Chương 572: Ăn Cắp Cấp 10!
Phát Tiêu Đích Oa Ngưu
02/01/2023
Nếu Nhiếp Ngôn có thể gia nhập một tổ chức như vậy, đối với tập đoàn Thiên Hạ có một ý nghĩa rất lớn. Các loại hạng mục nghiệp vụ của tập đoàn Thiên Hạ lập tức có thể không ngừng mở rộng lên mấy lần. Tập đoàn Thiên Hạ cũng có thể nhờ vào đó mà chen chân vào top mười tập đoàn lớn nhất đại lục.
Yêu cầu để vào Thiên Vương quá cao, mỗi một khóa chỉ có một hai người có thể tiến vào trong đó. Trường Đệ Nhất Quân Đội lớn như vậy, nhân tài nhiều không kể xiết, điều kiện tốt hơn Nhiếp Ngôn không chỉ có một người. Tần Hàn vừa mới gặp cũng là một trong số đó.
Tựa như cha của hắn đã nói qua, có thể tiến vào tổ chức Thiên Vương hay không, không thể cưỡng cầu, chỉ có thể thuận theo tự nhiên.
Kiếp trước Nhiếp Ngôn không phải học viên của trường Đệ Nhất Quân Đội, đối đệ tình huống bên trong trường Đệ Nhất Quân Đội hoàn toàn không biết gì cả, khi nào gặp đám người Bại Hoại Giết Hoài Không Chết có thể hỏi thăm một chút.
Nhiếp Ngôn để cho cha hắn thu thập một ít tư liệu về tổ chức Thiên Vương. Hắn muốn biết một chút thông tin, để đến lúc đó khi gặp được người của Thiên Vương, có thể biết cách mà nói chuyện.
Tại thời điểm Nhiếp Ngôn cùng Tạ Dao trở lại trường Đệ Nhất Quân Đội, trong một phòng họp bí mật nào đó trong trường Đệ Nhất Quân Đội, có một nhóm người đang ngồi lại với nhau.
Ở chung quanh một cái bàn dài, có rất nhiều ngồi xuống, tổng cộng hai mươi sáu người. Bọn họ đang trao đổi cái gì đó, người lớn tuổi nhất tầm năm sáu chục tuổi, nhỏ nhất thì khoảng hai ba hai mươi bốn tuổi. Tại buổi lễ khai giảng hàng năm, bọn họ đều ở chỗ này gặp mặt một lần, thương lượng vấn đề thu nạp thành viên mới.
Năm nào cũng như thế, không có ngoại lệ. Bọn họ đều từng là học viên của trường Đệ Nhất Quân Đội. Hiện tại rất nhiều người đã là lão đại của giới chính trị, quân sự, thương nghiệp.
“Các ngươi cảm thấy Nhiếp Ngôn cùng Tần Hàn, cái nào thì thích hợp hơn?”
Ngồi ngay ngắn tại phía chính diện, là một người đàn ông trung niên thân hình to lớn, mặc quân phục thẳng tắp, thoạt nhìn rất uy nghiêm. Trên quần hàm màu vàng có gắn ba ngôi sao sáng loáng. Hắn là một thượng tướng!
“Thực lực phía sau lưng của Tần Hàn mạnh hơn một chút, đối với chúng ta càng có trợ giúp. Ở bên kia Nam Mỹ, tập đoàn Lý Mạc rất có thực lực. Mà tập đoàn Thiên Hạ ở trong nước bất quá cũng chỉ là một tập đoàn nhỏ, cho dù nâng đỡ lên, cũng không có gì hơn cái này.” Ngồi ở phía bên cạnh một người đàn ông mập mạp nói, mặc dù tuổi có hơi già, nhưng dáng vẻ vẫn rất tráng kiện, mặc một bộ quần áo theo phong cách Tôn Trung Sơn, càng tôn lên vẻ khôn ngoan.
Ở đây, hai người bọn họ là hai nhân vật rất quan trọng, một người là lãnh đạo cao cấp của quân đội, cái khác chính là nhân viên thượng tầng của chính phủ. Bình thường bọn họ không nói ra tên của mình ra ngoài. Nhưng tên của bọn họ nếu truyền ra ngoài, nhất định sẽ làm cho tất cả mọi người chấn động.
