Trọng Sinh Lấy Cô Vợ Ngựa Gầy

Chương 43: Phá Thân (H) (Đây Không Phải Phá Thân Truyền Thống, Mà Là Hương Nô Phá Thân Của Đại Tướng Quân)

Oa Ngưu

08/04/2024

Hương Nô kéo hắn đi tới mép giường, để hắn ngồi ở cạnh giường.

Hương Nô không nói lời nào, chỉ có đôi mắt kia cứ nhìn Thân Đồ Khiếu không buông, đôi mắt của nàng như biết nói, bên trong chất chứa biết bao nhiêu là tâm sự.

Nàng tháo bộ kim diêu cố định tóc xuống, tiện tay vuốt một cái, mái tóc dài như thác đen như lông quạ xõa xuống, trong nháy mắt đó, trái tim Thân Đồ Khiếu đập lỡ một nhịp.

Sau đó nàng luồn tay về phía ngực mình, run rẩy cởi tấm lụa mỏng trên người mình xuống, lộ ra lớp váy liền bó sát ngực phía bên trong, Thân Đồ Khiếu cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, ở trước mặt hắn là khuôn mặt ửng hồng của tuyệt sắc giai nhân, hắn có thể cảm thấy nàng đang thẹn thùng.

Cởi áo, buông đai lưng trước mặt một nam nhân xa lạ vẫn là một điều nhục nhã với Hương Nô, nàng cắn môi dưới đến sắp bật máu.

Từng món y phục rơi xuống đất, thân thể trắng nõn láng bóng kia dần lõa lồ trước mắt hắn, Thân Đồ Khiếu nín thở chờ đợi, trên người nàng chỉ còn lại một chiếc yếm và quần lụa, chầm chậm đi tới trước người hắn, cởi yếm ra dưới cái nhìn chăm chú của hắn, hai ngọn đồi vểnh cao, giống như khảm hai viên trân châu hồng nhạt bên trên, Thân Đồ Khiếu nuốt nước bọt, chỉ cảm thấy khát khô cổ họng.

Đôi tay ngọc kia luồn tới dây quần, quần lụa màu hồng nhạt được kéo xuống phần đùi ngọc thẳng tắp theo mười ngón tay của nàng, đi một đường xuống mắt cá chân, lúc này trên người nàng đã trần như nhộng.

Cụp mắt xuống, một tay Hương Nô che trước ngực, tay kia che kín giữa hai chân, che nhưng còn động lòng người hơn lúc không che, nàng e lệ nhìn Thân Đồ Khiếu một cái.

Thân Đồ Khiếu quan sát nữ tử trước mắt mình, hắn cảm nhận được tủi thân và bất đắc dĩ của nàng, thế nhưng nàng không khóc cũng không nháo, trên mặt vẫn luôn mỉm cười dịu dàng, mới bị hắn nhìn thấy bi thương trong một cái nháy mắt.

“Đừng sợ.” Thân Đồ Khiếu cũng không biết có phải mình bị ma xui quỷ khiến hay không mà lại mềm giọng, muốn trấn an nàng.

Lý trí của Thân Đồ Khiếu nhắc nhở bản thân rằng mỹ nhân bị dâng ra thế này phần lớn cũng không xuất thân sạch sẽ gì, thế nhưng thấy Hương Nô giống chú thỏ con bị dọa sợ lại khiến hắn động lòng trắc ẩn.

“Nô gia không sợ.”



“Giọng của nàng… có vẻ được sinh ra để dụ người nhỉ!?” Thân Đồ Khiếu khen ngợi.

Hương Nô xuất thân từ ngựa gầy, cho dù sống ở hậu viện 5 năm thì có một số thứ cũng đã được khắc sâu trong máu thịt, nàng ngồi trên đùi Thân Đồ Khiếu, nhẹ nhàng tựa vào lồng ngực hắn, tay bắt đầu cởi khuy áo của hắn.

Thân Đồ Khiếu cản tay nàng lại, trong tiếng la hốt hoảng của Hương Nô, hắn đè nàng xuống dưới thân.

“Đừng cởi.” Thân Đồ Khiếu ngăn cản động tác của Hương Nô, thấy nàng đang lo sợ nghi hoặc, hắn mới bổ sung một câu: “Trên người toàn là vết sẹo, nàng thấy sẽ sợ.”

Nói dứt câu, hắn vén vạt áo, cởi quần, nhìn gần mới thấy nó to đáng sợ, Hương Nô cũng khó nén được vẻ kinh ngạc, tuy rằng nàng chỉ ở với Thế tử gia nhưng cũng đã kiến tập không ít lần ở Cạnh Hương Lâu, nam nhân có hàng trăm kiểu, có to có dài nhưng nàng chưa từng thấy thứ nào to dài đến mức này, hai chân nàng mềm nhũn, dường như có thể tưởng tượng được tiếp theo thống khổ và sung sướng sẽ hòa vào nhau thế nào.

“Nô gia cầu xin gia thương tiếc thật nhiều.” Hương Nô thều thào, khiến Thân Đồ Khiếu thở dốc một tiếng.

Trước nay Thân Đồ Khiếu không hề quan tâm đến nữ sắc, có điều chưa ăn thịt heo chứ đã thấy heo chạy, nghe không ít mấy lời thô tục ở quân doanh, khi còn trẻ cũng xem mấy bức xuân cung đồ kia rồi nhưng hắn không biết rằng nhìn thì dễ làm mới khó.

Cây gậy thịt căng đến khó chịu không được đâm vào trong nơi mềm yếu nhất của nữ nhân, cũng không tìm được đường vào.

Hương Nô kinh ngạc phát hiện dường như nam nhân trước mắt chưa từng làm chuyện đó, nàng đột nhiên cảm thấy hơi bi ai, nam nhân này không có kinh nghiệm… nhưng nàng có…

Hương Nô dang rộng chân hơn nữa, bàn tay trắng nõn đi vào giữa hai chân, giữa chân nàng đã lênh láng nước, những năm gần đây nàng đã luyện được tuyệt kỹ tự mình phun nước.

Nàng dùng hai ngón tay đẩy cánh bướm ra, cửa huyệt cũng chủ động để sát vào lỗ chuông của Thân Đồ Khiếu, ở trong nháy mắt kia, hai người cùng phát ra âm thanh.



“Ư hừm…” Hương Nô thở hổn hển một chút, tuy rằng trong lòng không muốn nhưng thân thể lại vô cùng hưng phấn, cơ thể dâm đãng đã co rút lại, muốn móc con quái vật khổng lồ đang đè mình vào trong.

Thân Đồ Khiếu hạ thấp thân dưới, lập tức không ngừng thở dốc, trên trán hiện lên vô số gân xanh, Hương Nô có cái huyệt chín lớp nổi tiếng trong truyền thuyết, thịt non xếp tầng tầng lớp lớp đủ chín tầng, nhiều năm ngồi vạc khiến huyệt dâm vốn đã hẹp càng thêm hẹp hơn, hoa tâm của huyệt chín lớp rất sâu, lúc Thân Đồ Khiếu tiến vào đã ngay lập tức bị chín lớp thịt non xoắn chặt lấy, hắn kìm nén cảm giác tê dại truyền từ xương cùng lên phía trên, dùng sức đưa vào chỗ sâu nhất.

“Xin Đại tướng quân thương tiếc…” Khóe mắt Hương Nô xuất hiện một giọt nước mắt trong suốt, nếu là bình thường thì chắc chắn sẽ khiến nam nhân đau lòng muốn móc tim móc phổi, nếu ở trên giường thì khác hẳn, sẽ chỉ khiến nam nhân nhịn không được mà muốn hành hạ đến chết.

Thân Đồ Khiếu phát hiện, dường như mình không thể chống lại sự dụ dỗ của nàng.

Tuy Thân Đồ Khiếu chưa từng có kinh nghiệm nhưng việc cần dùng thể lực thật sự không làm khó được hắn, hắn hít sâu một hơi, điên cuồng đâm, sức lực vô hạn, ý đồ ác độc khiến Hương Nô thoáng chốc khó chịu đựng nổi, hai tay nàng khó khăn đặt lên vai Thân Đồ Khiếu, hai chân mềm nhũn vòng qua eo hắn.

“Ha a… Đại tướng quân…” Hương Nô liên tục thở dốc, cơ thể của nàng đã rất nhạy cảm, còn bị rút cắm với cường độ cao như thế khiến nàng chìm trong từng cơn khoái cảm, cảm giác tê dại truyền đi từ giữa chân, lượng lớn nước hoa cũng thấm ướt cả con đường chật hẹp.

Từ lúc bắt đầu còn bị cản trở, cuối cùng mới theo gió vượt sóng, mùi vị kia đủ khiến người ta mất hồn, chìm đắm quên mình, Thân Đồ Khiếu thở gấp, tận tình vui chơi rong ruổi trên cơ thể mềm mại của nữ tử dưới thân.

Cây gậy thô to nơi cửa huyệt nho nhỏ rộng hết mức có thể, giống như trở nên trong suốt, chỉ cần cúi đầu là có thể thấy rõ từng lần mình vào sâu trong cơ thể ấm áp của nàng thế nào, mỗi một lần cắm sâu vào trong Hương Nôi rồi rời khỏi, khuấy vũng dâm dịch ướt át trở thành bọt trắng rồi bị kéo ra cùng với thịt non, rồi tiếp tục đâm vào sâu, tạo thành tiếng nước nhóp nhép dâm loạn.

“A a… sắp ra…” Hương Nô cong vòng eo mảnh khảnh, bàn tay to lớn của Thân Đồ Khiếu mơn trớn vòng eo nàng, cảm nhận được hơi ấm và sự trơn mịn của nó; nàng yêu kiều, yếu ớt, dễ vỡ, mà hắn cũng trở tên điên càn rỡ hái hoa.

Thân Đồ Khiếu như không biết mệt, mỗi một hành động đều có thể đưa Hương Nô lên mây, từng lớp thịt non quấn người mãnh liệt co rút không ngừng, cái miệng nhỏ như có hàng vạn cái răng cùng lúc cắn lấy thân gậy, Thân Đồ Khiếu cắn răng tiếp tục làm, bản năng nam tính nói hắn biết rằng chỉ cần chịu đựng thêm lần này thôi là có thể tìm thấy hy vọng, có thể nhận được thú vui tốt đẹp hơn gấp nhiều lần.

“A a… Đại tướng quân…” Tiếng ngâm nga mềm mại nhu mì càng trở nên cao vút trong tiếng thân thể va vào nhau “bạch bạch bạch”, đến cuối cùng lại trở thành tiếng khóc đứt quãng.

Hương Nô chỉ cảm thấy trong đầu bắn pháo hoa, thân thể vô cùng thoải mái, trên người không có chỗ nào không được lấp đầy bởi vui sướng, chỉ có bi thương và chua xót quanh quẩn trong tim, dường như nàng có thể cảm nhận được vị cay đắng trong miệng mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Lấy Cô Vợ Ngựa Gầy

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook