Trọng Sinh: Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Chủ Mẫu Hầu Phủ
Chương 31:
Chu Đại Bạch
29/10/2024
Không ngờ Trình Vân Sóc đi rồi, Hình Đại Dung còn dám đến nơi này kiếm chuyện với nàng.
“Thiếu phu nhân, đầu óc của người kia không được bình thường cho lắm, chúng ta đừng đi gặp thì tốt hơn.”
“Không, cứ để nàng ta đi vào đây.”
Lục Lệnh Quân xua tay, sai người cho Hình Đại Dung đi vào.
Nàng cũng muốn nghe thử xem nàng ta còn có lời ly kinh phản đạo nào nữa hay không.
Không bao lâu sau, Hình Đại Dung đã hấp tấp dẫn theo nha hoàn xông vào.
Nha hoàn Thu Quỳ của nàng ta đứng ở đằng sau cứ liên tục kéo nàng ta lại.
Lúc xông vào viện của Lục Lệnh Quân, nàng ta cũng lộ ra vẻ mặt lo lắng sợ hãi và không muốn.
“Cô nương, bỏ đi, bỏ đi.”
“Bỏ cái gì mà bỏ!” Hình Đại Dung hất văng tay nàng ta ra nói: “Rốt cuộc thì ngươi là hạ nhân của ai hả, chủ tử bị khinh bỉ, ngươi lại đi giúp đỡ người ngoài.”
Lục Lệnh Quân nhìn Thu Quỳ ấm ức tủi thân lại không dám nói lời nói: “Không phải hôm qua ngươi còn nói với ta là mỗi người đều bình đẳng, ngươi và hạ nhân bình đẳng như nhau, thân nhau như tỷ muội sao?”
Hình Đại Dung nghe thế nghẹn họng, nàng ta nhìn chằm chằm vào Lục Lệnh Quân vô cùng bình tĩnh hờ hững, nói: “Vậy thì ta cũng không giống ngươi!”
“Sao lại không giống chứ?”
“Ta không có mặt dày giống như ngươi!”
“Ngươi đúng là làm càn!” Sương Hồng đứng đằng sau Lục Lệnh Quân quát to.
“Ngươi mới là làm càn, không thấy hiện tại là các chủ tử đang nói chuyện với nhau sao, ngươi chỉ là một tiện tì, lắm lời cái gì hả!”
“Ngươi thì tính là chủ tử gì chứ!” Sương Hồng tức đến khó thở.
Người này thì tính là chủ tử gì chứ! Di nương thiếp thất nhiều nhất cũng chỉ tính là nửa chủ tử, Hình Đại Dung thậm chí còn không phải là di nương thiếp thất trong phủ.
Lục Lệnh Quân xua tay, dạt dào hứng thú nhìn Hình Đại Dung: “Ngươi nói tiếp đi.”
“Vì sao ngươi lại bảo Trình Vân Sóc về nhà mẹ đẻ cùng ngươi chứ!”
Lục Lệnh Quân buồn cười nói: “Hắn là trượng phu của ta.”
“Hắn vốn dĩ chẳng yêu ngươi!”
Lục Lệnh Quân chớp mắt, vẫn cứ không tức giận: “Vậy thì sao?”
Dáng vẻ không thèm để ý của nàng làm Hình Đại Dung tức đến khó thở: “Hắn không yêu ngươi, hắn chỉ yêu ta! Vì sao ngươi lại cứ nhất định phải chen giữa hai người chúng ta, ảnh hưởng đến tình cảm của chúng ta chứ!”
Lục Lệnh Quân nhìn nàng ta, khóe miệng cong lên lộ ra một nụ cười châm chọc: “Ta và hắn đã bái thiên địa, ta và hắn mới là phu thê.”
“Ngươi có thể ly hôn với hắn mà!” Hình Đại Dung nói một cách đúng lý hợp tình: “Nếu như ngươi còn có mặt mũi thì ly hôn với hắn đi, trên đời này nhiều nam nhân như thế, vì sao ngươi cứ một hai phải dính lấy Trình Vân Sóc đã có chủ chứ! Không có nam nhân thì ngươi sống không được sao!”
“Ngươi đúng là đại nghịch bất đạo! Người đâu! Đánh đuổi nàng ta đi ra ngoài cho ta!” Lần này Sương Hồng học khôn hơn rồi.
Nàng ấy nghe Hình Đại Dung ăn nói ngông cuồng như thế, giận đến phát run.
Rốt cuộc thì nàng ta có biết mình là ai không hả!
Một kỹ tử xuất thân từ thanh lâu, không cha không mẹ không bạn bè, vậy mà lại ăn nói còn ngông cuồng hơn cả Hoàng hậu và công chúa.
Rốt cuộc thì nàng ta lấy đâu ra tự tin mà đứng đây sủa như điên hả.
Lúc này, lại có một đám người khác vội vàng chạy vào trong viện.
“Hình Đại Dung!”
Trình Vân Sóc chạy đến cứu người kịp lúc.
Lúc hắn đến đã nghe được câu nói kia của Hình Đại Dung, lập tức đối diện với ánh mắt của Lục Lệnh Quân, trong mắt không nhịn được hiện lên chút áy náy.
Hắn giơ tay kéo Hình Đại Dung qua nói: “Nàng ở đây ăn nói lung tung cái gì thế! Đi về cho ta!”
“Ta nói bậy chỗ nào hả, ngày hôm qua ai là người bảo đảm với ta là sẽ phân rõ giới hạn với nàng ta, hôm nay đã lén lút giấu ta cùng nàng hồi môn! Trình Vân Sóc, chàng còn có cái gì giải thích nữa!”
Trình Vân Sóc đột nhiên cảm thấy rất mệt: “Chúng ta đi về lại nói.”
“Có cái gì mà không thể nói rõ ràng ở nơi này, còn cần đi về nói, đừng có nói với ta là Trình Vân Sóc chàng đã thích nàng ta từ lâu, trong lòng đang nghĩ đến chuyện một phu hai thê đó nha!”
“Nàng đừng có nói bậy!”
“Vậy thì hôm nay chàng hưu nàng ta đi! Ly hôn với nàng ta đi! Đuổi con tiểu tam này đi cho ta!”
“Thiếu phu nhân, đầu óc của người kia không được bình thường cho lắm, chúng ta đừng đi gặp thì tốt hơn.”
“Không, cứ để nàng ta đi vào đây.”
Lục Lệnh Quân xua tay, sai người cho Hình Đại Dung đi vào.
Nàng cũng muốn nghe thử xem nàng ta còn có lời ly kinh phản đạo nào nữa hay không.
Không bao lâu sau, Hình Đại Dung đã hấp tấp dẫn theo nha hoàn xông vào.
Nha hoàn Thu Quỳ của nàng ta đứng ở đằng sau cứ liên tục kéo nàng ta lại.
Lúc xông vào viện của Lục Lệnh Quân, nàng ta cũng lộ ra vẻ mặt lo lắng sợ hãi và không muốn.
“Cô nương, bỏ đi, bỏ đi.”
“Bỏ cái gì mà bỏ!” Hình Đại Dung hất văng tay nàng ta ra nói: “Rốt cuộc thì ngươi là hạ nhân của ai hả, chủ tử bị khinh bỉ, ngươi lại đi giúp đỡ người ngoài.”
Lục Lệnh Quân nhìn Thu Quỳ ấm ức tủi thân lại không dám nói lời nói: “Không phải hôm qua ngươi còn nói với ta là mỗi người đều bình đẳng, ngươi và hạ nhân bình đẳng như nhau, thân nhau như tỷ muội sao?”
Hình Đại Dung nghe thế nghẹn họng, nàng ta nhìn chằm chằm vào Lục Lệnh Quân vô cùng bình tĩnh hờ hững, nói: “Vậy thì ta cũng không giống ngươi!”
“Sao lại không giống chứ?”
“Ta không có mặt dày giống như ngươi!”
“Ngươi đúng là làm càn!” Sương Hồng đứng đằng sau Lục Lệnh Quân quát to.
“Ngươi mới là làm càn, không thấy hiện tại là các chủ tử đang nói chuyện với nhau sao, ngươi chỉ là một tiện tì, lắm lời cái gì hả!”
“Ngươi thì tính là chủ tử gì chứ!” Sương Hồng tức đến khó thở.
Người này thì tính là chủ tử gì chứ! Di nương thiếp thất nhiều nhất cũng chỉ tính là nửa chủ tử, Hình Đại Dung thậm chí còn không phải là di nương thiếp thất trong phủ.
Lục Lệnh Quân xua tay, dạt dào hứng thú nhìn Hình Đại Dung: “Ngươi nói tiếp đi.”
“Vì sao ngươi lại bảo Trình Vân Sóc về nhà mẹ đẻ cùng ngươi chứ!”
Lục Lệnh Quân buồn cười nói: “Hắn là trượng phu của ta.”
“Hắn vốn dĩ chẳng yêu ngươi!”
Lục Lệnh Quân chớp mắt, vẫn cứ không tức giận: “Vậy thì sao?”
Dáng vẻ không thèm để ý của nàng làm Hình Đại Dung tức đến khó thở: “Hắn không yêu ngươi, hắn chỉ yêu ta! Vì sao ngươi lại cứ nhất định phải chen giữa hai người chúng ta, ảnh hưởng đến tình cảm của chúng ta chứ!”
Lục Lệnh Quân nhìn nàng ta, khóe miệng cong lên lộ ra một nụ cười châm chọc: “Ta và hắn đã bái thiên địa, ta và hắn mới là phu thê.”
“Ngươi có thể ly hôn với hắn mà!” Hình Đại Dung nói một cách đúng lý hợp tình: “Nếu như ngươi còn có mặt mũi thì ly hôn với hắn đi, trên đời này nhiều nam nhân như thế, vì sao ngươi cứ một hai phải dính lấy Trình Vân Sóc đã có chủ chứ! Không có nam nhân thì ngươi sống không được sao!”
“Ngươi đúng là đại nghịch bất đạo! Người đâu! Đánh đuổi nàng ta đi ra ngoài cho ta!” Lần này Sương Hồng học khôn hơn rồi.
Nàng ấy nghe Hình Đại Dung ăn nói ngông cuồng như thế, giận đến phát run.
Rốt cuộc thì nàng ta có biết mình là ai không hả!
Một kỹ tử xuất thân từ thanh lâu, không cha không mẹ không bạn bè, vậy mà lại ăn nói còn ngông cuồng hơn cả Hoàng hậu và công chúa.
Rốt cuộc thì nàng ta lấy đâu ra tự tin mà đứng đây sủa như điên hả.
Lúc này, lại có một đám người khác vội vàng chạy vào trong viện.
“Hình Đại Dung!”
Trình Vân Sóc chạy đến cứu người kịp lúc.
Lúc hắn đến đã nghe được câu nói kia của Hình Đại Dung, lập tức đối diện với ánh mắt của Lục Lệnh Quân, trong mắt không nhịn được hiện lên chút áy náy.
Hắn giơ tay kéo Hình Đại Dung qua nói: “Nàng ở đây ăn nói lung tung cái gì thế! Đi về cho ta!”
“Ta nói bậy chỗ nào hả, ngày hôm qua ai là người bảo đảm với ta là sẽ phân rõ giới hạn với nàng ta, hôm nay đã lén lút giấu ta cùng nàng hồi môn! Trình Vân Sóc, chàng còn có cái gì giải thích nữa!”
Trình Vân Sóc đột nhiên cảm thấy rất mệt: “Chúng ta đi về lại nói.”
“Có cái gì mà không thể nói rõ ràng ở nơi này, còn cần đi về nói, đừng có nói với ta là Trình Vân Sóc chàng đã thích nàng ta từ lâu, trong lòng đang nghĩ đến chuyện một phu hai thê đó nha!”
“Nàng đừng có nói bậy!”
“Vậy thì hôm nay chàng hưu nàng ta đi! Ly hôn với nàng ta đi! Đuổi con tiểu tam này đi cho ta!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.