Trọng Sinh: Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Chủ Mẫu Hầu Phủ
Chương 32:
Chu Đại Bạch
29/10/2024
“Bốp!”
Một tiếng tát vang dội vang lên trong viện.
Hình Đại Dung khiếp sợ nhìn Trình Vân Sóc vừa mới đánh nàng ta.
Trình Vân Sóc tát xong cũng nhanh chóng phản ứng lại: “Đại Dung...”
“Trình Vân Sóc! Ngươi là đồ cặn bã!” Hình Đại Dung đẩy hắn ra, bụm mặt khóc líc chạy đi.
Trình Vân Sóc lập tức đuổi theo.
Toàn bộ quá trình, không có ai nhìn Lục Lệnh Quân.
Lục Lệnh Quân dùng muỗng sứ múc một muỗng phô mai đậu đỏ, vị mềm mượt, vào miệng là tan, không mặn không nhạt vừa lúc hợp khẩu vị.
“Thiếu phu nhân, người kia đúng là khinh người quá đáng! Thế tử lại không thèm giải thích lấy một câu với chúng ta, chỉ lo cho nàng ta! Chỉ e là sau này còn phải sủng ái nàng ta, đè đầu chúng ta chết mất!”
“Ừ.” Lục Lệnh Quân ăn một miếng pho mát, biểu cảm vẫn cứ lạnh nhạt như cũ.
“Thiếu phu nhân, không lẽ chúng ta cứ thế mà tha cho nàng ta sao?”
“Leng keng.”
Muỗng sứ rơi vào trong chén, Lục Lệnh Quân không ăn nữa, nàng ngước phần cổ trắng nõn lên, đôi mắt luôn rất dịu dàng đột nhiên lộ ra chút lạnh như băng.
Tha cho nàng ta?
Sao có chuyện đó chứ?
“Đi tìm Thu Lăng cô nương từng ở Dao Quang Các hầu hạ thế tử đến đây cho ta.”
*
Quả nhiên không ngoài dự kiến.
Hình Đại Dung bị Trình Vân Sóc tát cho một cái, địa vị lập tức cất cao.
Mỗi ngày Trình Vân Sóc đều dỗ dành nàng ta, có vẻ vô cùng hối hận.
Hình Đại Dung khóc xong quấy không, cuối cùng hắn thề thốt đủ điều, sau này sẽ không bao giờ đánh nàng ta, càng không tiếp xúc gì với Lục Lệnh Quân nữa mới miễn cưỡng tha thứ cho hắn.
Hai người làm hòa xong lại sống cuộc sống gắn bó như keo sơn, ngọt ngọt ngào ngào hạnh phúc, nhìn dáng vẻ kia thì có vẻ còn tốt hơn lúc trước nữa.
Trong lúc này, chỉ có Tần thị sai Ôn ma ma đến đây hỏi thăm Lục Lệnh Quân, Trình Vân Sóc không hề giải thích gì với nàng cả.
Trong khoảng thời gian này Tần thị đã dẫn theo lão Hầu gia đi đến thôn trang ở ngoại ô tĩnh dưỡng, không ở trong phủ.
Lục Lệnh Quân nhờ Ôn ma ma chuyển lời cho Tần thị.
“Thế tử không thích ta, chỉ e tạm thời khó có thể hoàn thành sứ mệnh mà mẫu thân đã giao phó.”
Ôn ma ma nhanh chóng mang câu trả lời của Tần thị về.
“Quân nhi đừng sốt ruột, mọi việc cứ lấy mình làm trọng.”
Lục Lệnh Quân nhìn thấy như thế cũng cười nhạt, thuận thế đưa ra muốn khế thư bán mình của Thu Lăng, nạp một phòng thiếp thất cho thế tử.
Thu Lăng là nha đầu thông phòng trước đó của Trình Vân Sóc.
Nam tử trong các gia tộc khi chưa thành thân trên cơ bản đều không nạp thiếp, nhưng ít nhiều gì cũng sẽ có một ít nha hoàn thông phòng.
Trước khi Hình Đại Dung xuất hiện, nàng ta chính là người duy nhất trong Dao Quang Các.
Từ sau khi Hình Đại Dung xuất hiện, Trình Vân Sóc đã không bao giờ đụng vào nàng ấy nữa, Hình Đại Dung và Dao Quang Các còn trực tiếp đuổi nàng ấy đến Phật đường hầu hạ mấy lão di nương kia.
Hiện tại nàng đã đón Thu Lăng ra, bước tiếp theo chính là nâng nàng ấy thành thiếp thất.
Không sai, nàng đang muốn xử lý Hình Đại Dung.
Hình Đại Dung cứ nhảy nhót trước mặt nàng hết lần này đến lần khác, nếu không xử lý nàng ta thì không giống nàng chút nào.
Tóm lại muốn xử lý một tiểu thiếp thậm chí còn chưa có danh phận, cũng không cần mất quá nhiều sức lực, chỉ cần nhẹ nhàng nâng một thiếp thất lên, xem xem Hình Đại Dung có thể làm cái gì.
Nàng cũng không phải là bồ tát gì cả.
Lục Lệnh Quân vừa đưa ra tin tức không được bao lâu, khế bán mình của Thu Lăng cùng với một câu nói của Tần thị đã lập tức được đưa đến chỗ Lục Lệnh Quân.
Tần thị nói mọi chuyện này cứ quyết định là được.
Một tiếng tát vang dội vang lên trong viện.
Hình Đại Dung khiếp sợ nhìn Trình Vân Sóc vừa mới đánh nàng ta.
Trình Vân Sóc tát xong cũng nhanh chóng phản ứng lại: “Đại Dung...”
“Trình Vân Sóc! Ngươi là đồ cặn bã!” Hình Đại Dung đẩy hắn ra, bụm mặt khóc líc chạy đi.
Trình Vân Sóc lập tức đuổi theo.
Toàn bộ quá trình, không có ai nhìn Lục Lệnh Quân.
Lục Lệnh Quân dùng muỗng sứ múc một muỗng phô mai đậu đỏ, vị mềm mượt, vào miệng là tan, không mặn không nhạt vừa lúc hợp khẩu vị.
“Thiếu phu nhân, người kia đúng là khinh người quá đáng! Thế tử lại không thèm giải thích lấy một câu với chúng ta, chỉ lo cho nàng ta! Chỉ e là sau này còn phải sủng ái nàng ta, đè đầu chúng ta chết mất!”
“Ừ.” Lục Lệnh Quân ăn một miếng pho mát, biểu cảm vẫn cứ lạnh nhạt như cũ.
“Thiếu phu nhân, không lẽ chúng ta cứ thế mà tha cho nàng ta sao?”
“Leng keng.”
Muỗng sứ rơi vào trong chén, Lục Lệnh Quân không ăn nữa, nàng ngước phần cổ trắng nõn lên, đôi mắt luôn rất dịu dàng đột nhiên lộ ra chút lạnh như băng.
Tha cho nàng ta?
Sao có chuyện đó chứ?
“Đi tìm Thu Lăng cô nương từng ở Dao Quang Các hầu hạ thế tử đến đây cho ta.”
*
Quả nhiên không ngoài dự kiến.
Hình Đại Dung bị Trình Vân Sóc tát cho một cái, địa vị lập tức cất cao.
Mỗi ngày Trình Vân Sóc đều dỗ dành nàng ta, có vẻ vô cùng hối hận.
Hình Đại Dung khóc xong quấy không, cuối cùng hắn thề thốt đủ điều, sau này sẽ không bao giờ đánh nàng ta, càng không tiếp xúc gì với Lục Lệnh Quân nữa mới miễn cưỡng tha thứ cho hắn.
Hai người làm hòa xong lại sống cuộc sống gắn bó như keo sơn, ngọt ngọt ngào ngào hạnh phúc, nhìn dáng vẻ kia thì có vẻ còn tốt hơn lúc trước nữa.
Trong lúc này, chỉ có Tần thị sai Ôn ma ma đến đây hỏi thăm Lục Lệnh Quân, Trình Vân Sóc không hề giải thích gì với nàng cả.
Trong khoảng thời gian này Tần thị đã dẫn theo lão Hầu gia đi đến thôn trang ở ngoại ô tĩnh dưỡng, không ở trong phủ.
Lục Lệnh Quân nhờ Ôn ma ma chuyển lời cho Tần thị.
“Thế tử không thích ta, chỉ e tạm thời khó có thể hoàn thành sứ mệnh mà mẫu thân đã giao phó.”
Ôn ma ma nhanh chóng mang câu trả lời của Tần thị về.
“Quân nhi đừng sốt ruột, mọi việc cứ lấy mình làm trọng.”
Lục Lệnh Quân nhìn thấy như thế cũng cười nhạt, thuận thế đưa ra muốn khế thư bán mình của Thu Lăng, nạp một phòng thiếp thất cho thế tử.
Thu Lăng là nha đầu thông phòng trước đó của Trình Vân Sóc.
Nam tử trong các gia tộc khi chưa thành thân trên cơ bản đều không nạp thiếp, nhưng ít nhiều gì cũng sẽ có một ít nha hoàn thông phòng.
Trước khi Hình Đại Dung xuất hiện, nàng ta chính là người duy nhất trong Dao Quang Các.
Từ sau khi Hình Đại Dung xuất hiện, Trình Vân Sóc đã không bao giờ đụng vào nàng ấy nữa, Hình Đại Dung và Dao Quang Các còn trực tiếp đuổi nàng ấy đến Phật đường hầu hạ mấy lão di nương kia.
Hiện tại nàng đã đón Thu Lăng ra, bước tiếp theo chính là nâng nàng ấy thành thiếp thất.
Không sai, nàng đang muốn xử lý Hình Đại Dung.
Hình Đại Dung cứ nhảy nhót trước mặt nàng hết lần này đến lần khác, nếu không xử lý nàng ta thì không giống nàng chút nào.
Tóm lại muốn xử lý một tiểu thiếp thậm chí còn chưa có danh phận, cũng không cần mất quá nhiều sức lực, chỉ cần nhẹ nhàng nâng một thiếp thất lên, xem xem Hình Đại Dung có thể làm cái gì.
Nàng cũng không phải là bồ tát gì cả.
Lục Lệnh Quân vừa đưa ra tin tức không được bao lâu, khế bán mình của Thu Lăng cùng với một câu nói của Tần thị đã lập tức được đưa đến chỗ Lục Lệnh Quân.
Tần thị nói mọi chuyện này cứ quyết định là được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.