Trọng Sinh: Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Chủ Mẫu Hầu Phủ
Chương 37:
Chu Đại Bạch
29/10/2024
Trình Vân Sóc trực tiếp bế Thu Lăng lên, lần đầu tiên dùng giọng điệu cứng rắn để nói chuyện với nàng ta: “Ta đã đồng ý nâng Thu Lăng làm thiếp, nàng thích cũng được, không thích cũng chẳng sao, ta không cần thiết phải hỏi ý kiến của nàng!”
Trình Vân Sóc nói xong lập tức ôm Thu Lăng vừa mới rơi xuống nước rời khỏi nơi này.
Chỉ còn lại một mình Hình Đại Dung ngơ ngác đứng tại chỗ, không dám tin mà nhìn Trình Vân Sóc ôm người khác tuyệt tình rời đi.
Nàng ta giận đến mức toàn thân phát run.
Tại sao hắn, hắn, hắn lại có thể đối xử với nàng ta như thế chứ!
Rõ ràng người nam nhân này đã nói là đời này sẽ chỉ yêu một mình nàng ta!
Tối hôm đó, Trình Vân Sóc cũng không hề quay về Dao Quang Các.
Hắn ngủ lại ở Thu Hương viện của Thu di nương.
Đêm hôm nay, Hình Đại Dung đập phá một đống đồ đạc của Dao Quang Các.
Khóc khóc nháo nháo lăn lộn suốt nửa đêm.
Chờ đến khi Lục Lệnh Quân biết được thì cũng là chuyện của ngày hôm au.
“Thiếu phu nhân, tối hôm qua thế tử đã ở lại chỗ của Thu di nương, nhưng mà Thu di nương dùng hết mọi thủ đoạn, thế tử cũng chỉ phân phòng ngủ riêng với nàng ấy.” Xuân Hạnh quay về báo cáo đầy đủ và tỉ mỉ mọi chuyện diễn ra cho Lục Lệnh Quân biết.
“Vì sao chứ?” Xuân Hòa ở bên cạnh khó hiểu: “Theo lý thuyết, không phải thế tử đã cãi nhau với người kia rồi sao?”
Lục Lệnh Quân ở trong sân lắc lư ghế bập bênh cười nhạt nói: “Làm gì có trở mặt chứ, chỉ là thử lẫn nhau thôi.”
“Thử lẫn nhau?”
“Thử xem ai chịu nhượng bộ.” Lục Lệnh Quân cười nói.
Mối quan hệ giữa nam và nữ, một là có cùng kẻ địch, cùng nhau chiến đấu, hai là phu thê với nhau, mỗi ngày chiến đấu với nhau cả trăm trận.
Nếu không phải gió đông thổi bạt gió tây thì chính là gió tây áp đảo gió đông.
Ngay từ đầu chuyện gì Trình Vân Sóc cũng thích chiều chuộng Hình Đại Dung, hắn yêu các cách Hình Đại Dung có thể lướt qua quy củ, vượt qua lễ pháp, tình yêu đó hơn xa mà Hình Đại Dung dành cho hắn, cho nên Hình Đại Dung đè đầu hắn.
Nhưng hôm nay hai người lại gặp được một lần để thử điểm mấu chốt vô cùng quan trọng, Trình Vân Sóc lại không muốn nhượng bộ nữa.
Hắn muốn cho Hình Đại Dung nhượng bộ.
Tối hôm qua hắn ngủ lại ở viện Thu di nương, lại không chịu cùng phòng với nàng ấy, nhiêu đây cũng đã đủ để chứng minh hết tất cả mọi thứ rồi.
Mà Hình Đại Dung, Lục Lệnh Quân tiếp xúc với nàng ta vài lần đã phát hiện ra nàng ta có được sự kiêu căng khôn kể, cũng không biết nàng ta lấy đâu ra sự ngạo mạn này, trong ánh mắt và lời nói đều tràn ngập sự khinh thường và coi khinh đối với tất cả mọi người.
Xem thường mọi người, tự cao tự đại.
Thậm chí là cả Trình Vân Sóc.
Cho nên nàng ta vẫn luôn bắt Trình Vân Sóc phải nhượng bộ mình, gặp chuyện gì cũng phải nhường nàng ta.
Hai người đang đánh giá lẫn nhau đó.
“Thiếu phu nhân cảm thấy ai sẽ nhượng bộ trước?”
“Cái này còn cần phải hỏi à, đương nhiên là vị kia rồi!” Xuân Hoa khinh thường: “Tối hôm qua nàng ta ở Dao Quang Các đập đồ đến nửa đêm rồi đi ngủ, dựa theo tính cách trước đó của nàng ta, chắc chắn đã chạy đến tận nơi kiếm chuyện rồi.”
Lục Lệnh Quân nhẹ nhàng cười nói: “Không, vẫn là Trình Vân Sóc.”
“Vì sao chứ?” Mọi người đồng thanh hỏi.
Vì sao hả?
Bởi vì hiện tại Trình Vân Sóc còn rất yêu nàng ta.