“Sau lưng Nhiếp Ngôn, chỉ sợ không chỉ một mình tập đoàn Thiên Hạ. Theo ta được biết, tiểu công chúa của tập đoàn Long Dược cùng tập đoàn Chính Vinh đang theo Nhiếp Ngôn ở cùng một chỗ. Tạ Quân nếu không chấp nhận Nhiếp Ngôn, chắc chắn sẽ không để con gái của hắn ở cùng một chỗ với Nhiếp Ngôn. Nếu đem cả tập đoàn Long Dược và tập đoàn Chính Vinh cùng tính vào một chỗ, vậy thì không giống với lúc trước.” Một người thanh niên tầm hai ba hai mươi bốn tuổi ở bên cạnh nói chuyện, gia nhập tổ chức Thiên Vương, gia thế ở sau lưng cũng cần phải có đủ thực lực, nếu không thì không thể lăn lộn ở bên trong được.
“Xem ra Tiêu Vũ là tán thành Nhiếp Ngôn nhiều một ít. Đã Nhiếp Ngôn cùng Tần Hàn đối đầu với nhau, không ai nhường ai. Chúng ta hay là nhìn xem kết quả cuối cùng như thế nào a.” Người đàn ông mang quân hàm thượng tướng kia cười nói, hiện tại Tiêu Vũ là người phụ trách xử lý công việc trong tổ chức. Sau khi hai người Nhiếp Ngôn cùng Tần Hàn được đề danh, phải có hơn hai phần ba thành viên của tổ chức biểu quyết thông qua, bọn họ mới có cơ hội gia nhập tổ chức Thiên Vương, bây giờ chỉ còn mới bắt đầu mà thôi.
“Ta cho các ngươi xem một ít đồ vật, các ngươi hẳn là sẽ cảm thấy hứng thú.” Tiêu Vũ nói. Tay hắn chỉ di chuyển trên máy tính, một lát sau, trên màn hình lớn lối vào phòng họp xuất hiện một đoạn video. Là hình ảnh Nhiếp Ngôn ở trong phòng tập thể thao kiểm tra tư chất.
Tất cả chi tiết về hành động và lời nói đều được cameras quay hết sức tỉ mỉ.
“Tên tiểu tử nhà ngươi lại lắp đặt máy quay lén ở phòng tập thể thao!” Vài người bên cạnh vẻ mặt buồn bực nhìn Tiêu Vũ. Bọn họ thường xuyên đi vào phòng tập thể thao, có người còn mang theo bạn gái vào phòng tập thể thao để chơi đùa một phen, cho nên mấy người kia vừa nghe Tiêu Vũ ở trong phòng tập thể thao lắp đặt cameras quay lén, sắc mặt lập tức liền tái lại.
“Tiêu Vũ, sau khi hội nghị kết thúc, chúng ta nê vui vẻ tâm sự một chút.” Xa xa một dáng người cao lớn, hai tay vỗ vỗ lên bàn kêu bành bạch. Không một chút hảo ý nhìn sang Tiêu Vũ.
Tiêu vũ thấy thế thì da đầu run lên, người trẻ tuổi kia là học viên năm thứ tư, so với hắn lớn hơn một khóa, tên là Lôi Túc. Ở trong trường Đệ Nhất Quân Đội, đây là một người rất nổi tiếng. Là người thừa kế của tập đoạn Khoa Quốc, giành ba danh hiệu quán quân thi đấu thể thao liên tiếp, quán quân đua xe FG Liêng Bang, mỗi một danh hiệu đều làm người ta phải kính nể vô cùng. Lôi Túc mặc dù tài hoa, làm người cũng không tệ. Thế nhưng hắn có một cái khuyết điểm rất lớn, đó là khá háo sắc. Hắn là khách quen của phòng tập thể thao, thường hay mang bạn gái đi vào. Tiêu Vũ ấn tượng nhất là một lần, tiểu tử Lôi Túc này một lúc dẫn theo năm người bạn gái đi vào trong phòng tập thể thao, hình ảnh kế tiếp, khó coi. Bất quá hắn ngược lại cảm thấy rất thú vị, coi như một lần say sưa xem phim heo miễn phí. Hắn lắp đặt cameras là có thể điều chỉnh được. Có thể tùy ý phóng đại thu nhỏ lại, muốn nhìn chỗ nào thì nhìn chỗ đó, tuyệt đối coi rất đã mắt.
Nghe được lời nói của Lôi Túc, Tiêu Vũ âm thầm kêu khổ, hắn biết mình muốn thảm rồi. Nhưng là trước mặt nhiều lão đại như vậy, hắn vẫn là muốn tỏ ra nghiêm chỉnh một chút, nói: “Đây là video Nhiếp Ngôn ở trong phòng tập thể thao kiểm tra tư chất.”
Nhìn video một chút, người đàn ông trung niên mang quân hàm thượng tướng, quay đầu nhìn về phía Tiêu Vũ, hỏi: “Số liệu kiểm tra tư chất mới nhất của hắn là bao nhiêu?”
“So với thời điểm hắn thi vào trường còn muốn cao hơn. Ngồi chồm hỗm, sức kéo, lực chân đều không thua kém gì võ sĩ chuyên nghiệp.” Nhìn về phía Lôi Túc ở xa xa, nói. “Lúc này ngươi cũng không cần lại oán giận không có đối thủ rồi đi!”
“Tiểu tử này cũng thật mạnh, lực tay với lực chân so với ta còn muốn mạnh hơn, cũng không biết kỹ xảo đánh nhau như thế nào?” Lôi Túc liếm liếm môi, máu của hắn sôi lên, rốt cục có thể tìm đến một đối thủ có thực lực tương đương.
“Còn có một chút đáng lưu ý chính là. Lần trước thi tuyển sinh, thành tích của Nhiếp Ngôn xa xa không có nhiều đến như vậy. Có hai loại khả năng, một loại là trong khoảng thời gian này, thực lực của hắn lại tăng cường rất nhiều. Mặt khác một loại khả năng, thời điểm lần trước thi tuyển sinh hắn còn bảo lưu lại thực lực.” Tiêu Vũ tiếp tục nói, hắn nhìn về phía mấy lão đại bên cạnh mặt trầm như nước. Nhìn theo nét mặt của bọn họ, Tiêu Vũ biết rõ, theo những lời hắn vừa nói đã gây ra sự hứng thú đối với bọn họ.
“Hắn ở bên trong Tín Ngưỡng, chắc cũng gần đạt đến Ảnh vũ rồi chứ?” Người đàn ông trung niên mang quân hàm thượng tướng sau khi nhìn hết video lại lên tiếng hỏi.
Tiêu Vũ sửng sốt một chút. Hắn không rõ Mạc Vân Phong tại sao lại đột nhiên hỏi đến chuyện Tín Ngưỡng.
“Theo tin tức tập đoàn Thiên Hạ tiết lộ cho chúng ta, Cuồng tặc Niết Viêm đã cấp chín mươi bảy, khoảng cách đến Ảnh vũ hẳn là không xa.” Tiêu Vũ phục hồi tinh thần lại, nói.
“Móa, cấp chín mươi bảy. Người này còn là con người không.”
Vài người trẻ tuổi ở phía xa xa kê lên. Bọn họ biết rất rõ ở bên trong Tín Ngưỡng thăng cấp khó đến như thế nào, trong bọn họ đẳng cấp cao nhất, cũng mới vừa vặn vọt tới cấp tám mươi mà thôi.
“Tiểu gia hỏa này ngộ tính không tệ. Vừa rồi kiểm tra, quyền lực hắn dùng là kỹ xảo của Chiến sư dành cho huấn luyện vương bài chuyên nghiệp trong quân ngũ.“Mạc Vân Phong nhìn về phía vài lão đại ở bên cạnh nói.
Tiêu Vũ có chút buồn bực, giữa hai cái này, có quan hệ gì sao? Hắn chú ý tới đến thái độ của vài vị lão đại ngồi ở hai bên, hắn không biết thượng tướng Mạc Vân Phong đang nói cái gì, nhưng mấy người kia lại nghe hiểu.
“Mật thiết chú ý đến Nhiếp Ngôn.” Mạc Vân Phong nhìn về phía Tiêu Vũ nói.
Tiêu Vũ lập tức đáp, trong lòng không khỏi có một chút ít nghi hoặc, chỉ có thể từ từ tìm cơ hội giải đáp. Hiện tại mở miệng hỏi thăm mấy người thượng tướng Mạc Vân Phong, hiển nhiên không phải là việc sáng suốt.
Nhiếp Ngôn không biết là, trong lúc hắn còn đang suy nghĩ làm cách nào để tiếp xúc với người của tổ chức Thiên Vương, thì mấy lão đại của tổ chức Thiên Vương đã mật thiệt chú ý đến hắn. So với Tần Hàn, mấy lão đại càng có hứng thú với Nhiếp Ngôn hơn.
Nhiếp Ngôn cùng Tạ Dao đi ra ngoài chơi hết buổi chiều, đến buổi tối nào cũng tiến nhập vào trong trò chơi.
Nhiếp Ngôn tiếp tục ở trên mênh mông thảo nguyên tiếp tục rèn luyện độ thuần thục kỹ năng, ngoại trừ năm cái kỹ năng tự do. Hắn cũng đem cái kỹ năng ăn cắp kéo đến trên cùng, thử xem có thể ở trong này rèn luyện độ thuần thục của kỹ năng ăn cấp lên cấp cao hơn được không.
Chứng kiến xa xa có một Man Ngưu chiến sĩ đang du đãng. Nhiếp Ngôn chậm rãi tiềm hành đi tới, tới gần cự ly năm mét phía sau lung của nó, đột nhiên tăng tốc, một cái kỹ năng Đoạn Cân oanh kích lên sống lưng của nó.
Man Ngưu chiến sĩ lập tức rơi vào trạng thái 5 giây choáng váng.
Ăn Cắp!
Nhiếp Ngôn đối với Man Ngưu chiến sĩ làm ra một cái kỹ năng ăn cắp.
Hệ thống: Kỹ năng ăn cắp thi triển thành công, ngươi đã lấy được bảy mươi sáu tiền bạc. Đạt được 50 điểm thuần thục kỹ năng.
Cũng là năm mươi lần độ thuần thục kỹ năng!
Nhiếp Ngôn trong nội tâm cuồng hỉ, kỹ năng ăn cấp nếu là đẳng cấp có thể tăng lên. Với hắn mà nói lại mang một ý nghĩa phi phàm. Trước mắt, kỹ năng ăn cắp của hắn chỉ mới cấp bốn. Bình thường kỹ năng ăn cắp cấp ba cấp bốn, đối với đẳng cấp thấp mà nói, xác suất ăn cắp thành công cũng tăng lên rất nhiều, nhưng vẫn rất thấp, ăn cắp nhiều lần chỉ có thể thành công được vài lần. Dưới tình huống bình thường chỉ trộm được một ít tiền tài. Muốn trộm được các loại trang bị gì đó, xác suất thật sự rất thấp.
Nhiếp Ngôn từng xem qua tài liệu, có một Ảnh vũ nói như thế này, thuật ăn cắp từ cấp bảy đổ xuống, đều là gân gà, không có bất kỳ tính thực dụng nào, nhưng nếu là thuật ăn cắp từ cấp tám trở lên, hiệu quả sẽ không giống như vậy. Nếu lên tới trên mười cấp, thì có thể kêu là Thần Ăn Cắp. Hiệu quả rất mạnh, có thể làm tướng địch, người chơi thổ huyết.
Kiếp trước hắn từng dùng một thời gian ngắn thử luyện qua thuật ăn cắp, kết quả luyện suốt ba tháng trời, chỉ có thể đem thuật ăn cắp tăng lên cấp 3, càng lên cao càng khó luyện, phải cần thời gian càng nhiều. Hắn không khỏi buồn bực, có người luyện lên được cấp tám sao? Cái này phải dùng bao nhiêu thời gian! Quả thực là đầm rồng hang hổ!
Trước kia là chuyện hoàn toàn không có thể. Đến nơi này, lại trở thành có thể.
Nhất định phải đem thuật ăn cắp luyện lên tới cấp mười!
Nhiếp Ngôn đột nhiên có một loại khát vọng mãnh liệt, hắn muốn biết ăn cắp cấp mười thì sẽ có hiệu quả như thế nào, theo như lời nói trong miệng của tên Ảnh vũ kia, có thể đem địch nhân chơi đến thổ huyết, sẽ là một loại tình huống như thế nào?
Thuật ăn cắp thời gian làm lạnh rất ngắn, nhưng là tỉ lệ thất bại rất cao, đối với Man Ngưu chiến sĩ căp một trăm hai mươi có thể mười lần thi triển thành công một lần cũng coi như là nhân phẩm bạo phát.
Tại thời điểm Man Ngưu chiến sĩ bị kỹ năng Đoạn Cân làm cho tàn phế, Nhiếp Ngôn càng không ngừng thi triển thuật ăn cắp, năm giây một cái thoáng qua, Man Ngưu chiến sĩ sắp tỉnh lại. Nhiếp Ngôn lập tức thi triển một cái Cực Hiệu Kinh Sợ, đem khống chế lại.
Dùng các loại kỹ có thể khống chế, chính là không cho Man ngưu chiến sĩ tỉnh lại, sau đó càng không ngừng dùng thuật ăn cắp là được rồi.
