Trọng Sinh Lỗi, Bật Kim Chủ (3S)
Chương 24:
Tứ Gia Gia
02/10/2023
- Không…
Chu Hường hét lên, lăn sang một bên tránh, bị Ngoã Phi túm chân lôi lại. Cô vùng vẫy giãy giụa:
- Buông ra… Tôi không bán thân…
- Hừ… Còn làm bộ thanh cao. Nếu mày không ngủ với tao, đừng hòng có vai diễn.
Khuôn mặt bóng dầu rỗ mụn vặn vẹo, mắt Ngoã Phi loé lên tia nhìn tục tằn thèm khát, trông như một con quỷ *** dục. Lão ngồi lên người Chu Hường, hai tay thô lỗ mò mẫm lung tung, tìm cách xé áo.
Chu Hường kinh hoàng cào cấu, tát lão, hét lên:
- Không! Hiếp ***... Cứu tôi với… Cứu tôi…
Chát.
Ngoã Phi tát vào mặt cô, gầm lên:
- Câm ngay.
- Cứu với… Có ai không? Cứu…
Chu Hường dùng toàn bộ sức lực đấm đá cào cấu vào mặt và đầu Ngoã Phi. Lão đau quá tát cô mấy phát liền, xé áo.
Cô gào khóc:
- Không… Cứu với… Đạo diễn… Ngoã Phi hiếp ***.
Vừa gào cô vừa giãy dữ dội. Ngoã Phi đánh không ăn thua, vơ lấy gối ấn lên mặt Chu Hường.
Cô còn tay chân. Tay đấm tát cào, chân giãy đạp loạn xạ.
Cả hai trượt về phía cuối giường, Chu Hường đạp mạnh chân, nhoài nửa người xuống khỏi giường. Ngoã Phi mất thăng bằng chới với ngã.
Chu Hường nhân cơ hội thoát được, vùng chạy về phía cửa.
Ngoã Phi tức giận đuổi theo, xô cô ngã sấp mặt xuống sàn. Chu Hường gào thét bò dậy, lại bị lão đạp ngã xuống. Lão điên cuồng gầm:
- Câm miệng… Mày không muốn làm diễn viên nữa?
- Không muốn… Đồ chó má. Tao sẽ kiện mày tội hiếp ***. Cứu với… Đạo diễn Ngoạ Phi chuốc thuốc cưỡng bức diễn viên… Cứu…
Tiếng hét của Chu Hường vang vọng khắp phòng. Ngoã Phi sợ hết hồn vật ngã cô xuống bóp cổ.
Chu Hường với được bình hoa trang trí phang lên đầu lão.
- Con đĩ này…
Ngão Phi điên cuồng bóp chặt cổ khiến cô không thở được, giãy giụa kịch liệt.
Không khí bị rút cạn khỏi phổi, toàn thân cô như mất đi sức lực. Cô tuyệt vọng quơ tay xuống sàn, vớ được mảnh sứ của chiếc bình vỡ, nắm chặt lấy cứa lung tung lên cổ tay Ngoã Phi.
Lão hét thảm một tiếng, buông ra.
Chu Hường hít vội không khí, tay cầm mảnh sứ vung lên xoẹt xoẹt cứa liên tiếp mấy đường vào tay và mặt Ngoã Phi.
Lão gầm lên:
- Con chó…
Một đấm giáng xuống mặt cô, trời đất đảo điên, cơn đau ập tới như muốn nứt hộp sọ. Chu Hường ngã ngửa ra, trợn mắt nhìn trần nhà, choáng váng đến nỗi cảm tưởng mình sắp chết.
Bất chấp máu me chảy đầy tay và mặt, Ngoã Phi phát rồ, xé toạc áo cô, điên đú mở thắt lưng quần…
Chu Hường hét lên, lăn sang một bên tránh, bị Ngoã Phi túm chân lôi lại. Cô vùng vẫy giãy giụa:
- Buông ra… Tôi không bán thân…
- Hừ… Còn làm bộ thanh cao. Nếu mày không ngủ với tao, đừng hòng có vai diễn.
Khuôn mặt bóng dầu rỗ mụn vặn vẹo, mắt Ngoã Phi loé lên tia nhìn tục tằn thèm khát, trông như một con quỷ *** dục. Lão ngồi lên người Chu Hường, hai tay thô lỗ mò mẫm lung tung, tìm cách xé áo.
Chu Hường kinh hoàng cào cấu, tát lão, hét lên:
- Không! Hiếp ***... Cứu tôi với… Cứu tôi…
Chát.
Ngoã Phi tát vào mặt cô, gầm lên:
- Câm ngay.
- Cứu với… Có ai không? Cứu…
Chu Hường dùng toàn bộ sức lực đấm đá cào cấu vào mặt và đầu Ngoã Phi. Lão đau quá tát cô mấy phát liền, xé áo.
Cô gào khóc:
- Không… Cứu với… Đạo diễn… Ngoã Phi hiếp ***.
Vừa gào cô vừa giãy dữ dội. Ngoã Phi đánh không ăn thua, vơ lấy gối ấn lên mặt Chu Hường.
Cô còn tay chân. Tay đấm tát cào, chân giãy đạp loạn xạ.
Cả hai trượt về phía cuối giường, Chu Hường đạp mạnh chân, nhoài nửa người xuống khỏi giường. Ngoã Phi mất thăng bằng chới với ngã.
Chu Hường nhân cơ hội thoát được, vùng chạy về phía cửa.
Ngoã Phi tức giận đuổi theo, xô cô ngã sấp mặt xuống sàn. Chu Hường gào thét bò dậy, lại bị lão đạp ngã xuống. Lão điên cuồng gầm:
- Câm miệng… Mày không muốn làm diễn viên nữa?
- Không muốn… Đồ chó má. Tao sẽ kiện mày tội hiếp ***. Cứu với… Đạo diễn Ngoạ Phi chuốc thuốc cưỡng bức diễn viên… Cứu…
Tiếng hét của Chu Hường vang vọng khắp phòng. Ngoã Phi sợ hết hồn vật ngã cô xuống bóp cổ.
Chu Hường với được bình hoa trang trí phang lên đầu lão.
- Con đĩ này…
Ngão Phi điên cuồng bóp chặt cổ khiến cô không thở được, giãy giụa kịch liệt.
Không khí bị rút cạn khỏi phổi, toàn thân cô như mất đi sức lực. Cô tuyệt vọng quơ tay xuống sàn, vớ được mảnh sứ của chiếc bình vỡ, nắm chặt lấy cứa lung tung lên cổ tay Ngoã Phi.
Lão hét thảm một tiếng, buông ra.
Chu Hường hít vội không khí, tay cầm mảnh sứ vung lên xoẹt xoẹt cứa liên tiếp mấy đường vào tay và mặt Ngoã Phi.
Lão gầm lên:
- Con chó…
Một đấm giáng xuống mặt cô, trời đất đảo điên, cơn đau ập tới như muốn nứt hộp sọ. Chu Hường ngã ngửa ra, trợn mắt nhìn trần nhà, choáng váng đến nỗi cảm tưởng mình sắp chết.
Bất chấp máu me chảy đầy tay và mặt, Ngoã Phi phát rồ, xé toạc áo cô, điên đú mở thắt lưng quần…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.