Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!

Đánh giá: 6.7/10 từ 154 lượt
Bạn đang đọc truyện Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy! của tác giả PJH.

- Tống Dật Nhiên, tôi hận anh, cho đến khi chết tôi cũng sẽ không bao giờ tha thứ cho anh!

- 4 năm thanh xuân, 3 năm quen nhau, thêm 5 năm tình nghĩa vợ chồng, những lúc anh khó khăn là tôi luôn bên cạnh, những lúc anh gục ngã là tôi an ủi giúp đỡ. Tống Dật Nhiên, đến cuối cùng anh vẫn phản bội tôi, phản bội cả lời hứa năm đó của chúng ta, 12 năm qua, cứ xem như tôi có mắt như mù, chúng ta chấm dứt đi!

"Ầm" - Tiếng va chạm xen lẫn vào những lời nói đau thương, tạo thành nốt nhạc cuối cùng chấm dứt một bài hát.

Đã kết thúc rồi!

-----------...---------...------------------

Thân thể Đàm Gia Hi trôi nổi trong 1 khoảng không vắng, bốn bể đều đen đặc, kín mít không thấy ánh sáng.

Đây là đâu? Là địa ngục hay thiên đàng? Tại sao tôi lại ở đây?

- Huhu, tôi không chết, tôi không thể chết! Tôi không can tâm, tôi không can tâm! - Từ phía xa truyền đến tiếng khóc nức nở, vang vọng vào trong không trung, khiến Đàm Gia Hi bối rồi nhìn qua.

Ở đây còn có người khác sao? Là ai vậy? Là ai đang nói không can tâm chết vậy?

Thân thể cô trôi đến chỗ cô gái, là 1 cô gái đang ngồi khóc. Khi đến gần, Đàm Gia Hi liền lên tiếng hỏi:

- Cô bé, em là ai? Tại sao lại ngồi ở đây khóc vậy?

Cô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.

Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?

Nếu bạn yêu thích tác giả PJH thì có thể đọc thêm truyện: Chú À! Em Yêu Anh!, Phượng Hoàng Lửa

Danh sách chương truyện Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook