia có một chút giao tình, cũng từng thỉnh Tần phu nhân tham gia mấy lần tụ hội của thượng tầng nữ quyến ở Từ Châu. Về sau có thể từ phương diện này giao tiếp với Lâm gia.
Thạch Kỳ Sơn lại cùng phu nhân thảo luận thật lâu, định ra vào ngày trăng tròn sẽ đưa lễ đến.
Ngày thứ hai, Thạch Kỳ Sơn lại đi tới tri huyện Phái Huyền là Đỗ Hạng Hanh cùng hắn nói về chuyện của Lâm gia. Đỗ Tri huyện biết cũng rất là mừng rỡ, cái này chính là từ huyện của bọn họ ra nga. Lâm gia kia hắn cũng là biết đến, lão Đại Lâm gia thi đậu tú tài, hắn cũng từng ngợi khen qua người này. Thạch Kỳ Sơn đối với Đỗ Tri huyện nói:
“Lâm gia này là ở tại nơi ngươi cai quản, ngày thường cần phải coi chừng nhiều hơn một ít.” Đỗ Tri huyện còn cần phải chờ tri phủ đại nhân nói sao, vội vàng đáp ứng.
Đỗ Tri huyện sau khi trở về lập tức thương lượng với sư gia, chuẩn bị đến trăng tròn của nhi tử Lâm Gia Văn thì tự mình đi trước, cũng sẽ đưa lên một phần hảo lễ.
Không quá một ngày, trong Phái Huyền xuất hiện tin tức về quý nhân, ngay tại thượng tầng gia tộc bên trong thành Từ Châu lặng lẽ truyền lưu ra, mỗi gia tộc đó đều âm thầm tính toán muốn cùng Lâm gia giao hảo.
Đảo mắt đến ngày trăng tròn của Bác Ca Nhi, Lâm gia cố ý thỉnh đầu bếp trong thôn làm sáu bàn tiệc, thỉnh người quen biết trong thôn đến uống rượu trăng tròn.
Nhà Chu Hải tới hỗ trợ từ sáng sớm, người Tần gia cũng đều đến từ sớm , Tần thái thái dùng thái độ thân thiết mà thăm hỏi Trương Huệ Nương, Lâm Cẩm Nhi giúp đỡ mẫu thân đồng thời chào hỏi khách khứa.
Thừa dịp còn chưa có khai tịch, mẹ của Ngô thị ở trong phòng cùng nữ nhi nói chuyện, nhìn Ngô Xảo Lan khí sắc hồng nhuận thì biết nàng lúc trong tháng đã được chiếu cố đến thực hảo.
”Nhìn ngươi rất tốt, nương cũng thay ngươi cao hứng. Bà bà của ngươi đối với ngươi hảo, ngươi về sau cũng phải hảo hảo hiếu kính bọn họ.”
“Nương ta sẽ …” Ngô Xảo Lan đáp. Ngô Xảo Lan hiện tại cảm thấy thực hạnh phúc, cha mẹ chồng hiền lành, phu quân đối nàng thực hảo, mọi thứ đều thuận lợi. Hiện tại lại có nhi tử, hết thảy đều thực như ý.
“Gia Văn hắn có thể dụng công? Cha ngươi nói, học thức của Gia Văn đã rất tốt , lần này rất có hy vọng trúng cử, ngươi phải hảo hảo đốc xúc hắn ôn tập công khóa, nhớ lấy không thể để hắn tự mãn chậm trễ .” nương của Ngô Xảo Lan dặn dò nữ nhi của mình.
“Nương! xin yên tâm… Tướng công hắn thật dụng tâm , mỗi ngày đều ôn tập đến khuya …” Ngô Xảo Lan cười trả lời.
Hôm nay Lâm gia thu được đặc biệt nhiều lễ, Lâm Gia Tài giúp đỡ đăng ký danh mục quà tặng. Lâm Gia Tài năm nay 10 tuổi, hai năm trước bắt đầu học vỡ lòng, đã đem Tam Tự Kinh cùng Bách Gia Tính học xong. Về việc thiên phú đọc sách hắn không cao bằng đại ca Lâm Gia Văn, nhưng hắn thập phần khắc khổ cố gắng.
Lâm Gia Tài dần dần hiểu chuyện, hắn biết hiện tại trong nhà được êm ấm như thế này đều là sự cố gắng của đại ca cùng Nhị ca sau khi tiến cung vất vả đổi về . Bởi vì đại ca thi đậu đồng sinh trong nhà mới được miễn thuế điền. Năm nay đại ca lại thi đậu tú tài, trong nhà về sau binh dịch, lao dịch cũng đều toàn miễn. Hắn cũng nghĩ sẽ giống như đại ca cố gắng đọc sách, tương lai dùng cố gắng của chính mình giúp trong nhà càng tốt hơn.[Y-H: thật là đứa bé ngoan]
“Đại ca, Kim viên ngoại đưa tới một trăm lượng bạc.” Lâm Gia Văn nói với đại ca.
Ngoài sân còn có xe ngựa lục tục tới, đưa tới đủ loại lễ vật. Rất nhiều nhà đến tặng lễ, Lâm Gia Văn căn bản không biết, nhưng dần dần nhận thấy không được thích hợp.
Một đội nha dịch đến ngoại viện Lâm gia, vài nha dịch phủng lễ vật, vừa đi vừa lớn tiếng xướng: “Hạ lễ của tri phủ Từ Châu đến!”
Mọi người trong thôn vốn đang nhìn náo nhiệt, nghe được tri phủ đại nhân cư nhiên cũng đưa tới hạ lễ, đều thực giật mình, nghĩ Lâm tú tài này thật là có mặt mũi a, ngay cả tri phủ đại nhân đều đến tặng lễ.
Sau lại có xe ngựa đến, “Huyện thái gia… Là Huyện thái gia đến .” Có người tinh ý trong thôn đã nhận ra Huyện thái gia đến.
Trong chính Lâm Dục Quyền vội vàng nghênh đón, “Đỗ Tri huyện ngài có thể tới Lâm gia thôn chúng ta thật là vô thượng vình hạnh của thôn chúng ta a. Đỗ Tri huyện ngài thỉnh…”
Chỉ thấy Đỗ Tri huyện cũng không có tiến lên, mà là trước hết để một người trẻ tuổi bên cạnh bước lên phía trước, “Hồ đại nhân ngài trước hết mời…”
Lúc này mọi người mới chú ý tới bên người Huyện thái gia còn có một người trẻ tuổi, ngươi nọ khí vũ hiên ngang, ăn mặc tinh tế, vừa thấy thì biết ngay là không phải người thường. (^_^).
Nghe được động tĩnh, người Lâm gia đều đi ra , Lâm Đại Tráng cùng Lâm Gia Văn tiến lên đón chào, Lâm Gia Văn thở dài nói với Đỗ Tri huyện,
“Tri huyện đại nhân có thể tới nhà học sinh, thật sự là làm vẻ vang cho Lâm gia a…” Lâm Gia Văn lại nhìn về phía người trẻ tuổi kia, đối với Đỗ Tri huyện dò hỏi: “Không biết vị đại nhân này là…”
Hồ Tư Triển hướng mọi người giới thiệu chính mình, “Lâm lão gia các ngươi không cần đa lễ, bản nhân là môn hạ của Thái tử điện hạ, lần này phụng mệnh của Thái tử điện hạ đến vì đưa trăng tròn lễ cho tiểu chất tử của Lâm tiểu chủ.”
Lời nói của Hồ Tư Triển giống như là một cái tiếng sấm nổ tung trong lòng mọi người ở Lâm gia thôn, người trong Lâm gia thôn nghị luận sôi nổi, Thái tử điện hạ a… nhân vật kia đều ở trong kịch mới nghe được, trong cuộc sống hiện thực chỗ nào nghe qua người hiển quý như vậy a… mọi người trong Lâm gia thôn sôi nổi chúc mừng người Lâm gia, trong đó cũng có nhà đưa hài tử vào cung, càng hâm mộ vận may của Lâm gia, nghĩ như thế nào con của mình liền không được quý nhân coi trọng đâu.
Trương Huệ Nương còn không có suy nghĩ cẩn thận, có chút nghi hoặc hỏi: “Lâm tiểu chủ kia là vị nào?”
Hồ Tư Triển ôn hòa hữu lễ mà nói: “Ngài là Lâm phu nhân đi, Lâm tiểu chủ chính là ngài Nhị nhi tử Lâm Gia Bảo, hiện đã là tiểu thị của Thái tử điện hạ.” [Y-H: he he (^_^)]
Trương Huệ Nương nghe Hồ Tư Triển nói xong, hết sức kích động, ngất đi.”Gia Bảo hắn… Gia Bảo…”
Lâm Cẩm Nhi thấy thế vội vàng tiến lên đỡ lấy Trương Huệ Nương, “Nương, nương… Ngươi như thế nào nha…”
Bên người Trương Huệ Nương tụ tập thật nhiều người, tất cả mọi người Lâm gia lo lắng mà gọi nàng. Trương Huệ Nương du du mà chuyển tỉnh lại, “Gia Bảo hắn như thế nào sẽ… ? Cha của Gia Bảo không phải nói Gia Bảo ở trong cung rất tốt sao, như thế nào lại làm Thái tử điện hạ …”
Lâm Đại Tráng không nói lời nào, trong lòng cũng không chịu nổi.” Mẹ Gia Bảo a, Gia Bảo thật sự không tồi…”
Hồ Tư Triển nói với Trương Huệ Nương: “Lâm phu nhân xin yên tâm, Lâm tiểu chủ hiện tại chính là người Thái tử điện hạ tối sủng ái. Lần này Lâm tiểu chủ biết được có tiểu chất tử nên cao hứng biết bao nhiêu . Cố ý tỉ mỉ chọn lựa lễ vật, viết thư nhà, Thái tử điện hạ phân phó nhất định phải đưa đến kịp trăng tròn, dọc theo đường đi ta cũng không dám tạm dừng, chính là ngày đêm kiêm trình mà đến.” Nói xong Hồ Tư xuất ra lễ vật mà Lâm Gia Bảo chọn lựa cùng thư nhà đưa cho Lâm lão gia.
“Hồ đại nhân một đường vất vả , thỉnh ngồi. Đỗ Tri huyện cũng thỉnh ngài ngồi.”
Lâm Gia Văn cùng Hồ đại nhân hàn huyên vài câu, thỉnh hắn cùng Đỗ Tri huyện ngồi ở chủ bàn.
