Trọng Sinh Làm Đạo Tặc

Chương 573: Triền Miên

Phát Tiêu Đích Oa Ngưu

02/01/2023

Thuật Ăn Cắp bay lên vô cùng nhanh, sau khi đến cấp năm, thuật Ăn Cắp tỉ lệ thành công so với thời điểm cấp bốn tăng lên gấp đôi, đối với Man Ngưu chiến sĩ mỗi khi thi triển mười lần thuật Ăn Cắp, thì tối thiểu có ba lượt đều là thành công, hơn nữa đồ trộm được phẩm chất cũng cao hơn rất nhiều.

Sau khi đến cấp năm, độ thuần thục kỹ năng để thăng cấp muốn tăng lên gấp năm lần, bất quá do được tăng lên năm mươi lần độ thuần thục kỹ năng, nên tốc độ tăng lên vẫn là tương đối nhanh. Ba giờ sau, thuật Ăn Cắp của Nhiếp Ngôn đã tăng lên cấp sáu.

Dùng tốc độ như vậy, Nhiếp Ngôn thử tính toán một cái, thuật Ăn Cắp tăng lên cấp mười cũng không còn xa xôi.

Thời điểm đang luyện thuật Ăn Cắp, các kỹ năng khác cũng không rơi xuống, bởi vì khi sử dụng thuật Ăn Cắp, mỗi lần đều muốn dùng đến Kích Vựng. Kỹ năng khống chế cùng với Kích Vựng cũng cùng tăng lên cấp năm.

Các hạng kỹ năng đang nhanh chóng tăng lên, tốc độ tăng lên như vậy, nếu như có thể ở thêm trong này mấy ngày, Nhiếp Ngôn sẽ sướng đến bạo.

Đợi cho năm loại kỹ năng đều tăng đến cấp mười, cho dù gặp phải quái lĩnh chủ, cũng không cần sợ, hơn nữa Ăn Cắp cấp mười, đánh quái tiền lợi đảm bảo sẽ tăng cao hơn rất nhiều.

Ngoại trừ năm cái kỹ năng tự do, còn có một cái kỹ năng Đá Chân, cũng rất thực dụng, thời điểm đang thi triển thuật Ăn Cắp, Nhiếp Ngôn thỉnh thoảng lại đối với Man Ngưu chiến sĩ lại đạp chân mấy cái, dùng tăng lên kỹ năng Đá Chân.

Nhiếp Ngôn chạy đến sau lưng một Man Ngưu chiến sĩ, ở trên lưng của nó sử một cái Đoạn Cân, sau đó mở ra thuật Ăn Cắp.

Hệ thống: Ăn cắp thất bại.

Hệ thống: Ăn cắp thất bại.

Hệ thống: Ăn cắp thành công, ngươi đã lấy được một quyển sách kỹ năng, tăng thêm năm mươi điểm thuần thục kỹ năng.

Không biết là sách kỹ năng gì, bởi vì trên người Nhiếp Ngôn đã mang rất nhiều kỹ năng, rất khó tìm đến loại kỹ năng làm cho hắn hứng thú, cho nên hắn đối với sách kỹ năng này cũng không ôm nhiều hi vọng, trong ba lô cũng đã có hơn một trăm sáu mươi quyển sách kỹ năng, nhìn tên của quyển sách kỹ năng này một chút, Nhiếp Ngôn trong lòng không tự chue được nhảy dựng, là cao cấp Tập Trung!

Cao cấp Tập Trung cùng Cực Hiệu Kinh Sợ hiệu quả đại khái giống nhau, cao cấp Tập Trung có thể làm cho địch nhân lâm vào trạng thái bị khóa định không di động được, duy trì liên tục trong vòng 2 giây.

Loại kỹ năng này tự nhiên là càng nhiều càng tốt, có thể làm cho thời gian không chế hữu hiệu của hắn tăng lên phạm vi lớn, hắn không chút do dự đem cao cấp Tập Trung học xong, nhìn thoáng qua thanh kỹ năng, trong mục kỹ năng chỉ còn sót lại ba chỗ trống, không sai biệt lắm nên sang lọc kỹ năng lại, kỹ năng vô dụng nên xóa bỏ.

Quá trình tăng lên kỹ năng là vô cùng buồn tẻ, cũng là một loại khảo nghiệm tính nhẫn tại cảu một người, tại loại quá trình đơn điệu xoạt quái luyện kỹ năng này, một ngày rất nhanh đã trôi qua rồi.

