Trọng Sinh: Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Chủ Mẫu Hầu Phủ
Chương 38:
Chu Đại Bạch
29/10/2024
Lục Lệnh Quân cười mà không nói, không bao lâu sai Tiểu Vi đã lập tức chạy vào bẩm báo: “Thiếu phu nhân, thế tử lại quay về Dao Quang Các rồi.”
Mọi người nghe đến đó, tất cả đều nhìn về phía Lục Lệnh Quân.
Trong lúc nhất thời mọi người đều cảm thấy Lục Lệnh Quân quá thần kỳ, thiếu phu nhân nhà các nàng ấy đúng là tính toán không để lộ bất cứ sơ hở nào, luôn có cảm giác hờ hững thoải mái nắm chắc được tất cả mọi việc.
Lục Lệnh Quân nhìn thấy ánh mắt của bọn họ, chỉ cười nhạt.
Nàng không lợi hại đến mức đó, chỉ là nàng trải qua nhiều chuyện rồi, nhìn thấy nhiều, sống lâu hơn bọn họ một đời lận mà.
“Đưa một cây vải đến cho Thu di nương, lại tặng thêm chút trà gừng đường đỏ, ngày hôm qua nàng ấy vừa mới rơi xuống nước, nàng ấy cũng chịu ấm ức rồi.” Lục Lệnh Quân lạnh nhạt sắp xếp.
“Vâng.” Xuân Hạnh ở bên cạnh nhận lệnh.
Đợi đến khi Xuân Hạnh mang theo đồ đạc quay về Thu Hương Viện, Thu Lăng đã ngồi trong sân mắng chửi.”
“Rốt cuộc thì con hồ ly tinh kia có thủ đoạn gì mà có thể quyến rũ thế tử đến mức này chứ!”
“Dù sao cũng là người có xuất thân thanh lâu, thủ đoạn quyến rũ người khác đúng là quá lợi hại!”
Xuân Hạnh nghe được những lời này lập tức bật cười: “Thu di nương, đừng tức giận, thiếu phu nhân kêu ta mang vài thứ nữa đến cho ngươi.”
Thu Lăng nghe được câu này, nhìn về phía mấy thứ trong tay Xuân Hạnh.
Có trà gừng đường đỏ, còn có một cây vải rất đẹp.
“Thiếu phu nhân nói ngày hôm qua ngươi rơi xuống nước chịu tức giận, ấm ức quá rồi.”
Sắc mặt của Thu Lăng lập tức đẹp hơn rất nhiều: “Vẫn là chủ mẫu thân thiện nhất.”
“Chứ còn gì nữa, thiếu phu nhân của chúng ta chính là người tốt có tấm lòng bồ tát, từ trước đến nay vị kia ở trước mặt thiếu phu nhân chúng ta đều luôn nói ẩu nói thả, nhưng thiếu phu nhân lại chưa bao giờ trách phạt nàng ta.”
Thu Lăng nghe xong, trong lòng lại càng thêm bực bội: “Thật đúng là một con hồ ly tinh không biết cảm ơn, không biết trời cao đất rộng, ỷ vào mình có được vài phần sủng ái mà đi đắc tội hết người này đến người khác, chờ xem ta xử lý nàng ta như thế nào!”
Xuân Hạnh nhìn về phía Thu Lăng, mím môi cười khẽ: “Thu di nương còn có phương pháp gì sao?”
Thu Lăng nghiêm túc suy nghĩ: “Đúng rồi! Thế tử thích ăn bánh hoa quế do ta làm nhất, hiện tại lại vừa lúc hoa quế nở, chúng ta cùng nhau làm bánh hoa quế cho thế tử đi!”
Trong mắt Xuân Hạnh sáng ngời: “Được!”
Lại nói Trình Vân Sóc quay về Dao Quang Các, hắn đã cho nàng ta một bậc thang rất lớn rồi.
Nhưng Hình Đại Dung lại hoàn toàn không có ý định muốn xuống đài nào.
Nàng ta tự nhốt mình trong phòng, không ăn không uống.
Trình Vân Sóc cho người mang đồ ăn bưng vào phòng mấy lần, Hình Đại Dung lại đều đập phá hết tất cả.
Đập nhiều, Trình Vân Sóc cũng mất kiên nhẫn.
“Thích ăn thì ăn.”
Trong lòng hắn bực bội muốn chết.
Nàng ta làm sai, lại còn nổi nóng như thế!
Mỗi lần đều là hắn dỗ nàng ta, cho dù có thích đến mức nào cũng không thể chịu được lăn lộn như thế này.
Hắn ở lại Dao Quang Các đến chiều, thật sự cảm thấy bực bội muốn chết, rời khỏi Dao Quang Các.
Hắn vừa mới đi ra ngoài, lập tức nhìn thấy có hai nữ tử đang đứng dưới gốc cây hoa quế bên ngoài đánh hoa quế.
Trình Vân Sóc vừa nhìn thấy cảnh này lập tức nhớ lại khi còn nhỏ, hắn và Thu Lăng còn có những người khác trong viện cũng cùng nhau đánh hoa quế như thế này.