Giờ lành đã đến, lễ tắm ba ngày của Bác Ca Nhi bắt đầu. Hôm nay bà mụ thật cao hứng, *kia bồn trong quang ngân quả tử liền vài cái đâu…bà mụ liền cầm lấy chày gỗ hướng bồn trong một giảo, nói rằng:
“Một giảo hai giảo liên tam giảo, ca ca dẫn đệ đệ chạy. Bảy mươi nhi, tám mươi nhi, oai Mao nhi, bướng bỉnh nhi, hí lý khò khè đều tới rồi!”
Lúc này mới bắt đầu tắm rửa cho Bác Ca Nhi. Bác Ca Nhi bị cảm lạnh oa oa khóc, việc này chẳng những không kiêng kị, mà còn đại biểu cho cát tường, vị chi “Vang bồn” . Một bên tẩy, bà mụ một bên nhắc tới lời nguyện cầu,
“Trước gội đầu, tác vương hầu; sau tẩy thắt lưng, đồng lứa đảo so đồng lứa cao; gột rửa đản, tác tri huyện; gột rửa câu, làm tri châu” .
Sau đó, đốt ngải diệp, lấy gừng lát mỏng, đặt ở trên ót của Bác Ca Nhi, tượng trưng tính mà chích một chích. Lại cho Bác Ca Nhi chải đầu ăn diện một chút, nói cái gì là:
“Tam lược, hai lược bí, lớn lên mang cái hồng đồ trang trí trên nóc; tả miêu mi, hữu đánh tấn, tìm cái tức phụ chuẩn tứ thôn; xoát đánh răng, sấu súc miệng, cùng người nói chuyện miễn mất mặt.”
Tiếp dùng trứng gà hướng trên mặt anh nhi cổn cổn, nói cái gì:
“Trứng gà cổn cổn mặt, mặt tự trứng gà da nhi, liễu hồng tự bạch , chân chính là người yêu nhi.”
Tắm rửa xong, đem hài tử bao lại thật kỹ, dùng một gốc cây hành tây. Hướng trên người nhẹ nhàng đánh ba cái, nói: “Một tá thông minh, nhị đánh linh lợi.”
Sau đó cầm lấy quả cân khoa tay múa chân, nói: “Quả cân mặc dù tiểu áp ngàn cân, lớn lên nha, đầu khẩn, chân khẩn, kiết” .
Tiếp theo lấy nước trà cùng vàng bạc mà Lâm gia đã chuẩn bị trước đó hướng trên người anh nhi kẹp vào, nói: “Tả dịch kim, hữu dịch ngân, hoa không , thưởng hạ nhân” .
Cuối cùng dùng cái gương nhỏ hướng mông anh nhi thượng một chiếu, nói: “Dùng bảo kính, chiếu chiếu đĩnh, ban ngày thải đêm đen tịnh” .
Cứ như vậy, lễ tắm ba ngày xem như hoàn thành .[Y-H: quá phức tạp (^_^)]
Bác Ca Nhi là một hài tử ngoan, Ngô thị ở trong tháng bồi dưỡng tốt, sữa sung túc, Bác Ca Nhi được dưỡng bạch bạch mập mạp . Toàn thân béo đô đô, so mới vừa sinh thì lớn hơn đến một vòng. Trừ bỏ khóc một chút trong lễ tắm ba ngày thì sau đó đều không khóc nháo, mở to một đôi mắt tròn trìa trịa tò mò mà nhìn chung quanh, Ngô thị đem nhi tử ôm vào trong ngực, trong lòng còn khiếp sợ không thôi với tin tức vừa mới nghe, xem ra tương lai Lâm gia đã định trước là sẽ không được yên tĩnh .
Buổi tối mọi người Lâm gia tiễn bước Hồ đại nhân cùng Đỗ Tri huyện, Hồ Tư Triển trước khi đi còn nhắc rằng ba ngày sau sẽ ghé lại, thỉnh Lâm gia viết phong thư để hắn mang về báo cáo kết quả công tác. Sau đó còn có vài người hảo ngôn khuyên nhủ Lâm Đại Tráng bọn họ, cuối cùng là người trong thôn vì lấy lòng mà không ngừng khen tặng Lâm gia bọn họ.
Lâm Đại Tráng cùng Lâm Gia Văn đem chuyện đã xảy ra khi bọn họ vào kinh nói cho mọi người cùng nghe. Không nghĩ tới Gia Bảo ở trong cung lại xảy ra biến cố như vậy, khiến người của Lâm gia đều bất ngờ.
Nhìn thư nhà của Lâm Gia Bảo,trong đó ghi rõ sinh hoạt của mình ở trong cung, còn nói Thái tử điện hạ đối với y rất tốt. Mọi người xem đều yên lòng.
“Chỉ mong Thái tử điện hạ có thể vẫn luôn đối tốt với Gia Bảo nhà của chúng ta a…” Trương Huệ Nương nói.
Mọi người Lâm gia đồng thời gật đầu. Lâm Gia Tài đem thống kê số lượng danh mục quà tặng cấp Lâm Gia Văn nhìn,
“Đại ca, những hạ lễ này làm như thế nào? Tiền biếu có hơn hai ngàn lượng bạc đâu!”
Buổi tối hôm nay, xe ngựa đến đưa trăng tròn lễ nối liền không dứt, Lâm Gia Văn nhìn một chút thấy gia tộc danh hào ở trong thành Từ Châu đều phái người đưa tới hạ lễ.
Qua mấy ngày kế tiếp, quả nhiên giống như Ngô Xảo Lan suy nghĩ, Lâm gia rốt cuộc không thể yên tĩnh được . Mỗi ngày đều có không biết bao nhiêu người tìm tới cửa bái phỏng, tặng lễ. Người trong Lâm tộc cũng tới, tất cả đều đối với bọn họ hỏi han ân cần tận lực lấy lòng, tất cả đều làm cho mọi người ở Lâm gia rất không thoải mái, cuối cùng đành phải đóng cửa từ chối tiếp khách. (^_^).
Đăng bởi: admin
.
Cám ơn NanaYJ và mauxanhvamauvang đã gợi ý chỗ mình không biết.
.
Trương Huệ Nương đang bề bộn tại trù phòng nấu hồng trứng gà, tâm tình rất vui vẻ. Tức phụ của con trai cả sinh một đại bàn tiểu tử, Gia Bảo ở trong cung lại thực hảo, năm nay thu hoạch trong nhà lại rất tốt, trong nhà thu vào gia tăng không ít. Từng chuyện đều là chuyện tốt a, nghĩ đến trong lòng liền vui như hoa nở.
Lâm Đại Tráng nhìn Trương Huệ Nương vui vẻ như vậy, đối với chuyện của Lâm Gia Bảo không biết như thế nào mở miệng.
“Đúng rồi, cha của mấy đứa, vài ngày trước khi các ngươi đi vào trong kinh, nhà của Chu Hải tới hỏi ta, có thể hay không cho Chu Hải cùng Lỵ Nhi trước định thân. Ta nghĩ Lỵ Nhi năm nay cũng 15 , cũng đã đến tuổi rồi” Trương Huệ Nương hỏi Lâm Đại Tráng.
“Sớm định ra đi, ngày mai ngươi đi nói cùng nhà của Chu Hải đi, tốt nhất là trước trăng tròn của Bác Ca Nhi thì định cho xong.”
Bác Ca Nhi là nhũ danh của nhi tử Lâm Gia Văn, đại danh gọi Lâm Uyên Bác, ngụ ý tri thức uyên bác, Lâm Gia Văn hy vọng tương lai nhi tử có thể trò giỏi hơn thầy.
Lâm Đại Tráng nghĩ sự tình của Gia Bảo còn không biết lúc nào thì sẽ được thông báo ra, đến lúc đó khẳng định không bình tĩnh , việc hôn nhân của Lỵ Nhi vẫn là sớm định ra đi, cũng an tâm một ít. Về phần long phượng thai còn nhỏ, chỉ có thể để về sau sẽ tính.
“Việc này giống như chó chút gấp gáp …” Trương Huệ Nương nói.
“Việc định thân cũng không tốn nhiều thời gian, lại nói trăng tròn của Bác Ca lần này cũng muốn hảo hảo làm một chút, sau đó còn phải bắt đầu vội vàng chuẩn bị cho Gia Văn thi hương năm sau, còn có sắp đến năm mới, sự tình nhiều lắm. Thay vì sẽ kéo dài tới sang năm, thì tốt hơn sớm đi định cho rồi.” Lâm Đại Tráng nói.
Trương Huệ Nương ngẫm lại cũng hiểu được có đạo lý, nói: “Vậy ngày mai ta liền đi nói với Chu gia.”
Ngày thứ hai, Trương Huệ Nương liền đi đến nhà Chu Hải. Nhà của Chu Hải cũng muốn sớm định ngày, hiện tại thấy Lâm gia cũng có cùng ý nghĩ nên cảm thấy rất mừng, rất nhiều người đều nhìn chằm chằm vào bọn họ đâu… mẹ của Chu Hải biết nhi tử nhà mình từ nhỏ đã thích Lâm Lỵ Nhi, trong lòng nhi tử đã sớm nhận định nàng, nếu có biến cố gì xảy ra, như vậy thật sự là muốn khóc cũng không kịp. Sớm một chút định ngày để khỏi lo đêm dài lắm mộng.
Trương Huệ Nương cũng thực vừa lòng Chu Hải, Chu gia có ân đối Lâm gia bọn họ. Trước kia, thời điểm nàng cùng Đại Tráng khó khăn, Chu gia đã giúp đỡ thật nhiều. Chu Hải không chỉ làm một tay giỏi việc nhà nông, còn giống cha hắn là Chu Mẫu học được bản lĩnh săn thú. Cho nên trong nhà cũng không tồi, thường xuyên có món ăn ngon, có khi vận khí tốt, còn có thể có chút da, có thể bán được không ít tiền. Chu Hải tính tình thành thật trầm ổn, Lâm Lỵ Nhi gả đi qua cũng sẽ không chịu khổ.
Lâm gia cùng Chu gia thương lượng xong xuôi, ước định để Chu Hải cùng Lâm Lỵ Nhi vụ thu hoạch năm sau sẽ thành thân. Động tác của Chu gia cũng thực nhanh, không đến vài ngày đã mời đến bà mối, gởi lễ vật.
Lâm Lỵ Nhi từ khi định thân xong, liền rất ít xuất môn, tránh ở trong phòng may giá y[áo cưới]. Lần này, lễ vật mang về từ kinh thành có gấm vóc màu hồng [đỏ], may giá y đến phá lệ xinh đẹp.
