Trọng Sinh Lỗi, Bật Kim Chủ (3S)
Chương 23: Làm Luật
Tứ Gia Gia
02/10/2023
Cô ăn trước một ít ở nhà, bắt taxi đến nhà hàng sớm 15 phút, được phục vụ dẫn vào một phòng riêng.
Hai diễn viên mà đạo diễn Ngoã Phi nói thuộc công ty Du Lợi, cũng quen mặt nhưng không nhớ nổi tên, nhan sắc tầm tầm như cô, thân hình bốc lửa, ăn mặc rất gợi cảm. Chu Hường mặc quần áo lịch sự, chẳng có chút xíu gợi cảm nào, một lần nữa lép vế.
Đạo diễn Ngoã Phi và biên kịch đến sau, lập tức cho họ diễn thử một đoạn sơ cứu bệnh nhân. Hai người đẹp kia lóng nga lóng ngóng, kinh nghiệm có đấy nhưng không có đạo cụ, không có kịch bản, không có thoại, phải tự nghĩ ra thoại nên trông rất giả tạo.
Chu Hường áp đảo bọn họ.
Cô diễn như thật khiến biên kịch và đạo diễn kinh ngạc nhìn nhau, sau đó vỗ tay khen ngợi.
Đạo diễn Ngoã Phi tuyên bố:
- Cả ba người đều có vai. Phim cần rất nhiều y tá. Căn cứ vào buổi thử vai hôm nay, tôi và biên kịch sẽ sắp xếp vai diễn phù hợp.
Chu Hường và hai người kia rối rít cảm ơn, rót rượu cho đạo diễn và biên kịch.
Họ cười nói vui vẻ, ngồi nghe đạo diễn và biên kịch bàn bạc về bộ phim. Đạo diễn cũng nói sơ sơ về cát xê. Chu Hường vui mừng nhận ra đạo diễn Ngoã Phi có vẻ muốn nhắm cho cô vai y tá trưởng quan trọng, nhiều đất diễn. Vai đó cát xê cao hơn hẳn các vai phụ khác vì có nhiều cảnh nội tâm, yêu thầm một người lính bị thương, biết anh sắp chết nhưng lúc nào cũng phải tươi cười động viên rằng anh sẽ sớm khỏi.
Đạo diễn và biên kịch rất cao hứng, uống ào ào. Hai diễn viên kia cũng hùa theo lấy lòng, chúc rượu liên tục. Chu Hường tửu lượng rất tốt, nhiệt tình uống cùng. Khi mọi người ngà ngà say, cô vẫn còn tỉnh táo.
Thế nhưng cô cảm thấy buồn ngủ kinh khủng nên xin phép ra ngoài rửa mặt.
Chu Hường chỉ đi được đến cửa nhà vệ sinh đã thấy trước mắt tối sầm, không biết gì nữa.
…
Cô tỉnh lại vì cảm giác nặng nề khó chịu đè trên ngực.
Có cái gì đó thô ráp sục sạo ở ngực và bụng, mò mẫn xuống cạp quần.
Chu Hường mở hé mắt, thất kinh khi trông thấy khuôn mặt rỗ bóng nhẫy và cái đầu hói của Ngoã Phỉ đang ghé vào bụng mình hít hà. Một bàn tay lão đang bóp ngực, tay kia sờ lần cởi thắt lưng cô. Sự hoảng loạn bùng lên, chưa kịp định thần, cũng chưa nhớ vì sao mình rơi vào tình trạng này, Chu Hường co chân đạp một cú cật lực vào bụng Ngoã Phỉ.
Thân hình to béo của lão bật ngửa ra sau, mông giáng xuống sàn nhà huỵch một tiếng.
Lão tru lên đau đớn:
- Con khốn… Có muốn làm diễn viên nữa không?
Chu Hường hoảng hồn vùng dậy lùi lại, mắt đảo bốn phía, kinh hãi khi nhận ra mình đang ở trong phòng khách sạn.
Cô kêu lên:
- Đạo diễn Ngoã, anh làm gì vậy?
- Còn làm gì. – Ngoã Phi vùng dậy chồm tới. – Làm luật…
Hai diễn viên mà đạo diễn Ngoã Phi nói thuộc công ty Du Lợi, cũng quen mặt nhưng không nhớ nổi tên, nhan sắc tầm tầm như cô, thân hình bốc lửa, ăn mặc rất gợi cảm. Chu Hường mặc quần áo lịch sự, chẳng có chút xíu gợi cảm nào, một lần nữa lép vế.
Đạo diễn Ngoã Phi và biên kịch đến sau, lập tức cho họ diễn thử một đoạn sơ cứu bệnh nhân. Hai người đẹp kia lóng nga lóng ngóng, kinh nghiệm có đấy nhưng không có đạo cụ, không có kịch bản, không có thoại, phải tự nghĩ ra thoại nên trông rất giả tạo.
Chu Hường áp đảo bọn họ.
Cô diễn như thật khiến biên kịch và đạo diễn kinh ngạc nhìn nhau, sau đó vỗ tay khen ngợi.
Đạo diễn Ngoã Phi tuyên bố:
- Cả ba người đều có vai. Phim cần rất nhiều y tá. Căn cứ vào buổi thử vai hôm nay, tôi và biên kịch sẽ sắp xếp vai diễn phù hợp.
Chu Hường và hai người kia rối rít cảm ơn, rót rượu cho đạo diễn và biên kịch.
Họ cười nói vui vẻ, ngồi nghe đạo diễn và biên kịch bàn bạc về bộ phim. Đạo diễn cũng nói sơ sơ về cát xê. Chu Hường vui mừng nhận ra đạo diễn Ngoã Phi có vẻ muốn nhắm cho cô vai y tá trưởng quan trọng, nhiều đất diễn. Vai đó cát xê cao hơn hẳn các vai phụ khác vì có nhiều cảnh nội tâm, yêu thầm một người lính bị thương, biết anh sắp chết nhưng lúc nào cũng phải tươi cười động viên rằng anh sẽ sớm khỏi.
Đạo diễn và biên kịch rất cao hứng, uống ào ào. Hai diễn viên kia cũng hùa theo lấy lòng, chúc rượu liên tục. Chu Hường tửu lượng rất tốt, nhiệt tình uống cùng. Khi mọi người ngà ngà say, cô vẫn còn tỉnh táo.
Thế nhưng cô cảm thấy buồn ngủ kinh khủng nên xin phép ra ngoài rửa mặt.
Chu Hường chỉ đi được đến cửa nhà vệ sinh đã thấy trước mắt tối sầm, không biết gì nữa.
…
Cô tỉnh lại vì cảm giác nặng nề khó chịu đè trên ngực.
Có cái gì đó thô ráp sục sạo ở ngực và bụng, mò mẫn xuống cạp quần.
Chu Hường mở hé mắt, thất kinh khi trông thấy khuôn mặt rỗ bóng nhẫy và cái đầu hói của Ngoã Phỉ đang ghé vào bụng mình hít hà. Một bàn tay lão đang bóp ngực, tay kia sờ lần cởi thắt lưng cô. Sự hoảng loạn bùng lên, chưa kịp định thần, cũng chưa nhớ vì sao mình rơi vào tình trạng này, Chu Hường co chân đạp một cú cật lực vào bụng Ngoã Phỉ.
Thân hình to béo của lão bật ngửa ra sau, mông giáng xuống sàn nhà huỵch một tiếng.
Lão tru lên đau đớn:
- Con khốn… Có muốn làm diễn viên nữa không?
Chu Hường hoảng hồn vùng dậy lùi lại, mắt đảo bốn phía, kinh hãi khi nhận ra mình đang ở trong phòng khách sạn.
Cô kêu lên:
- Đạo diễn Ngoã, anh làm gì vậy?
- Còn làm gì. – Ngoã Phi vùng dậy chồm tới. – Làm luật…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.