Hắn thích ăn bánh hoa quế, đánh hoa quế xong Thu Lăng đều sẽ làm bánh cho hắn ta.
Mọi người nghe đến đó, tất cả đều nhìn về phía Lục Lệnh Quân.
Trong lúc nhất thời mọi người đều cảm thấy Lục Lệnh Quân quá thần kỳ, thiếu phu nhân nhà các nàng ấy đúng là tính toán không để lộ bất cứ sơ hở nào, luôn có cảm giác hờ hững thoải mái nắm chắc được tất cả mọi việc.
Lục Lệnh Quân nhìn thấy ánh mắt của bọn họ, chỉ cười nhạt.
Nàng không lợi hại đến mức đó, chỉ là nàng trải qua nhiều chuyện rồi, nhìn thấy nhiều, sống lâu hơn bọn họ một đời lận mà.
“Đưa một cây vải đến cho Thu di nương, lại tặng thêm chút trà gừng đường đỏ, ngày hôm qua nàng ấy vừa mới rơi xuống nước, nàng ấy cũng chịu ấm ức rồi.” Lục Lệnh Quân lạnh nhạt sắp xếp.
“Vâng.” Xuân Hạnh ở bên cạnh nhận lệnh.
Đợi đến khi Xuân Hạnh mang theo đồ đạc quay về Thu Hương Viện, Thu Lăng đã ngồi trong sân mắng chửi.”
“Rốt cuộc thì con hồ ly tinh kia có thủ đoạn gì mà có thể quyến rũ thế tử đến mức này chứ!”
“Dù sao cũng là người có xuất thân thanh lâu, thủ đoạn quyến rũ người khác đúng là quá lợi hại!”
Xuân Hạnh nghe được những lời này lập tức bật cười: “Thu di nương, đừng tức giận, thiếu phu nhân kêu ta mang vài thứ nữa đến cho ngươi.”
Thu Lăng nghe được câu này, nhìn về phía mấy thứ trong tay Xuân Hạnh.
Có trà gừng đường đỏ, còn có một cây vải rất đẹp.
“Thiếu phu nhân nói ngày hôm qua ngươi rơi xuống nước chịu tức giận, ấm ức quá rồi.”
Sắc mặt của Thu Lăng lập tức đẹp hơn rất nhiều: “Vẫn là chủ mẫu thân thiện nhất.”
“Chứ còn gì nữa, thiếu phu nhân của chúng ta chính là người tốt có tấm lòng bồ tát, từ trước đến nay vị kia ở trước mặt thiếu phu nhân chúng ta đều luôn nói ẩu nói thả, nhưng thiếu phu nhân lại chưa bao giờ trách phạt nàng ta.”
Thu Lăng nghe xong, trong lòng lại càng thêm bực bội: “Thật đúng là một con hồ ly tinh không biết cảm ơn, không biết trời cao đất rộng, ỷ vào mình có được vài phần sủng ái mà đi đắc tội hết người này đến người khác, chờ xem ta xử lý nàng ta như thế nào!”
Xuân Hạnh nhìn về phía Thu Lăng, mím môi cười khẽ: “Thu di nương còn có phương pháp gì sao?”
Thu Lăng nghiêm túc suy nghĩ: “Đúng rồi! Thế tử thích ăn bánh hoa quế do ta làm nhất, hiện tại lại vừa lúc hoa quế nở, chúng ta cùng nhau làm bánh hoa quế cho thế tử đi!”
Trong mắt Xuân Hạnh sáng ngời: “Được!”
Lại nói Trình Vân Sóc quay về Dao Quang Các, hắn đã cho nàng ta một bậc thang rất lớn rồi.
Nhưng Hình Đại Dung lại hoàn toàn không có ý định muốn xuống đài nào.
Nàng ta tự nhốt mình trong phòng, không ăn không uống.
Trình Vân Sóc cho người mang đồ ăn bưng vào phòng mấy lần, Hình Đại Dung lại đều đập phá hết tất cả.
Đập nhiều, Trình Vân Sóc cũng mất kiên nhẫn.
“Thích ăn thì ăn.”
Trong lòng hắn bực bội muốn chết.
Nàng ta làm sai, lại còn nổi nóng như thế!
Mỗi lần đều là hắn dỗ nàng ta, cho dù có thích đến mức nào cũng không thể chịu được lăn lộn như thế này.
Hắn ở lại Dao Quang Các đến chiều, thật sự cảm thấy bực bội muốn chết, rời khỏi Dao Quang Các.
Hắn vừa mới đi ra ngoài, lập tức nhìn thấy có hai nữ tử đang đứng dưới gốc cây hoa quế bên ngoài đánh hoa quế.
Trình Vân Sóc vừa nhìn thấy cảnh này lập tức nhớ lại khi còn nhỏ, hắn và Thu Lăng còn có những người khác trong viện cũng cùng nhau đánh hoa quế như thế này.
Hắn thích ăn bánh hoa quế, đánh hoa quế xong Thu Lăng đều sẽ làm bánh cho hắn ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.