Hồ Tư Triển là môn hạ của Thái tử, được lệnh mang theo một đoàn thị vệ, hắn được Thái tử điện hạ phân phó đi đến Lâm gia thôn đưa lễ trăng tròn cho tiểu chất tử của Lâm tiểu chủ. Bọn họ dọc theo đường đi đều không dám trì hoãn, gia tăng chạy đi, rốt cục đến Từ Châu trước trăng tròn hai ngày.
Sau khi đến Từ Châu, đoàn người Hồ Tư Triển đi đến quý phủ của tri phủ Từ Châu; Thạch Kỳ Sơn; trước.
Thạch Kỳ Sơn nghe được hạ nhân báo lại là có người của Thái tử điện hạ đến phỏng, tuy có chút giật mình, nhưng không dám chậm trễ, lập tức tự mình đi nghênh.
“Hồ đại nhân, ngài như thế nào đến ?” Thạch Kỳ Sơn thỉnh Hồ Tư Triển đến chính đường an vị. Thạch Kỳ Sơn lúc trước khi lên kinh báo cáo công tác đã từng cùng Hồ Tư Triển có duyên gặp mặt một lần. Theo lý thuyết hai người không có bất luận cái gì cùng nhau xuất hiện, Thạch Kỳ Sơn đoán không ra ý đồ Hồ Tư Triển đến đây là vì cái gì.
”Hay là Thái tử điện hạ có chuyện gì quan trọng cần phân phó?”
Tuy nói Thạch Kỳ Sơn chính là ngũ phẩm, mà Hồ Tư Triển chỉ là lục phẩm, nhưng Thạch Kỳ Sơn không chút nào dám chậm trễ, đối với Hồ Tư Triển rất là khách khí, dù sao cũng là thuộc hạ thân cận của Thái tử điện hạ đâu…
“Thạch đại nhân khách khí , ta đây là tới chúc mừng đại nhân .” Hồ Tư Triển nói.
Thạch Kỳ Sơn nghe ra là chuyện tốt, lập tức thả lỏng xuống, “Còn thỉnh hồ đại nhân vì ta giải thích nghi hoặc, tại sao lại chúc mừng?”
“Tại nơi Thạch đại nhân cai quản, dân chúng Từ Châu an cư lạc nghiệp, Thạch đại nhân công lao không ít. Mà lần này lại có một đại tin tức tốt. Lần này trong số cung nhân Từ Châu đưa đi vào cung có một vị quý nhân a… Ta đây cũng là vì thế mà đến.” Hồ Tư Triển nói với Thạch Kỳ Sơn.
“A… Này thật là một tin tức tốt. Xin hỏi là vị nào được hoàng thượng coi trọng.”
Thạch Kỳ Sơn nghe xong tin tức Hồ Tư Triển nói, trong lòng tính toán. Ở Từ Châu còn chưa từng có quý nhân đâu…
“Không là Hoàng Thượng mà là Thái tử điện hạ, Lâm tiểu chủ bên người Thái tử điện hạ là người Phái Huyền, Lâm tiểu chủ là một song nhi, Vận Thái tứ năm nhập cung. Hiện tại rất được Thái tử điện hạ yêu thích, này không, ta đến đây chính là vì đưa trăng tròn lễ cho tiểu chất tử của Lâm tiểu chủ.” Hồ Tư Triển giải thích.
“Là Thái tử điện hạ a… Kia thật thật là có phúc !” So với bị Hoàng Thượng nhìn trúng, đương nhiên là làm tiểu thị của Thái tử điện hạ càng có tiền đồ. Hoàng Thượng đã qua trung niên , hoàng tử công chúa cũng không ít. Mà Thái tử điện hạ tuổi còn trẻ, còn không có con nối dòng. Nếu tương lai vì Thái tử điện hạ sinh hạ hoàng tử, chờ Thái tử điện hạ đi lên đại bảo, kia thật sự chính là quý không thể nói, ban ơn cho gia nhân…
Thạch Kỳ Sơn rất nhiệt tình mời đoàn người Hồ Tư Triển trụ lại trong phủ, Hồ Tư Triển uyển chuyển cự tuyệt, sau đó về tới trạm dịch Từ Châu. Hồ Tư Triển cố gắng suy nghĩ làm sao trong mấy ngày có thể truyền ra tin tức này, Thái tử điện hạ công đạo cần thực hiện cho nhanh.
Thạch Kỳ Sơn nhanh chóng cùng tâm phúc của hắn thương lượng chuyện vừa được biết ngày hôm nay, buổi tối cùng phu nhân nói về chuyện Lâm gia.Tri phủ thái thái Thạch phu nhân là người sinh ra từ đại gia tộc, sau khi nghe xong rất nhanh cùng phu quân phân tích tình hình. Cảm thấy cần phải thân cận với Lâm gia hơn một chút, Thạch phu nhân lại hồi tưởng quan hệ của chính mình, nhớ tới trước kia cùng Tần gia có một chút giao tình, cũng từng thỉnh Tần phu nhân tham gia mấy lần tụ hội của thượng tầng nữ quyến ở Từ Châu. Về sau có thể từ phương diện này giao tiếp với Lâm gia.
Thạch Kỳ Sơn lại cùng phu nhân thảo luận thật lâu, định ra vào ngày trăng tròn sẽ đưa lễ đến.
Ngày thứ hai, Thạch Kỳ Sơn lại đi tới tri huyện Phái Huyền là Đỗ Hạng Hanh cùng hắn nói về chuyện của Lâm gia. Đỗ Tri huyện biết cũng rất là mừng rỡ, cái này chính là từ huyện của bọn họ ra nga. Lâm gia kia hắn cũng là biết đến, lão Đại Lâm gia thi đậu tú tài, hắn cũng từng ngợi khen qua người này. Thạch Kỳ Sơn đối với Đỗ Tri huyện nói:
“Lâm gia này là ở tại nơi ngươi cai quản, ngày thường cần phải coi chừng nhiều hơn một ít.” Đỗ Tri huyện còn cần phải chờ tri phủ đại nhân nói sao, vội vàng đáp ứng.
Đỗ Tri huyện sau khi trở về lập tức thương lượng với sư gia, chuẩn bị đến trăng tròn của nhi tử Lâm Gia Văn thì tự mình đi trước, cũng sẽ đưa lên một phần hảo lễ.
Không quá một ngày, trong Phái Huyền xuất hiện tin tức về quý nhân, ngay tại thượng tầng gia tộc bên trong thành Từ Châu lặng lẽ truyền lưu ra, mỗi gia tộc đó đều âm thầm tính toán muốn cùng Lâm gia giao hảo.
Đảo mắt đến ngày trăng tròn của Bác Ca Nhi, Lâm gia cố ý thỉnh đầu bếp trong thôn làm sáu bàn tiệc, thỉnh người quen biết trong thôn đến uống rượu trăng tròn.
Nhà Chu Hải tới hỗ trợ từ sáng sớm, người Tần gia cũng đều đến từ sớm , Tần thái thái dùng thái độ thân thiết mà thăm hỏi Trương Huệ Nương, Lâm Cẩm Nhi giúp đỡ mẫu thân đồng thời chào hỏi khách khứa.
Thừa dịp còn chưa có khai tịch, mẹ của Ngô thị ở trong phòng cùng nữ nhi nói chuyện, nhìn Ngô Xảo Lan khí sắc hồng nhuận thì biết nàng lúc trong tháng đã được chiếu cố đến thực hảo.
”Nhìn ngươi rất tốt, nương cũng thay ngươi cao hứng. Bà bà của ngươi đối với ngươi hảo, ngươi về sau cũng phải hảo hảo hiếu kính bọn họ.”
“Nương ta sẽ …” Ngô Xảo Lan đáp. Ngô Xảo Lan hiện tại cảm thấy thực hạnh phúc, cha mẹ chồng hiền lành, phu quân đối nàng thực hảo, mọi thứ đều thuận lợi. Hiện tại lại có nhi tử, hết thảy đều thực như ý.
“Gia Văn hắn có thể dụng công? Cha ngươi nói, học thức của Gia Văn đã rất tốt , lần này rất có hy vọng trúng cử, ngươi phải hảo hảo đốc xúc hắn ôn tập công khóa, nhớ lấy không thể để hắn tự mãn chậm trễ .” nương của Ngô Xảo Lan dặn dò nữ nhi của mình.
“Nương! xin yên tâm… Tướng công hắn thật dụng tâm , mỗi ngày đều ôn tập đến khuya …” Ngô Xảo Lan cười trả lời.
Hôm nay Lâm gia thu được đặc biệt nhiều lễ, Lâm Gia Tài giúp đỡ đăng ký danh mục quà tặng. Lâm Gia Tài năm nay 10 tuổi, hai năm trước bắt đầu học vỡ lòng, đã đem Tam Tự Kinh cùng Bách Gia Tính học xong. Về việc thiên phú đọc sách hắn không cao bằng đại ca Lâm Gia Văn, nhưng hắn thập phần khắc khổ cố gắng.
Lâm Gia Tài dần dần hiểu chuyện, hắn biết hiện tại trong nhà được êm ấm như thế này đều là sự cố gắng của đại ca cùng Nhị ca sau khi tiến cung vất vả đổi về . Bởi vì đại ca thi đậu đồng sinh trong nhà mới được miễn thuế điền. Năm nay đại ca lại thi đậu tú tài, trong nhà về sau binh dịch, lao dịch cũng đều toàn miễn. Hắn cũng nghĩ sẽ giống như đại ca cố gắng đọc sách, tương lai dùng cố gắng của chính mình giúp trong nhà càng tốt hơn.[Y-H: thật là đứa bé ngoan]
“Đại ca, Kim viên ngoại đưa tới một trăm lượng bạc.” Lâm Gia Văn nói với đại ca.
Ngoài sân còn có xe ngựa lục tục tới, đưa tới đủ loại lễ vật. Rất nhiều nhà đến tặng lễ, Lâm Gia Văn căn bản không biết, nhưng dần dần nhận thấy không được thích hợp.
Một đội nha dịch đến ngoại viện Lâm gia, vài nha dịch phủng lễ vật, vừa đi vừa lớn tiếng xướng: “Hạ lễ của tri phủ Từ Châu đến!”
Mọi người trong thôn vốn đang nhìn náo nhiệt, nghe được tri phủ đại nhân cư nhiên cũng đưa tới hạ lễ, đều thực giật mình, nghĩ Lâm tú tài này thật là có mặt mũi a, ngay cả tri phủ đại nhân đều đến tặng lễ.
Sau lại có xe ngựa đến, “Huyện thái gia… Là Huyện thái gia đến .” Có người tinh ý trong thôn đã nhận ra Huyện thái gia đến.