Năm mươi điểm thuần thục kỹ năng, năm mươi điểm thuần thục kỹ năng.
Rất nhanh. Một tiếng thanh âm thanh thúy của hệ thống nhắc nhở vang lên.
Hệ thống: Kỹ năng ăn cắp của ngươi đã tăng lên cấp năm.
Yêu cầu để vào Thiên Vương quá cao, mỗi một khóa chỉ có một hai người có thể tiến vào trong đó. Trường Đệ Nhất Quân Đội lớn như vậy, nhân tài nhiều không kể xiết, điều kiện tốt hơn Nhiếp Ngôn không chỉ có một người. Tần Hàn vừa mới gặp cũng là một trong số đó.
Tựa như cha của hắn đã nói qua, có thể tiến vào tổ chức Thiên Vương hay không, không thể cưỡng cầu, chỉ có thể thuận theo tự nhiên.
Kiếp trước Nhiếp Ngôn không phải học viên của trường Đệ Nhất Quân Đội, đối đệ tình huống bên trong trường Đệ Nhất Quân Đội hoàn toàn không biết gì cả, khi nào gặp đám người Bại Hoại Giết Hoài Không Chết có thể hỏi thăm một chút.
Nhiếp Ngôn để cho cha hắn thu thập một ít tư liệu về tổ chức Thiên Vương. Hắn muốn biết một chút thông tin, để đến lúc đó khi gặp được người của Thiên Vương, có thể biết cách mà nói chuyện.
Tại thời điểm Nhiếp Ngôn cùng Tạ Dao trở lại trường Đệ Nhất Quân Đội, trong một phòng họp bí mật nào đó trong trường Đệ Nhất Quân Đội, có một nhóm người đang ngồi lại với nhau.
Ở chung quanh một cái bàn dài, có rất nhiều ngồi xuống, tổng cộng hai mươi sáu người. Bọn họ đang trao đổi cái gì đó, người lớn tuổi nhất tầm năm sáu chục tuổi, nhỏ nhất thì khoảng hai ba hai mươi bốn tuổi. Tại buổi lễ khai giảng hàng năm, bọn họ đều ở chỗ này gặp mặt một lần, thương lượng vấn đề thu nạp thành viên mới.
Năm nào cũng như thế, không có ngoại lệ. Bọn họ đều từng là học viên của trường Đệ Nhất Quân Đội. Hiện tại rất nhiều người đã là lão đại của giới chính trị, quân sự, thương nghiệp.
“Các ngươi cảm thấy Nhiếp Ngôn cùng Tần Hàn, cái nào thì thích hợp hơn?”
Ngồi ngay ngắn tại phía chính diện, là một người đàn ông trung niên thân hình to lớn, mặc quân phục thẳng tắp, thoạt nhìn rất uy nghiêm. Trên quần hàm màu vàng có gắn ba ngôi sao sáng loáng. Hắn là một thượng tướng!
“Thực lực phía sau lưng của Tần Hàn mạnh hơn một chút, đối với chúng ta càng có trợ giúp. Ở bên kia Nam Mỹ, tập đoàn Lý Mạc rất có thực lực. Mà tập đoàn Thiên Hạ ở trong nước bất quá cũng chỉ là một tập đoàn nhỏ, cho dù nâng đỡ lên, cũng không có gì hơn cái này.” Ngồi ở phía bên cạnh một người đàn ông mập mạp nói, mặc dù tuổi có hơi già, nhưng dáng vẻ vẫn rất tráng kiện, mặc một bộ quần áo theo phong cách Tôn Trung Sơn, càng tôn lên vẻ khôn ngoan.
Ở đây, hai người bọn họ là hai nhân vật rất quan trọng, một người là lãnh đạo cao cấp của quân đội, cái khác chính là nhân viên thượng tầng của chính phủ. Bình thường bọn họ không nói ra tên của mình ra ngoài. Nhưng tên của bọn họ nếu truyền ra ngoài, nhất định sẽ làm cho tất cả mọi người chấn động.
“Sau lưng Nhiếp Ngôn, chỉ sợ không chỉ một mình tập đoàn Thiên Hạ. Theo ta được biết, tiểu công chúa của tập đoàn Long Dược cùng tập đoàn Chính Vinh đang theo Nhiếp Ngôn ở cùng một chỗ. Tạ Quân nếu không chấp nhận Nhiếp Ngôn, chắc chắn sẽ không để con gái của hắn ở cùng một chỗ với Nhiếp Ngôn. Nếu đem cả tập đoàn Long Dược và tập đoàn Chính Vinh cùng tính vào một chỗ, vậy thì không giống với lúc trước.” Một người thanh niên tầm hai ba hai mươi bốn tuổi ở bên cạnh nói chuyện, gia nhập tổ chức Thiên Vương, gia thế ở sau lưng cũng cần phải có đủ thực lực, nếu không thì không thể lăn lộn ở bên trong được.
