Trọng Sinh Lấy Cô Vợ Ngựa Gầy

Chương 44: Làm Kỹ (Cốt Truyện H)

Oa Ngưu

08/04/2024

Hỏng rồi! Đã hỏng hết rồi!

Nàng được thỏa mãn từ một nam tử xa lạ, đây là lần đầu tiên nhưng chắc chắn không phải lần cuối cùng.

Thân Đồ Khiếu ra vào hơn trăm lần nữa trong cơ thể nàng, cuối cùng gầm nhẹ, lỗ chuông mở rộng ra, lần đầu tiên bắn vào trong cơ thể nữ nhân, hắn tưới một hồi lâu mới sạch sẽ, bắn hết lên cửa tử cung của Hương Nô.

Cơn mây mưa qua đi, Thân Đồ Khiếu nằm thở hổn hển trên người Hương Nô, rốt cuộc hắn cũng đã được trải nghiệm hương vị mềm mại mà lão huynh đệ trong quân ca ngợi, cũng hiểu được vì sao rất nhiều nam nhân đắm chìm trong đó.

Lúc kích thích trên người nàng, hắn thật sự có ảo giác dù chết trên đó cũng cam lòng, cũng cảm thấy nếu tiểu nữ nhân dưới thân đưa ra yêu cầu gì thì chắc hẳn hắn cũng đồng ý.

Hương Nô chảy mồ hôi đầm đìa, không ngừng thở dốc, nàng hơi nghiêng mặt, trên mặt hiện lên vẻ bi thương lần thứ hai, khi này nàng không thể che lấp được nó.

Thân Đồ Khiếu nhận ra, hắn không thể chỉ nhìn dáng vẻ khó chịu của tiểu nữ nhân này được.

“Sao vậy?” Hắn hỏi.

Hương Nô không đáp lại, chỉ lắc đầu, giờ phút này trái tim nàng vô cùng yếu ớt, chỉ cảm thấy thủy triều cuộn tới ồ ạt, muốn cuốn nàng đi, dìm chết nàng.

“Khó chịu thì hãy nói ra, ta có thể làm chủ cho nàng.”

Hương Nô sửng sốt một chút, nàng cụp mắt, tâm trạng lưng chừng, ngay khi Thân Đồ Khiếu cho rằng nàng sẽ không nói thì Hương Nô lại mở miệng: “Đại tướng quân… là nam nhân thứ hai của nô gia.”

Thân Đồ Khiếu cứng đờ người, rõ ràng không hiểu vì sao Hương Nô lại nói như thế.

Những lời này vốn nên chôn sâu dưới đáy lòng nhưng Hương Nô lại không thể chịu đựng được, vô thức kể hết với người xa lạ vừa làm những chuyện thân mật nhất này: “Nô gia xuất thân ngựa gầy, được Thế tử gia mua về, lúc trước tỷ tỷ ở hoa lâu có nói, với nữ tử chốn phong trần thì người quan trọng nhất không phải nam nhân đầu tiên, mà là nam nhân thứ hai…” Trong thời đại hiện giờ, dù Đại Thịnh có thoải mái hơn nhưng vẫn tôn sùng tam trinh cửu liệt (*).

(*) Tam trinh cửu liệt: nữ nhân giữ gìn trinh tiết, không để thất thân, không tái giá



Làm gì có nữ hài nào sinh ra lại muốn sống những ngày như thế chứ? Hầu như chỉ cần một lòng đến già.

“Nam nhân thứ hai tượng trưng cho sự lột xác, tượng trưng cho việc từ đây nô gia chính là… kỹ.” Có người thứ hai sẽ có người thứ ba, rồi đến bốn năm sáu, một ngày nào đó sẽ không thể đếm được, cuộc sống cũng sẽ trôi qua như vậy.

Thân Đồ Khiếu tự nhận mình không phải một người biết thương xót nhưng lời nói của Hương Nô khiến lồng ngực hắn đau nhói, tuy rằng chỉ đau lòng thoáng qua thôi nhưng cũng đáng để tâm.

Thêm nữa, trong đầu Thân Đồ Khiếu tưởng tượng ra một hình ảnh khiến hắn chán ghét, một nam nhân không thấy rõ mặt đè Hương Nô dưới thân rồi tận tình rong ruổi. Hắn nhìn từ phía sau, chỉ muốn đi tới đánh chết người nọ, còn chưa kịp lý giải vì sao mình lại có ý nghĩ như vậy thì cây gậy còn chôn trong cơ thể Hương Nô đã khôi phục tinh thần, hắn thuận tay gác đùi của Hương Nô lên vai mình, bắt đầu làm một hiệp mới.

Tâm trạng của Hương Nô vẫn chưa bình phục, chỉ có thể che mặt khóc hu hu: “Đại tướng quân, đừng mà! A a!” Mấy lời chống đối vừa mới ra khỏi miệng đã lập tức biến thành tiếng ngâm nga.

“Thật sự không muốn sao? Cái miệng nhỏ phía dưới cắn chặt rồi kia, không giống như không muốn đâu!” Có lẽ ăn nói thô tục là thiên tính của nam nhân, rõ ràng chỉ mới lần đầu nhưng Thân Đồ Khiếu lại làm rất trôi chảy.

“A ưm…” Hương Nô kiệt sức thở nhẹ, cơ thể của nàng thật sự quá mức nhạy cảm, bị Thân Đồ Khiếu đối xử mạnh bạo như vậy thì cùng lập tức hóa thành một vũng nước xuân, vô thức vặn vẹo vòng eo, phối hợp với nhịp điệu của hắn.

“Ta thích cơ thể nàng.” Thân Đồ Khiếu không che giấu chút nào, nói thẳng thừng.

“Ha a…” Cây gậy thịt to dài đẩy từng lớp thịt non, từng chút xông thẳng vào nơi sâu nhất bên trong, Hương Nô điên cuồng lắc đầu, có điều thân thể vẫn rất thành thật nhận lấy sung sướng Thân Đồ Khiếu mang lại.

Lúc này đây Thân Đồ Khiếu như kẻ dẫn dắt, lúc đầu không có quy luật nhưng giờ đã bắt nhịp, Hương Nô ngày càng không thể chống cự, nhanh chóng phun trào, nước sốt không ngừng chảy ra, làm ướt đệm chăn phía dưới hai người, thấm ướt hông của cả hai, đôi mắt của Thân Đồ Khiếu đỏ tươi, làm sao cũng không muốn dừng lại.

Lần này hắn kéo dài thời gian hơn, sau khi hắn phát tiết ra ngoài mới rời khỏi cơ thể Hương Nô, cái miệng nhỏ đỏ bừng kia còn chưa kịp khép lại, thật sự đã trở thành một cái miệng nhỏ, nó từ từ co bóp, đẩy ra một chất nhầy trắng đục, chất nhầy kia là hỗn hợp dâm dịch của nàng và tinh dịch của hắn, trong không khí tràn ngập mùi xạ hương, vô cùng dâm dục.

Hương Nô kiệt sức co người lại, lộ ra vẻ đề phòng ngay khi hắn vừa rút về, cong như con tôm, muốn xoay người theo bản năng, đẩy Thân Đồ Khiếu ra ngoài vùng nhận thức của nàng.

“Hương Nô, nàng ở với ta đi.” Thân Đồ Khiếu đưa ra một quyết định qua loa, không hề nghĩ ngợi nhất đời này, có điều sau này nhớ lại thì đó cũng là quyết định đúng đắn nhất cả đời hắn.

Hương Nô không hề đáp lại, vẫn chìm trong ưu thương như cũ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Lấy Cô Vợ Ngựa Gầy

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook