Trọng Sinh Lấy Cô Vợ Ngựa Gầy

Chương 45: Ở Với Hắn (Cốt Truyện H Nữ Trên)

Oa Ngưu

08/04/2024

“Hương Nô.” Thân Đồ Khiếu lắc lắc vai nàng.

“Đại tướng quân…” Hương Nô đã hai mươi, có thể xem là thiếu phụ ở Đại Thịnh, thế nhưng đôi mắt trợn tròn vì bị hoảng hốt của nàng nhìn sao cũng giống một tiểu nữ nhi, Thân Đồ Khiếu chỉ cảm thấy có một cọng lông vũ cọ ngứa ở đầu quả tim của hắn, lúc này hắn vẫn chưa biết nó có ý nghĩa gì.

Vẻ mất kiên nhẫn trong lòng Thân Đồ Khiếu dần biến mất, vô cùng nghiêm túc nói một lần nữa: “Hương Nô, nàng ở với ta.”

Nàng vẫn không phản ứng gì, giống như không hiểu Thân Đồ Khiếu đang nói cái gì.

“Ta nghĩ, nếu Thế tử đã có thể bắt nàng tới quyến rũ ta thì khó tránh được lần sau sẽ là người khác, ta biết nàng không muốn, thế thì đi cùng ta đi.” Cho rằng Hương Nô vẫn còn hy vọng với Đàm Duyên, Thân Đồ Khiếu nhăn mày lại, không biết vì sao mình lại thấy nặng lòng.

Rốt cuộc Hương Nô cũng hiểu ý của hắn, nàng còn tưởng rằng mình nghĩ nhiều, dù sao Thế tử Quảng Lăng hầu cũng đã là cây đại thụ nàng trèo cao không tới, nếu Thế tử gia là đại thụ thì Đại tướng quân Thân Đồ chính là mây ở chân trời.

Ai mà không biết, nam nhân này quyền khuynh thiên hạ, ngay cả Hoàng đế cũng phải kiêng kị hắn ba phần.

“Ta không cần lấy lòng bất cứ kẻ nào, theo ta là theo cả đời.” Thân Đồ Khiếu vô cùng nghiêm túc nói: “Hương Nô là nữ nhân đầu tiên của ta, với nam nhân mà nói, nữ nhân đầu tiên luôn rất đặc biệt, nàng đi theo ta, ta làm nam nhân cuối cùng của nàng, ta bảo đảm sẽ không chắp tay nhường nàng cho ai khác.”

Hương Nô chỉ cảm thấy lồng ngực hơi nóng lên, nàng đã trông thấy hy vọng từ trong bóng đêm.

Bắt đầu từ ngày xét nhà diệt tộc, nàng cũng chỉ mưu cầu được sống mà thôi, che giấu bản thân, thở dốc trong kẽ hở, bây giờ nàng bị Đàm Duyên hung hăng đè xuống nước, Thân Đồ Khiếu lại đưa một tay ra.

Trong mắt nàng xuất hiện ánh sáng, nàng muốn lên bờ, nàng không muốn chìm xuống đáy nước nữa.

Hương Nô chưa bao giờ yêu Đàm Duyên, với nàng, Đàm Duyên cũng chỉ là chủ tử bảo vệ cuộc sống của nàng mà thôi, nàng cần phải lấy lòng y mới có thể tự bảo vệ mình, mới có thể sống những ngày tháng ăn no mặc ấm.



Nhưng hôm nay Đàm Duyên đã lấy đi yên ổn trong lòng nàng, khiến thể xác và tinh thần của nàng sụp đổ, sao Hương Nô còn có thể trông chờ vào hắn được?

“Xin Đại tướng quân thương tiếc…” Đêm nay nàng đã nói những lời này rất nhiều nhưng không yêu kiều tận xương như lúc này đây, nàng vùi đầu vào cái ôm của Thân Đồ Khiếu, Thân Đồ Khiếu thản nhiên đón lấy, Hương Nô dùng ngón trỏ xanh nhạt ấn ấn ngực Thân Đồ Khiếu, sau đó vẽ vòng ở phía trên: “Tướng quân… Sau này Hương Nô thật sự là người của ngài rồi, Đại tướng quân sẽ không áo mũ chỉnh tề làm việc ướt át với nô gia đấy chứ!” Đúng thật là… Hương Nô trần trụi cả người, trên thân thể mềm mại toàn là dấu vết tạo thành sau cơn hoan ái, thế nhưng Thân Đồ Khiếu ngoài cởi quần, vạt áo xộc xệch ra ngoài thì trông có vẻ rất nghiêm chỉnh ngay ngắn.

Hương Nô nhìn thẳng vào trong đáy mắt của Thân Đồ Khiếu, Thân Đồ Khiếu cảm thấy hô hấp nhanh hơn nhưng cũng không ngăn cản hành động của Hương Nô, Hương Nô cởi đai áo của hắn, cởi áo ngoài hắn ra, cởi trung y, làm lộ nửa thân trên rắn chắc cường tráng của Thân Đồ Khiếu.

Từ cơ đùi của Thân Đồ Khiếu có thể biết thân hình hắn cường tráng đến đâu nhưng sau khi cởi quần áo của hắn ra, Hương Nô vẫn khó kìm lòng được mà tán thưởng một tiếng, nàng chưa từng thấy cơ ngực rắn chắc như thế, cánh tay kỳ lân cường tráng, tám múi cơ rõ ràng trên bụng, có điều cũng giống như lời Thân Đồ Khiếu nói, trên người hắn tràn ngập dấu vết chiến trường.

Lòng bàn tay mềm mại lướt qua từng vết thương lồi lõm, Hương Nô phát hiện, nam nhân này càng quyến rũ hơn so với tưởng tượng, mỗi một vết thương sau lưng đều có một câu chuyện anh dũng, ngón tay nàng đặt lên một cái hố trên ngực, đây chắc là cái nguy hiểm cửu tử nhất sinh, Hương Nô ngước đôi mắt lóng lánh nước lên, nhìn chằm chằm Thân Đồ Khiếu không buông.

“Đại tướng quân, dấu vết trên người toàn là dấu vết nam tính, sao lại dọa người được?” Đôi mắt hạnh của Hương Nô đảo quanh: “Để nô gia hầu hạ Đại tướng quân được không?” Nàng nghiêng đầu, có vẻ ngây thơ chất phác.

Thân Đồ Khiếu không nói gì, hai cánh tay tráng kiện đặt lên eo Hương Nô, tỏ vẻ theo ý nàng.

Sau khi quyết định đi theo Thân Đồ Khiếu, Hương Nô càng muốn lấy lòng hắn, vì thế nàng cũng sử dụng hết kỹ năng mình có.

Hương Nô giữ gương mặt tuấn mỹ của Thân Đồ Khiếu, dùng thái độ quy phục hôn lên khóe miệng hắn, nhẹ nhàng giống như con bướm đậu lên bông hoa, phát ra một tiếng chóc, khiến người ta vô cùng hài lòng.

Sau đó nàng tăng thêm cấp độ cho nụ hôn này, Thân Đồ Khiếu không có kinh nghiệm ở mặt này, hơi mất tự nhiên cảm nhận cảm giác mềm mại trên môi, đầu lưỡi non mềm khẽ liếm lên cánh môi đóng chặt, hàm răng gặm nhấm, Thân Đồ Khiếu vô thức há miệng, đầu lưỡi linh hoạt kia nhân cơ hội luồn vào, quấn lấy lưỡi hắn, trong miệng Hương Nô có một mùi hương thanh mát, Thân Đồ Khiếu thuận theo bản năng nguyên thủy, khí phách mút lại, ham muốn mãnh liệt đánh úp lại lần nữa, hắn chỉ cảm thấy nửa thân dưới đã cứng nóng như bàn ủi một lần nữa rồi.

Thân Đồ Khiếu đỡ vòng eo nàng, con rồng kiêu hãnh ngẩng đầu muốn tìm kiếm nguồn mật hớp hồn kia theo bản năng, Hương Nô hơi nâng vòng eo, cửa huyệt nhẹ nhàng cọ lên đầu cột, sau đó rơi xuống, cây trụ thịt thuận lợi tách từng lớp thịt mềm ra, con đường nhỏ hẹp dài nuốt thứ to lớn vào chỗ sâu nhất, vào thẳng bên trong.

“Ơ hưm…” Môi lưỡi quấn nhau cũng là lúc Hương Nô phát ra một tiếng than nhẹ, tiếng rên ngắn ngủi nhưng cũng lẳng lơ, Thân Đồ Khiếu chỉ cảm thấy cả người run lên, ngay khi môi lưỡi của hai người rời khỏi nhau thì đều phát ra tiếng thở dốc, ánh mắt vô tình chạm nhau, Thân Đồ Khiếu nhìn thấy ý chí kiên cường bên trong đó, trong nháy mắt hắn chỉ cảm thấy đôi mắt như quả nho vừa rửa của Hương Nô sáng lên, lộng lẫy sáng ngời, Thân Đồ Khiếu gầm nhẹ một tiếng, bắt đầu muốn thúc về phía trước.



“Ưm… căng quá, tướng quân căng đầy nô gia rồi…” Hương Nô ôm lấy cổ hắn, nũng nịu lẩm bẩm, nghe như đang giận dỗi nhưng lại như một lời khen đối với nam nhân.

“Không căng thì sao đút no nàng được?” Thân Đồ Khiếu cười nhạt một tiếng, dùng sức giã đến chỗ sâu nhất.

“Ha a… thoải mái quá… Đại tướng quân… nô vẫn muốn…” Từ trên xuống dưới của Hương Nô đều phối hợp với hành động của Thân Đồ Khiếu, vòng eo xoay tròn có kỹ xảo.

Hai mắt Thân Đồ Khiếu màu đỏ tươi, từ chậm đến nhanh, như mưa rền gió dữ, Hương Nô chỉ cảm thấy mình như một chiếc thuyền con trong mưa, lúc chìm lúc nổi trong cơn sóng to gió lớn, con dao thịt hết lần này đến lần khác chen vào lớp thịt nhạy cảm, tạo nên từng đợt sóng thần trong cơ thể nàng, sung sướng truyền đến từng đợt.

“Ha a…” Trên dung nhan nghiêng nước nghiêng thành xuất hiện nét đỏ ửng, ánh mắt cũng dần mê ly, Hương Nô yêu kiều mềm mại đẩy ngực Thân Đồ Khiếu: “Nơi đó không cần mà… không được…”

Thân Đồ Khiếu thấy nàng biểu hiện không tệ, trong chợt lóe lên suy nghĩ, chỉ cảm thấy dường như chỗ đó là nơi có thể khiến nàng mất hồn, hắn toàn tâm toàn ý cắm sâu vào phần thịt mềm vừa mới phát hiện kia, Hương Nô lập tức ngửa đầu, rên rỉ như hát một xướng khúc, trong cái miệng nhỏ nhắn không ngừng phát ra tiếng rên rỉ, bên trong đường đi rỉ càng nhiều nước mật hơn, ra vào càng ngày càng thuận lợi.

“Hít…” Thân Đồ Khiếu hưng phấn gầm nhẹ, chỉ cảm thấy lớp thịt quấn quanh cây gậy ngày càng cắn chặt, Hương Nô run rẩy cả người, hiển nhiên đã bị hắn đưa lên mây, thế nhưng hắn vẫn chưa tới.

Lợi thế của người tập võ bắt đầu bộc lộ ở mảng này, nữ nhân mềm mại trong lồng ngực đã nhũn người, nằm đau khổ trong ngực hắn: “Tướng quân, tướng quân, nô không được nữa! Mạnh quá haaaaaaa…” Cơ thể Hương Nô đã đầm đìa mồ hôi, cơ thể bị cắm như miếng bạch ngọc rung lắc lên xuống, hai bầu ngực mượt mà như hai chú thỏ đang chạy đua, dùng sức nhảy nhót lên xuống.

“Được! Nàng vẫn còn được!” Hắn ôm chặt nàng hơn một ít, động tác dưới thân vẫn không hề dừng lại.

Hắn ôm Hương Nô, đè nàng xuống dưới thân, động tác của hắn ngày càng nhanh nhẹn, cũng ngày càng dùng sức, cơ thể mới bị đưa lên cực lạc lại có cảm giác lần nữa, Hương Nô chỉ cảm thấy giác quan chậm chạp lại trở nên nhạy bén lần nữa, nàng vặn vẹo eo, cơ thể vừa vui thích vừa thống khổ, theo nhịp rút cắm của Thân Đồ Khiếu mà bị sóng cuồng cắn nuốt một lần nữa.

Cơn bão kéo đến lần nữa, lúc này dông gió cũng kéo dài rất lâu…

Hương Nô sử dụng kết kỹ năng, muốn câu lấy nam nhân có thể che mưa chắn gió ở trước mắt nàng, hắn còn hung mãnh hơn tưởng tượng của nàng, trong vô thức nàng cũng câu mất linh hồn và trái tim của nam nhân này đi mất.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ma
tuyết ưng lĩnh chủ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Lấy Cô Vợ Ngựa Gầy

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook