Trọng Sinh: Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Chủ Mẫu Hầu Phủ
Chương 22:
Chu Đại Bạch
29/10/2024
Nếu không phải, ngày đại hôn hắn sẽ không giải thích với nàng một câu, đã hứa hẹn Hình Đại Dung một đời một đôi người, không có khả năng tiếp nhận nàng.
Càng sẽ không vào hôm qua Hình Đại Dung đến chỗ nàng gây chuyện mà giận dỗi với nàng ta trong chốc lát.
Con người của hắn, chung quy là cũng biết chút phép tắt, cũng hiểu thị phi đúng sai.
Sau khi nàng vào phủ, chưa từng trêu chọc hắn nửa phần, mọi chuyện đều nhường nhịn, chưa từng khiến hắn khó xử nửa phần, cho dù Trình Vân Sóc không có nửa phần tình nghĩa với nàng, cũng nên có hai phần kính ý.
Chỉ hai phần kính ý này, hắn tất nhiên sẽ cùng nàng lại mặt.
Lục Lệnh Quân vừa dứt lời không bao lâu, ngoài phòng liền truyền đến tiếng thông truyền vui mừng của Tiểu Vi.
"Thiếu phu nhân, Thế tử gia tới đón ngài, chuẩn bị trở về!"
Mấy người ở trong phòng nghe đến đó đều là kinh hỉ, chỉ có Lục Lệnh Quân lộ ra nụ cười lạnh nhạt như thường ngày, đều nắm chắc ở trong tay.
Không bao lâu, Lục Lệnh Quân đã rửa mặt chải đầu xong.
Hôm nay, nàng càng là lộng lẫy dị thường.
Sau khi mặc xong, đeo quan đái Thải Vân mà Tần Thị tặng nàng lên, trên mũ hoa kết hoa cực lớn khảm nạm hoa văn mạ vàng cùng các loại bảo thạch, mỗi một viên đều quý giá dị thường, chói mắt, khiến người ta nhìn không rời mắt được.
Bên ngoài khoác lên gấm phù quang mới làm, chất liệu như lụa mây trải rộng, mỗi một sợi dưới ánh mặt trời chiếu xạ đều chiết xạ ra hào quang không tầm thường, mỗi đi một bước, lưu quang tràn đầy màu sắc, rạng rỡ tỏa sáng, đoan trang đại khí, quý không thể nói.
"Thiếu phu nhân quá đẹp." Xuân Hạnh ở một bên nhịn không được lên tiếng.
Khác với ngữ khí ghen tị không giống ngày thường của nàng ta, lúc này trong giọng nói của nàng ta chỉ có ngưỡng mộ cùng tràn đầy ngưỡng mộ.
Nàng ta có thể xem thường Hình Đại Dung, ghen tị với nàng ta, cười nhạo nàng ta, đố kỵ nàng ta, tóm lại là bởi vì Hình Đại Dung là người giống nàng ta, thậm chí xuất thân còn kém hơn nàng ta.
Đời này đều chỉ có thể là thiếp, là hạ nhân trong phủ.
Nhưng Lục Lệnh Quân thì khác.
Nàng là chủ tử, đời này hoàn toàn khác với các nàng.
Xuân Hạnh muốn ganh đua so sánh, cũng không có khả năng sinh ra nửa phần vượt qua Lục Lệnh Quân.
"Cũng không nhìn xem Thiếu phu nhân nhà ta là ai, khí phái toàn thân này, ai nhìn mà không biết rõ, chính là thế tử phu nhân của Hầu phủ đường đường chính chính!" Xuân Hòa ngưỡng mộ nói.
"Đúng là như thế!" Sương Hồng gật đầu liên tục.
Lục Lệnh Quân chọc trán ba người bọn họ, "Chỉ có các ngươi ăn nói ngọt."
Mấy người nói cười, chậm rãi đẩy cửa phòng ra.
Trình Vân Sóc đang ngồi uống trà trong gian nhà chính, vừa nhấc mắt lên đã nhìn thấy một luồng sáng chói mắt xuất hiện trước mặt hắn.
Chỉ thấy một nữ tử từ trong ánh sáng đi ra, nàng từ trên xuống dưới, cực kỳ đẹp đẽ quý giá, phú quý lại không ép nổi nàng, ngược lại là hợp với khí chất của nàng, lại càng tôn lên vẻ đẹp của nàng.
Nàng lông mày tinh xảo như liễu nguyệt, mắt phượng như song tinh, mặt ngọc mang theo vẻ vui mừng, môi đỏ phối hợp với khóe miệng nhàn nhạt giương lên của nàng, không siểm nịnh cũng không nghiêm túc, quý khí giống như Thần Minh Bồ Tát trên chín tầng trời, phú hoa giống như một đóa hoa Lạc Dương nở rộ.
Trong lúc nhất thời, Trình Vân Sóc chỉ nghĩ đến tám chữ thân thể vàng ngọc, quý không thể nói.
Càng sẽ không vào hôm qua Hình Đại Dung đến chỗ nàng gây chuyện mà giận dỗi với nàng ta trong chốc lát.
Con người của hắn, chung quy là cũng biết chút phép tắt, cũng hiểu thị phi đúng sai.
Sau khi nàng vào phủ, chưa từng trêu chọc hắn nửa phần, mọi chuyện đều nhường nhịn, chưa từng khiến hắn khó xử nửa phần, cho dù Trình Vân Sóc không có nửa phần tình nghĩa với nàng, cũng nên có hai phần kính ý.
Chỉ hai phần kính ý này, hắn tất nhiên sẽ cùng nàng lại mặt.
Lục Lệnh Quân vừa dứt lời không bao lâu, ngoài phòng liền truyền đến tiếng thông truyền vui mừng của Tiểu Vi.
"Thiếu phu nhân, Thế tử gia tới đón ngài, chuẩn bị trở về!"
Mấy người ở trong phòng nghe đến đó đều là kinh hỉ, chỉ có Lục Lệnh Quân lộ ra nụ cười lạnh nhạt như thường ngày, đều nắm chắc ở trong tay.
Không bao lâu, Lục Lệnh Quân đã rửa mặt chải đầu xong.
Hôm nay, nàng càng là lộng lẫy dị thường.
Sau khi mặc xong, đeo quan đái Thải Vân mà Tần Thị tặng nàng lên, trên mũ hoa kết hoa cực lớn khảm nạm hoa văn mạ vàng cùng các loại bảo thạch, mỗi một viên đều quý giá dị thường, chói mắt, khiến người ta nhìn không rời mắt được.
Bên ngoài khoác lên gấm phù quang mới làm, chất liệu như lụa mây trải rộng, mỗi một sợi dưới ánh mặt trời chiếu xạ đều chiết xạ ra hào quang không tầm thường, mỗi đi một bước, lưu quang tràn đầy màu sắc, rạng rỡ tỏa sáng, đoan trang đại khí, quý không thể nói.
"Thiếu phu nhân quá đẹp." Xuân Hạnh ở một bên nhịn không được lên tiếng.
Khác với ngữ khí ghen tị không giống ngày thường của nàng ta, lúc này trong giọng nói của nàng ta chỉ có ngưỡng mộ cùng tràn đầy ngưỡng mộ.
Nàng ta có thể xem thường Hình Đại Dung, ghen tị với nàng ta, cười nhạo nàng ta, đố kỵ nàng ta, tóm lại là bởi vì Hình Đại Dung là người giống nàng ta, thậm chí xuất thân còn kém hơn nàng ta.
Đời này đều chỉ có thể là thiếp, là hạ nhân trong phủ.
Nhưng Lục Lệnh Quân thì khác.
Nàng là chủ tử, đời này hoàn toàn khác với các nàng.
Xuân Hạnh muốn ganh đua so sánh, cũng không có khả năng sinh ra nửa phần vượt qua Lục Lệnh Quân.
"Cũng không nhìn xem Thiếu phu nhân nhà ta là ai, khí phái toàn thân này, ai nhìn mà không biết rõ, chính là thế tử phu nhân của Hầu phủ đường đường chính chính!" Xuân Hòa ngưỡng mộ nói.
"Đúng là như thế!" Sương Hồng gật đầu liên tục.
Lục Lệnh Quân chọc trán ba người bọn họ, "Chỉ có các ngươi ăn nói ngọt."
Mấy người nói cười, chậm rãi đẩy cửa phòng ra.
Trình Vân Sóc đang ngồi uống trà trong gian nhà chính, vừa nhấc mắt lên đã nhìn thấy một luồng sáng chói mắt xuất hiện trước mặt hắn.
Chỉ thấy một nữ tử từ trong ánh sáng đi ra, nàng từ trên xuống dưới, cực kỳ đẹp đẽ quý giá, phú quý lại không ép nổi nàng, ngược lại là hợp với khí chất của nàng, lại càng tôn lên vẻ đẹp của nàng.
Nàng lông mày tinh xảo như liễu nguyệt, mắt phượng như song tinh, mặt ngọc mang theo vẻ vui mừng, môi đỏ phối hợp với khóe miệng nhàn nhạt giương lên của nàng, không siểm nịnh cũng không nghiêm túc, quý khí giống như Thần Minh Bồ Tát trên chín tầng trời, phú hoa giống như một đóa hoa Lạc Dương nở rộ.
Trong lúc nhất thời, Trình Vân Sóc chỉ nghĩ đến tám chữ thân thể vàng ngọc, quý không thể nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.