Nhiếp Ngôn như ngày thường, rời khỏi trò chơi, đi ra khỏi máy chơi game, hướng bên cạnh nhìn lại, bên cạnh Tạ Dao đã không còn ở trong máy chơi game, xa xa trong phòng tắm truyền lại tiếng nước ào ào, nguyên lai Tạ Dao đang tắm.

Nhục bổng dưới khố quần bỗng nhiên nhúc nhích, Nhiếp Ngôn trong óc không khỏi tưởng tượng thấy một ít hình ảnh kiều diễm.

Nhiếp Ngôn hướng phòng tắm đi đến.

Vừa đúng lúc này, Tạ Dao trùm lấy một cái khăn tắm từ trong phòng tắm đi ra, hai người đối diện nhìn nhau, Nhiếp Ngôn xấu hổ cười.

Tạ Dao oán trách nhìn thoáng qua Nhiếp Ngôn, đồ xấu xa có sắc tâm mà không có sắc đảm.



Nhiếp Ngôn đối với Tạ Dao xâm phạm, chỉ dám sờ sờ mó mó.

Tạ Dao vừa mới tắm rừa xong, làn da hiện ra một tầng ửng đỏ mê người, cực kỳ rung động. Trên người bao vây lấy một cái khăn tắm, lộ ra một đôi bả vai trơn bóng, đùi dài thon đẹp, hồng hào, trơn bóng trắng nõn, khăn tắm chỉ có thể che đậy đến nửa bắp đùi, như ẩn như hiện, làm cho người ta có một loại mơ màng, xúc động vô cùng mãnh liệt.

Nhiếp Ngôn vừa định tác quái, Tạ Dao phụ giúp Nhiếp Ngôn đi vào phòng tắm, nói: “Ngươi cũng đi tắm rửa a, ta đi lấy quần áo cho ngươi.”

“Được rồi.”

Nhìn Tạ Dao xoay người bỏ đi, Nhiếp Ngôn chỉ có thể bất đắc dĩ cởi ra quần áo, chuẩn bị tắm rửa, Tạ Dao mê người như vậy, hắn muốn ăn lại không ăn được, không khỏi vô cùng ảo não, trước cùng Tạ Quân hứa hẹn qua, muốn làm được, thật sự quá khó khăn, hắn chỉ có thể nhịn , chờ tập đoàn Thiên Hạ đủ cường đại, hắn có thể quang minh chính đại có được Tạ Dao.

Mở vòi nước ra, một dòng nước ấm từ trên vòi nước phun xuống.

Một bên tắm rửa, một bên nghĩ về chuyện ba ngày tiếp theo, Pháp Sư Liên Minh phỏng chừng chỉ còn lại chút hơi tàn, như vậy Cách Lâm Lan đế quốc, có thể cùng Ngưu Nhân Bộ Lạc chiến đấu, cũng chỉ có Thần Thánh Thủ Hộ, đánh xong trận này, Ngưu Nhân Bộ Lạc muốn củng cố lại địa vị ở thành Nguyệt Quang, chậm rãi mở rộng, cuối cùng phải đem thành Nguyệt Quang trở thành của riêng, phát triển làm một cái trụ sở mới, một ít cứ điểm đem giao cho tập đoàn Thiên Hạ, để tập đoàn Thiên Hạ có thể dựa vào đó phát triển.

Nghe tiếng nước bên trong phòng tắm, Tạ Dao ở trên giường có chút đứng ngồi không yên, vừa nghĩ tới những hình ảnh ở trong đầu, nàng không khỏi có chút ngượng, trù trừ thật lâu, nàng rốt cục hạ quyết tâm, đứng lên, cởi xuống khăn tắm trên người.

Tấm khăn màu trắng bay ra rơi trên mặt đất, lộ ra thần hình lung linh của Tạ Dao, nàng vừa mới tắm rửa xong, kiều diễm vô cùng, một đôi Ngọc Phong trắng nói, khẽ run run mà sừng sửng, nàng không tin, dưới sự quyến rũ của nàng, Nhiếp Ngôn còn có thể nhịn được.

Nhiếp Ngôn suy nghĩ xuất thần, một bên tắm rửa, kỳ cọ, đúng lúc này bên ngoài có vài tiếng đập cửa.

Hắn quàng một cái khăn tắm, mở cửa kính ra, phát hiện Tạ Dao thanh tú động lòng người đứng ở bên ngoài, trên gương mặt là vệt ửng đỏ say lòng người, thời điểm nhìn xuống phía dưới một chút nữa, Nhiếp Ngôn cảm thấy một cổ nhiệt huyết hướng xông thẳng lên đầu.