Luôn luôn là người yêu nhiều hơn nhượng bộ.
Nhưng trên đời này làm gì có người nào liên tục nhún nhường chứ, nếu chỉ có một người luôn nhường nhịn, dần dà tình cảm sẽ không còn nữa.
Trình Vân Sóc nói xong lập tức ôm Thu Lăng vừa mới rơi xuống nước rời khỏi nơi này.
Chỉ còn lại một mình Hình Đại Dung ngơ ngác đứng tại chỗ, không dám tin mà nhìn Trình Vân Sóc ôm người khác tuyệt tình rời đi.
Nàng ta giận đến mức toàn thân phát run.
Tại sao hắn, hắn, hắn lại có thể đối xử với nàng ta như thế chứ!
Rõ ràng người nam nhân này đã nói là đời này sẽ chỉ yêu một mình nàng ta!
Tối hôm đó, Trình Vân Sóc cũng không hề quay về Dao Quang Các.
Hắn ngủ lại ở Thu Hương viện của Thu di nương.
Đêm hôm nay, Hình Đại Dung đập phá một đống đồ đạc của Dao Quang Các.
Khóc khóc nháo nháo lăn lộn suốt nửa đêm.
Chờ đến khi Lục Lệnh Quân biết được thì cũng là chuyện của ngày hôm au.
“Thiếu phu nhân, tối hôm qua thế tử đã ở lại chỗ của Thu di nương, nhưng mà Thu di nương dùng hết mọi thủ đoạn, thế tử cũng chỉ phân phòng ngủ riêng với nàng ấy.” Xuân Hạnh quay về báo cáo đầy đủ và tỉ mỉ mọi chuyện diễn ra cho Lục Lệnh Quân biết.
“Vì sao chứ?” Xuân Hòa ở bên cạnh khó hiểu: “Theo lý thuyết, không phải thế tử đã cãi nhau với người kia rồi sao?”
Lục Lệnh Quân ở trong sân lắc lư ghế bập bênh cười nhạt nói: “Làm gì có trở mặt chứ, chỉ là thử lẫn nhau thôi.”
“Thử lẫn nhau?”
“Thử xem ai chịu nhượng bộ.” Lục Lệnh Quân cười nói.
Mối quan hệ giữa nam và nữ, một là có cùng kẻ địch, cùng nhau chiến đấu, hai là phu thê với nhau, mỗi ngày chiến đấu với nhau cả trăm trận.
Nếu không phải gió đông thổi bạt gió tây thì chính là gió tây áp đảo gió đông.
Ngay từ đầu chuyện gì Trình Vân Sóc cũng thích chiều chuộng Hình Đại Dung, hắn yêu các cách Hình Đại Dung có thể lướt qua quy củ, vượt qua lễ pháp, tình yêu đó hơn xa mà Hình Đại Dung dành cho hắn, cho nên Hình Đại Dung đè đầu hắn.
Nhưng hôm nay hai người lại gặp được một lần để thử điểm mấu chốt vô cùng quan trọng, Trình Vân Sóc lại không muốn nhượng bộ nữa.
Hắn muốn cho Hình Đại Dung nhượng bộ.
Tối hôm qua hắn ngủ lại ở viện Thu di nương, lại không chịu cùng phòng với nàng ấy, nhiêu đây cũng đã đủ để chứng minh hết tất cả mọi thứ rồi.
Mà Hình Đại Dung, Lục Lệnh Quân tiếp xúc với nàng ta vài lần đã phát hiện ra nàng ta có được sự kiêu căng khôn kể, cũng không biết nàng ta lấy đâu ra sự ngạo mạn này, trong ánh mắt và lời nói đều tràn ngập sự khinh thường và coi khinh đối với tất cả mọi người.
Xem thường mọi người, tự cao tự đại.
Thậm chí là cả Trình Vân Sóc.
Cho nên nàng ta vẫn luôn bắt Trình Vân Sóc phải nhượng bộ mình, gặp chuyện gì cũng phải nhường nàng ta.
Hai người đang đánh giá lẫn nhau đó.
“Thiếu phu nhân cảm thấy ai sẽ nhượng bộ trước?”
“Cái này còn cần phải hỏi à, đương nhiên là vị kia rồi!” Xuân Hoa khinh thường: “Tối hôm qua nàng ta ở Dao Quang Các đập đồ đến nửa đêm rồi đi ngủ, dựa theo tính cách trước đó của nàng ta, chắc chắn đã chạy đến tận nơi kiếm chuyện rồi.”
Lục Lệnh Quân nhẹ nhàng cười nói: “Không, vẫn là Trình Vân Sóc.”
“Vì sao chứ?” Mọi người đồng thanh hỏi.
Vì sao hả?
Bởi vì hiện tại Trình Vân Sóc còn rất yêu nàng ta.
Luôn luôn là người yêu nhiều hơn nhượng bộ.
Nhưng trên đời này làm gì có người nào liên tục nhún nhường chứ, nếu chỉ có một người luôn nhường nhịn, dần dà tình cảm sẽ không còn nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.