Trong chính Lâm Dục Quyền vội vàng nghênh đón, “Đỗ Tri huyện ngài có thể tới Lâm gia thôn chúng ta thật là vô thượng vình hạnh của thôn chúng ta a. Đỗ Tri huyện ngài thỉnh…”
Chỉ thấy Đỗ Tri huyện cũng không có tiến lên, mà là trước hết để một người trẻ tuổi bên cạnh bước lên phía trước, “Hồ đại nhân ngài trước hết mời…”
Lúc này mọi người mới chú ý tới bên người Huyện thái gia còn có một người trẻ tuổi, ngươi nọ khí vũ hiên ngang, ăn mặc tinh tế, vừa thấy thì biết ngay là không phải người thường. (^_^).
Nghe được động tĩnh, người Lâm gia đều đi ra , Lâm Đại Tráng cùng Lâm Gia Văn tiến lên đón chào, Lâm Gia Văn thở dài nói với Đỗ Tri huyện,
“Tri huyện đại nhân có thể tới nhà học sinh, thật sự là làm vẻ vang cho Lâm gia a…” Lâm Gia Văn lại nhìn về phía người trẻ tuổi kia, đối với Đỗ Tri huyện dò hỏi: “Không biết vị đại nhân này là…”
Hồ Tư Triển hướng mọi người giới thiệu chính mình, “Lâm lão gia các ngươi không cần đa lễ, bản nhân là môn hạ của Thái tử điện hạ, lần này phụng mệnh của Thái tử điện hạ đến vì đưa trăng tròn lễ cho tiểu chất tử của Lâm tiểu chủ.”
Lời nói của Hồ Tư Triển giống như là một cái tiếng sấm nổ tung trong lòng mọi người ở Lâm gia thôn, người trong Lâm gia thôn nghị luận sôi nổi, Thái tử điện hạ a… nhân vật kia đều ở trong kịch mới nghe được, trong cuộc sống hiện thực chỗ nào nghe qua người hiển quý như vậy a… mọi người trong Lâm gia thôn sôi nổi chúc mừng người Lâm gia, trong đó cũng có nhà đưa hài tử vào cung, càng hâm mộ vận may của Lâm gia, nghĩ như thế nào con của mình liền không được quý nhân coi trọng đâu.
Trương Huệ Nương còn không có suy nghĩ cẩn thận, có chút nghi hoặc hỏi: “Lâm tiểu chủ kia là vị nào?”
Hồ Tư Triển ôn hòa hữu lễ mà nói: “Ngài là Lâm phu nhân đi, Lâm tiểu chủ chính là ngài Nhị nhi tử Lâm Gia Bảo, hiện đã là tiểu thị của Thái tử điện hạ.” [Y-H: he he (^_^)]
Trương Huệ Nương nghe Hồ Tư Triển nói xong, hết sức kích động, ngất đi.”Gia Bảo hắn… Gia Bảo…”
Lâm Cẩm Nhi thấy thế vội vàng tiến lên đỡ lấy Trương Huệ Nương, “Nương, nương… Ngươi như thế nào nha…”
Bên người Trương Huệ Nương tụ tập thật nhiều người, tất cả mọi người Lâm gia lo lắng mà gọi nàng. Trương Huệ Nương du du mà chuyển tỉnh lại, “Gia Bảo hắn như thế nào sẽ… ? Cha của Gia Bảo không phải nói Gia Bảo ở trong cung rất tốt sao, như thế nào lại làm Thái tử điện hạ …”
Lâm Đại Tráng không nói lời nào, trong lòng cũng không chịu nổi.” Mẹ Gia Bảo a, Gia Bảo thật sự không tồi…”
Hồ Tư Triển nói với Trương Huệ Nương: “Lâm phu nhân xin yên tâm, Lâm tiểu chủ hiện tại chính là người Thái tử điện hạ tối sủng ái. Lần này Lâm tiểu chủ biết được có tiểu chất tử nên cao hứng biết bao nhiêu . Cố ý tỉ mỉ chọn lựa lễ vật, viết thư nhà, Thái tử điện hạ phân phó nhất định phải đưa đến kịp trăng tròn, dọc theo đường đi ta cũng không dám tạm dừng, chính là ngày đêm kiêm trình mà đến.” Nói xong Hồ Tư xuất ra lễ vật mà Lâm Gia Bảo chọn lựa cùng thư nhà đưa cho Lâm lão gia.
“Hồ đại nhân một đường vất vả , thỉnh ngồi. Đỗ Tri huyện cũng thỉnh ngài ngồi.”
Lâm Gia Văn cùng Hồ đại nhân hàn huyên vài câu, thỉnh hắn cùng Đỗ Tri huyện ngồi ở chủ bàn.
Giờ lành đã đến, lễ tắm ba ngày của Bác Ca Nhi bắt đầu. Hôm nay bà mụ thật cao hứng, *kia bồn trong quang ngân quả tử liền vài cái đâu…bà mụ liền cầm lấy chày gỗ hướng bồn trong một giảo, nói rằng:
“Một giảo hai giảo liên tam giảo, ca ca dẫn đệ đệ chạy. Bảy mươi nhi, tám mươi nhi, oai Mao nhi, bướng bỉnh nhi, hí lý khò khè đều tới rồi!”
Lúc này mới bắt đầu tắm rửa cho Bác Ca Nhi. Bác Ca Nhi bị cảm lạnh oa oa khóc, việc này chẳng những không kiêng kị, mà còn đại biểu cho cát tường, vị chi “Vang bồn” . Một bên tẩy, bà mụ một bên nhắc tới lời nguyện cầu,
“Trước gội đầu, tác vương hầu; sau tẩy thắt lưng, đồng lứa đảo so đồng lứa cao; gột rửa đản, tác tri huyện; gột rửa câu, làm tri châu” .
Sau đó, đốt ngải diệp, lấy gừng lát mỏng, đặt ở trên ót của Bác Ca Nhi, tượng trưng tính mà chích một chích. Lại cho Bác Ca Nhi chải đầu ăn diện một chút, nói cái gì là:
“Tam lược, hai lược bí, lớn lên mang cái hồng đồ trang trí trên nóc; tả miêu mi, hữu đánh tấn, tìm cái tức phụ chuẩn tứ thôn; xoát đánh răng, sấu súc miệng, cùng người nói chuyện miễn mất mặt.”
Tiếp dùng trứng gà hướng trên mặt anh nhi cổn cổn, nói cái gì:
“Trứng gà cổn cổn mặt, mặt tự trứng gà da nhi, liễu hồng tự bạch , chân chính là người yêu nhi.”
Tắm rửa xong, đem hài tử bao lại thật kỹ, dùng một gốc cây hành tây. Hướng trên người nhẹ nhàng đánh ba cái, nói: “Một tá thông minh, nhị đánh linh lợi.”
Sau đó cầm lấy quả cân khoa tay múa chân, nói: “Quả cân mặc dù tiểu áp ngàn cân, lớn lên nha, đầu khẩn, chân khẩn, kiết” .
Tiếp theo lấy nước trà cùng vàng bạc mà Lâm gia đã chuẩn bị trước đó hướng trên người anh nhi kẹp vào, nói: “Tả dịch kim, hữu dịch ngân, hoa không , thưởng hạ nhân” .
Cuối cùng dùng cái gương nhỏ hướng mông anh nhi thượng một chiếu, nói: “Dùng bảo kính, chiếu chiếu đĩnh, ban ngày thải đêm đen tịnh” .
Cứ như vậy, lễ tắm ba ngày xem như hoàn thành .[Y-H: quá phức tạp (^_^)]
Bác Ca Nhi là một hài tử ngoan, Ngô thị ở trong tháng bồi dưỡng tốt, sữa sung túc, Bác Ca Nhi được dưỡng bạch bạch mập mạp . Toàn thân béo đô đô, so mới vừa sinh thì lớn hơn đến một vòng. Trừ bỏ khóc một chút trong lễ tắm ba ngày thì sau đó đều không khóc nháo, mở to một đôi mắt tròn trìa trịa tò mò mà nhìn chung quanh, Ngô thị đem nhi tử ôm vào trong ngực, trong lòng còn khiếp sợ không thôi với tin tức vừa mới nghe, xem ra tương lai Lâm gia đã định trước là sẽ không được yên tĩnh .
Buổi tối mọi người Lâm gia tiễn bước Hồ đại nhân cùng Đỗ Tri huyện, Hồ Tư Triển trước khi đi còn nhắc rằng ba ngày sau sẽ ghé lại, thỉnh Lâm gia viết phong thư để hắn mang về báo cáo kết quả công tác. Sau đó còn có vài người hảo ngôn khuyên nhủ Lâm Đại Tráng bọn họ, cuối cùng là người trong thôn vì lấy lòng mà không ngừng khen tặng Lâm gia bọn họ.
Lâm Đại Tráng cùng Lâm Gia Văn đem chuyện đã xảy ra khi bọn họ vào kinh nói cho mọi người cùng nghe. Không nghĩ tới Gia Bảo ở trong cung lại xảy ra biến cố như vậy, khiến người của Lâm gia đều bất ngờ.
Nhìn thư nhà của Lâm Gia Bảo,trong đó ghi rõ sinh hoạt của mình ở trong cung, còn nói Thái tử điện hạ đối với y rất tốt. Mọi người xem đều yên lòng.
“Chỉ mong Thái tử điện hạ có thể vẫn luôn đối tốt với Gia Bảo nhà của chúng ta a…” Trương Huệ Nương nói.
Mọi người Lâm gia đồng thời gật đầu. Lâm Gia Tài đem thống kê số lượng danh mục quà tặng cấp Lâm Gia Văn nhìn,
“Đại ca, những hạ lễ này làm như thế nào? Tiền biếu có hơn hai ngàn lượng bạc đâu!”
Buổi tối hôm nay, xe ngựa đến đưa trăng tròn lễ nối liền không dứt, Lâm Gia Văn nhìn một chút thấy gia tộc danh hào ở trong thành Từ Châu đều phái người đưa tới hạ lễ.
Qua mấy ngày kế tiếp, quả nhiên giống như Ngô Xảo Lan suy nghĩ, Lâm gia rốt cuộc không thể yên tĩnh được . Mỗi ngày đều có không biết bao nhiêu người tìm tới cửa bái phỏng, tặng lễ. Người trong Lâm tộc cũng tới, tất cả đều đối với bọn họ hỏi han ân cần tận lực lấy lòng, tất cả đều làm cho mọi người ở Lâm gia rất không thoải mái, cuối cùng đành phải đóng cửa từ chối tiếp khách. (^_^).
Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.