“Xem ra Tiêu Vũ là tán thành Nhiếp Ngôn nhiều một ít. Đã Nhiếp Ngôn cùng Tần Hàn đối đầu với nhau, không ai nhường ai. Chúng ta hay là nhìn xem kết quả cuối cùng như thế nào a.” Người đàn ông mang quân hàm thượng tướng kia cười nói, hiện tại Tiêu Vũ là người phụ trách xử lý công việc trong tổ chức. Sau khi hai người Nhiếp Ngôn cùng Tần Hàn được đề danh, phải có hơn hai phần ba thành viên của tổ chức biểu quyết thông qua, bọn họ mới có cơ hội gia nhập tổ chức Thiên Vương, bây giờ chỉ còn mới bắt đầu mà thôi.
“Ta cho các ngươi xem một ít đồ vật, các ngươi hẳn là sẽ cảm thấy hứng thú.” Tiêu Vũ nói. Tay hắn chỉ di chuyển trên máy tính, một lát sau, trên màn hình lớn lối vào phòng họp xuất hiện một đoạn video. Là hình ảnh Nhiếp Ngôn ở trong phòng tập thể thao kiểm tra tư chất.
Tất cả chi tiết về hành động và lời nói đều được cameras quay hết sức tỉ mỉ.
“Tên tiểu tử nhà ngươi lại lắp đặt máy quay lén ở phòng tập thể thao!” Vài người bên cạnh vẻ mặt buồn bực nhìn Tiêu Vũ. Bọn họ thường xuyên đi vào phòng tập thể thao, có người còn mang theo bạn gái vào phòng tập thể thao để chơi đùa một phen, cho nên mấy người kia vừa nghe Tiêu Vũ ở trong phòng tập thể thao lắp đặt cameras quay lén, sắc mặt lập tức liền tái lại.
“Tiêu Vũ, sau khi hội nghị kết thúc, chúng ta nê vui vẻ tâm sự một chút.” Xa xa một dáng người cao lớn, hai tay vỗ vỗ lên bàn kêu bành bạch. Không một chút hảo ý nhìn sang Tiêu Vũ.
Tiêu vũ thấy thế thì da đầu run lên, người trẻ tuổi kia là học viên năm thứ tư, so với hắn lớn hơn một khóa, tên là Lôi Túc. Ở trong trường Đệ Nhất Quân Đội, đây là một người rất nổi tiếng. Là người thừa kế của tập đoạn Khoa Quốc, giành ba danh hiệu quán quân thi đấu thể thao liên tiếp, quán quân đua xe FG Liêng Bang, mỗi một danh hiệu đều làm người ta phải kính nể vô cùng. Lôi Túc mặc dù tài hoa, làm người cũng không tệ. Thế nhưng hắn có một cái khuyết điểm rất lớn, đó là khá háo sắc. Hắn là khách quen của phòng tập thể thao, thường hay mang bạn gái đi vào. Tiêu Vũ ấn tượng nhất là một lần, tiểu tử Lôi Túc này một lúc dẫn theo năm người bạn gái đi vào trong phòng tập thể thao, hình ảnh kế tiếp, khó coi. Bất quá hắn ngược lại cảm thấy rất thú vị, coi như một lần say sưa xem phim heo miễn phí. Hắn lắp đặt cameras là có thể điều chỉnh được. Có thể tùy ý phóng đại thu nhỏ lại, muốn nhìn chỗ nào thì nhìn chỗ đó, tuyệt đối coi rất đã mắt.
Nghe được lời nói của Lôi Túc, Tiêu Vũ âm thầm kêu khổ, hắn biết mình muốn thảm rồi. Nhưng là trước mặt nhiều lão đại như vậy, hắn vẫn là muốn tỏ ra nghiêm chỉnh một chút, nói: “Đây là video Nhiếp Ngôn ở trong phòng tập thể thao kiểm tra tư chất.”
Nhìn video một chút, người đàn ông trung niên mang quân hàm thượng tướng, quay đầu nhìn về phía Tiêu Vũ, hỏi: “Số liệu kiểm tra tư chất mới nhất của hắn là bao nhiêu?”
“So với thời điểm hắn thi vào trường còn muốn cao hơn. Ngồi chồm hỗm, sức kéo, lực chân đều không thua kém gì võ sĩ chuyên nghiệp.” Nhìn về phía Lôi Túc ở xa xa, nói. “Lúc này ngươi cũng không cần lại oán giận không có đối thủ rồi đi!”
“Tiểu tử này cũng thật mạnh, lực tay với lực chân so với ta còn muốn mạnh hơn, cũng không biết kỹ xảo đánh nhau như thế nào?” Lôi Túc liếm liếm môi, máu của hắn sôi lên, rốt cục có thể tìm đến một đối thủ có thực lực tương đương.
“Còn có một chút đáng lưu ý chính là. Lần trước thi tuyển sinh, thành tích của Nhiếp Ngôn xa xa không có nhiều đến như vậy. Có hai loại khả năng, một loại là trong khoảng thời gian này, thực lực của hắn lại tăng cường rất nhiều. Mặt khác một loại khả năng, thời điểm lần trước thi tuyển sinh hắn còn bảo lưu lại thực lực.” Tiêu Vũ tiếp tục nói, hắn nhìn về phía mấy lão đại bên cạnh mặt trầm như nước. Nhìn theo nét mặt của bọn họ, Tiêu Vũ biết rõ, theo những lời hắn vừa nói đã gây ra sự hứng thú đối với bọn họ.
“Hắn ở bên trong Tín Ngưỡng, chắc cũng gần đạt đến Ảnh vũ rồi chứ?” Người đàn ông trung niên mang quân hàm thượng tướng sau khi nhìn hết video lại lên tiếng hỏi.
Tiêu Vũ sửng sốt một chút. Hắn không rõ Mạc Vân Phong tại sao lại đột nhiên hỏi đến chuyện Tín Ngưỡng.
“Theo tin tức tập đoàn Thiên Hạ tiết lộ cho chúng ta, Cuồng tặc Niết Viêm đã cấp chín mươi bảy, khoảng cách đến Ảnh vũ hẳn là không xa.” Tiêu Vũ phục hồi tinh thần lại, nói.
“Móa, cấp chín mươi bảy. Người này còn là con người không.”
Vài người trẻ tuổi ở phía xa xa kê lên. Bọn họ biết rất rõ ở bên trong Tín Ngưỡng thăng cấp khó đến như thế nào, trong bọn họ đẳng cấp cao nhất, cũng mới vừa vặn vọt tới cấp tám mươi mà thôi.
“Tiểu gia hỏa này ngộ tính không tệ. Vừa rồi kiểm tra, quyền lực hắn dùng là kỹ xảo của Chiến sư dành cho huấn luyện vương bài chuyên nghiệp trong quân ngũ.“Mạc Vân Phong nhìn về phía vài lão đại ở bên cạnh nói.
Tiêu Vũ có chút buồn bực, giữa hai cái này, có quan hệ gì sao? Hắn chú ý tới đến thái độ của vài vị lão đại ngồi ở hai bên, hắn không biết thượng tướng Mạc Vân Phong đang nói cái gì, nhưng mấy người kia lại nghe hiểu.
“Mật thiết chú ý đến Nhiếp Ngôn.” Mạc Vân Phong nhìn về phía Tiêu Vũ nói.
Tiêu Vũ lập tức đáp, trong lòng không khỏi có một chút ít nghi hoặc, chỉ có thể từ từ tìm cơ hội giải đáp. Hiện tại mở miệng hỏi thăm mấy người thượng tướng Mạc Vân Phong, hiển nhiên không phải là việc sáng suốt.
Nhiếp Ngôn không biết là, trong lúc hắn còn đang suy nghĩ làm cách nào để tiếp xúc với người của tổ chức Thiên Vương, thì mấy lão đại của tổ chức Thiên Vương đã mật thiệt chú ý đến hắn. So với Tần Hàn, mấy lão đại càng có hứng thú với Nhiếp Ngôn hơn.
Nhiếp Ngôn cùng Tạ Dao đi ra ngoài chơi hết buổi chiều, đến buổi tối nào cũng tiến nhập vào trong trò chơi.
Nhiếp Ngôn tiếp tục ở trên mênh mông thảo nguyên tiếp tục rèn luyện độ thuần thục kỹ năng, ngoại trừ năm cái kỹ năng tự do. Hắn cũng đem cái kỹ năng ăn cắp kéo đến trên cùng, thử xem có thể ở trong này rèn luyện độ thuần thục của kỹ năng ăn cấp lên cấp cao hơn được không.
Chứng kiến xa xa có một Man Ngưu chiến sĩ đang du đãng. Nhiếp Ngôn chậm rãi tiềm hành đi tới, tới gần cự ly năm mét phía sau lung của nó, đột nhiên tăng tốc, một cái kỹ năng Đoạn Cân oanh kích lên sống lưng của nó.
Man Ngưu chiến sĩ lập tức rơi vào trạng thái 5 giây choáng váng.
Ăn Cắp!
Nhiếp Ngôn đối với Man Ngưu chiến sĩ làm ra một cái kỹ năng ăn cắp.
Hệ thống: Kỹ năng ăn cắp thi triển thành công, ngươi đã lấy được bảy mươi sáu tiền bạc. Đạt được 50 điểm thuần thục kỹ năng.
Cũng là năm mươi lần độ thuần thục kỹ năng!
Nhiếp Ngôn trong nội tâm cuồng hỉ, kỹ năng ăn cấp nếu là đẳng cấp có thể tăng lên. Với hắn mà nói lại mang một ý nghĩa phi phàm. Trước mắt, kỹ năng ăn cắp của hắn chỉ mới cấp bốn. Bình thường kỹ năng ăn cắp cấp ba cấp bốn, đối với đẳng cấp thấp mà nói, xác suất ăn cắp thành công cũng tăng lên rất nhiều, nhưng vẫn rất thấp, ăn cắp nhiều lần chỉ có thể thành công được vài lần. Dưới tình huống bình thường chỉ trộm được một ít tiền tài. Muốn trộm được các loại trang bị gì đó, xác suất thật sự rất thấp.
Nhiếp Ngôn từng xem qua tài liệu, có một Ảnh vũ nói như thế này, thuật ăn cắp từ cấp bảy đổ xuống, đều là gân gà, không có bất kỳ tính thực dụng nào, nhưng nếu là thuật ăn cắp từ cấp tám trở lên, hiệu quả sẽ không giống như vậy. Nếu lên tới trên mười cấp, thì có thể kêu là Thần Ăn Cắp. Hiệu quả rất mạnh, có thể làm tướng địch, người chơi thổ huyết.
Kiếp trước hắn từng dùng một thời gian ngắn thử luyện qua thuật ăn cắp, kết quả luyện suốt ba tháng trời, chỉ có thể đem thuật ăn cắp tăng lên cấp 3, càng lên cao càng khó luyện, phải cần thời gian càng nhiều. Hắn không khỏi buồn bực, có người luyện lên được cấp tám sao? Cái này phải dùng bao nhiêu thời gian! Quả thực là đầm rồng hang hổ!
Trước kia là chuyện hoàn toàn không có thể. Đến nơi này, lại trở thành có thể.
Nhất định phải đem thuật ăn cắp luyện lên tới cấp mười!
Nhiếp Ngôn đột nhiên có một loại khát vọng mãnh liệt, hắn muốn biết ăn cắp cấp mười thì sẽ có hiệu quả như thế nào, theo như lời nói trong miệng của tên Ảnh vũ kia, có thể đem địch nhân chơi đến thổ huyết, sẽ là một loại tình huống như thế nào?
Thuật ăn cắp thời gian làm lạnh rất ngắn, nhưng là tỉ lệ thất bại rất cao, đối với Man Ngưu chiến sĩ căp một trăm hai mươi có thể mười lần thi triển thành công một lần cũng coi như là nhân phẩm bạo phát.
Tại thời điểm Man Ngưu chiến sĩ bị kỹ năng Đoạn Cân làm cho tàn phế, Nhiếp Ngôn càng không ngừng thi triển thuật ăn cắp, năm giây một cái thoáng qua, Man Ngưu chiến sĩ sắp tỉnh lại. Nhiếp Ngôn lập tức thi triển một cái Cực Hiệu Kinh Sợ, đem khống chế lại.
Dùng các loại kỹ có thể khống chế, chính là không cho Man ngưu chiến sĩ tỉnh lại, sau đó càng không ngừng dùng thuật ăn cắp là được rồi.
Năm mươi điểm thuần thục kỹ năng, năm mươi điểm thuần thục kỹ năng.
Rất nhanh. Một tiếng thanh âm thanh thúy của hệ thống nhắc nhở vang lên.
Hệ thống: Kỹ năng ăn cắp của ngươi đã tăng lên cấp năm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.