Tạ Dao không có mặc quần áo, không mảnh vải che thân, thân hình hoàn mỹ, trơn bóng không tỳ vết, một cỗ khí tức dâm mỹ dần dần tản ra. Nàng lúc này, có chút bối rối cùng lo lắng, Nhiếp Ngôn ánh mắt nóng rực, phảng phất như muốn đem khí lực toàn thân của nàng hút ra, Tạ Dao toàn thân mềm nhũn, hạ quyết tâm, nàng lách mình đi vào phòng tắm.

Một loại mỹ diệu mềm mại kéo đi lên, đây là lần đầu tiên Nhiếp Ngôn nhìn thấy Tạ Dao chủ động như vậy, điều này làm hắn có chút bị dọa sợ.

Tạ Dao dáng người thon thả, giống như là viên ngọc quý, nhu nhược không có xương, làm cho Nhiếp Ngôn không khỏi mê muội, bọt nước phun lên làn da bóng loáng của nàng, càng không ngừng lay động, lóe ra làn da trong suốt như ngọc thạch.

Nhiếp Ngôn đưa tay mơn trớn lên cái mông đầy đặn căn tròn của nàng, thỉnh thoảng bóp lấy.

Tạ Dao kiễng mũi chân, cắn lỗ tai Nhiếp Ngôn, nói: “Nhiếp Ngôn, muốn ta đi, để cho ta làm nữ nhân của ngươi.”

Nghe được lời nói của Tạ Dao, Nhiếp Ngôn trong óc oanh một tiếng, một loại tình cảm mãnh liệt, tiết ra. Kiếp trước của hắn, vô số cả ngày lẫn đêm, hắn cô độc trốn ở góc phòng, dùng một loại ôn nhu tâm tình, nhớ lại các loại hình ảnh liên quan đến Tạ Dao, vì vậy liền có thể cảm giác được chính mình còn sống, trong nháy mắt hắn đưa viên đạn vào trong đầu Tào Húc, trong đầu hắn hiện lên hình ảnh, ngoại trừ cha mẹ, chính là Tạ Dao. Ngày đó Tạ Dao cùng Lưu Thụy kết hôn, Nhiếp Ngôn dùng con dao bén nhọn, trên cánh tay của mình rạch một đường, dùng sự đau đớn mãnh liệt nhắc nhở mình, nhất định phải quên, nhưng mà càng như vậy, càng là khó có thể quên. Sauk hi trọng sinh, những thứ phức tạp trong lòng hoàn toàn bị giải trừ, hắn rốt cục cảm thấy cuộc sống hạnh phúc hiện tại.

Hắn muốn dùng một loại địa vị cường thế, để cho người trong nhà của Tạ Dao tán thành hắn, cho nên hắn đang đợi. Nhưng mà, hôm nay Tạ Dao lại chủ động rốt cuộc để hắn không thể kiềm nén lại cảm xúc trong lòng, một cảm giác như muốn rơi lệ, hắn ôm Tạ Dao vào trong lòng.

Loại tình huống này, hắn như thế nào có thể cự tuyệt Tạ Dao.



Liều chết triền miên, khắp nơi trong phòng tắm đều để lại dấu vết sau khi hai người ân ái, tại thời điểm Nhiếp Ngôn thọc sâu vào bên dưới, Tạ Dao ưỡn người báu chặt lên vai hắn. Hắn nhích người tiến lên, âu yếm nhìn nàng.

“Đau không?”

Nàng mím chặt môi mà lắc đầu, Nhiếp Ngôn biết đây là lần đầu của nàng nên không dám làm mạnh, chỉ cỏ thể nhẹ nhàng đi vào. Một lát sau, cơn đau trôi qua, Tạ Dao cảm thấy toàn thân thư sướng không gì tả nổi, nàng uốn éo nhiệt tình mà đáp lại hắn.

Tạ Dao đem hết thảy mỹ lệ, ôn nhu trao tặng cho Nhiếp Ngôn, Nhiếp Ngôn cũng vùi thích mà vùi đầu vào cơ thể nàng.

Rất nhanh, chiến trường chuyển dời đến trên giường.

Không biết qua bao lâu, hai người ở trên giường nặng nề ôm nhau mà ngủ.

Hồi lâu, Nhiếp Ngôn cùng Tạ Dao tỉnh lại, hắn nhìn một chút thời gian, cười khổ một cái, hôm nay sợ là không thể đi học được, cũng may chương trình học của trường Đệ Nhất Quân Đội, có tư liệu chuyên môn gửi qua emil, nếu như có chuyện có thể xin nghỉ.

Nhiếp Ngôn nhìn bên cạnh Tạ Dao đang ngủ say, trong lòng một mảnh ôn nhu, thời gian vui vẻ dài như vậy, Tạ Dao xác thực mệt chết đi.

Đến sau giờ ngọ, Tạ Dao mới mặc quần áo đứng lên.

Thời điểm nàng đi vào phòng khách, Nhiếp Ngôn đã chuẩn bị xong cơm trưa, một loại ấm áp cảm động tràn đầy trong lòng.

Lúc cùng một chố ăn cơm, khuôn mặt Tạ Dao lúc nào hồng hồng, tựa như vẫn còn chút dư âm động lại, kiều diễm động lòng người.

Nàng mặc một bộ váy trắng, nhã nhặn thanh lịch, càng tăng thêm vẻ đẹp động lòng người của nàng, tràn đầy ý vị thiếu phụ, Tạ Dao lúc này, đã là danh xứng với thực thiếu phụ.

Tình huống lúc trước, thật sự không khống chế tốt lắm, Nhiếp Ngôn không có hối hận, nhưng nên giải quyết hậu quả như thế nào cho tốt, nhất định phải đẩy tiến trình nhanh hơn, làm cho Thiên Hạ càng trở nên mạnh lên mới được, hiện tại đi qua tập đoàn Long Dược cùng tập đoàn Chính Vinh cầu hôn, còn chưa đủ tư cách, đây là chuyện làm cho Nhiếp Ngôn buồn bực nhất, Thiên hạ mà đem so với hai đại tập đoàn Long Dược cùng Chính Vinh, thật sự không một chút ỹ nghĩa.

Nhiếp Ngôn lờ mờ còn nhớ rõ bà cô của Tạ Dao từng châm chọc khiêu khích. Mặc dù nói Tạ Quân cũng không bài xích Nhiếp Ngôn, nhưng là Tạ gia dù sao cũng là một đại gia tộc, nếu như Nhiếp Ngôn thực lực không đủ, những người khác của Tạ gia sẽ căn bản là chướng mắt Nhiếp Ngôn, chuyện này sẽ làm cho Tạ Quân cùng Tạ Dao thừa nhận áp lực rất lớn. Bọn họ trong gia tộc, khẳng định cũng sẽ không ngẩng đầu lên được, tình huống càng nghiêm trọng, nói không chừng sẽ bị quản lý cao tầng xa lánh, đây không phải là việc Nhiếp Ngôn hy vọng muốn nhìn thấy.

Tạ gia là một gia tộc trăm năm, tập đoàn Thiên hạ đối với họ mà nói, chỉ có thể coi là một cái nhà giàu mới nổi buôn bán lời kiếm ít tiền, muốn chính thức để cho người Tạ gia tán thành Nhiếp Ngôn, chỉ sợ không phải là chuyện dễ dàng. Về phần tập đoàn Long Dược bên kia. Bởi vì trước kia từng có quan hệ hợp tác tốt đẹp, ông ngoại của Tạ Dao cũng rất thương yêu Tạ Dao, tương đối dễ dàng thuyết phục một ít.

Tạ Dao gả cho Nhiếp Ngôn, vậy thì liền ý nghĩa cổ phần hai tập đoàn lớn nắm trong tay của Tạ Dao sẽ rơi vào trong tay người ngoài, muốn những người kia không mâu thuẫn, thật là khó.

“Nhiếp Ngôn, ngươi đang suy nghĩ gì đấy?” Tạ Dao nhìn thấy Nhiếp Ngôn nhíu mày trầm tư, mở miệng hỏi.

“Không có gì, ăn cơm đi.” Nhiếp Ngôn cười cười, sờ lên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Tạ Dao.

“Nhiếp Ngôn, ta biết rõ người trong nhà của ta cho ngươi áp lực rất lớn, thực xin lỗi, ta sẽ thuyết phục bọn họ.” Tạ Dao nói lời xin lỗi, trong giọng nói lộ ra một vẻ vô cùng kiên định.

Nhiếp Ngôn cười lắc đầu, nói: “Những điều này là do ta phải đối mặt, nếu như không có để cho người nhà của ngươi tán thành ta, ta còn tính là cái gì nam nhân. Cho nên không cần nói xin lỗi, cho ta một chút thời gian, ta có thể tự mình giải quyết được.” Nghe xong những lời này của Nhiếp Ngôn, Tạ Dao trong lòng có chút cảm động, đôi khi, sinh ở trong một gia tộc trăm năm như thế này, chẳng thà sinh ở một gia đình bình thường còn có được tự do.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Làm Đạo Tặc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook