Trọng Sinh: Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Chủ Mẫu Hầu Phủ
Chương 10:
Chu Đại Bạch
26/10/2024
Giọng nam trong trẻo, nghe giọng nói đã biết là một thiếu niên hăng hái, chỉ là giọng điệu tất cả đều lạnh lùng và không kiên nhẫn.
Nàng ngoan ngoãn gật đầu, "Thiếp thân Lục Lệnh Quân."
"Ta mặc kệ ngươi tên gì, ngươi chỉ là người mẫu thân ta cưới về, không phải ta cưới về."
Giọng nói của nam nhân trước mặt vẫn lạnh lùng cứng rắn, ngay cả khăn voan đỏ cũng không vạch ra cho Lục Lệnh Quân.
Lục Lệnh Quân nhìn chằm chằm giày đỏ trước mặt, không có nửa điểm dị thường lên tiếng, "Ừm."
"Đời này ta sẽ không tiếp nhận ngươi, ngươi đừng hòng có được cái gì từ ta!"
Lục Lệnh Quân: "Ừ."
"Ta tuyệt đối sẽ không đụng vào ngươi, càng sẽ không sinh con với ngươi!"
Lục Lệnh Quân thiếu chút nữa muốn bật cười, "Ừm."
Nàng ngoan ngoãn như vậy, chỉ khiến cho khí diễm cường ngạnh của Trình Vân Sóc thu liễm, muốn phát ra lửa giận cũng ngừng, có phát giận nữa cũng có vẻ là hắn vô năng.
Nói cho cùng, hôn nhân đại sự, mệnh lệnh cha mẹ, lời của mai mối.
Hắn không muốn cưới Lục Lệnh Quân, Lục Lệnh Quân cũng không có lựa chọn có nguyện ý hay không.
Hắn không có cách nào cự tuyệt cha nương, Lục Lệnh Quân cũng không có cách nào.
Hôm nay nếu cưới một người tính tình kém, chống đối hắn vài câu, tối nay hắn liền có đầy đủ lý do trở mặt với nàng, phẩy tay áo bỏ đi.
Nhưng Lục Lệnh Quân tính tình tốt như vậy, một chút cũng không làm trái ý hắn, khiến hắn trong lúc nhất thời khó khăn cùng nàng làm khó dễ.
Nhưng bảo hắn tối nay tiếp nhận Lục Lệnh Quân, đây là chuyện tuyệt đối không thể.
Trình Vân Sóc nhìn chằm chằm nàng thật lâu, đổi giọng, cất cao giọng nói.
"Ta đã đáp ứng Đại Dung, đời này ta và nàng một đời một kiếp, ta tuyệt đối sẽ không tiếp nhận nữ nhân khác, ngày sau nếu ngươi an phận một chút, chính là phu nhân thế tử trên danh nghĩa trong phủ này, ta cũng cho ngươi vài phần thể diện, nếu không an phận, đừng trách ta không khách khí!"
Lục Lệnh Quân kiên nhẫn nghe xong lời của hắn, lại đáp một tiếng, "Được."
Một tiếng này, Lục Lệnh Quân cảm thấy mỹ mãn.
Bởi vì, nàng muốn chính là như thế.
Trong lòng Lục Lệnh Quân thoải mái, ngữ khí khiêm tốn cung thuận, chỉ khiến cho Trình Vân Sóc chau mày thật chặt.
Hắn càng thêm cẩn thận nhìn khăn voan đỏ im lặng trước mặt, sau một lúc lâu, nói, "Ta sẽ không ở chỗ này của ngươi qua đêm, đây là những gì ta đã đáp ứng Đại Dung, khăn voan tự ngươi tháo đi!"
Dứt lời, hắn phất tay áo bỏ đi, cũng không quay đầu lại.
Đêm đại hôn, tân lang bỏ lại một đống lời cảnh cáo rồi đi, đây đã nói rõ tân phu nhân không được sủng ái.
Nhưng Lục Lệnh Quân biết, nàng bắt đầu đã là thắng một chiêu lớn.
Đời trước, Lục Hàm Nghi gả vào Hầu phủ.
Trình Vân Sóc vẫn như thế, Lục Hàm Nghi đã quen được nuông chiều đâu chịu nổi, ngay đêm đó cãi nhau ầm ĩ với hắn.
Đêm tân hôn phòng tân hôn ném bát đập chậu, Trình Vân Sóc thuận thế hoàn toàn trở mặt với nàng ta, sau đó Tần thị trách cứ, hắn đều có lý do trách mắng Lục Hàm Nghi là nữ nhân chanh chua, khiến Tần thị - người duy nhất có thể chống lưng cho nàng ta cũng không có tự tin như vậy nữa.
Ba ngày sau về lại mặt, Trình Vân Sóc tỏ thái độ khó chịu không chịu đi, Tần thị cũng bất lực.
Mà nàng thì khác.
Nàng chưa từng làm khó Trình Vân Sóc, khiến hắn khó xử, Trình Vân Sóc vẫn đi như cũ, chỉ khiến khí thế của hắn ở trước mặt nàng nhiều thêm hai phần thua thiệt.
Hảo cảm và trọng lượng bên phía Tần thị càng có thể nâng lên.
Trong cái nhà này, người nàng muốn công lược bắt lấy chưa bao giờ là Trình Vân Sóc, mà là mẹ chồng Tần thị của nàng.
"Thu dọn một chút, chuẩn bị đi ngủ."
Lục Lệnh Quân tự mình lột khăn voan đỏ xuống, duỗi lưng một cái, nói với mọi người đang ở trong phòng không dám thở mạnh.
Sáng sớm hôm sau.
Tin tức tân lang đêm đại hôn không ở tân phòng qua đêm đã truyền khắp toàn phủ.
Còn có một điểm cực nóng.
Trình Vân Sóc trực tiếp đi tới chỗ ái thiếp Đại Dung, còn bị Đại Dung náo loạn nửa đêm.
Nghe nói Trình Vân Sóc dỗ nàng ta một đêm, mới dỗ dành được ái thiếp.
Lục Lệnh Quân vào lúc rửa mặt nghe tin tức Chỉ Nhiễm truyền đến, không khỏi buồn cười.
Nàng ngoan ngoãn gật đầu, "Thiếp thân Lục Lệnh Quân."
"Ta mặc kệ ngươi tên gì, ngươi chỉ là người mẫu thân ta cưới về, không phải ta cưới về."
Giọng nói của nam nhân trước mặt vẫn lạnh lùng cứng rắn, ngay cả khăn voan đỏ cũng không vạch ra cho Lục Lệnh Quân.
Lục Lệnh Quân nhìn chằm chằm giày đỏ trước mặt, không có nửa điểm dị thường lên tiếng, "Ừm."
"Đời này ta sẽ không tiếp nhận ngươi, ngươi đừng hòng có được cái gì từ ta!"
Lục Lệnh Quân: "Ừ."
"Ta tuyệt đối sẽ không đụng vào ngươi, càng sẽ không sinh con với ngươi!"
Lục Lệnh Quân thiếu chút nữa muốn bật cười, "Ừm."
Nàng ngoan ngoãn như vậy, chỉ khiến cho khí diễm cường ngạnh của Trình Vân Sóc thu liễm, muốn phát ra lửa giận cũng ngừng, có phát giận nữa cũng có vẻ là hắn vô năng.
Nói cho cùng, hôn nhân đại sự, mệnh lệnh cha mẹ, lời của mai mối.
Hắn không muốn cưới Lục Lệnh Quân, Lục Lệnh Quân cũng không có lựa chọn có nguyện ý hay không.
Hắn không có cách nào cự tuyệt cha nương, Lục Lệnh Quân cũng không có cách nào.
Hôm nay nếu cưới một người tính tình kém, chống đối hắn vài câu, tối nay hắn liền có đầy đủ lý do trở mặt với nàng, phẩy tay áo bỏ đi.
Nhưng Lục Lệnh Quân tính tình tốt như vậy, một chút cũng không làm trái ý hắn, khiến hắn trong lúc nhất thời khó khăn cùng nàng làm khó dễ.
Nhưng bảo hắn tối nay tiếp nhận Lục Lệnh Quân, đây là chuyện tuyệt đối không thể.
Trình Vân Sóc nhìn chằm chằm nàng thật lâu, đổi giọng, cất cao giọng nói.
"Ta đã đáp ứng Đại Dung, đời này ta và nàng một đời một kiếp, ta tuyệt đối sẽ không tiếp nhận nữ nhân khác, ngày sau nếu ngươi an phận một chút, chính là phu nhân thế tử trên danh nghĩa trong phủ này, ta cũng cho ngươi vài phần thể diện, nếu không an phận, đừng trách ta không khách khí!"
Lục Lệnh Quân kiên nhẫn nghe xong lời của hắn, lại đáp một tiếng, "Được."
Một tiếng này, Lục Lệnh Quân cảm thấy mỹ mãn.
Bởi vì, nàng muốn chính là như thế.
Trong lòng Lục Lệnh Quân thoải mái, ngữ khí khiêm tốn cung thuận, chỉ khiến cho Trình Vân Sóc chau mày thật chặt.
Hắn càng thêm cẩn thận nhìn khăn voan đỏ im lặng trước mặt, sau một lúc lâu, nói, "Ta sẽ không ở chỗ này của ngươi qua đêm, đây là những gì ta đã đáp ứng Đại Dung, khăn voan tự ngươi tháo đi!"
Dứt lời, hắn phất tay áo bỏ đi, cũng không quay đầu lại.
Đêm đại hôn, tân lang bỏ lại một đống lời cảnh cáo rồi đi, đây đã nói rõ tân phu nhân không được sủng ái.
Nhưng Lục Lệnh Quân biết, nàng bắt đầu đã là thắng một chiêu lớn.
Đời trước, Lục Hàm Nghi gả vào Hầu phủ.
Trình Vân Sóc vẫn như thế, Lục Hàm Nghi đã quen được nuông chiều đâu chịu nổi, ngay đêm đó cãi nhau ầm ĩ với hắn.
Đêm tân hôn phòng tân hôn ném bát đập chậu, Trình Vân Sóc thuận thế hoàn toàn trở mặt với nàng ta, sau đó Tần thị trách cứ, hắn đều có lý do trách mắng Lục Hàm Nghi là nữ nhân chanh chua, khiến Tần thị - người duy nhất có thể chống lưng cho nàng ta cũng không có tự tin như vậy nữa.
Ba ngày sau về lại mặt, Trình Vân Sóc tỏ thái độ khó chịu không chịu đi, Tần thị cũng bất lực.
Mà nàng thì khác.
Nàng chưa từng làm khó Trình Vân Sóc, khiến hắn khó xử, Trình Vân Sóc vẫn đi như cũ, chỉ khiến khí thế của hắn ở trước mặt nàng nhiều thêm hai phần thua thiệt.
Hảo cảm và trọng lượng bên phía Tần thị càng có thể nâng lên.
Trong cái nhà này, người nàng muốn công lược bắt lấy chưa bao giờ là Trình Vân Sóc, mà là mẹ chồng Tần thị của nàng.
"Thu dọn một chút, chuẩn bị đi ngủ."
Lục Lệnh Quân tự mình lột khăn voan đỏ xuống, duỗi lưng một cái, nói với mọi người đang ở trong phòng không dám thở mạnh.
Sáng sớm hôm sau.
Tin tức tân lang đêm đại hôn không ở tân phòng qua đêm đã truyền khắp toàn phủ.
Còn có một điểm cực nóng.
Trình Vân Sóc trực tiếp đi tới chỗ ái thiếp Đại Dung, còn bị Đại Dung náo loạn nửa đêm.
Nghe nói Trình Vân Sóc dỗ nàng ta một đêm, mới dỗ dành được ái thiếp.
Lục Lệnh Quân vào lúc rửa mặt nghe tin tức Chỉ Nhiễm truyền đến, không khỏi buồn cười.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.